Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 313: Có cái lý của nàng ta
Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:50:51
Lượt xem: 112
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dựa nền tảng tu luyện thể thuật đó, Tô Chước chỉ cần dốc hết sức chống đỡ thời điểm uy lực của thiên lôi mạnh mẽ đến mức thể xóa sổ nàng. Đợi đến khi thiên lôi suy yếu, nàng sẽ vận dụng thể thuật, lợi dụng dư uy của nó để luyện thể.
Cách tuy khiến nàng thương trông vẻ nghiêm trọng, nhưng thực chất chỉ là vết thương ngoài da, tổn hại đến kinh mạch linh hải, dễ hồi phục.
Trời đất u ám, thiên lôi đ.á.n.h là đánh, trông thì như chậm rãi, nhưng thực tế mỗi đạo đều mang khí thế kinh khủng vô cùng.
Giữa các đợt thiên kiếp, gian chìm trong tĩnh lặng c.h.ế.t chóc, bất kỳ sinh linh nào uy thế như đều chịu áp lực khủng khiếp. Dưới sự giám sát của sức mạnh chí cao, chỉ cần sơ sẩy là sẽ tan xương nát thịt.
Bộ dạng Tô Chước lúc tránh khỏi chật vật, mặt đất xung quanh sét đ.á.n.h phế tích đen kịt, vết m.á.u đọng nền xám đen càng thêm chói mắt. Thế nhưng ánh mắt nàng càng sáng hơn, thấy vẻ suy sụp.
Ùng ùng ùng!
Mây dày cuồn cuộn, lôi vân bắt đầu khởi động, ánh điện méo mó ngày càng dữ dội.
Vẻ mặt Tô Chước đầy thận trọng, thể toát linh quang càng lúc càng mạnh, dường như còn điện quang tan biến đang luồn lách giữa cơ thể, nơi qua phát tiếng nổ khiến bất an, mà nàng vẫn bình thản.
Ban đầu Tháp Linh vì thấy nàng vẻ định phản kháng nên vô cùng lo lắng, thấy nàng vẫn dấu hiệu cạn kiệt sức lực thì mới yên tâm phần nào.
Chỉ cần Tô Chước vượt qua kiếp nạn , thực lực nhất định bất phàm, như nó sẽ cần lo lắng việc nàng gặp chuyện trong Hắc Linh tháp nữa...
Thế nhưng, đối với Di Sơn cảnh mà , đại lôi kiếp thật sự kéo dài đến mức vô lý. Hơn nữa chỉ cần lôi kiếp tan, nó sẽ ngừng tích tụ, mỗi đạo mạnh hơn đạo .
Nếu lượng quá nhiều, về uy lực thậm chí thể tăng lên gấp trăm so với tiêu chuẩn.
Tạm thời còn sự trợ giúp của Phù Dao hoa, Tô Chước đối phó .
Sau một thời gian dài căng thẳng, Tháp Linh cuối cùng cũng thấy đạo lôi kiếp thứ ba mươi sáu. Nó kỹ một hồi, sắc mặt dần trở nên khó tin: “Thiên kiếp thực sự g.i.ế.c nàng ? Ba mươi sáu đạo mà vẫn đủ!”
Với một Di Sơn cảnh mà nghiêm khắc như .
Trong mắt lão giả lóe lên một tia khác thường, giống tiếc nuối, mà là kinh ngạc: “Lỡ như g.i.ế.c thì ?”
“…Vậy thì là quái vật .” Tháp Linh ngừng một lúc: “Nói cũng chẳng ai tin.”
Sau đó, đạo lôi kiếp thứ ba mươi bảy như hẹn mà đến.
Xem mười phần thì tám, chín phần là đến khi bốn mươi chín đạo lôi kiếp giáng xuống mới khả năng kết thúc.
Càng gần đến cuối, mỗi đạo thiên kiếp kéo dài lâu hơn, thảo mộc thưa thớt trong môi trường Linh tháp cũng ảnh hưởng, dư uy của sấm sét mà hóa thành tro bụi.
Thiên lôi giáng xuống đất như một dòng thác bạc, xóa sạch sinh cơ nơi trần thế.
Tô Chước lôi kiếp vô cùng tận bắt đầu trở nên ngơ ngẩn, ánh sáng chói lòa và tiếng nổ vang trời của sét khiến ngũ quan của nàng gần như phong tỏa, chỉ khi nhận lượng lôi kiếp giữ trong cơ thể đang tăng dần, nàng mới cảm nhận thời gian đang trôi qua.
Thu Vũ Miên Miên
Sau khi Nhật Nguyệt kiếm lâm trạng thái ngủ, Kiếm Linh của Tằng Tiêu kiếm giống Tiểu Kiếm ồn ào , ít khi mở miệng, đối diện với đại lôi kiếp cũng phản ứng đặc biệt nào, chắc là vì từng là kiếm của một vị tôn giả nên thấy qua nhiều.
Cho đến một khoảnh khắc nào đó, nó bỗng mở miệng: “Tỉnh dậy .”
“Ta ngủ .” Tô Chước bừng tỉnh tinh thần, từ từ mở mắt.
Tằng Tiêu kiếm: “…”
Thôi, vạch trần nữa.
Không Nhật Nguyệt kiếm ở đây, Tằng Tiêu kiếm rằng khi Tô Chước độ kiếp ở Tiên Thiên cảnh, nàng còn thể đó như cá mặn, bằng chắc nó cũng lười chuyện.
Giờ nó thật sự sợ nàng ngủ quên mất, bèn nhắc nhở: “Đạo thứ bốn mươi tám . Nếu tổng cộng là bốn mươi chín đạo, thì đây là đạo áp chót.”
“Ồ.” Tô Chước xoay cổ tay, ngẩng đầu bầu trời đen kịt, siết chặt chuôi kiếm.
Nghe giọng điệu dửng dưng của nàng, Tằng Tiêu kiếm– từng là Thần kiếm và kiếm của tôn giả– cũng cảm thấy tiện kinh ngạc chất vấn gì nữa.
Di Sơn cảnh mà đối mặt với thiên kiếp hung hiểm đến thế, đúng là tạo nghiệp lớn mà.
So với những đạo thiên lôi ban đầu mang tính trừng phạt nhẹ, uy thế của đạo lôi kiếp thể gọi là cuồng bạo như sóng dữ tràn về, cuộn trào mãnh liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-313-co-cai-ly-cua-nang-ta.html.]
Trong Linh tháp hoang tàn đổ nát, cột sét tan khiến trời đất sáng rực như ban ngày, thứ phá hủy xung quanh càng hiện rõ ánh chớp xuyên suốt trời đất.
Uy thế sấm sét cường đại quét ngang, linh lực bốc lên cuồn cuộn, bụi đất nghiền nát, từng tia sét nhỏ ngừng nhập dòng thác của thiên kiếp, dội đang chống đỡ thiên kiếp .
Tựa như chỉ cần nàng hủy diệt, thiên kiếp sẽ chịu rút lui.
Dưới sức ép hủy diệt tất cả của thiên uy, trời đất bỗng chốc trở nên nhỏ bé, cột sét cứ mãi tan.
Tháp Linh nhíu chặt mày, trong lòng tràn đầy nản lòng, định lên tiếng.
lúc đó, cột sét tách một khe nhỏ, một luồng kiếm khí x.é to.ạc thiên lôi, như mãnh thú gào thét lao .
Bóng dáng Tô Chước lao vọt lên, đó nâng kiếm đ.â.m thẳng luồng thiên kiếp vẫn bám riết buông, một tia kiếm quang c.h.é.m đứt ánh điện nối liền trời đất, lộ phong mang sắc bén, ánh sáng chói lòa vẫn hề kém thế.
Ầm ầm!
Dưới sấm sét, từng luồng kiếm khí vỡ vụn, khí thế nhường nửa phần.
Đã lâu xuất kiếm, thế kiếm Tô Chước tích lũy đến nay đối kháng cùng thiên lôi, tuy vỡ nát nhưng vô cùng thuần thục. Thiên kiếp cuồn cuộn sắp đến hồi kết, thể chạm tới nàng, đành cam lòng thoái lui.
“Nàng mà đ.á.n.h lui đạo thiên kiếp thứ bốn mươi tám!” Tháp Linh trợn to mắt, quên mất điều định lúc , siết chặt nắm đấm, chấn động thốt lên: “Nếu khí thế như thế, đó phản kháng?”
Không do lực bất tòng tâm, cũng vì xem nhẹ hoặc thiếu suy tính, mà là nàng thừa sức ứng phó.
So với những thiên tài cao ngạo bộc lộ tài năng, c.h.é.m tan thiên kiếp một cách hào nhoáng, biểu hiện của Tô Chước đó thật sự đáng chú ý, thậm chí tính là ung dung, khiến Tháp Linh ngoài luôn lo ngay ngáy.
“Cần thiết ? Trong Linh tháp cũng ai, che giấu thực lực để gì chứ!” Tháp Linh tức tối, như thể lừa dối tình cảm .
“Nàng như thế... chắc chắn là cái lý của nàng .”
Lão giả sớm đoán thực lực của Tô Chước, chỉ là với Tháp Linh. Nay chứng thực, trong mắt lão ngoài sự nhẹ nhõm còn vô vàn cảm xúc đan xen.
Nhân tộc... liệu thể xuất hiện một thiếu niên thiên tài thể sánh ngang Thiên Ma ở Phú Ma cảnh ?
Tuổi còn nhỏ mà rèn luyện trong môi trường hung hiểm như , đó là may mắn bất hạnh nữa.
Trong thế giới của Linh tháp, Tô Chước thở một , xếp bằng xuống, bắt đầu hồi phục linh lực.
Đạo thiên kiếp tiếp theo chắc chắn còn khủng khiếp hơn.
Trường kiếm đặt bên cạnh nàng, tra vỏ, giữa hoa văn tinh xảo nơi chuôi kiếm còn sót vài vết máu.
Hiển nhiên, việc nàng cứng rắn chịu đựng bốn mươi tám đạo thiên kiếp chẳng thể gọi là nhẹ nhàng.
Ùng ùng ùng!
Bầu trời âm u, trong tầng mây đen đặc dấu vết của sấm sét đan , từng tia điện như rắn bạc luồn lách ngoài.
Tô Chước lên, mũi kiếm chạm đất, linh lực trong lòng bàn tay tỏa .
Thiên kiếp bất ngờ giáng xuống, còn vang lên tiếng sét, trong trung vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ầm ầm!
Trời đất sáng rực, như thể cả gian bùng nổ, Tô Chước khẽ nhắm mắt , ngước mắt về phía ánh sáng chói lòa giữa trung.
Trên cao, linh lực vô tận đối kháng với thiên lôi, dư uy từ những thiên kiếp nhỏ cũng đủ bùng nổ từng chùm lửa. Nơi thiên lôi qua, hoa lửa tung tóe, cảnh tượng tráng lệ, mang theo sức hủy diệt kinh .
“Ồ quao.” Tô Chước nheo mắt ngắm : “Linh khí nhiều thật đấy.”