Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 352: Ta là ma chủng?
Cập nhật lúc: 2025-11-20 15:04:00
Lượt xem: 122
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngân đan mà Cung Hà ném là kiếm đan do Ngũ sư luyện chế.
Vì sư đột nhiên gặp "bất trắc", còn tưởng rằng giữ kỷ vật, nên vẫn dùng.
giờ Ngũ sư tỉnh , chỉ cần tìm sư xin là , giờ cứ lấy dùng thôi.
Trước đây kiếm đan mà sư luyện thể khắc chế Hóa Thần cảnh, hiện tại kiếm đan luyện chế sẽ mạnh đến mức khắc chế cảnh giới nào… Không đúng, Ngũ sư mới vượt qua tâm ma kiếp, cảnh giới thụt lùi là may mắn .
Cung Hà lo lắng cho sư , nhớ tới vẻ mặt tàn bạo của Mông Nghiệp nãy dễ dàng áp chế ông , phát hiện lo lắng phí công.
Đến bây giờ Tô Chước mới kiếm đan mà đây sư cho tác dụng , nàng còn tưởng là nó chỉ dùng để hỗ trợ cảm ngộ Kiếm đạo.
May mà nàng sớm nhận thấy khí tức nguy hiểm của viên đan d.ư.ợ.c , phù hợp với ở cảnh giới như nàng dùng.
Nên c.ắ.n thử miếng nào.
Những lúc nguy hiểm thì sư thật sự nguy hiểm.
Mông Nghiệp bước về phía lão giả, bước chân chậm rãi, trong quá trình đó, kiếm khí xuyên thủng n.g.ự.c lão giả khiến ma tức tiêu hao gần hết.
Thần phách của Hóa Thần cảnh thật mạnh mẽ, tuy thể chịu vết thương trí mạng, nhưng khả năng sống sót vẫn như cũ.
Đối với tu sĩ cảnh giới thấp hơn, tiêu diệt một tu sĩ Hóa Thần cảnh là chuyện cực kỳ khó khăn.
Huống chi đối phương là một ma tu thủ đoạn khó lường.
Trước đó lão giả dễ dàng dùng con át chủ bài của , khi thoát khỏi kiếm khí, ông từ bỏ ý định thăm dò.
Quyết định sử dụng mai phục .
Chỉ trong nháy mắt, trong mộ thất xuất hiện những làn ma khí mỏng manh.
Không gian d.a.o động, truyền đến những tiếng gầm gừ khiến rợn tóc gáy, cùng với những ngôn ngữ khó hiểu của Ma tộc.
Trong gian rộng rãi xuất hiện hơn mười tên Ma tộc mặc giáp đen, cùng với Ma thú hung dữ và to lớn, khiến dám kỹ.
"Giao đạo tắc , lão phu sẽ tha cho các ngươi một con đường sống."
Trong lòng lão giả sẽ cảnh tượng , dù là t.ử đại tông nào khi thấy cảnh cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.
Huống chi là mấy trẻ tuổi mặt, qua thấy họ thiên phú cực cao và cũng quý trọng sinh mạng.
Quả nhiên, một trong đó, vốn dĩ ngông cuồng bỗng nhiên tránh ánh mắt, lộ vẻ kinh ngạc.
"Cái cũng quá … Quá ."
Tô Chước thấy tiếng truyền âm của Bát sư .
Mục Dự Chu liếc , giơ tay che hai mắt để khỏi thấy Ma thú nữa, tiếp tục truyền âm : "Sư , ở Giới vực thành chịu khổ ."
Tô Chước: "… Chém nhanh một chút cũng ."
Khổ thì , nhưng cảm giác quen thuộc thì .
Một khi gọi Ma tộc tới là đụng ngay chuyên môn của nàng .
Mông Nghiệp đ.á.n.h với lão giả , linh lực và ma tức nhòe bóng dáng của hai .
Để tránh thu hút cứu binh tới, lão giả cố ý cách ly gian , tạo pháp khí, cho nên dù chiến đấu đến mức long trời lở đất thì dư uy cũng ảnh hưởng đến mộ thất chút nào.
Tô Chước còn rút kiếm, thấy Cung Hà vội vàng : "Sư yên, đúng, ngàn vạn đừng tay."
Trên danh nghĩa bọn họ chỉ giam một tháng. thực tế cảm nhận của bọn họ khác gì vài năm.
Hơn nữa là vài năm linh lực.
Ngay cả việc tu luyện nhàm chán nhất cũng là một sự xa xỉ và họ còn thể tùy tiện lãng phí linh thạch để tu luyện, phòng khi cần dùng.
Khó khăn lắm bây giờ mới Ma tộc đ.â.m đầu họng s.ú.n.g cho họ cơ hội luyện tập, mà qua cũng nhiều.
Tô Chước g.i.ế.c ma nhanh như , e rằng còn đủ cho một nàng chơi.
Tô Chước mới bước nửa bước, thấy mấy câu truyền âm khuyên ngăn, nên đành giả vờ bình tĩnh đến một góc yên tĩnh để xem náo nhiệt.
"Cái gì mà chơi?" Tô Chước chút hiểu.
Tiểu Kiếm cảm thấy thể hiểu : "Ngươi g.i.ế.c nhiều , đương nhiên hiểu."
Nếu hình dạng mạnh mẽ của nó thể duy trì mãi, nó cũng cơ hội là tay ngay.
Sau khi ép bế quan xong, hiển nhiên Cung Hà nghiên cứu nhiều kỹ năng chiến đấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-352-ta-la-ma-chung.html.]
Đôi khi Tô Chước cũng rõ thủ đoạn của , dây dưa với kẻ địch kiểu quả thực phiền phức.
Cùng lúc đó, một đạo kiếm ảnh xuyên qua ma khí cực nhanh, hành tung khó lường, gần như hòa một với ma khí.
Mãi đến khi qua vài giây, ma khí mới kiếm quang chói lọi đ.á.n.h tan, khí tức tiêu diệt.
Linh phù bay lên, trong nháy mắt hiện lên vô ảnh Ma tộc đang chuẩn tay, may g.i.ế.c nhầm vài tên, Tô Chước thấy Thất sư mắng một tiếng: "Lão Bát ném trúng !"
"Thật giả ?"
Mục Dự Chu đột nhiên hiện , nheo mắt nghiêng đầu qua: "Không thể nào."
Tuy rằng dùng mắt , nhưng thể nào ném lệch .
"… Đệ ném trúng con mà g.i.ế.c." Diêm Nguy Nhiên câu đó xong.
Để đáp , Mục Dự Chu ném loạn thêm một nắm linh phù.
Thu Vũ Miên Miên
Để Thất sư ma để g.i.ế.c, vô cùng chu đáo.
Tô Chước cảnh tượng đồng môn tương tương ái chậm rãi gật đầu, về phía Ngũ sư đang chịu áp lực lớn nhất.
… Phát hiện áp lực gì cả.
Người ngoài lẽ , nhưng nàng từng thấy sư nghiêm túc tay, đương nhiên thật sự thể tay nhanh đến mức nào.
Đợi đến khi ba tên sư xui xẻo giải quyết xong đám Ma tộc, Mông Nghiệp cũng vặn giam cầm tên Ma Tu .
Lão giả thể cử động, tròng mắt sắp nứt , loại đan d.ư.ợ.c quỷ dị là thứ mà tu sĩ chính phái nên dùng ?
Ông chỉ thể nghĩ cách dùng thần thức phát âm thanh: "Ngươi cho ăn cái gì?"
"Ta hỏi ngươi vài câu." Mông Nghiệp hạ ánh mắt xuống và : "Ngươi trả lời đúng là ."
"Không thể nào!"
Lão giả cương quyết với vẻ căm phẫn.
"Được thôi." Mông Nghiệp thở dài một , trong lòng bàn tay bốc lên một ngọn lửa màu trắng, ấn về phía đỉnh đầu của ông .
Ma Tu kêu lên oai oái, thần thức run rẩy, ngay cả cơ hội để cũng còn.
Ông nhận Mông Nghiệp thật sự g.i.ế.c ngay lập tức, mà đó việc lý lẽ chỉ như một thủ tục mà thôi.
Đám Ma tộc xung quanh tiêu diệt , từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc thậm chí còn đến vài giây, thần phách của Ma Tu cũng chỉ còn một phần.
Pháp khí thể duy trì gian cách ly quá lâu, thông đạo vốn là Ma tộc sử dùng để truyền tống đến đây cũng biến mất.
Thần phách của Ma Tu tự động bốc cháy, cuối cùng tách khỏi thể xác và lơ lửng trung, linh lực của Mông Nghiệp giam giữ, thể cử động.
Thần phách yên lặng bất động, bỗng nhiên rống lên một câu: "Nữ t.ử bên cạnh ngươi chính là ma chủng!"
Âm thanh vang vọng trong thạch thất.
Không ngờ Mông Nghiệp thậm chí thèm đầu một cái, xóa bỏ ông .
Ma khí trong gian tan , lòng bàn tay Mông Nghiệp phóng linh lực lan , tiếp tục phong tỏa gian .
"Ta là ma chủng?" Tô Chước chút mới lạ.
"Người tuyệt vọng thường bừa, điều đó là bình thường." Mục Dự Chu hề để tâm đến lời của .
"Nói là ma chủng chi bằng thì đúng hơn." Cung Hà .
" ." Mục Dự Chu cảm khái lắc đầu: "Trước lão Lục diễn một màn đó đủ để khiến các trưởng lão của tông khác chất vấn ."
Diêm Nguy Nhiên dùng ánh mắt ủng hộ.
Hắn cho rằng bế quan bảy năm thì bản trầm hơn hai , một lòng nghiên cứu kiếm pháp, thể dễ dàng chuyện.
Tô Chước do dự, nàng thể cảm giác , ma khí xuất hiện ở Huyền Mông giới còn yếu hơn ma khí ở Phú Ma Cảnh thậm chí cả Giới Vực thành nhiều.
Tâm niệm nàng động, đám ma khí thật sự tụ , dần dần tạo thành một đám khói đen, lơ lửng mặt nàng.
Trong nội phủ của nàng, Vạn Ma Khí Vận đang cuộn thành một quả cầu khẽ reo vui.
Nhìn sư thao túng ma khí, Diêm Nguy Nhiên lập tức quên việc ngộ kiếm: "Vãi chưởng?"
Tô Chước thì bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Vạn Ma Khí Vận còn thể dùng như ."