Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 353: Mấy đứa, đi theo ta
Cập nhật lúc: 2025-11-20 15:04:16
Lượt xem: 135
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mông Nghiệp mở lòng bàn tay , đám ma khí đến tay , lập tức ánh lửa tiêu diệt sạch sẽ.
“Sư tiếp xúc ma khí .” Mông Nghiệp : "Có thể khống chế những khí vận , thực tế là vạn ma bất xâm.”
Thu Vũ Miên Miên
“Sư , chia cho mấy đạo.” Tô Chước lập tức , nhớ tới Mông Nghiệp và ma khí nghiệt duyên hề nhỏ.
Tuổi của Mông Nghiệp lỡ Phú Ma chiến, cơ hội lấy khí vận.
Lập tức Mông Nghiệp theo bản năng : “Cũng cần thiết.”
Mấy đạo? Ai dùng mấy đạo để đo lường khí vận, sư thật đúng là hào phóng đến mức sắp bán cả bản .
“Không, cần thiết.”
Tô Chước lập tức phản bác, phát hiện mới của : "Khí vận của còn thể sinh khí vận nhỏ, chia bớt cũng .”
Khó trách truyền thừa Thái Cổ chịu hấp thu quá nhiều.
Nếu hấp thu quá nhiều, Vạn Ma Khí Vận dễ dàng sẽ tăng trưởng đến mức nàng thể khống chế như .
Khí vận: “…”
Chúng nó chỉ đang phân chia tăng trưởng bình thường, hề tồn tại hành vi sinh sản.
Đừng giống như chúng nó là cỏ dại .
Trước Tô Chước tùy tiện một câu, Mông Nghiệp cũng nàng lấy một ít Vạn Ma Khí Vận nhiều như .
Bình thường nhiều lắm cũng chỉ hai ba đạo.
Mấy vị sư bọn họ cũng chỉ cảm thấy Tô Chước lấy bốn năm đạo là đủ, định hỏi nhiều.
Cũng may hỏi, hỏi một câu thật là dọa .
Mười mấy đạo!
Vốn dĩ bọn họ còn định để mấy sư và sư tuổi còn nhỏ Phú Ma cảnh, ngờ sư tự tìm phù ấn lẻn .
Còn chiến thắng tất cả.
“Thật cũng khí vận.” Cuối cùng Mông Nghiệp cũng phản ứng , giải thích: "Khí vận đó chỉ Phú Ma cảnh , nhưng…”
Thật sự từng thấy nào lấy khí vận nhiều đến mức thể nuôi dưỡng khí vận sinh sôi nẩy nở như .
Quá vô lý.
Ma tu lẽ là cảm ứng Vạn Ma Khí Vận Tô Chước, nhưng khẳng định thể thấu .
Tô Chước lấy danh nghĩa chia sẻ khí vận, chia cho mấy sư , còn cưỡng ép nhét cho Ngũ sư hai đạo.
Khí vận dán lòng bàn tay Mông Nghiệp, tùy thời thể tan , bèn thêm gì nữa mà nhận lấy.
Với hai đạo Vạn Ma Khí Vận mà từng khống chế , còn khả năng rơi tâm ma, hiện tại nhận lấy bốn đạo, tất cả huyền cơ khó lường trong ma khí thật sự sẽ giữ cách dám gần .
Mông Nghiệp mấy sư thiếu suy nghĩ vui vẻ nhận lấy khí vận, thở dài, thể mở miệng nhấn mạnh giá trị thật sự của Vạn Ma Khí Vận.
“Ta hiểu, hiểu.” Cung Hà cảm thấy vô cùng hiểu.
“Ta lục soát hồn của ma tu , một chuyện, về tông một chuyến.” Mông Nghiệp : "Mấy tự đến bí cảnh chắc chứ?”
“Đương nhiên .”
“Lớn từng còn lạc đường ?”
“…”
Mông Nghiệp nhắc nhở: “Ài, vẫn nên sai đưa các ngươi .”
“Vào bí cảnh , hành sự đừng quá kiêu ngạo, các ngươi …”
Ánh mắt Mông Nghiệp đảo qua, Cung Hà lớn tuổi nhất thẳng một chút.
“Nghe theo sắp xếp của Tiểu Cửu.” Mông Nghiệp : "Nếu ai lời , về với sư .”
Câu là với Tô Chước.
đối với sư thì đây là một lời uy h.i.ế.p rõ ràng.
Cung Hà: “…”
Tô Chước khẳng định : “Chúng nhanh về nhanh, sẽ chuyện gì , sư yên tâm.”
Mông Nghiệp nhướng mày, đáp một tiếng: “Ừ.”
Yêu cầu của cũng cao, xảy chuyện lớn là .
Trước khi , Mông Nghiệp hỏi Tô Chước mang theo bản đạo tắc mới , thời gian thì xem.
Tô Chước tự ngộ tính của thế nào, xông bí cảnh mà nhanh về nhanh thì chắc thời gian: “Sư cứ xem , xem cũng muộn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-353-may-dua-di-theo-ta.html.]
Mông Nghiệp: “Chắc chắn cần? Ta xem xong .”
Tô Chước cảm thấy xem vẫn đủ: "Sư thuộc ?"
"Rồi." Mông Nghiệp đáp một cách đương nhiên.
Tô Chước theo bản năng hỏi: "Sư cũng Kiếm Linh …"
"Không , ?" Mông Nghiệp hiểu.
Tô Chước: "… Không gì."
Tiểu Kiếm: "Nhìn kìa, thuộc hết !"
Tô Chước ha ha: "Thần thức cao giai đúng là giống ha."
Đừng là sư , với thần thức hiện tại của nàng, tốc độ thuộc lòng cũng nhanh hơn nhiều, chỉ cần thêm vài là .
Đương nhiên, trừ loại chữ của con như Noa Vân đạo tắc.
…
Sau khi đạo tắc, ma tu trong cổ mộ xuất hiện biến mất, gây chút sóng gió nào ở bên ngoài.
Gió êm sóng lặng, nhóm Tô Chước Mông Nghiệp giao cho một vị tu sĩ trung niên nghiêm túc.
Vị tu sĩ trung niên hề tươi , khiến ba vị sư cũng lây sự nghiêm túc, chút dáng vẻ của thiếu niên thiên tài.
Sau khi dịch dung, họ đến một thành lớn.
Trong thành vô cùng náo nhiệt, ở cũng thấy t.ử danh môn tiếng, một cái biển hiệu rơi xuống đất cũng ba thiên tài tiện tay treo nó lên.
Tu sĩ trung niên kiến thức , giải thích cho họ những điều cần về bí cảnh và những thiên tài của các đại tông đại tộc sắp tiến bí cảnh.
Ba vị thiếu niên liên tục kinh ngạc, khen ngợi là mở mang kiến thức.
Người bên cạnh liếc mắt, thầm nghĩ đây là mấy thằng nhóc từ xó xỉnh nào tới.
Tu sĩ trung niên: "…"
Mấy tên tiểu thiên tài của thần tông đang trò gì ?
Ông đột nhiên chút lo lắng, nhỡ may con cái mà ông tự hào, cơ may bái nhập thần tông, liệu biến thành cái dạng kỳ quái ?
Chắc là , loại thiên tài vượt ngoài khả năng cho phép , thiên tài bình thường đến mức thế.
"Sư , ngạc nhiên ?" Mục Dự Chu dùng khuỷu tay huých tay Tô Chước: "Năm tuổi bế quan, xuất quan là Di Sơn cảnh, yêu nghiệt đến ."
"Rất ngạc nhiên." Tô Chước thành thật : "Chúng căn bản so ."
Mục Dự Chu gật đầu đồng ý, đúng là thể so , bế quan mười lăm năm, sư tính tính còn đến mười lăm.
Đổi thành bế quan mười lăm năm thì càng là một loại cực hình, sinh bao lâu nhốt .
Trong thành bán bản đồ bí cảnh, chỉ là phiên bản lạc hậu từ đời nào .
Vì giá cả cao, Tô Chước để che mắt khác, mua vài tấm khác .
Ở trong thành hai ngày, Tô Chước thường xuyên nghiên cứu bản đồ mặt sư .
"Cảnh vật của loại bí cảnh chịu ảnh hưởng lớn từ địa mạch, thường xuyên đổi."
Lục sư khuyên nàng cần nghiên cứu quá kỹ.
"Muội , nhưng chuẩn kỹ một chút vẫn hơn." Tô Chước gật đầu.
Thật nàng lo lắng khi tiến bí cảnh thì sẽ cảm thấy quen thuộc như từng đến.
Nàng sớm dựa hồi ức cốt truyện để vạch đường , nhanh về nhanh là nhanh về nhanh, xong một vụ sớm trở về tu luyện.
Ngày bí cảnh mở , tất cả tập trung tại một quảng trường trong địa phận của gia tộc Tô gia.
Kiến trúc của một thế gia hiển hách nên chỗ nào cũng hùng vĩ, Tô Chước vẫn còn nhớ góc thấp bé trẻ con của quảng trường , hoặc là lên đài cao lĩnh thưởng, bên là biển mênh mông.
Người chủ trì mở bí cảnh là Tam trưởng lão Tô gia, vài câu khách sáo mở bí cảnh.
Uy áp to lớn lan tỏa , nhiều t.ử thế gia mắt đều đầy vẻ ước ao, uy nghiêm của đại tộc kinh sợ.
Bí cảnh tuyên bố rõ là để tìm bảo vật, sẽ cố ý tách cùng đội .
Tô Chước và các sư mang theo tín vật cùng nguồn gốc, khi rơi bí cảnh vẫn ở cùng một chỗ.
Họ ẩn giấu tu vi, cảnh giới linh lực cũng ép xuống đến Tiên Thiên cảnh đáng để mắt tới, để gây sự chú ý ở đây.
Hiển nhiên Tô Chước là khả năng tìm đường nhất, khi phân biệt phương hướng một lát, hiệu đồng môn về một hướng.
Lúc , một bóng đột ngột chặn : "Mấy các ngươi, theo ."
Hắn nhất thời đuổi kịp bước chân của Tô Chước, chỉ chặn Cung Hà đang ở phía quan sát môi trường xung quanh.
Cung Hà ngơ ngác: "Ta?"