Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 355: Kiếm Quả

Cập nhật lúc: 2025-11-21 14:50:14
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn từ xa, ngọn núi đá gọi là Thí Kiếm Đài to lớn, đến gần thì càng thêm choáng ngợp.

thói quen tự di chuyển, gần đây hiển nhiên thích cái cảm giác cô độc ở cao, đỉnh núi cao nên càng thấy đỉnh.

Tô Chước chọn một chỗ nghỉ tạm, dùng thần thức để thăm dò, nhanh phát hiện một luồng ý thức tấn công cực mạnh.

Là Kiếm Ý.

Lúc , cần để kiếm linh giao tiếp.

Tô Chước để Tằng Tiêu kiếm trầm trận: “Tằng Tiêu kiếm, ngươi hỏi xem.”

Tằng Tiêu kiếm theo, một lát , nó khẽ "ơ" một tiếng: “Đây là Kiếm Ý của kiếm.”

Tô Chước nhướng mày, hiểu ý của Tằng Tiêu kiếm.

Đa phần Kiếm Ý đời đều đến từ cảm ngộ của Kiếm Tu, mà Kiếm Ý trong thiên thạch ngoài là cảm ngộ của chính thanh kiếm.

Nếu đến kiếm đạo thuần túy, đương nhiên là Kiếm Tu tự lĩnh ngộ là thuần túy nhất.

“Ngươi cảm thấy …?" Tiểu Kiếm ấp úng, dường như khó tin.

“Giống Tiên Kiếm?” Tô Chước nó.

Tiểu Kiếm kinh ngạc: “Sao ngươi !”

Đây là Kiếm Ý của Tiên Kiếm, nhưng kiếm còn.

Thậm chí khí tức cao hơn cả Thần Kiếm trong đó cũng mờ nhạt, đến mức ai nhận .

Tiểu Kiếm cảm thán: “Tô Chước, ngươi đoán giỏi thật đấy!”

Tằng Tiêu kiếm: “…”

Thật sự là đoán ?

Nó còn dám đoán như .

Kiếm quang đột nhiên sinh từ trong thiên thạch, cường quang chiếu sáng hòn đá đen thành gần như trong suốt.

Nhìn kỹ thì đó thực là mười đạo quang khác , đồng thời tặng cho những mặt, Tô Chước và Thất sư mỗi hấp dẫn ba đạo, hai còn cũng hai đạo.

Tằng Tiêu kiếm hăm hở thử: “Ta thể hấp dẫn mấy đạo đến.”

Tô Chước ngăn cản: “Không cần thiết.”

Kiếm quang thể cho khác mượn xem, ở trong tay ai cũng khác mấy.

Bản lĩnh bảo vệ tính mạng của Tô Chước đủ nhiều , cần thêm mấy đạo kiếm quang , lĩnh hội xong thì cần giữ trong tay.

Lĩnh hội hết thì để Nhật Nguyệt kiếm và Tằng Tiêu kiếm ghi .

Không ngoài dự đoán của Tô Chước, luyện hóa kiếm quang tốn ít thời gian.

Trong nguyên tác, Tô Ly Ly luyện hóa tám đạo vô cùng khó khăn, tốn tận hai ngày.

Bọn họ tách luyện hóa, cũng tốn hai canh giờ, vẫn là trong trường hợp Tô Chước và Thất sư đều cảnh giới Kiếm đạo thấp.

Diêm Nguy Nhiên cẩn thận lĩnh hội kiếm khí, ở trong cổ mộ trải qua bảy năm bế quan, khống chế tâm tướng Tiên Thiên Kiếm Tâm càng dễ dàng hơn, đối với kiếm khí càng phần bất ngờ.

Bọn họ đến bí cảnh , vốn ôm hy vọng thể tìm đồ , huống chi là kiếm quang đủ để đồ gia truyền cho thế gia tu hành.

Nhặt món hời đúng là nhờ sư .

Diêm Nguy Nhiên ngộ đạo xong, mở mắt, đưa tay về phía Tô Chước, kiếm khí trào lòng bàn tay, bay về phía nàng.

Trong nháy mắt cảm giác giải thoát khi gấp gáp xong bài tập.

Tô Chước nghiêng đầu: “Sư ghi nhớ xong ?”

Diêm Nguy Nhiên còn kịp đắc ý, biểu cảm nhanh chóng chuyển thành nụ khiêm tốn, trầm gật đầu.

Quên mất là đang ở mặt ai mà còn tự phụ.

Mình gì đáng để tự phụ chứ?

Có lẽ sư ghi nhớ xong từ lâu .

Tô Chước nhận lấy kiếm quang, đưa cái của cho Thất sư .

Cung Hà là cuối cùng mở mắt, xòe lòng bàn tay: “Kiếm quang chúng nhận giống ?”

“Không giống .” Tô Chước gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-355-kiem-qua.html.]

“Tiểu Cửu lĩnh ngộ xong mười đạo chẳng sẽ đạt đến Kiếm Tôn cảnh .” Mục Dự Chu nhớ điều gì: "Cái cũng xem như một loại truyền thừa nhỉ.”

“Khoảng cách của đến Kiếm Tôn còn xa vời lắm, cảm ngộ một nghìn đạo thì may .” Tô Chước nắm rõ độ khó của Kiếm Tôn cảnh.

Cung Hà cẩn thận cảm ngộ một phen, nhét hai đạo kiếm quang trong lòng bàn tay tay nàng: “Vậy cứ thêm hai đạo , về tông môn từ từ nghiên cứu.”

Kiếm quang quá huyền diệu khiến đầu óc rối như tơ vò, vẫn nên để sư xem thì hơn.

Mục Dự Chu bỗng nhiên hiểu , nhét kiếm quang cho Tô Chước.

Đồ , để "cuồng nhân" .

Tô Chước lĩnh hội nhét những đạo lĩnh hội xong cho Thất sư , định về tông môn sẽ tìm thêm kiếm phổ trong Tàng Kinh Các để tu luyện.

Nếu thể linh cảm đột phá Kiếm Tôn cảnh, cho dù đến Học cung ở Thượng giới cũng sợ đ.á.n.h khác.

Trước đây khi nàng qua ý tưởng với sư , thật bây giờ nàng cần sợ đ.á.n.h khác .

Tô Chước từng tiếp xúc với Thượng giới, cảm thấy lời sư cũng lý. Có lẽ lên Thượng giới đột phá Kiếm Tôn cũng tính là quá chậm.

Diêm Nguy Nhiên dùng kiếm tâm ghi tinh túy của những đạo kiếm quang còn , thở phào một , hỏi Tô Chước: “Muội thật sự lĩnh hội một nghìn đạo mới đột phá Kiếm Tôn ?”

“Có lẽ bảy tám trăm đạo cũng .” Tô Chước chỉ tròn thôi.

“Khi nào về tông thể đến Kiếm nhai xem.” Diêm Nguy Nhiên : "Những vết kiếm đó thích c.h.é.m , thể nhân cơ hội để lĩnh hội.”

Tô Chước cau mày hồi tưởng: “Muội đến Kiếm nhai hình như từng thấy kiếm quang nào c.h.é.m cả.”

Thu Vũ Miên Miên

“Ồ, chuyện cần động tay động chân với vết kiếm .” Mục Dự Chu cũng hiểu rõ mấu chốt: "Phải tìm những vết kiếm cao giai linh tính, chúng nó nóng tính lắm.”

Tô Chước: “…”

Nàng ngay mà, vấn đề chắc chắn do .

Mấy nhảy xuống Thí Kiếm Đài.

Tô Chước men theo con đường núi dốc xuống, nhẹ nhàng nhảy một cái xuống mấy chục mét, mũi giày bỗng thứ gì đó chạm , hình như đụng hòn đá.

Nàng dừng bước, rốt cục thần thức cũng thăm dò món đồ nhỏ đó.

Toàn vật thể đó ánh lên màu đen kim loại, hình dáng tròn trịa, mọc bốn chi ngắn ngủn, giống như một viên socola đậu phộng thành tinh.

Điểm khác biệt là đôi mắt to bằng hạt đậu xanh của nó sắc bén, chớp mắt một cái tràn đầy hàn quang như kiếm quang.

“Kiếm Chủng?” Cung Hà kinh ngạc .

Bọn họ nãy giả vờ phát hiện, chính là kinh động đến nó, ngờ cổ d.ư.ợ.c thấy bọn họ thẳng về phía nó thì sốt ruột, chủ động đến chặn đường Tô Chước.

Toàn vật thể nhỏ bốc lên kiếm khí màu trắng như sương mù, nghiến răng nghiến lợi: “Bản đại nhân chính là Kiếm Quả kế vị của giới !”

Cung Hà bừng tỉnh hiểu , quyết định phát huy sự khéo léo của để phụ họa: “Có thể gọi như .”

“Tiểu bối nhà ngươi, thật là tài hèn học ít.”

Kiếm Quả cao ngạo dạy dỗ bọn họ: "Cái tên mà giới các ngươi đặt cho tộc cũng quá khó .”

“Gặp Kiếm Quả đại nhân, bái?”

“…”

Tô Chước xổm xuống, đầu ngón tay chạm kiếm khí tản d.ư.ợ.c lực xung quanh nó, ngẩng đầu ánh mắt của các sư .

Hàm ý sâu xa.

Tô Chước chắc chắn tuyệt đối thấy ánh mắt tinh ranh như cướp của các sư .

Không ngoài dự đoán, Kiếm Quả sinh từ thiên thạch, trốn trong núi dễ dàng.

bỏ trốn, mấy còn ý định xem náo nhiệt, nếu bây giờ nó để lộ một chút ý niệm trốn , thì sẽ cái gì gọi là chắp cánh cũng khó thoát.

Lúc , Kiếm Quả thất kinh: “Con quái vật lông xám của ngươi đang ?”

Tỳ Hưu bỗng nhiên xuất hiện, với tốc độ sét đ.á.n.h kịp bưng tai c.ắ.n đầu tròn trịa của nó, nơi mấy cọng tóc thưa thớt.

Tô Chước tốc độ của Tỳ Hưu nhanh, nhưng ngờ thể nhanh đến .

Ngay cả nàng cũng kịp phản ứng.

Kiếm Quả kịp thời né tránh, thành công hói một mảng.

Nếu một chút, thì mất luôn cả cái đầu .

 

Loading...