Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 360: Đừng khinh thường thiếu kiếm nghèo khó!

Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:37:28
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chước chỉ ngang nhiên xông bí cảnh của xem náo nhiệt, còn đại cơ duyên chọn trúng, khiến Tô gia mất mặt lớn. Ứng chiến một trận, trực tiếp gây chú ý giới, nếu trận thua, Tô gia cũng chẳng còn mặt mũi nào.

Cho nên hành động của Tô gia chắc chắn thâm ý, trận cuộc chiến bình thường.

Hoàn Miểu nhắc nhở: “Tô gia sẽ dễ dàng bỏ qua .”

Đây cũng là lý do nàng xem, là để xem náo nhiệt.

“Ta .” Tô Chước khẽ gật đầu: “ cũng sợ.”

Thể diện của thế gia, trong mắt nhiều là chuyện lớn hơn trời, nhiều còn mong chờ trận để lấy thể diện.

Tô gia thể giở trò ở ngoài sáng, thần tông cũng chỉ đến xem náo nhiệt.

Hai đến gần thạch đài dùng để đối chiến Tụ Linh Phong.

Hoàn Miểu lấy Viêm Ngọc thương, Tô Chước rút Nhật Nguyệt kiếm khỏi vỏ.

Ánh mắt Hoàn Miểu dừng lưỡi Kiếm Thần, nhạy bén nhận một chút khác biệt.

Nhật Nguyệt kiếm trông giống Thần kiếm nữa .

Thu Vũ Miên Miên

Nàng kinh ngạc Tô Chước.

Tô Chước cho nàng một ánh mắt khẳng định.

Không Nhật Nguyệt kiếm yếu , mà là Tô Chước mạnh lên.

Thậm chí thể khống chế khí thế của Thần kiếm.

Hoàn Miểu trầm tư vài giây, bên tai vẫn còn thấy tiếng ồn ào của hai vị sư Tô Chước.

Tu vi của Tô Chước, đồng môn thật sự hề bất ngờ ?

nhắc đến tu vi, cảnh giới kiếm đạo chẳng quá khó tin ?

Tô Chước bình tĩnh, đồng môn của nàng cũng bình tĩnh.

Khiến Hoàn Miểu cảm thấy sự bình tĩnh trong lòng quá.

Chẳng mười bốn tuổi thành Kiếm Tôn thôi ?

…Quả nhiên là Đệ Cửu Vực bình thường, loại suy nghĩ , đến mức khiến nàng thể nhập tâm .

Hoàn Miểu cảm thấy quá vô lý, khóe miệng giật giật, ý chí chiến đấu càng thêm hừng hực, mũi thương của Viêm Ngọc thương trong suốt khí tức khủng bố lan tỏa, để dấu vết trong hư .

Tô Chước cũng nóng lòng thử, bước lên thạch đài, Kiếm Ý tinh túy lan tràn… do Tô Chước phóng .

Nàng đột nhiên đầu về phía phòng tu luyện, mơ hồ nhướng mày: “Nhanh ?”

Tằng Tiêu kiếm hóa hình thành công ?

Mới qua một lát thôi.

Đồng t.ử Tiểu Kiếm chấn động: “Vãi?”

Tằng Tiêu kiếm đột nhiên hóa hình thành công, hai tạm thời từ bỏ đ.á.n.h , bay nhanh về phòng tu luyện.

Thần kiếm hóa hình là chuyện cực kỳ hiếm thấy, đ.á.n.h lúc nào cũng .

Tô Chước cũng gạt chuyện đột phá Kiếm Tôn sang một bên.

Kiếm đạo đạt đến cảnh giới Kiếm Tôn, chỉ là thao túng kiếm khí tuỳ ý hơn, mà nhận thức về kiếm đạo cũng gần với nguyên bản hơn, cũng rõ ràng hơn về sự nhỏ bé của .

Cho nên Ngũ sư giỏi dùng kiếm lẽ khiêm tốn, mà là thật lòng nghĩ .

Hiện tại Tô Chước thể dùng kiếm đạo che giấu khí thế của Nhật Nguyệt kiếm, cũng cảm thấy cảnh giới của cách quá xa kiếm đạo chân chính mà từng thoáng thấy, nên khiêm tốn là hơn.

Bên ngoài phòng tu luyện, Thất sư và Bát sư lúc nãy còn đang đ.á.n.h tò mò quan sát bên trong, dám tùy tiện , giống như đang quan sát động vật quý hiếm.

Trong phòng tu luyện, một bóng cao gầy đang khoanh chân bồ đoàn, đầu gối đặt một thanh trường kiếm, một tay cầm Kiếm Quả lắc qua lắc .

Kiếm Quả lòng đầy căm phẫn: “Ta vất vả sử dụng Hóa Hình quả nuôi ngươi lớn, chẳng là cha ngươi ? Ngươi là đứa con bất hiếu!”

Kiếm Quả tạo Hóa Hình quả công hiệu mạnh đến , ngay cả nó cũng rõ, bây giờ nó cảm thấy trình độ của thể cha .

“Vậy, cho ngươi thấy thế nào là bất hiếu thật sự.” Tằng Tiêu Kiếm Linh thong dong rút kiếm khỏi vỏ.

Mặt ngông nghênh, khóe miệng nhếch lên để lộ răng nanh sắc nhọn, ánh mắt đảo qua, khiến Kiếm Quả nhớ đến loài động vật ăn cỏ nguy hiểm nhất mà từng gặp, ngay cả sợi tóc cũng tha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-360-dung-khinh-thuong-thieu-kiem-ngheo-kho.html.]

Kiếm Quả vội vàng rụt : "Thôi bỏ , chúng việc ai nấy , gọi ngươi là nhi tử, ngươi gọi là gì chẳng quan tâm ."

Tằng Tiêu kiếm: "..."

Thật bóp c.h.ế.t.

Hoàn Miểu đ.á.n.h giá Tằng Tiêu Kiếm Linh, phát hiện so với linh pháp khí nàng từng thấy còn sống động hơn nhiều, quả nhiên hổ là phẩm giai Thần kiếm.

Tô Chước liếc mắt một cái khi hóa hình Tằng Tiêu kiếm là một nhân vật dễ đối phó, qua tính nổi loạn.

Kiếm Quả vùng vẫy trái cũng thoát , vẫn là Tô Chước cứu nó .

"Tiểu t.ử thối ? Ra đây so tài một chút." Tằng Tiêu kiếm hứng thú .

Tiểu Kiếm thực sự ghen tị, lập tức xuất hiện hóa thành trạng thái mạnh nhất, buông lời tàn nhẫn: "Ngươi đừng đắc ý, chờ lão t.ử đây !"

Ba vạn năm Hà Đông ba vạn năm Hà Tây, chớ khinh thiếu kiếm nghèo*!

*Câu gốc là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.

Ba vạn năm chừng còn nhờ nó trông mộ!

Tằng Tiêu kiếm xách kiếm dậy từ bồ đoàn, Tiểu Kiếm cam lòng yếu thế, giơ tay hóa Nhật Nguyệt kiếm.

Nếu để tu sĩ cấp thấp hơn thấy, ngoại hình của chúng khác gì sinh linh thật sự, giống như những thiên tài thiếu niên mỗi một vẻ, Thần kiếm trong tay uy nghiêm lẫm liệt, kiếm đạo như hóa thành vật chất, bầu khí căng thẳng đến cực điểm, chiến tranh sắp bùng nổ!

"Đừng đ.á.n.h ở đây."

Chỉ Tô Chước còn nhớ quy định của phòng tu luyện, ở đây ẩu đả, đ.á.n.h thì ngoài đánh.

Hai Kiếm Linh hẹn mà cùng thu kiếm, nhưng thể thấy oán hận lâu, liếc một cái, lập tức ngươi đ.ấ.m đá đ.á.n.h túi bụi.

Bởi vì Kiếm Linh giỏi võ đạo, cho nên sát thương gì.

Tô Chước cảm thấy cường độ giống như đ.á.n.h giả, bèn mặc kệ chúng đ.á.n.h .

Mục Dự Chu dựa khung cửa sổ xem một lúc, thấy màn luận kiếm đặc sắc của Kiếm Linh, khuyên can: "Đừng đ.á.n.h nữa, các ngươi đ.á.n.h như đ.á.n.h c.h.ế.t ."

"Kiếm gia vốn dĩ !" Tiểu Kiếm tranh thủ thời gian sửa .

Tằng Tiêu kiếm bóp cổ Tiểu Kiếm: "...Ngươi thể tập trung một chút ?"

"Ồ." Tiểu Kiếm đầu đá một cước.

"... "

Tô Chước kéo Hoàn Miểu về phía thạch đài: "Hoàn sư tỷ Thương Linh , cho nó thử Hóa Hình quả ?"

"Không ." Hoàn Miểu : "Có lẽ từ mấy ngàn năm xóa bỏ ."

Pháp khí xóa bỏ chân linh thì khả năng tái sinh linh trí.

Nàng chút tiếc nuối, cũng tính cách thương của sẽ như thế nào.

Bởi vì Kiếm Linh quyết đấu dùng kiếm, Tô Chước bèn tiếp tục dùng Thần kiếm.

Uy áp trường thương của Hoàn Miểu mạnh, nếu tuỳ tiện dùng vũ khí đối đầu thì một chiêu thể c.h.é.m nát.

Trời nhá nhem tối, Hoàn Miểu bỗng dừng : "Chúng quên chuyện gì ?"

"Ta quên." Tô Chước tỉnh táo: "Nơi đ.á.n.h với Tô Ly Ly , dùng bùa dịch chuyển ở cự ly xa là ."

Hoàn Miểu hồi tưởng quy trình các trận đấu quan trọng: "Đừng luyện nữa, ngươi hồi phục ."

Tô Chước cảm nhận một chút: "Thật tiêu hao bao nhiêu."

Hoàn Miểu cũng tiêu hao bao nhiêu, nàng là Võ Tu thuần túy, vận dụng linh khí thiên địa dễ như trở bàn tay, hai luyện tập ở cường độ .

"Hay là chúng thử phân thắng bại?" Tô Chước đột nhiên nảy ý tưởng.

Ánh mắt Hoàn Miểu chút bội phục, uyển chuyển từ chối: "Lần thử, ít nhất thì ngươi cũng nghiêm túc cho ngày mai một chút ."

Hai các nàng bình thường luận bàn cũng thể động đến sát chiêu, còn chú ý đ.á.n.h cho đối phương sợ hãi mà đánh, cho nên phân thắng bại khó, đến giờ vẫn .

"Ta nghiêm túc." Tô Chước nhấn mạnh: "Chiều mai mới đánh, bây giờ còn sớm mà."

Bởi vì nhất thời hứng khởi, thời gian công bố trận ước chiến ngắn đến mức hiếm thấy trong các trận chiến chính thức, nhưng đối với Tô Chước mà thì là đủ .

Thời gian định cũng sớm muộn, đ.á.n.h xong vẫn kịp về tông môn ăn cơm tối.

Loading...