Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 361: Vì sao không tự mình dạy

Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:37:41
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ vì đồng môn Kiếm Tôn quá nhiều, nên quá kinh ngạc về việc Tô Chước đột phá Kiếm Tôn.

Hoàn Miểu bên quan sát biểu cảm của họ, thầm nghĩ quả nhiên Đệ Cửu Vực bình thường cho lắm.

Các sư thì lặng lẽ nghi ngờ nhân sinh.

“Hay là tìm sư phụ .” Nhị sư bình tĩnh tại chỗ, cảm thấy trường hợp thể chủ trì : "Đột phá Kiếm Tôn báo sư phụ?”

“Muội còn tưởng sư phụ định quản .” Tô Chước thành thật : "Muốn đ.á.n.h xong .”

Hoàn Miểu: “…”

Đây là kiểu nuôi thả gì .

Nếu cảnh thích hợp, nàng với Tô Chước, thiên phú như Tô Chước ở nhiều tông môn sẽ đãi ngộ, mỗi xuất quan đều nghênh đón rầm rộ.

Đệ Cửu Vực ít, quản sự tạp dịch còn chẳng thấy , Tô Chước cũng hậu bối nhỏ hơn, nghênh đón rầm rộ là thực tế.

Vì Tô Chước đến Vực chủ phong, Hoàn Miểu bèn cáo từ .

Nghê Truyền Vân dáng vẻ bình tĩnh của Hoàn Miểu, là may mắn, may là sư tự tìm một đối thủ thích hợp, đạo tâm kiên định, tu vi và sự nhẫn nại của Tô Chước khó.

Nếu với cái thói quen đ.á.n.h ngừng nghỉ của Tô Chước, lão Thất, lão Bát mà luyện tập cùng nàng khi luyện c.h.ế.t, chủ yếu là mệt c.h.ế.t.

Cây cối ở Đệ Cửu Vực chủ phong xanh tươi, linh vụ lượn lờ.

Tô Chước về phía điện vực chủ quen thuộc, dọc đường kiếm thị đều chú ý nàng.

Tin tức tiểu t.ử của Vực Chủ trở thành Kiếm Tôn lan truyền khắp Đệ Cửu Vực, theo lý thuyết thì hoang đường, nhưng bọn họ thật sự chút tin tưởng.

Tô Chước chỉ coi là bọn họ đang Tằng Tiêu kiếm, dù Kiếm Linh hóa hình còn thích chạy lung tung hiếm thấy.

Lạc Thương Sơn ở chính điện, tùy ý phóng khoáng, khí thế vẫn uy nghiêm như cũ.

Tô Chước đột nhiên phát hiện Tằng Tiêu Kiếm Linh thấy , chuồn mất từ lúc nào .

Thu Vũ Miên Miên

“Bái kiến sư phụ.” Tô Chước hành lễ với sư phụ.

Lạc Thương Sơn khẽ gật đầu.

“Sư phụ, con chắc là đột phá Kiếm Tôn .” Tô Chước khá dè dặt.

Lạc Thương Sơn Nghê Truyền Vân về chuyện , ngoài mặt bình tĩnh gợn sóng, về tình cảm vẫn thấy khó tin, trong lòng thì chút tiếc nuối tiện kéo sư đến xem náo nhiệt thêm nữa.

Đồ nuôi , còn ai hơn nữa?

Lợi hại hơn là căn bản cần dạy nhiều, tóm là thu đồ quá .

Hắn tùy tiện : “ là như , con cảm thấy thế nào?”

Tô Chước : “Con cảm thấy kiếm kỹ của con bình thường.”

“Khụ.”

Lạc Thương Sơn suýt chút nữa giữ vẻ mặt, ho khan một tiếng: "Nói chi tiết hơn .”

Tô Chước trực tiếp rút kiếm biểu diễn.

Khách quan mà , kiếm pháp hành lưu loát như nước chảy mấy trôi, sát khí ẩn chứa, sức phá hoại kinh .

“Không tiến bộ gì.” Tô Chước công bằng : "Con luyện hóa nhiều Kiếm Ý, kiếm thức hỗn tạp, nhưng đạt tới cảnh giới Kiếm Tôn trong lòng con.”

Lạc Thương Sơn xoa xoa thái dương: “Vừa đột phá như , con còn đuổi kịp luyện kiếm mấy trăm năm ?”

Tâm của tiểu đồ thật sự là lớn.

Tô Chước nghĩ cũng đúng, nhưng đột nhiên nhớ tới Tam sư lúc nàng sắp Phú Ma cảnh nhét cho nàng một đống công pháp Thiên giai, còn vẻ mặt như chỉ miễn cưỡng thể dùng tạm.

Nàng cảm thấy vẫn đ.á.n.h giá thấp sư môn, thật những tình huống chút viển vông ở Đệ Cửu Vực bình thường.

“Sư phụ, cũng cảm thấy con luyện kiếm gì đúng ?” Tô Chước chợt hiểu .

Lạc Thương Sơn đột nhiên ngẩng mắt, ánh mắt chút kinh ngạc: “Lời ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-361-vi-sao-khong-tu-minh-day.html.]

“Kiếm đạo căn cơ của con vững chắc.” Tô Chước một cách đương nhiên.

Tô Chước càng nghĩ càng thấy ánh mắt “ chút kỳ lạ” thoáng qua trong mắt sư phụ khi nàng luyện kiếm, chắc chắn là nàng lầm.

Thì sư phụ cũng đả kích nàng!

Tuy nàng đột phá nhanh, nhưng quá nhanh, căn cơ cũng đủ vững chắc, trong mắt sư phụ chính là đủ trình.

“Đưa con đến Thí Luyện Cốc luyện thêm sẽ vững thôi.” Lạc Thương Sơn dậy hai bước, thầm nghĩ từng thấy đồ nào yêu cầu cao như , cần bình tĩnh : "Con đủ kinh nghiệm , kiếm đạo căn cơ gì đáng ngại, chỉ là so với những khổ tu nhiều năm thì khó tránh khỏi…”

Tô Chước , quả quyết kéo tay áo : “Không kịp thời gian sư phụ, sư phụ chắc chắn cách, ngày mai con còn ngoài đ.á.n.h , sư phụ con mất mặt chứ.”

Nghê Truyền Vân , nghĩ thầm yêu cầu của sư phụ thật sự quá cao, còn lo lắng tiểu sư sẽ mất mặt.

Lạc Thương Sơn trăm cái miệng cũng khó giải thích , lạnh lùng : “Chỉ con mới mất mặt, những khác đều cần mặt mũi nữa ?”

Nghê Truyền Vân: “…”

Tô Chước thoáng qua suýt chút nữa nhận sư phụ đang lời .

“Ta gọi con đến, là con dạy con thêm vài chiêu kiếm pháp, để xem thử.” Lạc Thương Sơn liếc Nhị đồ , với Tô Chước.

Nghê Truyền Vân ngơ ngác: “Sao sư phụ tự dạy?”

Tuy rằng dạy các sư luyện kiếm là chuyện bình thường, nhưng tình huống thường thấy nhất hẳn là sư phụ truyền đạo giải đáp thắc mắc chứ?

“À, dạy cũng .”

Lạc Thương Sơn chỉ là cảm thấy đồ dạy giỏi hơn , nhưng , thì cứ để dạy .

Nghê Truyền Vân đột nhiên nhớ tới thói quen chỉ dạy của sư phụ, quyết định tiếp tục ở bên cạnh quan sát, tránh cho Tô Chước ứng phó .

Lạc Thương Sơn trầm tư hai giây, mở miệng : “Tiểu Cửu, hôm nay con hãy tự sáng tạo kiếm pháp .”

Tô Chước mờ mịt, nhắc nhở : “Không sư phụ dạy con vài chiêu kiếm pháp ?”

“Ta đổi ý .”

Lạc Thương Sơn một cách đương nhiên.

Ban đầu Tô Chước hề đề phòng, nhưng trong ba câu , nàng dần nhớ bài học ngự kiếm ban đầu.

Có thể bồi dưỡng mấy vị Kiếm Tôn trẻ tuổi, chất lượng giảng dạy của Đệ Cửu Vực vấn đề, nhưng phương pháp giảng dạy chắc vấn đề.

Nhị sư thường dạy tùy theo năng lực, chu kiên nhẫn, còn sư phụ sẽ dùng những phương pháp bất ngờ để ép đồ học .

Nghĩ thông suốt điểm , Tô Chước lo lắng cũng vô dụng.

Vẫn là trực tiếp theo thôi, thể thành mục tiêu giảng dạy của sư phụ mà hề tổn hao gì.

Nàng định tâm thần, lẩm bẩm: “Tự sáng tạo kiếm pháp?”

Tô Chước còn từng nghĩ đến việc chuyện như , những kiếm pháp cao thâm tông môn truyền nàng còn xem hết.

Một Kiếm Tôn mà ngay cả kiếm pháp của riêng cũng từng sáng tạo thì quả thật hiếm thấy… nhưng Tô Chước mới trở thành Kiếm Tôn một ngày.

Nàng chìm suy tư, tùy ý vung vài đường kiếm.

Lạc Thương Sơn tiểu đồ vẻ hài lòng vì thiếu đối thủ, nâng tay lên, mặt Tô Chước xuất hiện một con rối hình .

Khôi bề ngoài đơn giản, nhưng khí tức toát sâu lường !

Đồng t.ử Tô Chước co .

Đây là khôi kiếm đạo cực kỳ hiếm thấy, chỉ thể nghiền ép Tô Chước về tu vi, thậm chí còn vượt trội hơn nàng về kiếm đạo!

Tô Chước phát hiện việc tự của nàng lý, ngay cả con rối gỗ mà nàng cũng đ.á.n.h .

“Không cần lo lắng trạng thái của ngày mai .” Lạc Thương Sơn nỗi lo lắng của nàng, an ủi: "Ta chuẩn sẵn Đại Hoàn đan.”

Đại Hoàn đan thể tái tạo xương cốt, đối với tu sĩ Dung Hồn cảnh mà kỳ hiệu, giá trị liên thành, đừng chỉ là đ.á.n.h mệt, cho dù đ.á.n.h c.h.ế.t, chỉ cần c.h.ế.t lâu, ăn một viên cũng thể lập tức khôi phục trạng thái nhất.

Tô Chước sự uy hiếp, lập tức cảm thấy tự sáng tạo kiếm pháp quá khó khăn.

 

Loading...