Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 363: Kinh nghiệm của Hoàn Miểu
Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:38:12
Lượt xem: 137
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Chước thành nhiệm vụ một cách viên mãn, mang theo niềm vui sướng như nghỉ phép, đột nhiên nhớ chuyện gì đó của ngày mai: " sư phụ, ngày mai con đấu một trận với thánh nữ của thánh địa, liệu đ.á.n.h tiểu bối xong thì trưởng bối của đến đ.á.n.h con , con mang ấn tín của …" Được ạ?
"Ta sẽ đích ." Lạc Thương Sơn tùy ý .
Tô Chước lộ vẻ vui mừng: "Sư phụ cũng ạ, quá ."
Như là trực tiếp đơn giản hóa quy trình, lỡ như trở mặt, trực tiếp thành cấp bậc lão tổ đối đầu với .
Cấp bậc lão tổ sẽ tùy tiện tay, cho nên sẽ giải quyết một cách hòa bình.
Sư phụ đúng là sứ giả hòa bình.
Rời khỏi Vực chủ phong, Tô Chước thu hoạch nhiều.
Sự khác biệt giữa các Kiếm Tôn thể còn lớn hơn sự khác biệt giữa phàm nhân và Tô Chước, tối nay xem như nàng bước một bước nhỏ khỏi sự khác biệt đó.
Nếu uy áp của sư phụ thúc ép, nàng tuyệt đối thể dễ dàng tổng kết hai chiêu kiếm pháp tự sáng tạo như .
Nhìn nàng thì vẻ thoải mái, nhưng thực tế CPU gần như bốc khói, đem những gì học trong mấy năm qua nghĩ một lượt, miễn cho đến lúc dở sống dở c.h.ế.t nhờ đến Đại Hoàn đan hồn.
Tiểu Kiếm đang hoài nghi nhân sinh, âm thầm hỏi Tằng Tiêu kiếm: "Chẳng lẽ chuyện ở sư môn của Tô Chước là chuyện thường ngày ?"
Hai kiếm pháp vô phẩm giai , Tô Chước dùng tuyệt đối vượt qua uy lực khi nàng thi triển kiếm pháp Thiên giai.
Cứ như mà tùy tiện sáng tạo ? Sư phụ và sư của nàng sẽ nghi ngờ nàng gian lận ?
… Mặc dù kiếm pháp như tiêu chuẩn, cũng cách nào gian lận, nhiều nhất là nghĩ , nhưng hai vị Kiếm Linh đối với chân tướng rõ ràng, càng thêm cảm thấy đáng sợ.
"Làm ?" Tằng Tiêu kiếm là một thanh kiếm từ bên ngoài đến, cũng đoán chân tướng, chỉ cảm thấy vô cùng khủng bố: "Thì cái tiểu t.ử thối nhà ngươi bảo đến chủ phong dạo là hại ."
Tiểu Kiếm: "Ngươi sợ hãi nên hết ?"
Thu Vũ Miên Miên
Tằng Tiêu kiếm: "Ngươi tòa đại điện dạo thử xem?"
Tiểu Kiếm trầm giọng : "Ta mắc mưu khích tướng."
…
Địa điểm hẹn quyết đấu chú trọng. Vị trí trong đại lục Trung Vực thuộc bất kỳ thế lực lớn nào, là một châu độc lập, Bình Châu.
Bình Châu Lâm Hư cảnh đại năng trấn giữ, thiết lập một tòa Học cung, chịu sự quản lý của thánh địa thần tông, nhiều việc trọng đại tổ chức ở đây, hội tụ tu sĩ từ khắp bốn phương tám hướng.
Trùng hợp khi một đại hội long trọng kết thúc lâu, vốn là thời điểm dòng thưa thớt, nhưng hiện tại đường phố náo nhiệt ồn ào.
“… Đạo hữu, ngươi mới rời ?”
“Trên đường chuyển trạm Truyền Tống trận chuyện , nửa đường trở , còn uổng phí ít linh thạch của , tung tin sớm một ngày chứ?”
“Ngươi cũng đến xem trận chiến ?”
“ , hai vị Khuynh Hải cảnh đại năng công khai tuyên chiến, ngoài Tô gia, phía còn thánh địa và thần tông là hai đại thế lực, náo nhiệt như , cả đời cũng chỉ xem một thôi!”
“Đáng sợ nhất là, hai vị thiên tài Tiên môn mới mười bốn tuổi tu luyện đến Khuynh Hải cảnh, đây là thiên phú vô địch đến cỡ nào? Nếu ở quê cũng thể lão tổ của nhất đại tộc tu hành !”
“Tiên môn đỉnh cấp thật sự khủng bố!”
“Chiến lực của thiên tài Tiên môn, cần bàn cãi vượt xa Khuynh Hải cảnh bình thường, quá thì chúng coi như thể xem một trận chiến Dung Hồn cảnh , loại cơ duyên , bình thường chỉ t.ử đỉnh cấp của đại tông môn mới thể gặp .”
“… Thậm chí xem trận chiến còn cần vé!”
Chi phí thuê địa điểm của Học cung Bình Châu cực cao, nhiều tu sĩ quyết đấu đều sẽ dựa thu vé để kiếm vốn, thậm chí kiếm thêm một khoản.
Phía trận chiến các thế lực đỉnh cấp đều thiếu linh thạch, cũng ai thu vé.
Trên trung lơ lửng từng chiếc phi thuyền, biểu thị phận của nhiều khách đến.
Phi thuyền của thần tông cũng ở trong đó, thậm chí chỉ một chiếc.
Tô Chước vốn dựa Truyền Tống đến, nhưng sư môn cũng bỏ mặc nàng, mà là đến xem náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-363-kinh-nghiem-cua-hoan-mieu.html.]
Chiếc phi thuyền của Đệ Cửu Vực đến, nàng cũng cần thiết thừa dùng phù Truyền Tống.
Chiếc phi thuyền thiết kế chu đáo, ghế thoải mái.
Thời gian còn đến, Tô Chước thả lỏng tựa lưng ghế, tiện thể xem Nhị sư và Ngũ sư đ.á.n.h cờ, thỉnh thoảng cùng Hoàn Miểu thảo luận xem ai sẽ thắng.
Lục sư lén lút lấy trộm mấy quân cờ tung qua tung , như điều suy nghĩ, Thất sư đang lau kiếm, Bát sư rảnh rỗi dùng linh lực vẽ phù chú trong khí.
Cả đám chỉ Thất sư là giống sắp lên sàn đ.á.n.h nhất.
Tô Chước bỗng nhiên lấy ngọc giản , dùng thần thức khắc kiếm pháp trong đó.
Có lẽ là di chứng của việc dùng não quá độ ngày hôm qua, bây giờ nàng luôn nghĩ những kiếm pháp mới, xem trình độ thế nào, gian trữ vật chất đầy một đống kiếm pháp mà bản dùng đến.
Hoàn Miểu dáng vẻ nhanh chậm của nàng, nên cảm thấy kỳ lạ khi thấy nàng công pháp như trò tiêu khiển, là thấy kỳ quái vì nàng vô công rỗi nghề khi đại chiến đến.
dù nàng cũng là Kiếm Tôn, so với chuyện thì gì cũng kỳ quái.
" , Hoàn sư tỷ từng trải qua loại quyết chiến công khai ?" Tô Chước nhớ hỏi.
Hoàn Miểu: "Đã từng, nhưng náo nhiệt như , chỉ là mấy tiểu bối so chiêu thôi."
Nàng là nhiều tiểu bối thế gia xem trận đấu là vinh dự, cảnh tượng cũng khá long trọng hoành tráng, nhưng chắc chắn thể so sánh với cảnh tượng chen chúc trong thành hôm nay, thật quá khoa trương.
"Tham chiến gì cần chú ý ?" Tô Chước hỏi.
Hoàn Miểu xuất từ cổ tộc, chắc chắn trải qua nhiều chuyện lớn, lẽ kinh nghiệm quan trọng gì đó.
Hoàn Miểu cẩn thận hồi tưởng : "Đi đường vững, so chiêu với , còn lên đài vấp ngã cầu thang, nhiều thua đều quên chỉ nhớ mỗi cái ."
Tô Chước: "...Ừm, nhớ , còn gì nữa ?"
Hoàn Miểu liếc ngoài cửa sổ: "Ngươi định xuống bằng cách nào?"
Chiếc phi thuyền treo lơ lửng cũng là một cách thể hiện tài lực, hôm nay phi thuyền lớn nào dẫn đầu hạ xuống, đều dừng trời.
"Ngự kiếm?" Tô Chước đương nhiên.
"Không, trực tiếp nhảy xuống ." Hoàn Miểu dường như đang nhớ lạlại lời dạy của ai đó: "Bộc lộ vũ khí quá sớm sẽ tỏ ung dung, nâng cao đặt nhẹ, lộ thanh sắc, bước trung như đất bằng… nhưng mà như đất bằng chúng , vẫn là cứ nhảy thôi."
Tô Chước cảm thấy cảnh tượng Hoàn Miểu miêu tả chút quen mắt, thế là nhanh chóng nhớ chỉ từng thấy sư phụ đạp hư như đất bằng, mà còn sớm nhảy khỏi phi thuyền, đó là chuyện xảy ngay khi rời khỏi thánh địa.
Với độ cao của phi thuyền, thể yếu thì chịu nổi lực va chạm khi nhảy xuống, điều khiển linh lực kém thì sẽ đập xuống đất tạo thành một cái hố.
Việc Tô Chước cần là nhảy xuống và đáp đất một cách nhẹ nhàng.
Chuyện đơn giản.
Chiến trường là một thạch đài trận pháp bao quanh, bên ngoài thạch đài là quảng trường rộng lớn để xem, đông như kiến.
Trên đài còn ai.
Tiếng chuông vang lên, thời gian đến, phi thuyền phía thuộc về Thánh Địa Hi Hòa, một đạo cầu vồng hạ xuống, thiếu nữ cưỡi thần quang mà đáp xuống, tựa như tiên nữ giáng trần.
Mọi ngước lên, đều tán thưởng thôi.
Còn thấy chiếc phi thuyền của Vô Minh Thần Thông lóe lên một bóng .
Bóng mặc áo bào của t.ử thần tông nhẹ nhàng rơi xuống, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đáp xuống một bên thạch đài, gió mạnh quét qua, nàng lơ đãng tại chỗ, chỉ vạt áo là khẽ động.
Lúc , còn vẫn đang lơ lửng trung.
Mọi ngơ ngác.
"Nàng nhảy xuống thương ?"
"Đây tuyệt đối là đòn phủ đầu của Tô Chước!"