Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 367: Đến lượt ngươi
Cập nhật lúc: 2025-11-26 11:23:57
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bản lĩnh của đồ cũng vượt ngoài dự liệu của ."
Lạc Thương Sơn ở tầng hai của phi thuyền, đôi mắt sâu thẳm như vực nhưng vẻ mặt chút giữ bình tĩnh, đầy vẻ khó .
Không từ khi nào, bên cạnh xuất hiện một nữ tử, nữ t.ử mặc một chiếc váy đen, tóc đen da trắng, đôi mắt khẽ nâng lên như thể đang ngắm những vùng đất xa xôi nhất: " , yên ."
Giọng của nàng ôn hòa, lời xong, khí tĩnh lặng, sự dò xét vô hình tan , mây trôi hững hờ xung quanh phi thuyền.
Lạc Thương Sơn : "Lần đầu tiên Tiểu Chước độ lôi kiếp là đột phá Tiên Thiên cảnh."
"Có lẽ là do lĩnh ngộ Noa Vân cổ đạo, Thí Luyện Cốc vốn thuộc về Huyền Mông giới, chịu sự chi phối của Thiên Đạo nơi ."
"Nếu con bé tình cờ đột phá Kiếm Tôn thì e là sẽ khó khăn khi đối đầu với Thiên Đạo, bây giờ con bé ứng phó thần lôi kiếp dễ dàng như , chứng tỏ..."
Lạc Thương Sơn hết câu, ánh mắt nheo , sâu lường .
Chứng tỏ thiên phú của t.ử thật sự quá mức nghịch thiên, đến cũng lường nổi.
Thành Nhẫm Nhiễm khẽ gật đầu: "Nếu con bé thể lĩnh ngộ kiếm pháp thiên đạo thì những quy tắc cũng . Chàng với con bé ?"
Lạc Thương Sơn bình tĩnh : "Ta cũng Tiểu Vân ."
Thành Nhẫm Nhiễm nghiêng đầu , hỏi: "Chàng là sư phụ nó là sư phụ?"
Lạc Thương Sơn đổi sắc, tiếp tục phượng hoàng ánh lôi quang : "Hay là cướp con phượng hoàng ? Tuy chỉ là cái xác nhưng cũng là Thụy thú do trời đất sinh , dùng để luyện kiếm cũng tệ."
Thành Nhẫm Nhiễm suy nghĩ một lát hỏi: "Rồi bắt linh Thiên Đạo Kiếm Linh?"
Lạc Thương Sơn: "Cũng ."
Thành Nhẫm Nhiễm: "Cũng gì mà cũng , Tiểu Chước dùng nhiều kiếm ?"
Lạc Thương Sơn: "Vậy thì để con bé tự quyết định luyện cái gì."
"Như còn ." Thành Nhẫm Nhiễm xong, dừng một chút: "Tiểu Chước sẽ để thây cho phượng hoàng chứ?"
"...Không." Lạc Thương Sơn thở dài một tiếng: "Con bé thu phục Tỳ Hưu và Chân Long, chắc hiểu rõ sự trân quý của thụy thú, cái xác thây của phượng hoàng tám chín phần là còn, trừ khi chúng tay."
Thành Nhẫm Nhiễm cũng cảm thấy quá đáng: "Không thì thôi, cứ để con bé đ.á.n.h cho vui vẻ."
Theo kinh nghiệm của nàng , nuôi dưỡng thiên tài thì thả rông.
Chỉ là thả rông thành cái dạng thì nàng cũng từng thấy bao giờ.
...
Vô Thiên kiếm , ít Kiếm Tu ở ngoài trận trực tiếp dậy, mắt trừng tròn, luồng kiếm quang đen kịt c.h.é.m đôi hư ảnh của phượng hoàng, dư uy khiến bóng chim tan tác, tiêu tán còn!
Tô Chước tiến lên một bước, kiếm đ.â.m thẳng cùng với khí thế tinh tuý của kiếm đạo, tiếp tục lao thẳng về phía phượng hoàng.
Lại là Vô Thiên kiếm!
Vô Thiên kiếm là kiếm thế lĩnh ngộ thần lôi kiếp, giờ mượn chính uy thế của thiên kiếp để vận dụng, uy lực càng tăng lên, như hổ mọc thêm cánh!
Một kiếm trực tiếp đ.â.m trúng phượng hoàng, phượng hoàng phun một luồng kim hỏa chói lòa, thiên kiếp cảm nhận sinh linh khiêu khích uy nghiêm, lập tức giáng xuống lôi uy càng nặng nề hơn.
Tô Chước tạm tránh mũi nhọn, lui về mặt đất, lôi kiếp trút xuống đầu, phượng hoàng tạm thời thể tới gần.
Nàng phủi phủi tay áo, gẩy mấy tia hỏa diễm do phượng hoàng lưu , phủi thì nóng, cũng phiền.
Vốn dĩ Tô Chước sẽ lôi kiếp đ.á.n.h cho trọng thương, Phù Dao hoa trong cơ thể vẫn ngừng chữa trị, từ phòng ngự đến linh lực dự trữ đều chút sơ hở, thậm chí nàng còn chẳng thấy chút gì gọi là “khó khăn”.
Đây đầu tiên nàng đối mặt với thần lôi kiếp. Quả nhiên thần lôi kiếp tăng lên, nhưng nàng còn mạnh hơn nhiều, sự so sánh , ứng phó càng thêm đơn giản!
Nàng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Người xem thì càng càng thấy… kỳ lạ.
Không tu sĩ độ kiếp đều nửa sống nửa c.h.ế.t ? Sao Tô Chước như đang dạo chơi !
"Phòng ngự biến thái thật, đây chính là thiên tài độ kiếp ?"
"Năm đó thành công vượt qua đại lôi kiếp mà trọng thương, chỉ thương nhẹ, sư môn mở yến tiệc chúc mừng. Giờ … độ kiếp như gió thoảng thế mới là ‘độ kiếp thật sự’!"
"Tiên môn đỉnh cấp đúng là khác hẳn thường! Một bên gọi thiên kiếp tới đánh, một bên thì chống thiên kiếp mà vẫn đ.á.n.h kẻ khác!"
"Đây chính là thế giới của tông môn đỉnh cấp ?"
Một vài t.ử từ các tông môn đỉnh cấp những lời bàn tán , lập tức cẩn thận quan sát xem dấu hiệu gì để khác nhận phận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-367-den-luot-nguoi.html.]
Lỡ tiện miệng hỏi một câu, họ trả lời cho khỏi ngại?
Cảnh tượng họ cũng từng thấy bao giờ!
Do ảnh hưởng từ trận chiến giữa Tô Chước và phượng hoàng mà thiên kiếp càng trở nên nặng nề hơn.
Ánh lửa quanh phượng hoàng hắc mang bao phủ, ảm đạm một chút.
Cuối cùng Tô Chước cũng còn từng bước áp sát như lúc đầu nữa, ánh mắt nàng chăm chú phượng hoàng, nhưng vội động thủ.
Ngay lúc , phượng hoàng đột nhiên vỗ cánh bay lên, khí thế bộc phát dữ dội!
Mọi đều dự cảm đây chính là một kích cuối cùng khi phượng hoàng thoát .
Nếu rời khỏi, nó khó lòng chống đỡ cơn lôi kiếp hung hãn .
Sinh linh thể vẹn thần lôi kiếp cực kỳ hiếm, dù là thần thú cũng vô cùng hiếm . Tô Chước , ai hiểu nàng bằng cách nào.
Nàng vẫn bóng phượng ép sát tới, ánh lửa cùng biển sấm rền vang phản chiếu trong mắt.
Mãi đến khi cách chỉ còn vài mét, cuối cùng Tô Chước cũng xuất kiếm.
Kiếm quang sáng lạnh như tuyết lướt qua, còn luồng kiếm khí đen kịt ẩn trong biển lôi, mơ hồ mà sâu thẳm, thể rõ…
Đây là một kiếm, mà là ba kiếm.
Tô Chước thi triển ba kiếm chỉ trong thời gian cực ngắn, ở cách gần như thì càng thể tránh khỏi.
Kiếm Ý thực sự phá hủy phòng ngự của phượng hoàng, nếu nó là Thần thú thì lúc xé nát mà c.h.ế.t, nhưng do huyết mạch trời ban, nó vẫn thể hoạt động và tiếp tục tấn công Tô Chước.
Tô Ly Ly trơ mắt kiếm quang đ.â.m xuyên qua thể của phượng hoàng, gọi nó trở về nhưng còn kịp. Trong lòng bàn tay nàng bộc phát khí tức pháp tắc ngút trời, dốc lực tu bổ thể cho phượng hoàng.
Con phượng hoàng gần như là bất tử!
Thế nhưng…
Phượng hoàng đột nhiên xòe cánh, bay thẳng lên trung!
Toàn bốc cháy, ngọn lửa bạo liệt cuốn theo những vết nứt đang lan rộng. Thân thể vỡ nát lôi đình nuốt trọn, linh lưu cuồn cuộn, cuối cùng hóa thành tro bụi, tiêu tán bộ!
Tô Ly Ly ngạc nhiên!
Nàng còn kịp gì thì thấy Tô Chước đầu về phía nàng : "Đến lượt ngươi đấy."
Tô Ly Ly nuốt ngụm m.á.u nơi cổ họng, Tô Chước từng bước tiến gần, hề tránh né, trong lòng gần như trống rỗng.
Sao phượng hoàng c.h.ế.t ? Chẳng nó bất t.ử ?
Như thấy câu hỏi trong lòng nàng , Tô Chước giải thích: "Là bảo nó c.h.ế.t."
"Ngươi khống chế nó?" Tô Ly Ly dám tin.
Thật khống chế thứ linh hồn như khó. Tô Chước cách nhưng thử nhiều, cho nên chuẩn lâu một chút.
Nàng thu tay lưng, đón lấy một vật, lôi quang từ trời rơi xuống đập lòng bàn tay, tóe lên tia điện sáng rực.
Tô Chước nhẹ nhàng thu món vật , khẽ gật đầu.
Tô Ly Ly im lặng thêm gì nữa.
Nàng cố ý tránh phạm vi thiên kiếp nhưng Tô Chước đang dần tiếp cận nàng .
Khoảng cách giữa hai càng ngày càng gần, sắc mặt Tô Ly Ly khó coi.
Người điên ?!
Để Tô Ly Ly bước phạm vi lôi kiếp, sẽ khiến uy lực của thiên kiếp tăng lên gấp bội. tai kiếp chỉ Tô Ly Ly chịu mà ngay cả Tô Chước cũng sẽ ảnh hưởng!
Thu Vũ Miên Miên
Ai tăng độ khó cho đạo lôi kiếp cuối cùng của chứ?
Không là Tô Chước nên tiêu hao đến cực hạn ? Sao vẫn như mệt, còn như đang liều mạng !
"Trốn cái gì chứ? Không cũng từng vượt qua thiên lôi của Khuynh Hải cảnh ?" Tô Chước hiếu kỳ hỏi nàng .
Tô Ly Ly còn tưởng rằng thần lôi kiếp giáng xuống là Thiên Đạo đang giúp nàng , ngờ rằng vì thực lực của Tô Chước quá mạnh nên Thiên Đạo chỉ thể giáng thần lôi kiếp xuống.
Có tu sĩ Khuynh Hải cảnh bình thường nào độ thần lôi kiếp chứ!