Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 369: Cấm địa của Tô Gia

Cập nhật lúc: 2025-11-26 11:24:26
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Thương Sơn tung một chưởng phá vỡ gian bước trong, vẻ như là đang trực tiếp đuổi theo.

Tô Chước , phát hiện t.h.i t.h.ể của Tô Ly Ly cũng còn dấu vết.

Cả hai đều biến mất!

Nàng nheo mắt , Linh Thiên Đạo bảo hộ, quả nhiên khó xóa bỏ, ngay cả khi phá hủy thức hải thì vẫn hy vọng tái sinh.

"Tiểu Chước."

Một thanh âm vang lên, khiến Tô Chước chú ý. Nàng đầu thì thấy Thành Nhẫm Nhiễm đang đó, đôi mắt mở to vì vui mừng.

Sư nương!

Còn kịp mở miệng, Tô Chước sư nương nhấc bổng lên, gian cũng theo đó một luồng sức mạnh vô hình xé rách.

Sự tĩnh lặng ở đây bỗng nhiên khôi phục sự ồn ào.

Trong khu vực quan sát trận chiến, vô tu sĩ bỗng giật bừng tỉnh, trong lòng đầy mơ hồ.

"Đã xảy chuyện gì ?"

"Trận đấu kết thúc ?"

"Sao sân ai? Đạo hữu, ngươi thấy rõ xảy chuyện gì ?"

Các Học cung sân vốn là trọng tài nhưng giờ cũng biến mất còn dấu vết.

"Tô Ly Ly c.h.ế.t."

Một giọng từ vang lên: "Là Tô Chước thắng."

Hóa là Tô Chước thắng!

"Tô Chước thắng ! Tại chúng thấy điều quan trọng?!" Có vô cùng hối hận.

"Ta cũng thấy rõ..."

"Ai thể chứ?" Mọi càng nghĩ càng thấy kinh hãi, luôn cảm giác bên trong ẩn chứa những bí mật đáng sợ thể dò xét.

"Tô Ly Ly thật sự c.h.ế.t ?! Tô gia khoanh tay như thôi ?!"

"Tô Chước phá vỡ Thiên Đạo đạo tắc? Kiếm Tu đáng sợ đến mức !"

"Ngay cả Thiên Đạo đạo tắc cũng dám đánh, đây là nghịch thiên ?"

"Với tu vi của chúng , quả thật thấu cuộc giao đấu của các đại năng..."

...

"Tiểu Chước, con thấy Linh Thiên Đạo thế nào?" Thành Nhẫm Nhiễm tùy ý hỏi.

Tô Chước há miệng, thôi.

Thành Nhẫm Nhiễm cúi đầu nàng một cái, ngại ngùng: "Ồ, quên mất con thể ở đây."

"Sắp đến ."

Thành Nhẫm Nhiễm dẫn Tô Chước băng qua một dòng chảy gian hỗn loạn khó lường, chân họ gì cả.

Tô Chước thể dễ dàng sự tinh túy của sư nương khi thi triển thần thông , nó liên quan đến bất kỳ đạo tắc pháp tắc nào, dựa linh lực mạnh mẽ cưỡng ép mà xông .

Khó mà bắt chước để học theo.

Dường như trôi qua lâu, nhưng cũng giống như chỉ mới một thời gian cực ngắn.

Thành Nhẫm Nhiễm vung tay gạt dòng khí lưu mặt, bước bên trong.

Cuối cùng Tô Chước cũng đặt chân xuống mặt đất.

Sảnh đường trống trải sáng sủa và lộng lẫy tràn ngập những d.a.o động của pháp tắc linh lực huyền ảo.

Trận pháp lưu chuyển, t.h.i t.h.ể của Tô Ly Ly một bệ ngọc, xung quanh mấy tu sĩ mặc đạo bào canh giữ.

Tô Chước nhận sinh khí đang phục hồi Tô Ly Ly.

Lúc , Thành Nhẫm Nhiễm giơ ngón tay lên điểm nhẹ một cái, linh lực nội liễm bỗng nhiên xuất hiện trong khu vực trận pháp che chở, hủy diệt t.h.i t.h.ể cùng với bệ ngọc .

Trận pháp vẫn còn đó nhưng tất cả những gì che chở bên trong đều tan thành mây khói!

Những ở đó đều kịp phản ứng!

"Tiền bối là ai, dám xông cấm địa của Tô Gia!" Một vị tu sĩ mắt trợn trừng, thể tin .

"Đừng ồn ào." Thành Nhẫm Nhiễm liếc bọn một cái.

Quả nhiên những đó lập tức im lặng.

"Quên mất, để cho con tự tay g.i.ế.c." Thành Nhẫm Nhiễm như mới nhớ , truyền âm cho Tô Chước: "Tiểu Chước , con đừng để tâm nhé."

Tô Chước im lặng một chút: "Tất nhiên là ạ, đa tạ sư nương."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-369-cam-dia-cua-to-gia.html.]

Còn để bậc trưởng bối dọn dẹp tàn cuộc, sư nương để ý lắm .

"Có con tay tàn nhẫn như nhưng như ý là vì Linh Thiên Đạo ?" Tô Chước hỏi.

" ." Thành Nhẫm Nhiễm giải thích: "Nàng Thiên Đạo ưu ái, cho nên Thiên Đạo cho nàng một đường sống."

Tô Chước hiểu, sư nương mạnh đến mức ngay cả Thiên Đạo cũng tìm sinh cơ của Tô Ly Ly, chỉ cần vung tay một cái là xóa sạch.

"Thật để con tự tay g.i.ế.c cũng vấn đề gì, g.i.ế.c sáu bảy tám thể tiêu diệt thôi." Thành Nhẫm Nhiễm an ủi.

Tô Chước: "..."

Thành Nhẫm Nhiễm tiếp tục: " còn kẻ thù, sẽ để con tự giải quyết."

Tô Chước cảm thấy nhiều kẻ thù đến mức nhờ sư nương tay: "Được ạ, nhưng thật sự là ngoài ý , bình thường con gây chuyện như thế ạ."

Thành Nhẫm Nhiễm tán đồng: "Ừ, Tiểu Chước nhi luôn ngoan ngoãn, giống như một thích kết thù vô cớ."

Tô Chước thật sự thích vô duyên vô cớ mà gây thù chuốc oán, nhưng ngoan ngoãn thì vẻ quá. Nàng nhất thời cảm thấy chột , gì thêm.

Hai họ vẫn còn trong cấm địa của Tô gia, một đám tu sĩ họ như gặp đại địch.

Chủ yếu là chằm chằm Thành Nhẫm Nhiễm.

Bọn họ dùng thần thức truyền âm để bàn bạc đối sách, nhưng cách nào khả thi. Đó là một tồn tại mạnh mẽ đến mức chỉ cần một ý niệm là thể khiến họ tan thành tro bụi, tuyệt đối thể hành động bừa bãi.

lúc , Thành Nhẫm Nhiễm ngước mắt về phía hư .

Một bóng từ bên trong bước , vẫn mặc trường bào như thư sinh, giống như những giáo tập trong Học cung, nhưng rõ ràng chỉ đơn giản như thôi.

Tô Chước nhận ông , ngờ trọng tài của Tô gia.

mà, cái thực lực xé rách gian ...

Tô Chước ngờ Lão tổ Tô gia rảnh rỗi đến .

"Ồ, là Tô Mục." Tiểu Kiếm cũng ngờ Lão tổ Tô gia rảnh rỗi đến , còn thời gian ẩn để trọng tài.

"Tiền bối đến đây, chuyện gì ?" Thành Nhẫm Nhiễm mỉm ông , như thể hiếu khách.

Lão tổ Tô gia suýt chút nữa cho rằng mới là khách, im lặng một lát : "Không dám nhận, Thành điện chủ đến thăm, Tô gia thật vinh hạnh."

Thành Nhẫm Nhiễm khẽ gật đầu: "Tiền bối để ý là ."

Lão tổ Tô gia rằng để ý cũng vô dụng, ông chậm rãi về phía Tô Chước, mở miệng : "Tô gia quá lớn mạnh, khó lòng kiểm soát, nhiều chuyện đều là do ý nguyện của ."

"Với quan hệ giữa Tô gia và ngươi, kết thiện duyên, khó. Nếu ngươi để ý, thì chúng hãy kết thúc mối quan hệ , thế nào?"

Tô Chước vốn ý định , nàng cũng tâm sát phạt nặng nề, nếu vì mối thù đội trời chung với Tô Ly Ly, lẽ hai gặp mặt cũng sẽ nhận .

Lúc , Lão tổ Tô gia vung tay áo, một đám đột nhiên xuất hiện trong sảnh.

Ông dùng tay xóa một cái, khiến sự tồn tại của những lập tức xóa bỏ, c.h.ế.t còn dấu vết.

"Những từng ác ý với ngươi, chắc hẳn ngươi ấn tượng."

Thu Vũ Miên Miên

Lão tổ Tô gia .

Một gốc cây cổ d.ư.ợ.c xuất hiện mặt đất, rụt rè về phía Tô Chước, Lão tổ Tô gia : "Chỉ là tỏ chút thành ý."

"Không cần ." Tô Chước lắc đầu, đối phương là vì nể mặt sư nương, nếu thì ông sẽ như .

Người đầu của đại gia tộc coi trọng vấn đề nhân quả, chỉ g.i.ế.c kẻ thù mà ngay cả trong nhà cũng thể g.i.ế.c.

Thành Nhẫm Nhiễm hỏi: "Khi Tô Chước ở Tô gia, ông từng chú ý đến sự tồn tại của con bé?"

"Chưa từng."

Lão tổ Tô gia một cách đầy ẩn ý: " chắc chắn nó giống như bây giờ."

Tô Chước hiểu ý mà ông đang ám chỉ, bình tĩnh tại chỗ.

Thành Nhẫm Nhiễm nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài một .

"Vậy vì ông tặng kiếm?"

Lúc rời khỏi thánh địa, Tô Chước chỉ mới là Tiên Thiên cảnh, theo lý thuyết mà , lọt mắt xanh của Lão tổ Tô gia chứ đừng tặng một thanh Thần kiếm.

Với tầm của Lão tổ Tô gia, chắc chắn ông thể nhận Tô Chước là huyết mạch của Tô gia.

"Đó là trả kiếm." Lão tổ Tô gia : "Với phận của , thể tùy tiện tặng Thần kiếm cho thần tông, thật trùng hợp, Thần kiếm cảm ứng nên trả , cũng coi như là cơ duyên của nó."

Thành Nhẫm Nhiễm hiểu , ngàn năm Lão tổ Tô gia từng đấu pháp với lão tổ của thần tông một trận, hai bên xảy xung đột, đó vẫn thể hòa giải. Đó chỉ là ông tình cờ tìm cơ hội trả kiếm cho thần tông mà thôi.

Lạc Thương Sơn lười để ý đến những chuyện cũ qua, nếu Tô Chước thể dùng thì cứ để con bé dùng.

Tô Chước suy nghĩ một chút, quả thật việc Nhật Nguyệt kiếm nhận nàng chủ là do sư phụ ép buộc.

Cũng bởi vì Tiểu Kiếm về Kiếm Phong lãng quên.

Bình thường sư phụ sẽ để trẻ con dùng Thần kiếm, để tránh cho việc tu hành Kiếm Linh ảnh hưởng, nhưng lúc đó Nhật Nguyệt kiếm Kiếm Linh, nên nàng cứ sử dụng thôi.

 

Loading...