Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 371: Khuyến học thành công
Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:58:56
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Chước vội bảo Tam sư khiêm tốn: "Bây giờ vẫn đ.á.n.h , chỉ là đ.á.n.h một Linh Thiên Đạo nhập mà thôi."
Ngu Hồng Vũ : "Đánh thắng là chuyện sớm muộn... Vừa chuyện hỏi , là chuyện gì ?"
"Muội phát hiện mỗi khi chuyện gì đó thì bỗng nhiên quên mất." Tô Chước uyển chuyển hỏi: "Chắc chắn là do đãng trí, tại những chuyện thể ?"
Ngu Hồng Vũ suy nghĩ một chút : "Trong đó ẩn chứa đại nhân quả."
"Hẳn là ." Điều gần giống với suy đoán của Tô Chước, nàng cách giải quyết.
Ngu Hồng Vũ trầm ngâm : "Muội qua Nhân Quả đạo tắc ?"
"Nếu như nắm giữ nhân quả đến một mức độ nhất định thì thể cưỡng ép nhân quả khóa trong một phạm vi nào đó. Ví dụ như một sự việc mà chỉ , đó chỉ cần chặt đứt liên hệ của chuyện đó với những tồn tại khác là thể hạn chế biến ."
Điều còn kín đáo hơn cả việc g.i.ế.c diệt khẩu.
Tô Chước bỗng nhiên tỉnh ngộ, những điều thể giải thích bằng khoa học, nhưng thể dùng huyền học để lý giải.
"Lợi hại như , từng qua bao giờ."
Ngu Hồng Vũ: "Không cũng là điều bình thường, hiện tại sự tồn tại của Nhân Quả đạo tắc chỉ trong truyền thuyết, khó tìm truyền thừa, thần tông cũng truyền thừa nào liên quan đến nó."
" là cách sử dụng những phương pháp tương tự, ví dụ như những đại năng lĩnh ngộ Không Gian đạo tắc nhưng bây giờ vẫn thể tùy ý điều khiển gian. Về cơ bản thì vì tu vi của họ cao nên họ tự lĩnh ngộ thôi."
"Vậy bây giờ." Tô Chước lo lắng, chẳng lẽ thật sự tu luyện đến trình độ như sư nương mới thể tự tham ngộ ?
Ngu Hồng Vũ suy nghĩ kỹ càng: "Nhân Quả đạo tắc bắt nguồn ở Thượng giới, nếu như còn tồn tại, nhất định sẽ một phần lưu trong Tàng Kinh Các của Hoàng thành Tiên triều."
"Muội học ? Với phận của Học cung Cửu Thiên, việc Tàng Kinh Các đó chắc khó."
Tô Chước: "Có khó ạ? Vậy thì sẽ học."
Ngu Hồng Vũ ngờ khuyến khích học thành công như . Mà cũng , sư chứ sư , ngoan ngoãn học là chuyện bình thường.
"Đối với mà thì khó ."
"Ở tuổi , đến Học cung học tập cũng , nếu ở tông môn chỉ thể tìm trưởng lão đ.á.n.h thôi, mà phần lớn t.ử thì thể so với ." Ngu Hồng Vũ cảm thấy hài lòng.
Tô Chước biện giải cho : "Sư , sẽ tìm chỗ đ.á.n.h , tuyệt đối sẽ tự tìm đánh."
Nếu tự tiện đ.á.n.h trưởng lão thì sẽ túm phạt nhốt, hơn nữa tu vi của các trưởng lão trong nội môn cao hơn nàng nhiều, nếu nàng dám tay thì quả là tự lượng sức .
"Ồ, cũng ." Ngu Hồng Vũ gật đầu.
Suýt chút nữa quên mất, mặc dù sư gây chuyện, nhưng từng gây rắc rối lớn trong tông môn đến mức khiến Nhị sư ‘lượm’ về.
Thu Vũ Miên Miên
...
"Đến Thượng giới cũng tệ, thời gian thì tìm sư tỷ của con."
Thành Nhậm Nhiễm kế hoạch của Tô Chước thì đưa cho nàng một cái ngọc bài để liên lạc ở Thượng giới: "Con học trận pháp cũng giỏi, bảo Tam sư con dạy thêm mấy cái khó hơn ."
Mặc dù Thành Nhậm Nhiễm thường khiển trách Lạc Thương Sơn tự dạy dỗ đồ , nhưng nàng cũng thích để đồ tự dạy lẫn , thường thì đồ cũng dạy .
Đồ tự dạy sẽ cùng tiến bộ, sư phụ cũng giảm bớt công việc hơn.
...
Sau khi quyết định xong hành trình, Tô Chước tiếp tục học trận pháp với Tam sư , đồng thời tìm hiểu một kiến thức ít đến.
Nàng học nhiều thứ, điều cũng là để thích ứng với yêu cầu của Học cung Thượng giới, đến lúc đó nàng thể xin suất Tàng Kinh Các của Tiên triều để tìm kiếm những đạo tắc thất truyền.
Dù , những tuyệt học thất truyền cũng lý do của nó, phần lớn là quá khó mà là vì nhiều tác dụng, Tô Chước cũng ôm nhiều hy vọng.
“Nhập học khó , đây lấy lệnh bài Học cung Cửu Thiên ở Thí Luyện Cốc, coi như suất nhập học , chỉ cần vượt qua vài vòng kiểm tra nữa là thể nhập học.” Ngu Hồng Vũ một cách nhẹ nhàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-371-khuyen-hoc-thanh-cong.html.]
Tô Chước nghiêng đầu hỏi: “Kiểm tra?”
“Học cung yêu cầu tinh thông tất cả các đạo, chỉ cần thông thạo vài loại là , phần lớn là lý thuyết, còn thực hành thì chỉ cần học các khóa cơ bản là thể nắm vững.”
“Nếu là đạo tu luyện thông thường, hiểu rõ cả linh đạo và võ đạo, ngoài , về trận đạo qua ải, còn phù đạo và luyện đan, luyện khí thì chỉ cần học sơ qua là .”
Những việc đơn giản như vẽ bùa luyện đan thì Ngu Hồng Vũ cũng , nên trực tiếp dạy luôn.
Trong Luyện Đan thất, Tô Chước thành công luyện đan d.ư.ợ.c tứ phẩm, hơn nữa còn cả đan văn.
Ngu Hồng Vũ gật đầu hài lòng: “Tài năng luyện đan của ở mức bình thường, cần học quá sâu, sẽ lãng phí thời gian luyện kiếm.”
“Ừm, thường cảm thấy các loại d.ư.ợ.c thảo đều giống , phân biệt .” Tô Chước cũng đồng tình.
Loại tài năng bình thường kém xa so với luyện kiếm, giống như Mông Nghiệp là một Kiếm Tôn nhưng giỏi luyện đan hơn, mới thực sự là một Đan Tu bẩm sinh.
Tô Chước thiên phú đó, nên cần phát huy sở trường và tránh sở đoản.
Học luyện khí, Tam sư tiện đường dẫn Tô Chước đến Luyện Khí thất của Tứ sư ở phía bên ngọn núi.
Đệ t.ử phong của Đệ Cửu Vực nhiều ngọn núi, ban đầu tất cả t.ử đều ở một ngọn núi. Sau Ngu Hồng Vũ vì bố trí trận pháp khắp nơi, nên khai phá thêm một ngọn núi khác, khi Tứ sư nhập môn thì quanh năm luyện khí ở trong phòng luyện khí, Ngũ sư luyện đan quanh năm suốt tháng ở trong phòng luyện đan, ba sống yên cùng một ngọn núi.
Ba vị sư nhỏ tuổi hơn khi nhập môn khai phá thêm một ngọn t.ử phong khác, Nhị sư lo lắng rằng nếu thả rông các sư sẽ trở nên hoang dã, nên gửi họ lên Tụ Linh Phong cho Hầu Vương quản lý, họ dần dần trưởng thành còn hoang dã hơn cả những đám khỉ con bình thường.
Ngọn núi ban đầu của Tô Chước từng là một trong những nơi thí nghiệm trận pháp của Tam sư , một thời gian chìm đắm trong cảm giác chơi trò chơi khai hoang xây dựng, trang trí nơi đó giống như một biệt viện xa hoa, quyết định để cho sư ở.
Khi đến Luyện Khí thất, Tô Chước gặp Tứ sư .
Nàng nhớ trình độ luyện khí của cũng tàm tạm, nhưng chỉ là luyện khí ảo ở trong Điện Đối Chiến, còn ở Luyện Khí thất thì nàng từng luyện một thứ gì chỉnh.
Tứ sư và Tam sư đang thương lượng: “Dạy thế nào đây? Có cần dạy cách rèn sắt ?”
“Trực tiếp dạy luyện khí , qua là .” Ngu Hồng Vũ tham khảo yêu cầu của Học cung, quyết định chủ ý, tìm một bản vẽ: "Luyện cái .”
“Được.” Lý Đoạn Xuyên tán đồng: "Cái quạt trông khá , còn ấm mùa đông mát mùa hè.”
Tô Chước cũng thấy , nhưng nàng nhanh chóng nhận rằng mắt thì , còn tay thì .
Không giống như ở Điện Luyện Khí thể tự động vẽ trận văn, các tu sĩ chỉ cần nắm vững hỏa hầu, Tô Chước luôn cảm thấy trận văn khắc đúng.
Tay của nàng dường như ý nghĩ của riêng nó.
“Truyền linh lực thử xem.”
Sau khi thành, Lý Đoạn Xuyên cũng cảm thấy đúng: "Quạt .”
Tô Chước truyền linh lực quạt, gió sắc vù vù lao mặt đất, giống như mũi tên, tràn ngập sát khí.
Cái liên quan gì đến việc ấm mùa đông mát mùa hè.
“Có do linh lực của ?” Tô Chước dễ dàng tìm lý do cho tác phẩm của .
Ngu Hồng Vũ vỗ quạt một cái, phong tiễn của Dung Hồn cảnh xuyên thủng bia kiểm tra uy lực trong Luyện Khí thất: “Chắc vấn đề ở linh lực.”
Vậy thì là vấn đề ở kỹ thuật luyện khí .
Tô Chước tin, luyện thêm hai món đồ trang trí vô hại, kết quả cũng tương tự.
Nếu đổi thành luyện vũ khí, sai lệch nhỏ sẽ ảnh hưởng nhiều, thậm chí còn thể coi là một lợi thế.
“May mà sư nhiều linh căn, thể thi cả hai môn luyện đan và luyện khí, cần tu luyện họa đạo.” Ngu Hồng Vũ mừng rỡ .
Nếu , những thứ vẽ mà đ.á.n.h cả khảo quan, cố ý cũng chẳng ai tin.