Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 377 Suy nghĩ cực kỳ khủng bố

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:09:43
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là ngươi." Tô Chước cũng chút bất ngờ.

Thế giới thật nhỏ, đây chẳng là vị Ngân Long Thiếu chủ mà nàng gặp ở tổ địa của Tuyết Linh tộc .

Tô Chước hỏi: "Muội ngươi ?"

Mọi chấn kinh, ngờ Tô Chước dám mở miệng hỏi về khác, thể kiêu ngạo như ?

Càng khiến khiếp sợ hơn là, Tuyết Linh Trạch hề tức giận.

"Muội vẫn còn ở tổ địa."

Chỉ Tuyết Linh Trạch Tô Chước thật sự đang thiện hỏi thăm .

"Ngươi mang đến Thượng giới ?" Tô Chước cảm thấy cái nên nha.

"Muội mới hai tuổi, mà mang học ."

"Ngươi là ca ca mà trách nhiệm gì cả." Tô Chước nhớ rõ quan hệ gia tộc của Tuyết Linh tộc lắm, gặp là như sáng nắng chiều mưa, còn dễ dàng động thủ.

"… Đừng ở đây, đổi chỗ khác ."

Tuyết Linh Trạch chú ý tới ánh mắt của , cuối cùng cũng nhận tình hình chút đúng.

Ngay lúc Tô Chước quen thuộc hỏi han của Tuyết Linh Trạch là Ngao Đại lập tức cảm thấy thua cuộc.

Mặc dù vốn dĩ thua.

Rất nhanh, họ đến nhà ăn gần Chân Pháp Thiên.

"Cứ thoải mái gọi món, mời." Tuyết Linh Trạch thể hiện kinh nghiệm giao tiếp lão luyện của , truyền thống của Nhân tộc là thích bàn chuyện chính sự bàn ăn, còn ở Học cung thì thường là thảo luận ở nhà ăn.

Đoán chừng Tô Chước quen ăn với đồ ăn của nhà ăn Thú tộc nên họ chọn nhà ăn khẩu vị gần gũi với Nhân tộc.

Mọi đều tích cốc từ lâu, bữa cơm cũng nhất thiết ăn.

Ngao Đại là một kẻ lỗ mãng, hơn nữa mặt xảy xung đột với Tô Chước.

Để tránh cho tiểu tiếp tục khác lợi dụng, Tuyết Linh Trạch nhân cơ hội bày tỏ thái độ của .

Ngao Đại nhất định hóa giải mâu thuẫn với Tô Chước, nếu Tuyết Linh Trạch sẽ trả tiền mà để tự trả.

Tính theo tuổi của nhân loại thì Ngao Đại còn đến năm tuổi, trong nhà cũng cho nhiều linh thạch để phung phí như .

Mà đây là nhà ăn đắt đỏ nhất gần Chân Pháp Thiên, nguyên liệu thượng hạng chất lượng cao, món ăn tinh tế, giá cả cũng hề rẻ.

Sau khi ăn xong, Ngao Đại liên tục gật đầu thức ăn của Nhân tộc thật ngon, sớm quên xung đột ban đầu.

Tô Chước quan tâm tiểu công chúa của Tuyết Linh tộc, nên hỏi thăm tình hình hiện tại của cô bé.

Không cần hỏi nhiều thì Tuyết Linh Trạch cũng khoe về một cách ngừng, tới mức Ngao Đại vô cùng hâm mộ.

Một lát , chủ đề cuối cùng cũng trở .

"Ngao Đại ý , chỉ là gặp rồng của ngươi." Tuyết Linh Trạch : "Hậu duệ của Chân Long tộc hiếm hoi, còn gặp nhiều đồng tộc nào nhỏ tuổi hơn ."

Tô Chước khẽ gật đầu: "Thì là như , mở miệng đ.á.n.h , còn tưởng đến gây sự."

"Lần đầu gặp mặt là đ.á.n.h một trận ? Nếu thì ai yếu ai… áu áu." Ngao Đại , nhưng Tuyết Linh Trạch vỗ cho một chưởng, lập tức im bặt.

Tuyết Linh Trạch trầm hỏi: "Ta với Chân Long cũng xem như một nửa đồng tộc, liệu chúng thể gặp nó ? Nếu thể xem qua tình hình của nó, cũng thể khiến những trong tộc yên tâm hơn, đỡ phái những đồng tộc khác đến phiền ngươi."

"Được thôi, cũng vài việc tham khảo ý kiến của các ngươi." Tô Chước hỏi: "Những năm gần đây công pháp tu luyện của Chân Long tộc các ngươi đổi lớn gì ?"

"Thay đổi thì đương nhiên thì một ít, Chân Long tộc hợp tác mật thiết với Học cung, bản mới của công pháp cơ bản trong Tàng Kinh Các của Học cung thu thập."

Tuyết Linh Trạch suy nghĩ một hồi: "Do nguyên nhân huyết mạch Tiên Thiên, Chân Long sinh tự động tu luyện , công pháp cơ bản chỉ là dùng để xác định tiến độ, giúp nhận tu luyện đến trình độ nào , thật học cũng ảnh hưởng đến tu luyện."

"Ta hiểu ." Tô Chước điểm , nhưng tận tai rồng vẫn khiến nàng cảm thấy vô cùng hâm mộ.

"Những thuật huyết mạch khác cũng tương tự, đều là tự nhiên mà , cần thúc ép, ngươi thể để nó sách học thêm những thứ khác." Vừa , Tuyết Linh Trạch cảnh cáo liếc Ngao Đại hiệu cho hãy thông minh hơn.

Tìm phiền toái mà hiểu rõ thực lực đối phương thế nào, cứ mà xông bừa lên!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-377-suy-nghi-cuc-ky-khung-bo.html.]

Cứ tưởng nơi là lãnh địa của Thú tộc chắc, ai ai cũng nể mặt Chân Long !

Rời khỏi nhà ăn, Tô Chước tiện đường đến Tàng Kinh Các, mượn một ít công pháp của Chân Long tộc theo lời khuyên của Tuyết Linh Trạch.

"Nhỏ như sách ." Ngao Đại chút thương cảm cho con rồng từng gặp mặt .

Thật Tô Chước mượn cho , dù Huyền Mông giới từng xuất hiện Chân Long, cho nên tài liệu về lĩnh vực cũng nhiều, nàng chỉ là tò mò tìm hiểu một chút.

Đương nhiên nếu Tiểu Hôi xem thì cũng thể.

Rời khỏi Tàng Kinh Các, cả nhóm đến Điện Đệ T.ử ở sâu trong Học cung.

Điện Đệ T.ử trướng Chân Nhân, diện tích lớn hơn nhiều so với Điện Đệ T.ử bình thường.

Hai vị Chân Long tộc đến đây cũng tỏ vẻ bình thường, bởi vì diện tích đối với bọn họ, những Thần thú nguyên hình to lớn mà bình thường, bọn họ thường kiềm chế một chút, thể khôi phục thể hình bình thường trong Học cung.

Tô Chước lên lớp rời khỏi Điện Đệ Tử, thường thì mất quá nhiều thời gian, nên quyết định để Tiểu Hôi và Tỳ Hưu ở trong núi tu luyện.

Cho nên Thần thú ở ngọn núi cũng là một loại vật chủng hiếm gì, khi Tuyết Linh Trạch và Ngao Đại đến, tổng Thần thú tăng lên bốn con.

Tỳ Hưu cảm nhận khí tức của hai con rồng, đôi chân ngắn lủng lẳng treo cành cây cổ thụ, lắc lư qua .

"Sao ở đây còn một con Tỳ Hưu?" Ngao Đại chằm chằm nó, con ngươi chấn động.

"Đang ngủ, cần để ý nó." Tô Chước liếc mắt con Tỳ Hưu nhỏ đang ngủ nhánh cây, tiếp tục dẫn bọn họ tìm Tiểu Hôi.

Tuyết Linh Trạch thì bình tĩnh cho lắm, Tỳ Hưu là vấn đề lớn, đáng sợ hơn là khi trông thấy một bóng thản nhiên uống trong đình đá, dám nhiều hơn.

Đó là một Linh?

Bây giờ hình thái của Ma Ảnh gần giống như , vẻ ngoài vô hại, nhưng cao thâm khó lường, cho dù là Tuyết Linh Trạch cũng đoán thực lực của nàng , chỉ thể cảm nhận trong đó ẩn chứa khí cơ đáng sợ.

Đây chỉ là bề ngoài bảo vệ, thực lực của bảo vệ Tô Chước trong bóng tối sẽ ly kỳ đến mức nào?

Tuyết Linh Trạch càng nghĩ càng thấy kinh hãi.

Bên cạnh Điện Đệ Tử, mặt ao nước lấp lánh ánh sáng, mơ hồ thể thấy bóng xám bên trong.

Dường như cảm giác động tĩnh của bọn họ, một con rồng màu xám đậm đột nhiên bay lên trung, mặt hồ lay động gợn sóng, dính một giọt nước, khí tức nội liễm.

Một đôi đồng t.ử dọc lạnh lùng bọn họ, chủ yếu là chằm chằm hai con rồng.

Tô Chước: "Tiểu Hôi, ngươi nhận bọn họ ?"

"Nó thể nhận , cũng nhận huyết mạch của nó, nhưng chắc chắn là đồng tộc sai ." Ngao Đại lộ nụ "cuối cùng cũng thể đại ca ": "Còn đến tuổi hóa hình , nào, gọi một tiếng đại ca xem nào."

Hai cánh Chân Long khẽ động, bay đến bên cạnh Tô Chước đáp xuống, gì.

Thu Vũ Miên Miên

ánh mắt dường như đang "Tên ngốc ở tới ".

Ngao Đại chằm chằm con rồng còn nhỏ tuổi hơn , khuôn mặt trẻ trung sắc bén tràn đầy nụ chất phác và từ ái.

"Sao khí tức của Cùng Kỳ ?" Tuyết Linh Trạch khó tin, rối rắm : "Huyết mạch cũng thể trộn lẫn ?"

Ngao Đại cũng bất ngờ: "Cùng Kỳ?"

Huyết mạch hậu duệ Chân Long tộc khan hiếm, sinh con cái thuần huyết vô cùng khó khăn, Cùng Kỳ cũng khó như , từng thấy loại hỗn huyết khó khăn chồng chất như thế .

Quan trọng hơn là quan hệ giữa hai tộc cũng gì.

Tuyết Linh Trạch lẩm bẩm: "Hơn nữa hai loại huyết mạch còn đ.á.n.h ."

Tô Chước nhắc nhở : "Chỉ cần thể khống chế huyết mạch chủ đạo nhường nhịn thì hai loại huyết mạch sẽ đ.á.n.h ."

Tuyết Linh Trạch chợt hiểu : "Nó thể khống chế , cũng coi như là chuyện lạ."

Tô Chước sớm hiểu rõ trình độ học vấn tệ của vị Thiếu chủ Tuyết Linh tộc , thế là đột nhiên nàng cảm thấy huyết mạch truyền thừa cũng đáng tin cậy đến .

Vẫn là để Tiểu Hôi tự học hỏi nhiều hơn thôi.

 

Loading...