Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 383: Nhân Quả đạo tắc
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:15:50
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vận may của ngươi thật .” Chu Huyền Thanh tin lời nàng : "Sau ngươi cần cố gắng tranh suất nữa, cứ thỉnh thoảng đến đây xem một chút là .”
“Đến xem ở nội các ngoại các?” Tô Chước nhớ hỏi .
Chu Huyền Thanh im lặng một lát: “Xem tâm trạng Nhiếp Chính Vương thôi, bà ở Tàng Kinh Các thì ngươi đến ngoại các, bà ở đó thì lẻn nội các mà xem.”
Thu Vũ Miên Miên
“Xưa nay Tàng Kinh Các ai canh giữ, ngươi đừng gây sự vi phạm quy tắc là , nếu trận pháp sẽ ném ngươi ngoài.”
Tô Chước tò mò: “Làm Nhiếp Chính Vương ở đó ?”
Chu Huyền Thanh: “Trận pháp sẽ đá ngươi , ngươi đừng xông là sẽ gặp bà .”
Tô Chước: “Được.”
Điều gần như tương đương với việc giới hạn.
“Đã đến đây , là dẫn ngươi ăn yến tiệc trong cung?” Chu Huyền Thanh đột nhiên nảy ý tưởng: "Tay nghề của ngự trù cực kỳ , ngay cả cũng tìm nơi nào chính thống hơn .”
“Như tiện ?”
“Người đông lắm, ăn một chút cũng .”
“Thế cũng ăn.”
Tô Chước ủng hộ, dù cũng đến , phi thuyền trở về Học cung cũng đến nhanh như .
Từ Tàng Kinh Các đến Hoàng cung, Chu Huyền Thanh cổng chính mà lối tắt.
Vào đến Hoàng cung, diện mạo của Chu Huyền Thanh lập tức đổi, hẳn là trong Hoàng cung trận pháp cho phép dịch dung.
Vẻ ngoài của còn nổi bật hơn khi dịch dung, lúc chuyện thì khí chất của dòng dõi hoàng quốc thích, nhưng vẫn bằng bé gái tên Lẫm Nhi mà Tô Chước thấy trong Tàng Kinh Các.
Đi qua Ngự Hoa Viên, Tô Chước thấy một cây cổ thụ khổng lồ, đột nhiên cảm thấy chút quen mắt.
Nàng lấy hồn trượng của so sánh, hình như là cùng một loại gỗ.
Huyền Âm Thiêm Hồn mộc!
Chu Huyền Thanh cũng chú ý tới: “Ồ, cái của ngươi chút thú vị đó…”
“Đây là cái gì?” Tô Chước tò mò về công dụng ban đầu của nó.
Chu Huyền Thanh cầm lấy hồn trượng lên xem xét, biến nó thành một thanh kiếm gỗ nhỏ bằng bàn tay: “Đồ chơi của trẻ con.”
“Có thể trừ tà, mang ý nghĩa thần quỷ bất xâm… Thực đến mức đó, nhưng thể đ.á.n.h đuổi quỷ thì đó.”
Chu Huyền Thanh biến nó thành vài hình dạng khác , trả cho Tô Chước.
Tô Chước cầm cây cung gỗ mini tay im lặng một lát, thật sự Đại sư đoán trúng ?
Thì Đại sư vật thể trừ tà, là thật sự thấu bản chất!
Nàng còn tưởng sư đang chế nhạo, cho rằng nó vô dụng.
Chu Huyền Thanh tò mò : “Cái là ai cho ngươi ? Ta phát hiện nó chính là cành khô của cây Huyền Âm Thiêm Hồn mộc trong vườn đó.”
“Cây cổ thụ nhiều chăm sóc, cành rụng ít, thể lấy nó chế tạo đồ chơi nhiều .”
“Tông môn tặng.” Tô Chước : "Cụ thể từ thì cũng .”
Chu Huyền Thanh: “Tông môn của các ngươi nuôi trẻ con cũng khá chu đáo đấy.”
Tô Chước gì, nàng thể là chọn ngay món đồ chơi trẻ con từ bảo khố của tông môn, còn thích nó.
Trọng tâm của buổi khánh điển là cùng vui vẻ, phức tạp, cũng nhiều chỗ trống.
Những nhân vật lớn ở hàng ghế đều rời , lúc Chu Huyền Thanh đến, lập tức vây quanh bắt chuyện.
Tô Chước theo truyền âm của , xuống một chỗ trống, lâu những món ăn tinh xảo mang lên, quả nhiên hương vị ngon hơn nhiều so với phi thuyền, hơn nữa mang đậm phong cách của Nam Chu Tiên triều, gia vị dùng để nêm nếm thịt yêu thú độc đáo, ăn xong vẫn còn lưu luyến mãi.
Tô Chước đến đến đó, dù cũng ai nhận nàng, âm thầm trở thành ăn uống nghiêm túc nhất trong yến tiệc.
Một lát , Chu Huyền Thanh dẫn theo một bé gái đến, Tô Chước liếc mắt một cái nhận nàng , trong lòng một nữa cảm thán bé gái thật xinh .
Điều bất ngờ là trong đại sảnh nhiều , Chu Huyền Thanh, nhưng ai chú ý đến bé gái.
Hẳn là pháp khí hoặc công pháp khả năng che giấu sự chú ý của khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-383-nhan-qua-dao-tac.html.]
“Hai chắc hẳn quen , đây là Lẫm Nhi.”
Nói xong với Tô Chước, Chu Huyền Thanh giới thiệu với Lẫm Nhi: "Vị là Tô Chước, Tô đạo hữu, nàng dẫn đến Học cung chơi, nhớ lời.”
Lẫm Nhi gật đầu, trông ngoan ngoãn, lời xuống vị trí bên cạnh Tô Chước: “Tỷ tỷ, chúng gặp .”
“Lại gặp .” Tô Chước , hỏi: "Muội tự học ?”
“Ừm.”
Lẫm Nhi hề miễn cưỡng, Tô Chước bèn tin, xem những tu sĩ thích học như sư chỉ là trường hợp đặc biệt.
Thấy các nàng hòa hợp, Chu Huyền Thanh thở phào: “Vậy các ngươi cứ ở Hoàng thành chơi mấy ngày , Lẫm Nhi cũng thường xuyên ngoài, tìm một Hoàng thành dẫn các ngươi chơi nhé?”
“Ngày hôm học .” Tô Chước chỉ năm ngày nghỉ, năm ngày Tiên triều cho nghỉ thêm trong dịp lễ hội liên quan gì đến Tiên triều như nàng.
Chu Huyền Thanh lập tức nảy ý tưởng: “Tạm thời nhập tịch một chút ? Như sẽ kỳ nghỉ.”
Tô Chước: “…”
Vì để kỳ nghỉ mà Tô Chước còn định chuyện lố bịch đến , mặc dù chuyện trong Học cung cũng thiếu những trường hợp như , nhưng vẫn là cần thiết.
Sau khi ăn uống no say trong cung yến, Tô Chước Tàng Kinh Các.
“Nhân Quả đạo tắc ở nội các, xa một chút.” Lẫm Nhi kéo Tô Chước trong Tàng Kinh Các, bởi vì thể điều khiển trận pháp, bước chân của nàng thong dong nhưng tốc độ cực nhanh.
Tô Chước dùng thần thức chỉ thể thấy những nơi qua đều mờ ảo, hiển nhiên là gian vặn vẹo, thể thấy một cách trực quan.
Đến nội các, Lẫm Nhi quen đường nên dẫn nàng đến một kệ sách: “Tất cả đều ở đây.”
Tô Chước lấy xuống một quyển, cần dùng thần thức, chỉ cần chữ cũng nhận cảm giác lâu đời của nó.
Chữ của Nhân tộc trong vòng vạn năm, Tô Chước đều nhận , còn những thứ vượt quá khả năng thì khó .
Tiểu Kiếm cũng nhận , Tằng Tiêu kiếm càng cần .
Nàng xem thêm mấy quyển, đều niên đại tương tự.
“Những bản chép hữu dụng ?” Lẫm Nhi tò mò hỏi.
Tô Chước nhẹ nhàng lắc đầu: “Đối với lẽ , đạo tắc ai xem hiểu ?”
Lẫm Nhi chắc chắn : “Có lẽ một lão tổ thể hiểu, nhưng cần thiết xem.”
“Xem cần học mấy môn cổ văn .” Tô Chước ngờ rằng trở ngại lớn nhất giữa nàng và Nhân Quả đạo tắc là năng lực khảo cổ.
“Thật đạo tắc hữu dụng với chúng đều ở ngoại các .” Lẫm Nhi : "Là Nhiếp Chính Vương , bình thường cũng chỉ xem công pháp ở bên ngoài thôi.”
Tô Chước chút tò mò: “Muội xem bao nhiêu công pháp ?”
“Rất nhiều.” Nàng chớp mắt, hiển nhiên bản nàng cũng đếm xuể.
“Nếu tỷ tỷ xem thì chọn mấy quyển mang .” Lẫm Nhi nghĩ nghĩ, .
Tô Chước ngờ rằng Lẫm Nhi trông ngoan ngoãn phá vỡ quy tắc của Nhiếp Chính Vương: “Sẽ vi phạm quy tắc mà ném ngoài đấy chứ?”
Lẫm Nhi chỉ trận pháp chân : “Quy tắc thấy , sẽ ném chúng .”
Tuy là như , Tô Chước vẫn ý định lấy sách, mà là trực tiếp dùng đầu óc để ghi nhớ.
Lẫm Nhi đặc quyền thì , nàng ở địa bàn của khác vẫn nên thu liễm một chút.
Nàng ghi nhớ, nàng xuyên qua giữa các kệ sách, giống như hái rau mà chọn công pháp thu gian trữ vật.
Trong Tàng Kinh Các yên tĩnh, Tô Chước nhanh nhập thần, tốc độ ghi nhớ càng lúc càng nhanh.
Tuy vẫn thể hiểu những chữ , nhưng dường như tìm quy luật từ hình thái, chắc thể học .
Đột nhiên, Tô Chước Lẫm Nhi kéo một cái, hai lập tức đến bên cạnh một kệ sách.
Tô Chước cúi đầu xuống, nàng giơ ngón trỏ lên môi, hiệu nàng đừng chuyện.
Sau đó Lẫm Nhi nghiêng đầu về một hướng, nhanh chóng rút ánh mắt.
Nàng hiệu chuyện nhưng là nên Tô Chước liếc một cái.