Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 386: Vô địch?

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:16:27
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lẫm Nhi ?” Tô Chước hỏi.

Lẫm Nhi một lòng ngoài chơi: “Chỗ nào cũng .”

Tô Chước chỉ một nhiệm vụ điểm đ.á.n.h giá cơ bản cao hơn: “Nhiệm vụ thì thế nào?”

Nhiệm vụ đề cập đến hai chữ “bí cảnh” khiến chút cảm giác tìm bảo vật.

“Được.” Lẫm Nhi gật đầu.

“Đáng tiếc một nhóm chỉ thể nhận một nhiệm vụ.” Tô Chước nhận lấy thẻ nhiệm vụ bằng gỗ: "Ngoài chỉ cần thêm một nhiệm vụ nữa là coi như năm nay xong.”

Địa điểm nhiệm vụ là một thôn trang tên là Điền Gia Loan gần biên giới lãnh địa của Thú Vực, nhưng cách xa khu vực sinh sống thực sự của yêu thú, cuộc sống của dân nơi đây cũng khá yên bình.

Những trấn giữ ngọn núi ở Điền Gia đều là tu sĩ, trong đó từng một vị lão tổ Khuynh Hải cảnh.

Không lâu khi lão tổ qua đời, trong tộc xuất hiện một hậu bối tư chất của lão tổ, tuổi đến hai mươi là Tiên Thiên cảnh, thậm chí còn khả năng vượt qua cả lão tổ.

Không may là hậu bối mất tích.

Vì chuyện , bộ Điền Gia Loan xảy chấn động lớn, vô lão tổ Di Sơn cảnh đỉnh phong giao tình với Điền Gia hạ lệnh: “Tìm! Tìm bằng cho !”

Tô Chước đến Điền Gia Loan, Lý Chính là thôn trưởng của thôn trang , là một tu sĩ Di Sơn cảnh tam trọng, ở nơi cũng xem như nhân vật lớn, bắt đầu giới thiệu đầu đuôi sự việc cho nàng.

“Trước khi tiểu t.ử Điền Phương Viên bí cảnh tìm bảo vật, ở ngay núi.”

“Mất tích hơn hai tháng, chúng là trưởng bối cũng chút lo lắng cho nó, may là hồn đăng của nó vẫn tắt.”

“Mấy vị lão tổ xuất quan, nhưng vẫn thể phát hiện tung tích của nó, nhưng khí tức cuối cùng xuất hiện là ở gần đây.”

“Sau đó khí tức của nó còn xuất hiện thế gian , e rằng dùng gian thần thông bắt !”

Tô Chước xong gật đầu, chả trách nhiệm vụ yêu cầu t.ử nhận nhiệm vụ hiểu nhất định về Không Gian đạo tắc.

Lý Chính tràn đầy vẻ lo lắng chân thành, khiến nàng thấy tộc tu sĩ thật sự quan tâm đến hậu bối.

Khi đến cuối, ánh mắt Lý Chính càng thêm lo lắng: “Quan trọng nhất là, trọng bảo của tộc đang ở nó!”

“Ừm.” Tô Chước tỏ vẻ hiểu, đây là lý do Học cung lập án, bảo vật là một viên thần châu, một vùng linh mạch trải dài của thôn trang đều là nhờ viên thần châu đó để định, cũng là một phần của trận pháp bảo vệ thôn làng.

Nơi gần Thú Vực, thỉnh thoảng vẫn yêu thú lạc đường đến quấy rầy, nếu trận pháp còn thì chắc chắn sẽ an .

Là một thôn làng tu hành, trình độ tu sĩ ở đây thể so sánh với nhiều tông môn tu hành ở Thượng Hạ giới, nếu cũng ứng phó những nguy hiểm đó.

Đối với nhóm Tô Chước, Lý Chính ý coi thường vì tuổi tác của các nàng còn trẻ.

Chưa đến việc Tô Chước tuổi còn trẻ là Khuynh Hải cảnh, huống chi cho dù nàng giải quyết , cũng thể gọi của Học cung đến giải quyết.

Bối cảnh của thiên tài là chuyện đùa.

Đi thăm hỏi Điền Gia một lát, còn xem qua nơi ở của Điền Phương Viên, Tô Chước từ chối lời mời dự tiệc.

Lý Chính dẫn các nàng đến vị trí cuối cùng mà Điền Phương Viên xuất hiện.

Điền Gia Loan núi sông, nhưng Điền Phương Viên thì biến mất trong khu rừng rậm gần Thú Vực.

Yêu thú xuất hiện trong khu vực thường cấp bậc cao, thể khiến cho biến mất một dấu vết.

Tô Chước mở rộng thần thức để dò xét một lúc, đầu với Lý Chính: “Xin thôn trưởng cứ về , chúng sẽ ở đây dạo một chút, xem tìm manh mối gì .”

"Vậy phiền tiên trưởng thi pháp nữa." Lý Chính gật đầu cáo từ: "Nếu tiên trưởng gì cần hỏi, cứ gọi bất cứ lúc nào."

Nói xong, ông biến mất trong rừng, để tránh ở lâu khiến khác hiểu lầm là đang rình mò bí thuật.

Pháp môn gian thật sự huyền diệu sâu sắc, Học cung phái t.ử thích hợp đến, nhưng ông từng nghĩ rằng t.ử còn nhỏ đến .

Quả nhiên là thế hệ trẻ đáng gờm.

Tô Chước sợ khác thi triển Không Gian đạo tắc, mà là sợ khác chịu nổi thi triển Không Gian đạo tắc.

Kết quả nàng thi triển Không Gian đạo tắc vẫn còn in đậm trong tâm trí.

Không đến việc những đó ở đất đào bới bao lâu, nhưng thứ thực sự gây tổn thương tinh thần cho họ chính là việc bản truyền tống gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-386-vo-dich.html.]

Thần phách đủ mạnh nhất nên tránh xa Không Gian đạo tắc nửa vời của nàng.

May mà khi nhập học, Tô Chước hiểu sâu hơn về Không Gian đạo tắc, Mộ Thiên Thu chút am hiểu về lĩnh vực , sự chỉ dẫn của nàng , Tô Chước học nhanh.

Nếu huyền cơ về sự biến mất của Điền Phương Viên là do nơi ẩn chứa bí cảnh, Tô Chước phát hiện manh mối cũng khó.

"Ở đây bí cảnh ?" Lẫm Nhi tò mò đ.á.n.h giá xung quanh.

Khác với cảnh quan thiết kế tỉ mỉ trong Hoàng thành, sự sinh trưởng của khu rừng toát lên vẻ hoang dã, sức sống mãnh liệt, nhưng linh vật thực sự nào trong đó.

Tô Chước: "Có một lối bí cảnh, nhưng đến thời điểm mở."

Lẫm Nhi chớp mắt: "Vậy chúng xông luôn ?"

Tô Chước truyền âm: "Cứ trong hãy đánh, xem bên trong gì."

Thu Vũ Miên Miên

Tô Chước dẫn Lẫm Nhi một lúc, dường như đang nhàn nhã dạo chơi mục đích.

Dạo chơi qua , vô tình giẫm lên một cây linh thảo mấy cái, giẫm nát cả cây.

Linh thảo: "..."

"Cây cũng tệ." Tô Chước chằm chằm một cây cổ thụ cao chót vót, chật lưỡi khen ngợi, khéo cây linh thảo giẫm cả nước.

Linh thảo nhúc nhích, Lẫm Nhi đúng lúc bước lên, vững gật đầu: "Có thể lớn như , chắc hẳn là sống lâu ."

Linh thảo: "..."

Hai !!

Đột nhiên, một đạo pháp tắc d.a.o động bao phủ lấy hai .

Tô Chước và Lẫm Nhi đến một gian khác, mắt là thảo nguyên bao la rộng lớn, ngàn vạn yêu thú đang lượn lờ.

Ánh mắt lạnh lẽo của những con thú chằm chằm họ, đầy vẻ thèm thuồng.

Một đạo ý niệm bí cảnh truyền não Tô Chước:

[Hãy tìm lối của tầng bí cảnh .]

"Tỷ tỷ lối ?" Lẫm Nhi cũng thấy gợi ý, hỏi Tô Chước.

Tô Chước liếc mắt : "Biết."

"Muội sẽ xông ." Lẫm Nhi lập tức rút đao, hăm hở thử.

Bé gái dễ dàng dọn sạch một con đường, Tô Chước cần tay, chỉ cần đơn giản chỉ đường.

Khi Lẫm Nhi động thủ, Tô Chước thể thấy đao pháp của nàng lão luyện, mang theo vẻ non nớt tương xứng với tuổi tác, nhưng lực tấn công cực cao, kết hợp với nhận thức của nàng , thực lực thật sự đáng sợ mà cùng cảnh giới khó mà địch .

Tô Chước quan sát một lúc, nhịn : "Đao Ý của ."

"Đây là Đao Ý vô địch." Trước đây Lẫm Nhi từng giải thích, hôm nay mới giải thích một câu.

"Vô địch?" Tô Chước bất ngờ.

Lẫm Nhi bình thản nhưng Tô Chước hiểu rõ độ khó của lời . Vô địch là một loại cảnh giới về mặt lý thuyết, dễ phá vỡ. Thiên tài bất bại thì dễ, từng thất bại thì khó, mà ý chí vô địch thì thể chấp nhận thất bại.

Tô Chước cảm thán: "Muội từng thất bại , lợi hại thật đấy."

Thế giới của thiên tài Chân Võ Đạo, nàng thật sự hiểu nổi.

"Chỉ là lợi hại bình thường thôi." Lẫm Nhi vẫn bình tĩnh: "Muội so đo thắng thua với lớn hơn quá nhiều."

Tô Chước chậm rãi gật đầu, đây cũng là một trong những cách để đảm bảo vô địch… Đối với Lẫm Nhi mà , việc đè bẹp đồng lứa quá đơn giản, cho dù đối mặt với lớn tuổi hơn một chút, thậm chí cả với hơn cảnh giới cũng thể đánh.

Có thể luôn duy trì cảnh giới , cũng coi như là một loại vô địch .

Hai dễ dàng tìm lối của tầng đến tầng thứ hai.

Ý niệm bí cảnh: "..."

 

Loading...