Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 387: Công cốc

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:18:34
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tầng thứ hai là một khung cảnh giống như bảo khố. Đồ vật vương vãi mặt đất, trông như thể đang giữa chừng lục soát, cực kỳ lộn xộn.

"Đều là đồ cổ." Tô Chước liếc những bình lọ mặt đất, còn nhiều pháp khí, là kiểu dáng cổ xưa, giống như những thứ tồn tại trong mấy ngàn năm qua.

Ý niệm bí cảnh truyền đến:

[Hãy đặt các vật phẩm trở vị trí ban đầu.]

Lẫm Nhi nghiêng đầu, dùng linh lực chỉnh các pháp khí, đặt chúng trở kệ gỗ: "Ta chơi cái ."

Việc sắp xếp bảo vật chút quy tắc, Lẫm Nhi giải thích đặt, Tô Chước nghiêm túc lắng , phát hiện đúng là như .

Trước đây nàng kho báu đều là để lấy đồ, từng nghiên cứu nó sắp xếp như thế nào.

Thần thức của Lẫm Nhi tương đối mạnh, đồng thời điều khiển nhiều kiện bảo vật, nhanh khôi phục những bảo vật vương vãi trong bảo khố rộng lớn.

Ý niệm bí cảnh: "..."

[Hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc thì thể nhận tuyệt thế tiên công.]

Trong ý niệm toát một uy áp mơ hồ, nhưng đáng tiếc ở đây một thể công pháp Thiên giai là Tô Chước và một lớn lên trong Tàng Kinh Các cất giữ vô tuyệt thế công pháp là Lẫm Nhi.

Cả hai đều biểu lộ cảm xúc.

Lúc , mặt hai , trong hư xuất hiện một quyển sách cổ xưa, bìa sách mang theo dấu vết thời gian, tên là “Vô Lượng Tiên Công”.

Chữ đó toát một uy áp đạo tắc kinh !

Rõ ràng, đây là hàng thật, cho dù ở Tàng Kinh Các của Học cung cũng chỉ những t.ử quyền hạn cao mới thể công pháp .

Tô Chước chớp mắt, cuối cùng cũng thể hiện một chút hứng thú.

[Tiên công trân quý, đổi cần giao chí bảo để trả giá.]

Tô Chước khẽ gật đầu, đại khái hiểu thần châu của Điền Gia Loan mang .

Nếu như công pháp đẳng cấp , sức mạnh của Điền Gia Loan cơ hội tăng lên diện, và thể ý định ban đầu của vị hậu bối hẳn là ... kết quả rõ ràng cũng trong tầm kiểm soát của .

Lẫm Nhi nghiêng đầu Tô Chước: "Có đổi ?"

"Tạm thời cần."

Tô Chước xong, ảnh bỗng nhiên xuất hiện ở một vị trí khác mà bất kỳ dấu hiệu nào, Lẫm Nhi nhất thời rõ nàng, giống như cách một lớp bình chướng mơ hồ.

Ầm ầm ầm --

Không gian rung chuyển dữ dội, biến hóa mấy , cảnh tượng tầng thứ nhất, tầng thứ hai dung hợp thành một gian, kỳ dị mà méo mó.

Trong tay Tô Chước nắm một cái lưới do lực Thần Phách hóa thành, bên trong khói mù liên tục va chạm, nhưng thể phá vỡ phạm vi của túi lưới.

Nàng cúi đầu linh thể trong lưới: "Ta vài vấn đề hỏi ngươi."

Giọng giận dữ vang lên trong trung: "Vô lễ! Ngươi !"

"Hỏi ngươi một vấn đề." Tô Chước bình tĩnh , về phía Lẫm Nhi, định gian xung quanh các nàng.

Lẫm Nhi: "..."

Nàng mở rộng tầm mắt , thì việc xông bí cảnh là như ?

Thông quan xong là bắt luôn cả linh thể bí cảnh.

"Còn mau thả !" Linh thể bí cảnh giãy giụa ngừng, càng thêm tức giận: "Ta là chủ nhân của bí cảnh , ngươi c.h.ế.t ngươi cũng thể sống !"

"Nó hung dữ quá." Lẫm Nhi bịt tai : "Lại còn ồn nữa."

Tô Chước: "Đây gọi là sự cuồng nộ của kẻ bất lực, dữ dằn ."

Linh thể bí cảnh: "..."

"Rốt cuộc ngươi trả lời câu hỏi của ?" Tô Chước dùng tay chọc chọc   Linh thể qua cái lưới, nhắc nhở một cách thiện: "Nếu bóp c.h.ế.t ngươi thì bí cảnh sẽ vô chủ."

Ngay cả Thần Linh tộc mà nàng còn thể g.i.ế.c, một chút Linh thể bí cảnh nhỏ bé thì tính là gì.

Động tĩnh long trời lở đất bỗng nhiên lắng xuống.

Linh thể bí cảnh cảm nhận mối đe họa, lạnh một tiếng: "Ngươi hỏi cái gì, chẳng lẽ thể trả lời ?"

"Ngươi mau vấn đề là gì ! Ngươi !"

Tô Chước: "..."

Vừa nãy còn còn đang hùng hổ lắm .

Tô Chước: "Hai tháng một Nhân tộc mười bảy tuổi đến bí cảnh của ngươi, còn mang theo một hạt châu nữa."

Linh thể bí cảnh: "Tìm hạt châu? Trả cho ngươi là ."

Cũng may nó còn luyện hóa thứ .

Một viên thần châu màu trắng bạc phát sáng xuất hiện mặt Tô Chước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-387-cong-coc.html.]

Tô Chước lấy nó cất : "Người ?"

Linh hồn bí cảnh: "Người đang tu luyện đó, bảo cho công pháp thì cho công pháp, lừa ."

Tô Chước: "Sao ngươi cho ngoài?"

Linh hồn bí cảnh: "Muốn ngoài đương nhiên cản, nhưng tu luyện xong nên chịu ."

Tô Chước: "Cho chúng gặp ."

Linh hồn bí cảnh: "Thả thì sẽ cho ngươi gặp ."

Tô Chước: "Bóp c.h.ế.t ngươi cũng thể gặp ."

Giây tiếp theo, Tô Chước và Lẫm Nhi xuất hiện ở một gian khác, đây mới là tầng thứ hai thật sự.

Tự bản Tô Chước cũng thể truyền tống đến nơi , nhưng Linh hồn bí cảnh ở đây thì cần tốn sức tự thi triển đạo tắc.

Trong gian , linh lực dồi dào, thích hợp để bế quan.

"Khí tức của đúng lắm." Lẫm Nhi liếc đang thiền, lập tức .

Tô Chước cũng phát hiện đúng: "Đưa quyển công pháp cho xem."

Linh hồn bí cảnh là đang chuyện với nó, còn phản kháng nữa, một quyển công pháp lập tức xuất hiện trong tay Tô Chước.

Lật quyển công pháp , Tô Chước hạ tay xuống thấp một chút để Lẫm Nhi cùng xem.

Chỉ lướt qua, cả hai đều nhanh.

Tô Chước chút bất ngờ, đây thật sự là Tiên Công, về lý thuyết thể tu luyện đến Thông Thánh cảnh trở lên, khi phi thăng còn thể sử dụng.

Mà cho dù ở Huyền Mông giới Thượng giới, trong sách vở đều đề cập đến Thông Thánh cảnh trở lên hoặc cảnh giới khi phi thăng, giống như một loại pháp tắc vô hình nào đó hạn chế .

trong lòng Tô Chước suy diễn một chút, thể nhận chỗ đúng trong công pháp .

Thu Vũ Miên Miên

Tâm pháp đầy rẫy sơ hở, dù kết quả của cảnh giới mô tả là đúng, nhưng quá trình sai, căn bản thể tu luyện đến giai đoạn .

nếu thật sự tu luyện, sẽ thuyết phục bởi lý thuyết bên trong, tiến một hệ thống logic tự nhất quán, thậm chí sức mạnh ở cùng cấp còn khá là mạnh mẽ.

Cũng may Điền Phương Viên chỉ là một tu sĩ Tiên Thiên cảnh, cảnh giới cao thêm mấy bậc nữa thì nàng giải quyết .

"Tỷ tỷ đ.á.n.h thức dậy ." Lẫm Nhi cũng xem xong, .

Hai các nàng ở đây lâu như , mà thiếu niên đang thiền vẫn hề .

Tô Chước gật đầu, b.ắ.n một đạo linh lực gõ một cái: "Tỉnh ."

Điền Phương Viên bỗng mở mắt, nhàn nhạt : "Đừng phiền , thành tiên."

Tô Chước: "..."

Lẫm Nhi: "..."

Hắn để ý đến ai mà tiếp tục nhắm mắt tu luyện, Tô Chước bước lên, vỗ một cái đầu , giúp tỉnh táo : "Thành ?"

Thiếu niên tức giận lên, mắt đỏ ngầu, tràn đầy dã tâm, nghiến răng nghiến lợi : "Đã bảo là thành tiên..."

Bốp!

Tô Chước vỗ một cái khiến ngã xuống đất: "Còn thành ?"

Thiếu niên cứng miệng: "Ta cứ ..."

"Ngươi quà tặng combo bạt tai ?"

"..."

Bốp!

"Oa oa oa oa oa..."

Điền Phương Viên cứng rắn chống chọi nhiều sự giáo d.ụ.c của Khuynh Hải cảnh, cuối cùng cũng vì đau.

Một lúc , ánh mắt của thiếu niên trở nên sáng suốt hơn, nước mắt lưng tròng : "Đa tạ tiền bối, tỉnh ... Ta bế quan bao lâu ?"

Hắn hỏi dập đầu với Tô Chước.

Động tác của quá nhanh, Tô Chước kịp ngăn cản, kinh hãi tột độ, dùng linh lực nhấc lên.

"Ngươi bế quan hơn hai tháng ." Lẫm Nhi .

Vẻ mặt Điền Phương Viên ngơ ngác: "Công pháp thật kỳ lạ, bình thường bế quan một tuần giống như kiến bò , thể bế quan lâu như ."

Tô Chước đưa viên thần châu trấn tộc của Điền Gia cho : "Tà công mê hoặc tâm trí, đừng luyện nữa, ngươi luyện lâu như cũng thêm bao nhiêu linh lực."

Tô Chước nãy thật sự ma quỷ ám ảnh, nếu thì đ.á.n.h tỉnh .

Điền Phương Viên cảm thấy suy sụp, hóa là nỗ lực của thành công cốc.

 

Loading...