Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 389: Không ai để ý đến thú
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:19:02
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bỏ qua những chuyện khác thì công pháp thực sự dị thường, đáng để tìm hiểu nguồn gốc.
Tô Chước cũng chút tò mò về Thú Vực, nhân cơ hội dạo một chút.
"Lão sư, con xin một nhiệm vụ mới."
Tô Chước liên lạc với Mộ Thiên Thu, giải thích đầu đuôi sự việc.
Đệ t.ử chấp hành nhiệm vụ liên quan đến những chuyện khác là điều bình thường, Mộ Thiên Thu sảng khoái đồng ý.
Sau khi xin nhiệm vụ mới, Tô Chước cần điều tra nguồn gốc của công pháp , điều tra rõ ràng thì , còn nếu thì sẽ tìm mạnh hơn đến giải quyết, thành hết những việc thì cần nhận thêm một nhiệm vụ khác để thành chỉ tiêu năm nay.
Đương nhiên, nhất là gọi , nhiệm vụ tự thành đều điểm tối đa, dù độ khó cao đến cũng trừ một chút.
Sau khi giải thích xong về nhiệm vụ, Tô Chước chút tò mò: "Trong Tàng Kinh Các loại Tiên Công như ?"
Mộ Thiên Thu: "Có, những chuyện đợi con tu luyện thêm sẽ , cần quá tò mò về công pháp ."
"Đi đến Thú Vực thì cẩn thận, Thú tộc hiếu chiến, Toan Nghê tộc thích yên tĩnh, nhưng cũng hạng dễ đối phó."
Tô Chước tiểu Toan Nghê, chút ý tứ thích yên tĩnh nào: "Vâng lão sư, con sẽ chú ý."
Sau khi bàn bạc xong với Mộ Thiên Thu, Tô Chước dùng thần thức dò bảng gỗ, phát hiện nhiệm vụ biến mất, đó là một nhiệm vụ mới chi tiết rõ ràng, nội dung cụ thể còn về Điện Nhiệm Vụ để khai báo ghi chép.
Chim ưng cũng trở về gian khế ước , nó thành nhiệm vụ thuận lợi, Điền Gia Loan ở bên đưa đ.á.n.h giá hài lòng.
Một bên khác, Lẫm Nhi véo má tiểu Toan Nghê, thương lượng với nó về chuyện đến lãnh địa Toan Nghê tộc.
Tiểu Toan Nghê lạnh lùng : "Ta sẽ cho phép lạ tiến địa bàn của tộc ."
Lẫm Nhi từng ai dám với những lời ngông cuồng như , nàng , lắc lắc bảng gỗ của Học cung: "Ngươi từ chối cũng vô dụng."
Đây là nhiệm vụ chính thức của Học cung, Toan Nghê tộc cũng sẽ từ chối.
Tiểu Toan Nghê chằm chằm bảng gỗ trong tay nàng mấy giây, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
"Ngươi đang lắc cái gì ? Trên đó chữ của Nhân tộc ?"
Lẫm Nhi cảm thấy bối rối: "Làm mà ngươi hiểu công pháp đó?"
Tiểu Toan Nghê: "Không mở là ý niệm truyền , chẳng lẽ ngươi ?"
Lẫm Nhi: "Không ."
Tô Chước: "Ta cũng ."
Có lẽ là thần thức của các nàng mạnh hơn, nên công pháp thể ảnh hưởng đến các nàng, cần tốn sức.
Tiểu Toan Nghê suy nghĩ một chút: "Ta thể dẫn các ngươi đến tộc địa, nhưng một chuyện các ngươi chú ý."
"Chuyện gì?"
Vẻ mặt Tiểu Toan Nghê đầy trịnh trọng: "Nếu gặp mấy đứa điệt t.ử thích lấy nhỏ h.i.ế.p lớn của thì giúp đ.á.n.h chúng."
Tô Chước: "Cháu của ngươi, lấy nhỏ h.i.ế.p lớn?"
Tiểu Toan Nghê: "Bối phận của bọn chúng nhỏ, nhưng lớn tuổi hơn , thường xuyên âm thầm hãm hại ."
Lẫm Nhi gật đầu đồng ý: "Được thôi, chúng sẽ giúp ngươi đ.á.n.h chúng."
Tô Chước ấn vai nàng : "Học cung cho phép chúng vô duyên vô cớ đ.á.n.h hậu bối nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-389-khong-ai-de-y-den-thu.html.]
“Ồ, sẽ nhiệm vụ mà giúp ngươi đ.á.n.h .” Lẫm Nhi quen thói tự do tự tại, suýt chút nữa quên mất thể tùy tiện đến địa bàn của khác để gây sự.
“Các ngươi cứ nhất định quan tâm đến cái Học cung ?” Mặt mày Tiểu Toan Nghê ỉu xìu: "Không mặc kệ ?”
“Cũng hẳn là vô duyên vô cớ mà, khi tỷ thí tay nặng một chút cũng là chuyện bình thường, các ngươi cứ chỉ bảo chúng nó cẩn thận là !”
Tiểu Toan Nghê thấy Tô Chước là quyết định tất cả thì lập tức biến về nguyên hình Toan Nghê ôm lấy bắp chân Tô Chước, để thể ôm đùi thành công, nó thu nhỏ kích thước cơ thể , chỉ lớn bằng cỡ tiểu Tỳ Hưu, một cục lông xù xù cọ tới cọ lui lăn qua lăn bên chân Tô Chước, giống như một con mèo lớn đầu sư tử.
Tô Chước: “…”
C.h.ế.t , đáng yêu quá.
Tô Chước dụ dỗ, điềm tĩnh giảng giải đạo lý cho nó, Lẫm Nhi điềm tĩnh như , xổm xuống véo véo cái đệm thịt của tiểu Toan Nghê, kinh ngạc : “Móng vuốt của nó to hơn tiểu Tỳ Hưu nhiều nha.”
Lẫm Nhi là thích động vật nhỏ, sớm chơi với tiểu Tỳ Hưu, khi chơi đùa trong sân viện của Tô Chước thường ôm Tỳ Hưu để sưởi ấm tay.
Mặc dù tiểu Toan Nghê nũng thế nào, Tô Chước cũng thể đồng ý để nó báo thù riêng, phá vỡ quy tắc nhiệm vụ.
mà tiểu Toan Nghê là nội ứng của bọn họ trộn lãnh địa Toan Nghê tộc, công lao nhỏ.
Tô Chước đồng ý đến lúc đó sẽ giảm bớt phần miêu tả nó công pháp mê hoặc trong ghi chép nhiệm vụ, đồng thời cho nó vài câu mặt trưởng bối, để tránh phát hiện chuyện nó bỏ trốn đ.á.n.h quá nặng.
Rời khỏi bí cảnh, Tô Chước bọc kỹ Linh thể bí cảnh mang theo, đến lúc đó sẽ cùng giao cho Học cung.
Đi từ một lối khác của bí cảnh, họ lang thang trong rừng một lúc.
Tiểu Toan Nghê chờ đúng thời điểm, dẫn bọn họ tiến lãnh địa Toan Nghê tộc qua một khe hở be bé của trận pháp phòng hộ.
Nghe , đây là nó học trộm từ một tộc tu vi cao.
Toan Nghê tộc xem là một trong những chủng tộc Thần thú học thức cao, ngoại trừ tiểu Toan Nghê còn đến tuổi học, đa Toan Nghê thuần huyết đều hiểu về một con đường tu hành mà Nhân tộc tinh thông, cho nên tộc mới thể tìm sơ hở của trận pháp lãnh địa thời điểm trận pháp đang điều chỉnh.
Kiến trúc của tộc địa Toan Nghê Thần thú cao lớn và hùng vĩ, từ xa thể thấy những ngôi điện cổ núi, giống như những cung điện do những khổng lồ xây dựng, từ xa cũng ấn tượng.
Tiến lãnh địa Toan Nghê tộc, thông thường đều là Thần thú của bản tộc, nếu cho dù trộn cũng dễ phát hiện.
đúng lúc trùng với thọ yến của lão tổ, lãnh địa Toan Nghê tộc hội tụ nhiều khách từ các tộc khác đến, Tô Chước và Lẫm Nhi cố gắng ẩn nấp khí tức của , trộn gây chú ý.
Để nghênh đón khách khứa, Toan Nghê đều hóa thành hình , trong tộc địa đều là Thú tộc hình tới lui.
Khách của Toan Nghê tộc cũng phần lớn hóa thành hình để chiếm ít chỗ hơn.
Cho dù kỹ Tô Chước, đa những sinh vật ngang qua cũng chỉ thể phát hiện thở Thần thú ẩn giấu nàng, tự nhiên, Thú tộc huyết mạch thuần thậm chí còn dám nhiều.
Công pháp ẩn nấp của Lẫm Nhi vô cùng cao siêu, nhiều yêu thú tu vi cao cũng thể phát hiện sự tồn tại của nàng .
Thu Vũ Miên Miên
Tiểu Toan Nghê mất tích xuất hiện, con thú nào để ý.
“Trưởng bối và tộc tộc tỷ đều đều đang tiếp đãi khách quý trong điện cổ.” Tiểu Toan Nghê nghênh ngang đường: "Bây giờ ở đây là lớn nhất!”
Tô Chước kỳ lạ hỏi: “Bọn họ thật sự phát hiện ngươi mất tích ?”
“Ta thường xuyên ngủ quên, chắc bọn họ cho rằng trốn ngủ , đợi đến khi đại yến kết thúc mẫu cũng bận xong, bà chắc chắn sẽ nhớ đến .”
Tiểu Toan Nghê với vẻ may mắn: "Cũng may là về sớm, nếu bỏ lỡ đại yến thì bỏ lỡ bao nhiêu món ngon.”
Lời bên miệng Tô Chước khựng : “Ngươi dẫn chúng đến nơi mà đầu tiên ngươi phát hiện khí tức công pháp tương tự ?”
Nàng dùng thần thức để dò đường, nhưng vẫn phát hiện nó sai hướng, ai giấu đồ ở nơi công cộng chứ?
Tiểu Toan Nghê lập tức chột : “… Ta ! Đi nhầm !”