Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 393: Tứ sư tỷ
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:19:51
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong núi, Nghê Trọng Dạ xuất hiện và thi triển pháp thuật, khói bụi mới lắng xuống bùng lên.
Cảnh tượng như thể thời gian ngược, cột đá vỡ nát khôi phục vẻ uy nghiêm ban đầu.
tất cả mặt ở đó đều đó chỉ là hình thức bên ngoài.
Dư uy từ cuộc đùa giỡn của hai hậu bối cũng thể phá vỡ nó... May mắn là nhiều hậu bối sức phá hoại mạnh mẽ như hai vị .
"Thiếu tộc trưởng!" Nhìn thấy Nghê Trọng Dạ, đại điệt t.ử Toan Nghê biến trở hình , thở phào nhẹ nhõm, lập tức hành lễ.
Nghê Trọng Dạ lạnh lùng khẽ gật đầu, nhớ tin tin đồn " gây sự" của Tô Chước, lông mày khỏi giật giật.
"Tam sư ?" Tô Chước chút bất ngờ, nàng hành tung của Tam sư rộng, nhưng ngờ gặp đúng lúc như .
Ngu Hồng Vũ tò mò hỏi: "Tiểu sư đến Toan Nghê tộc gì ?"
Tô Chước bừng tỉnh hiểu , thật Tam sư xuất hiện ở Toan Nghê tộc là chuyện bình thường, bản nàng xuất hiện ở đây mới là bình thường.
"Muội đang điều tra nguồn gốc công pháp, tình cờ đến nơi ." Tô Chước lấy quyển “Vô Lượng Tiên Công” trong bí cảnh, giải thích ngắn gọn đầu đuôi câu chuyện.
Tam sư xuất hiện, độ khó của nhiệm vụ càng giảm một chút, hơn nữa thiếu tộc trưởng của Toan Nghê tộc cũng ở đây.
Vẻ ngoài của Nghê Trọng Dạ cuối cùng cũng một chút giống với hình dáng Thần thú hóa hình mà Tô Chước tưởng tượng, cao lớn vững chãi, uy áp nặng nề, học thức đủ để luận đạo với Tam sư .
Ngu Hồng Vũ và Nghê Trọng Dạ nhanh chóng lướt qua công pháp, trong lòng tính toán.
"Chuyện gì ?" Nghê Trọng Dạ cuộn công pháp như cuộn giấy bỏ , gõ vai đại điệt t.ử Toan Nghê.
Lần đại điệt t.ử dám đ.á.n.h trống lảng nữa, trực tiếp giải thích: "Đây là nhặt trong lúc phạt cấm túc ở tổ địa."
"Tổ tông thể hại chứ? Ta còn tưởng là truyền thừa phát hiện là một thiên tài!"
Nghê Trọng Dạ khó tin: "Vậy ngươi giấu gì?"
Đại điệt tử: "Ta hiểu mà! Giấu !"
"Ngươi hiểu? Vậy tiểu của mới sinh hai năm thì mà tu luyện ?" Nghê Trọng Dạ im lặng một lát: "Thôi bỏ , tìm ở bí cảnh nào?"
Đại điệt t.ử do dự vài giây, Nghê Trọng Dạ kiềm chế gõ , cuối cùng thấy thiếu niên cẩn thận : "Thiếu tộc trưởng, lượng tiểu thế giới trong bảo khố, là tộc lâu kiểm kê ?"
Nghê Trọng Dạ lập tức hiểu , như : "Ngươi vẫn cứ tiếp tục cấm túc ... Không, đổi chỗ giam, địa lao thì ?"
"Bị giam ở tổ địa thật sự quá dễ cho ngươi ."
Đại điệt tử: "..."
Người sửa đổi lối bí cảnh lẽ liên quan đến cố ý đưa công pháp cho đại điệt tử, điều sẽ do Toan Nghê tộc sẽ điều tra kỹ lưỡng.
Rất nhanh, Tô Chước tìm Lẫm Nhi và hai con Toan Nghê, cho Lẫm Nhi nàng thể tự do vui chơi.
Nhiệm vụ cơ bản thành, chỉ cần chờ Toan Nghê tộc điều tra kết quả, các nàng chép đáp án là .
Dựa sức mạnh bên ngoài, nhưng cầu cứu Học cung, nên điểm vẫn sẽ cao.
"Vậy tìm một trận đ.á.n.h đây." Lẫm Nhi ngoan ngoãn với Tô Chước.
Tô Chước xoa đầu nàng : "Ừ."
Lẫm Nhi vui vẻ kéo hai Toan Nghê con , một con tỏ vui vẻ, con còn thì chỉ gượng, thoáng chút hả hê.
Mặc dù tiểu điệt t.ử Toan Nghê là đầu tiên Lẫm Nhi đánh, nhưng giờ cải tà quy chính trở thành t.ử của nàng , thế là quyết định c.h.ế.t bạn c.h.ế.t , quyết định dẫn theo đại tỷ mới đ.á.n.h bại đám đồng loại của .
Tô Chước bỏ chơi giống mấy đứa trẻ , mà hỏi kỹ hơn về chuyện công pháp .
Dù thì Mộ Thiên Thu cũng tiện giải thích nội tình khi truyền tin, dường như là một bí mật lớn.
Lúc , Ngu Hồng Vũ liếc ngọc bài truyền tin: "Tứ sư tỷ của gặp , đợi nàng một lát nhé?"
"Vâng ạ." Tô Chước ngạc nhiên chớp mắt.
Tứ sư tỷ là đồ thứ tư của sư nương, thuộc loại tiến Cửu Vực, nhưng thấy sư nương lập tức mê hoặc.
tính cách của nàng thực sự phù hợp hơn với việc t.ử của sư nương, chứ là sư phụ thả rông, về điểm cả sư phụ và các sư đều hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-393-tu-su-ty.html.]
Khương Mộc thích gặp , nhưng nàng chủ động gặp Tô Chước, điều khiến cả Ngu Hồng Vũ cũng ngờ tới.
“Tứ sư tỷ thích ngoài , đến đây?” Tô Chước hỏi.
Ngu Hồng Vũ suy nghĩ một chút: “Giờ nàng là thiếu điện chủ, sư nương tham dự những dịp như thế cũng là điều nên .”
“Hơn nữa lâu chúng gặp nàng , lẽ nàng cũng còn trốn tránh như nữa.”
Nghê Trọng Dạ xen : “Rốt cuộc Điện Sâm La bao nhiêu thiếu điện chủ? Đến giờ vẫn hiểu rõ.”
Ngu Hồng Vũ: “Cùng một thời điểm chỉ một , ai rảnh thì đó lên.”
Nghê Trọng Dạ: “…”
Vị trí thiếu điện chủ củ khoai lang nóng bỏng tay ?
Không lâu , một nữ t.ử cao ráo từ bước xuống bậc thang dẫn từ núi đến đại điện, mày như núi xa, mắt như lạnh, khí thế mạnh.
Lần đầu tiên Tô Chước gặp nàng , nàng chỉ cảm thấy hiểu lầm gì đó , đây mà là dáng vẻ nhát ? E rằng nữ vương cũng chỉ đến thế là cùng.
“Chước Chước, dạo đang học những thứ , cầm lấy xem .” Khương Mộc tiến gần, nhét một chiếc nhẫn trữ vật tay Tô Chước.
“Đa tạ sư tỷ, cái quý giá quá.” Tô Chước ngạc nhiên, nhiều sách cổ văn thư tuyệt bản như chỉ học giả mới cất giữ, nhưng đối với Tứ sư tỷ mà thì ngay cả một phần nhỏ trong kho sách của nàng cũng đáng kể.
Ngu Hồng Vũ tò mò: “Sao tiểu sư sẽ đến?”
“Không .” Khương Mộc đương nhiên: "Vốn định nhờ đưa hộ.”
Một nhóm theo sự dẫn dắt của Nghê Trọng Dạ về phía cổ điện.
Nghê Trọng Dạ và Ngu Hồng Vũ vui vẻ, Khương Mộc khoác tay Tô Chước, ngón tay lén lút níu lấy vạt áo bào của nàng.
Đi vài bước, Khương Mộc truyền âm cho Tô Chước: “Sao Tam sư nhiều như ?”
Tô Chước liếc xung quanh: “Tính cả chúng , là bốn ?”
Lúc Nghê Trọng Dạ cũng là hình , chắc hẳn thứ gì mà nàng thấy.
Nhận ánh mắt của Tô Chước, Nghê Trọng Dạ thiện ý về phía , Khương Mộc tự nhiên đáp , nhưng cánh tay khoác chặt hơn, truyền âm : “Ta cứ tưởng chỉ và lão Tam thôi.”
“Biết ở đây còn đông hơn trong điện thì đợi hai qua .”
“….”
Tô Chước an ủi vỗ vỗ tay sư tỷ: “Không ạ! Cứ coi là con mèo lớn là !”
Nàng đ.á.n.h bại ít con Toan Nghê như .
“Chước Chước giỏi thật.”
Khương Mộc thôi mấy , dường như điều gì khó , Tô Chước nàng : “Sao sư tỷ?”
Khương Mộc hít một , một hết: “Muội thiếu điện chủ ?”
Tô Chước ngơ ngác: “Hả?”
“Muội từ chối cũng , dù còn nhỏ.” Khương Mộc nhỏ giọng : " thích đ.á.n.h , vị trí quá nhiều trận đánh, chút chịu nổi.”
“Hơn nữa mỗi thách đấu, họ còn đ.á.n.h một ngón tay của , cảm thấy ngại bọn họ.”
Tô Chước xong, khỏi liếc tay sư tỷ đang nắm c.h.ặ.t t.a.y áo của nàng, nhẹ giọng hỏi: “Tu vi của thật sự thể ? Nếu thì vấn đề gì, là hỏi thử sư xem?”
Tô Chước thể thấy Tứ sư tỷ thật sự ngại, khi đến chuyện tay cũng để .
Thường thì những mạnh thể nương tay để kéo dài trận đấu, nhưng Khương Mộc thích ở sự chú ý của , chỉ nhanh chóng kết thúc rời , nhưng nhịn ngại đối phương, cho nên mâu thuẫn.
Khương Mộc thở phào nhẹ nhõm: “Muội đương nhiên thể! Dạo một chuyện lớn cần tiểu bối mặt, là một cơ hội rèn luyện … Ta thì rèn luyện nữa, cổ vũ là .”
Thu Vũ Miên Miên
Tô Chước đầu óc mơ hồ: “Vâng, ạ.”
“Đa tạ Chước Chước, quá.” Khương Mộc trút gánh nặng trong lòng: “Đến ngoại giới sẽ chăm sóc thật ! Ngoại trừ chuyện với lạ, cái gì cũng thể giúp .”
Tô Chước: “Ồ … Không đúng, ngoại giới gì cơ?”