Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 402: Muốn đánh nhau?
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:22:38
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta ý định đến Thiên Nhân giới, mời về cho.” Tô Chước trực tiếp .
Thiếu niên nhướng mày: “Ngươi tu đạo chẳng vì thành tiên ? Kiếp Thiên giới bao lâu thành tiên, ngươi chẳng lẽ rõ?”
Tô Chước tò mò hỏi : “Vậy đến Thiên Nhân giới là thể thành tiên ?”
Bánh vẽ cũng đủ lớn đấy.
Thanh niên: “Tất nhiên thể! Cảnh giới tiên nhân thiên tài tầm thường là thể chạm đến, Kiếm Tôn cùng tuổi như ngươi, ở các thiên giới khác thì vạn năm khó gặp, nhưng tại Thiên Nhân giới cũng quá hiếm lạ, tất nhiên cũng chắc thành tiên. Dù nữa thì Thiên Nhân giới chính là thiên giới thích hợp nhất để tu hành thành tiên.”
Tô Chước chỉ bắt một điểm mấu chốt: “Kiếm Tôn cùng tuổi bao nhiêu ?”
Mặt thanh niên biểu cảm: “Về ngươi tự khắc sẽ !”
Căn bản là chẳng mấy , bằng cần hạ chuyện chiêu mộ khác như !
Huống hồ Tô Chước còn thể đ.á.n.h bại Kiếm Tu của tộc Chung Ly, thiên phú quả thực đáng sợ.
“Có lẽ Đao Tông cũng sẽ đến tìm ngươi, nhưng ngươi trông giống một Võ Tu.” Thanh niên lạnh nhạt : “Bất kể bọn họ điều kiện gì, điều kiện mà Kiếm Tông đưa nhất định là nhất.”
Tô Chước liếc sang bên cạnh một cái, cạn lời, nếu đối phương mạnh hơn nàng quá nhiều, còn bày trận pháp cách ly, thì nàng thẳng từ lâu .
Thanh niên tiếp tục : “Ngươi vẫn còn thời gian để suy nghĩ. Chỉ cần tâm rời khỏi Kiếp Thiên giới, Thiên Nhân giới tuyệt đối sẽ bạc đãi ngươi.”
“Việc riêng tư hỏi ý ngươi, chính là thành ý của chúng .”
“Trước khi ngươi hạ quyết tâm, sẽ chỉ trời , đất , ngươi , .”
Tô Chước: “…”
Thật đấy?
lúc , một con rối ở trong góc đồ trang trí bỗng nhiên giận dữ : “Mẹ kiếp! Cái gì mà trời đất ngươi ? Ngươi cạy góc tường ngay mặt lão tử, coi là c.h.ế.t ?!”
Thanh niên cả kinh, giọng cáu bẳn đột ngột cho hoảng sợ nhẹ: “Ngươi chẳng là một khôi ?!”
Sao thể xuyên qua trận pháp của ?
“Lão t.ử là cha ngươi!” Khôi bất ngờ xuất hiện ngay mặt thanh niên, trận pháp cách ly phá tan tức thì, khôi túm lấy Kiếm Tu bắt đầu vung quyền đ.á.n.h tới tấp, đập thẳng xuống đất.
Thanh niên phản kích, nhưng hiểu thi triển , đành đ.á.n.h túi bụi, cực kỳ chật vật.
Tô Chước phát hiện, hóa khôi thường ngày còn nương tay với nàng, ít mỗi nàng đ.á.n.h vẫn còn chạy .
“Ngươi hành xử thế , sợ rước họa ?” Thanh niên Tô Chước với vẻ khó tin.
Tô Chước nhún vai xòe tay: “Ta khống chế nó.”
Bằng thì nàng sớm bảo khôi tay .
“Còn gọi cha? Còn gọi cha hả?” Khôi đ.á.n.h với thanh niên.
Thanh niên: “... Mẹ nó!”
Khôi : “Ta khinh! Lão t.ử đứa con như ngươi! Phế vật! Thế cũng xứng gọi là Kiếm Tu? Kiếm của ngươi ?”
Tô Chước: “…”
Khôi chỉ công kích mạnh mẽ, mà mắng lẽ cũng là một phần công kích, so với những nó mỉa mai châm chọc nàng thường ngày thì xem là kiềm chế lắm .
Sau một hồi đánh, cuối cùng thanh niên cũng tìm cơ hội thi triển linh quyết, nhưng để phản kích, mà là truyền tống đào thoát.
Khôi tiến gần, Tô Chước lập tức cảnh giác nó.
Khôi : “Thiếu điện chủ, giúp ngươi giải quyết rắc rối chứ?”
Tô Chước: “Tốt lắm.”
Khôi : “He he.”
Tô Chước: “Nếu thì ngươi sang đ.á.n.h đúng ? Không ý kiến gì, chỉ là tò mò, ngươi đây sớm hơn?”
Khôi : “Lúc nãy nghĩ, nhỡ ngươi đồng ý thì thể theo ngươi đến Thiên Nhân giới, xem xem thể hái ít tiên quả mang về, tên tiểu t.ử hấp dẫn quá mà… mà dám mở miệng bảo ngươi rời khỏi Kiếp Thiên giới, thế thì !”
“Thì ngươi tưởng rủ để ăn hốt đồ ?” Tô Chước cạn lời một lát: “Thèm tiên quả đúng , chia cho ngươi một quả.”
Dù nàng thể thuận lợi thắng trận, cũng công lao của khôi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-402-muon-danh-nhau.html.]
Tiên quả chủ yếu tác dụng tăng tu vi, nhưng với tốc độ tu luyện hiện tại của Tô Chước thì tác dụng còn rõ rệt, điều nàng quan tâm nhất bây giờ là xây dựng nền tảng cho vững chắc.
Thời gian tu luyện quá nhanh, tu vi của nàng còn quy tắc của Thiên Nhân giới áp chế nữa, suýt chút nữa thì thích ứng nổi.
May mà trong thời gian khôi đ.á.n.h định trở .
Con rối nhận lấy tiên quả cẩn thận quan sát một lúc, cất một gian là gì, Tô Chước tò mò hỏi: “Ngươi cầm tiên quả tác dụng gì?”
Thu Vũ Miên Miên
Khôi : “Đem về trồng chứ … Trồng xong mời ngươi hái, thế nào?”
Tô Chước: “Được! Không ngờ ngươi là một con rối đa tài như .”
Vì trận xung đột , đại sảnh tầng một của khách điếm còn ai.
Tô Chước và khôi mấy câu thì bước xuống.
Tô Chước sang, Khương Mộc đang đảo mắt quan sát đại sảnh một cái: “Khôi đ.á.n.h bay hết ?”
Hộ pháp hắc bào: “Có đào góc tường, con rối tay mạnh.”
Khương Mộc lấy lạ, Tô Chước: “Còn chơi nữa , thì chúng về thôi?”
Tô Chước: “Về , ngoài cũng khá lâu .”
Tô Chước khôi đ.á.n.h đến mức ngày dài như cả năm, cái cảm giác đè bẹp đúng là còn gì để , cảm thấy việc nâng cao chẳng tí ý nghĩa gì.
Cũng may giải đấy võ bảng giúp nàng lấy chút tự tin.
Tô Chước quên mất hỏi Kiếm Tông ở Thiên Nhân giới thực lực như thế nào, khác cũng .
Rời khỏi khách điếm, đường phố rộng rãi vẫn vắng vẻ như , khiến khỏi thắc mắc hôm đám đông xem giải đấu võ bảng từ .
Phần lớn trong Chiến giới đều dùng truyền tống để di chuyển vì để giữ kín tiếng.
Khương Mộc nghĩ lẽ chắc đây, bèn dẫn Tô Chước dạo về phía điểm truyền tống, coi như cuối cùng cảm nhận một chút khí của Chiến giới trung tâm, dù cũng chơi ở đây gần nửa tháng.
Thời tiết khá .
Thương hành truyền tống về Kiếp Thiên giới cũng ở ngay gần đây, đột nhiên, Khương Mộc dừng bước.
Chỉ một giây , vài bóng bất ngờ xuất hiện.
“Khôi ?” Một thanh niên đầu bước chậm rãi về phía hai họ: “Khôi của Kiếp Thiên giới các thật uy phong, ngay cả t.ử Kiếm Tông cũng dám đánh.”
Tô Chước lướt qua, thấy tên đ.á.n.h đó, chắc là ám ảnh tâm lý .
Tên t.ử Kiếm Tông tiếp tục : “Ta là sư của , để con rối đó, tiện thể để tiểu cô nương luôn, các ngươi tự về .”
Khương Mộc trực tiếp : “Các ngươi đ.á.n.h ?”
Tên sư Kiếm Tông : “Cũng gần như , dù gì cũng cần tiên lễ hậu binh chứ.”
Tô Chước còn đang suy nghĩ bản nên tránh , bỗng nhiên chỉ thấy ngoại trừ tên t.ử Kiếm Tông đầu , những t.ử còn đều đồng loạt ôm cổ, mặt đỏ bừng, trừng mắt , vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.
Khương Mộc hỏi : “Còn đ.á.n.h ?”
“Ngươi…”
Tên t.ử Kiếm Tông đầu bất ngờ rút kiếm, kiếm khí lan , cùng lúc đó, luồng sức mạnh suýt nữa bóp nghẹt mấy t.ử cũng biến mất, một Kiếm Tu trung niên bất ngờ xuất hiện bên đường, : “Tiểu nha đầu tay cũng tàn nhẫn đấy.”
Kiếm khí lao đến, Khương Mộc bước về phía một bước, đột nhiên búng tay điểm kiếm khí.
Ầm!
Kiếm khí lập tức nổ tung, Tô Chước sớm nhanh chóng né xa.
Khương Mộc cũng lập tức rời khỏi vị trí cũ, tên t.ử Kiếm Tông vung kiếm c.h.é.m về phía nàng, nhưng Khương Mộc xuất hiện ngay mặt , tung một cước đá bay ngoài.
Ầm!
Thân thể tên đó lập tức đá văng , nhưng kỳ lạ là thứ gì đó vẫn tại chỗ, kỹ mới phát hiện là linh hồn của .
Mấy sư sư phía đều khó mà tin nổi, sư của hình như đá một cú c.h.ế.t luôn .
Đợi bọn họ phản ứng , Khương Mộc túm lấy linh hồn xé thành mấy mảnh, ném linh quang trong tay .
Nụ mặt tên Kiếm Tu trung niên lập tức biến mất.