Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 403: Đã ăn gì rồi?

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:22:55
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chước đột nhiên cảm giác một luồng khí tức nguy hiểm, ngay đó luồng khí tức nguy hiểm liền biến mất, đột ngột như lúc mới xuất hiện.

Hộ pháp hắc bào xuất hiện bên cạnh nàng, giọng điệu mang chút nghi ngờ: “Sư tỷ của ngươi cố tình qua đây để câu cá ? Nhìn thấy bọn họ đào góc tường nên vui?”

“Mỗi ngày tỷ đều như dạo như .” Tô Chước cảm thấy câu cá lý do chính.

“Cũng .”

Hộ pháp truyền âm xong, mặt bọn họ xuất hiện một đám Kiếm Tu, một Kiếm Tu giận dữ về phía Tô Chước, hỏi: “Ngươi trưởng bối như ? Định tuyên chiến với Thiên Nhân giới ?”

Tô Chước nàng mà là đang về phía hộ pháp bên cạnh nàng.

“Trưởng bối gì ? Chúng chỉ đến đây chơi thôi, ai ngờ kẻ tự tìm cái c.h.ế.t.” Hộ pháp vui vẻ , kéo mũ trùm xuống, mái tóc dài vốn búi gọn nay kéo xõa , tóc đen như thác đổ, da như ngọc đông, vẻ khiến choáng ngợp.

Bên ngẩn một chút.

Tô Chước lấy lạ, vì đầu tiên thấy dung mạo thật của vị tỷ tỷ hộ pháp , nàng cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.

sự ngạc nhiên của đối phương chỉ vì nhan sắc, mà còn vì sự dè chừng.

Khương Mộc vội vàng tiến đến bên Tô Chước, kéo nàng : “Sư tỷ chạy xem một lát?”

Chạy thẳng luôn đó hả?

Tô Chước còn kịp hỏi cũng chẳng ích gì.

đó Khương Mộc bèn : “Thôi , cũng hóng… dù cần đánh.”

Cơ hội giao lưu giữa Kiếp Thiên giới và Thiên Nhân giới thực coi là nhiều, phần lớn tình huống đều những cường giả ở đó, khí thế một khi trấn áp xuống thì cũng gì thú vị.

Tình huống hôm nay đối với Khương Mộc mà cũng là khá mới mẻ.

Lúc , hộ pháp đạp mạnh chân xông , trong tay đột nhiên một thanh trường kiếm xuất hiện.

Xoẹt!

Một đạo kiếm quang quét qua, những t.ử Kiếm Tông đó chạy , giờ thì cần chạy nữa, thể c.h.ế.t , ngay cả linh hồn cũng tách .

Điều kỳ diệu là linh hồn của bọn chúng mặc dù chia tách nhưng hề tiêu tan, như thể ngoài đường mảnh nhỏ đó tì uy lực của kiếm khí hề lộ ngoài, thứ đều kiểm soát tỉ mỉ.

Ầm!

Những trưởng lão Kiếm Tông khác tức giận, uy áp nặng nề lập tức khiến mặt đất nơi nứt toác , kiếm khí tung hoành, Khương Mộc thành thạo xách Tô Chước bay lên trung để tránh xa.

Thân pháp của hộ pháp nhanh nhẹn như quỷ, Tô Chước còn kịp rõ thì thấy những Kiếm Tu còn xử lý từng một, nhiều linh hồn hiện , đều nứt đôi mà tiêu tán.

Tô Chước bao giờ chứng kiến nhiều linh hồn hoang mang bất tán như , nàng g.i.ế.c linh hồn ở giải đấu võ bảng nhiều đến mức thể kiểm soát, nhiều linh hồn đều c.h.ế.t đến mức thể c.h.ế.t thêm, cảnh tượng linh hồn nứt mà c.h.ế.t như thế .

Một lúc , hộ pháp cuối cùng cũng dừng ở chỗ cũ, thu kiếm , trong tay vẫn nắm một linh hồn, tùy tiện xé thành vài mảnh, tầm mắt quét xung quanh một lượt: “Còn ai cản đường ?”

Bên đường âm thanh, ngay cả một bóng ma cũng chẳng .

Có tu sĩ ẩn trong bóng tối cuối cùng cũng tận mắt thấy tu sĩ Kiếp Thiên giới khi g.i.ế.c sẽ trạng thái như thế nào lúc tay, nhưng cũng chẳng dám lộ mặt.

Cùng lúc đó, những tiền bối cao niên hơn cũng xuất hiện.

Bởi vì họ cũng Kiếp Thiên giới rốt cuộc phái đại năng tới , chỉ thể để vài con thí mạng thử .

mà chỉ mấy hậu bối trẻ tuổi thôi mạnh đến mức , Kiếp Thiên Giới thể để mặc các nàng đơn độc mạo hiểm?

Không thể nào.

Hộ pháp búng nhẹ ngón tay, mấy linh hồn lập tức bay màu luôn: “Chán thật.”

“Chúng thôi.” Khương Mộc trực tiếp kéo Tô Chước đến thẳng cửa thương hành, hộ pháp cũng theo.

Trong thương hành, chưởng quầy giữa đại sảnh nhất thời dám bước lên nghênh đón, trong ánh mắt các nàng chỉ là sợ hãi.

Dám g.i.ế.c t.ử Kiếm Tông của Thiên Nhân giới, g.i.ế.c xong t.ử còn c.h.é.m luôn trưởng bối, đây là sát tinh tái thế gì ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-403-da-an-gi-roi.html.]

Quá khủng bố!

Lần truyền tống của các nàng cũng diễn vô cùng thuận lợi, thậm chí cần xếp hàng, vì chưởng quầy còn mong sớm tiễn các nàng cho khuất mắt.

Học cung Cửu Thiên.

Trong điện tử, một con chân long xám đậm hơn nửa tháng về đang rạp giữa điện, mặt là một quyển sách nhỏ, nét chữ đó như rồng bay phượng múa, chính là công pháp mà phân của Tô Chước khi ở Học cung.

Sau khi thử nghiệm tại Tuyết Linh Trạch và các sư trưởng xem qua, kết luận rằng công pháp phù hợp để Tiểu Hôi tu luyện trong giai đoạn hiện tại, nếu còn phù hợp nữa thì Tô Chước thể chỉnh sửa, hoặc khi Tiểu Hôi thu đủ truyền thừa thì tự điều chỉnh cũng .

Còn phân của Tô Chước vẫn đang lớp học.

Lẫm Nhi cầm ngọc bài võ bảng và tiên quả mà bản thể Tô Chước mang về, ngắm tới ngắm lui, Tô Chước kể về “kỳ nghỉ” ở Chiến giới trung tâm, đôi mắt sáng rực:

“Thì bên ngoài vui thế cơ !”

Hình dáng của tiên quả trông , ở Kiếp Thiên Giới cũng hiếm thấy, tặng cho trẻ con chơi là vặn.

Ba tiên quả thưởng từ võ bảng, Tô Chước vẫn còn giữ một quả, đoán là chẳng cần ăn , ai thì cho cũng .

“Cũng vui thật đấy, cũng thể chơi thử.” Tô Chước : “Hơn nữa mấy tu sĩ Thiên Nhân giới còn chẳng sợ c.h.ế.t, đ.á.n.h như cần mạng .”

Một còn sống như nàng hóa thành khác biệt, cứ mãi sống sót giữa trận chiến.

Tiểu Tỳ Hưu qua bên cạnh, hình trông vẻ lớn hơn chút, nhưng chiều dài thì đổi, sáu cái chân ngắn vẫn ngắn như , xu hướng phát triển theo chiều ngang.

Thu Vũ Miên Miên

Tô Chước quan sát một hồi bế nó lên, tay trĩu hẳn xuống, đành đặt xuống :

“Nuôi mập thế .”

Lẫm Nhi: “Muội mang nó về nhà cho ăn chút đồ…”

Tô Chước hỏi: “Đã ăn cái gì ?”

Tiểu Tỳ Hưu đang nền bỗng bật dậy, bốn cái chân ngắn chắp vái vái, đôi mắt long lanh Lẫm Nhi một cách đáng thương.

Lẫm Nhi phá lên: “Cũng nhiều lắm ! Muội nhớ nữa!”

Tô Chước thở dài: “Cái giống nhỏ gian lắm, bao giờ thấy nó no cả, mà cũng chẳng đói bao giờ, đừng chiều nó quá, ăn gì thì , để tính xem nhịn mấy ngày tiếp theo.”

Không thể để tiểu Tỳ Hưu tạo thành thói quen ăn chùa uống chùa .

Con ngươi của tiểu Tỳ Hưu chấn động.

Lẫm Nhi lắc đầu: “Muội thật sự nhớ nữa mà, trong phủ chỉ , d.ư.ợ.c quả thì hái xuể, nó cũng ăn hết.”

“Tỷ tỷ hái t.h.u.ố.c với nha? Nhỡ Nhiếp Chính Vương nhớ hái hết thì chẳng còn gì để ăn nữa .” Lẫm Nhi ngước mắt Tô Chước đầy mong chờ: “Bà cho ai khác phủ Định Vương, nhưng chắc sẽ đuổi tỷ .”

“Được, với .” Tô Chước vốn định để phân trở về dung hợp với bản thể một chút, giờ đành để phân tiếp tục lên lớp thôi.

Lẫm Nhi sống trong phủ Định Vương tại Hoàng Đô, hình như là hậu nhân của Định Vương, Tô Chước cũng hỏi cụ thể, chỉ Nhiếp Chính Vương hiện đang sống ở phủ Thánh Vương, hai phủ cách xa.

Chu Huyền Thanh cho rằng Nhiếp Chính Vương ý định để Lẫm Nhi trực tiếp kế thừa hoàng vị, dù thì Lẫm Nhi cũng Nhiếp Chính Vương đích dạy dỗ, trong cả tiên triều cũng chẳng sư phụ nào mạnh hơn thế nữa, vương vị cứ thể lên.

Cả một phủ lớn như nổi một trông nom d.ư.ợ.c viên, điều khiến Tô Chước khá bất ngờ.

Tô Chước để Tiểu Hôi tiếp tục ở Học cung học hành, tiện thể giám sát tiểu Tỳ Hưu luyện hóa mớ đồ ăn đó, đừng biến bảo vật thành mỡ nữa, ít nhất cũng tăng chút tu vi.

Muốn cất trữ d.ư.ợ.c quả hái thì cần nhiều vật chứa.

pháp khí trữ d.ư.ợ.c truyền môn thì vẫn cần hộp ngọc đặc chế để ngăn khí tức của các linh d.ư.ợ.c khác , hai cần mua thêm vài cái.

Lẫm Nhi từng trong thành bên ngoài Học cung bao giờ, thấy con bé háo hức dạo phố, Tô Chước bèn dẫn con bé thành.

Dưới Học cung, phố xá vẫn nhộn nhịp như khi.

Hai dạo một lúc thì các sạp hàng ven đường thu hút, mua một đống đồ ăn.

 

Loading...