Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 408: Ba Nghìn

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:02:09
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đây là nơi bắt buộc qua để đến nguồn của quỷ khí, thích hợp để mai phục.”

Tô Chước để sư xem bản đồ mà nàng dùng chuôi d.a.o vẽ mặt đất, chỉ vài vị trí thích hợp để mai phục.

Cả vùng đại mạc trong cấm địa nhiều vật che chắn, chỉ khu vực gần nguồn quỷ khí là cây cối rậm rạp, tự nhiên kín đáo.

Nếu Quỷ Tu bổ sung quỷ khí hoặc chiến đấu cho tay thì cũng chỉ thể chọn những khu vực như thế , quanh nơi đó chắc chắn đầ rẫy nguy hiểm.

Mục Dự Chu nhướng mày: “Ồ, chúng thu dọn đám đang mai phục ?”

, đừng để lộ .” Tô Chước nhắc nhở sư .

Thu Vũ Miên Miên

Muốn ôm cây đợi thỏ thì điều kiện tiên quyết là kẻ đến là con thỏ, nếu đến là một con sói thì chẳng khác nào nộp mạng, những kẻ mai phục đương nhiên sẽ bỏ chạy khi biến.

Tô Chước cũng quen lãng phí thời gian để chờ đợi, chỉ thể chủ động tấn công.

Diêm Nguy Nhiên đành cất thanh Quỷ kiếm rút .

Thì và sư tính đến việc giả vờ yếu đuối, hề ý định chuẩn khởi động.

Là do quá ngây thơ, theo kịp suy nghĩ của họ.

Nguồn quỷ khí gần khu rừng quá nhỏ, lẽ lọt mắt của những thế lực lớn, bọn họ xác nhận ai bèn rời .

Chẳng bao lâu , ba bóng tay tấc sắt xuất hiện đại mạc.

Trong tay Tô Chước cầm theo một lá cờ Vạn Quỷ, cảnh giác khu rừng xa, lên tiếng: “Ở đằng chắc là nguồn quỷ khí.”

Mục Dự Chu nhẹ gật đầu: “Quả thật là lúc, nếu bổ sung chút quỷ khí, chúng sẽ thể điều khiển pháp khí nữa.”

Tô Chước do dự : “Nhìn vẻ nguy hiểm.”

“Nhanh chóng rời , còn vội lên đường nữa mà.” Diêm Nguy Nhiên .

Ba tiến về phía khu rừng.

Trong bóng tối, vô con mắt đang dõi theo bọn họ.

“Chỉ ba ? Loại thế lực nhỏ thèm để mắt, các ngươi .”

“Ba yếu liều, trông vẻ Tinh phách.”

“Chỉ cần phế vật thì ít nhiều cũng vài viên Tinh phách, đừng chê ít, tích tiểu thành đại thì cũng kha khá.”

“Để tay, nhẫn trữ vật của bọn họ sẽ là của .”

“Đừng tham lam quá, cho ngươi hai phần ba, còn bọn chia một phần…”

Ba t.ử của tiểu thế lực mới khu rừng hề rằng chia xong tài sản của bọn họ .

Tô Chước, gì bước khu rừng, lá khô chân nàng xào xạc phát âm thanh, ngoài bước chân của ba thì xung quanh âm thanh nào.

Yên tĩnh đến mức khiến cảm thấy bất an.

“Ha…”

Một tiếng ngắn ngủi đột nhiên vang lên, âm thanh đó vang vọng trong khu rừng u ám.

Một tên Quỷ Tu đồng thời xuất hiện, thấy vẻ mặt chấn động và hoảng sợ của ba họ.

“Vãi chưởng, tên ngốc từ ?” Mục Dự Chu đầu liếc , đôi mắt mở to, ánh mắt đầy vẻ chê bai.

Có chút ngạc nhiên, nhưng hề sợ hãi.

Tên Quỷ Tu trẻ tuổi lập tức mất bình tĩnh: “G.i.ế.c!”

“Đồ điều…”

Quỷ khí bùng lên, theo lời của tên Quỷ Tu trẻ tuổi hóa thành lệ quỷ lao về phía ba , gào thét sắc lạnh, đinh tai nhức óc.

Cùng lúc đó, còn vài đạo quỷ khí lao tới bọn họ, trong rừng lượt hiện , rõ ràng là đuổi cùng g.i.ế.c tận.

Tô Chước thu lá cờ Vạn Quỷ, rút Quỷ đao , c.h.é.m một chiêu, d.a.o hấp thụ đủ quỷ khí, hóa thành ánh đao lạnh lẽo, ngay lập tức quét sạch hết quỷ khí đang vây quanh mặt.

Ầm!

“Thanh đao dùng đấy.” Tô Chước thầm nghĩ.

Thanh d.a.o c.h.é.m thu liễm, nhưng sức tấn công kém, chỉ với một đao gần như rút cạn quỷ khí xung quanh, chuyển hóa thành công thế mãnh liệt.

Đao thế c.h.é.m toạc lệ quỷ thành hình, trong chớp mắt liền c.h.é.m ngã tên Quỷ Tu ở xa, xác và đầu lìa khỏi ..

Điều nghĩa là nàng còn thu liễm hơn nữa.

Tô Chước chú ý chỉ dùng đao pháp lưu hành trong Quỷ Vực, từng đạo d.a.o quang giống như quỷ hồn đòi mạng, Quỷ Tu còn kịp mất mạng.

Cuối cùng, một thanh niên thể nhịn nữa, gào lên: “Ta giao Tinh phách! Tiền bối đừng g.i.ế.c !”

Đao phong dừng ngay mặt .

Số quỷ tu xung quanh còn chẳng bao nhiêu, sự phong tỏa của phù chú do Mục Dự Chu giăng , chúng thể trốn thoát, chỉ thể vây khốn tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-408-ba-nghin.html.]

Tên Quỷ Tu trẻ tuổi chỉ cần đối diện với d.a.o phong cảm thấy trong lòng phát lạnh, dám thẳng Tô Chước, sợ rằng nếu nàng hài lòng thì sẽ lập tức c.h.é.m .

Thấy Tô Chước dừng tay, hai vị sư cũng dừng , về phía .

“Ta là thiếu giáo chủ Phụng Thiên Giáo, vô tinh phách đều ở trong tay .” Thanh niên trầm giọng : “Chỉ cần tiền bối tha cho bọn một mạng, Tinh phách cướp tiếp theo đây, thể chia bảy phần cho chư vị!”

Bảy phần Tinh phách!

Cái giá quá cao để mua mạng, nhưng cũng thể thương lượng, nếu giá quá cao thì giống như kéo dài thời gian, dù ai cũng sống để trâu ngựa.

“Ngươi hiện bao nhiêu?” Tô Chước hỏi.

Thanh niên tìm một chút tự tin, ngẩng đầu nàng: “Mới đến lâu, chỉ hơn một nghìn Tinh phách, nhưng …”

“Quá ít.”

Tô Chước nâng d.a.o lên, giây tiếp theo là đao phong liền c.h.é.m thẳng xuống.

Thanh niên phẫn nộ hét lên: “Ba nghìn!”

Đao phong nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh cổ thanh niên.

Tô Chước vung tay.

Tên thiếu giáo chủ Phụng Thiên Giáo đành ngoan ngoãn đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho nàng, thần sắc vô cùng nỡ.

Tô Chước quét thần thức qua: “Thiếu bốn cái.”

Thiếu giáo chủ của Phụng Thiên Giáo: “…”

Thật sự đếm !

Tên thiếu giáo chủ nở một nụ gượng : “Có lẽ thuộc hạ đếm nhầm…”

Nói xong, đưa một chiếc nhẫn trữ vật khác, bên trong mấy trăm Tinh phách

“Lần thật sự còn nữa, tiền bối!”

Tô Chước vẻ mặt nước mắt của , chút động lòng mà lạnh lùng một tiếng: “Không chỉ bấy nhiêu đúng ?”

“Tiền bối, bọn là ba nghìn, giờ nhiều hơn mấy trăm , thật sự còn …”

Vẻ mặt của tên Quỷ Tu trẻ tuổi đầy khó xử, trong mắt mang theo nụ khổ kiểu heo c.h.ế.t sợ nước sôi, dù thì Tô Chước cũng thể g.i.ế.c bọn họ lúc , nếu g.i.ế.c thì lợi ích cũng còn nữa.

Tô Chước quả nhiên thu d.a.o .

Thanh niên lùi hai bước, trong lòng nhẹ nhõm, nghĩ thầm quả nhiên tuổi trẻ đạo hạnh đủ, dễ mềm lòng.

“Tiền bối là của giáo nào?” Hắn hỏi.

Tuổi tác của Tô Chước trẻ hơn vị thiếu giáo chủ nhiều, ban đầu gọi nàng là tiền bối còn chút quen, giờ càng lúc càng thuận miệng.

sớm còn mặt mũi gì nữa , chỉ cần thể sống sót, đừng là gọi tiền bối, gọi tổ tiên cũng .

Tô Chước trả lời, đột nhiên, một luồng quỷ khí mạnh mẽ bao phủ lấy bọn họ từ bốn phía.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình !

Một đám Quỷ Tu trẻ tuổi từ từ bao vây , ẩn chứa sát khí.

Tên dẫn đầu cả đám của Tô Chước: “Các ngươi là của Phụng Thiên Giáo ?”

Tô Chước do dự đáp: “Ta .”

Thanh niên mỉm : “Vậy thì mau rời , nơi thuộc về Vĩnh Xương Giáo chúng , những kẻ cũng để cho chúng g.i.ế.c.”

Phụng Thiên Giáo cũng là một quỷ giáo nhỏ, nhưng mâu thuẫn với bọn họ, thể g.i.ế.c thì g.i.ế.c, còn thể tước đoạt tài sản của những để kiếm một khoản.

Không may là Tô Chước từng qua cái tên “Vĩnh Xương Giáo”, nàng với ánh mắt hiểu.

“Muốn g.i.ế.c bọn họ để cắt đứt đường kiếm tiền của , thì ngươi giá.” Tô Chước thuận miệng : “Trong tay bọn họ chắc chắn còn Tinh phách, chỉ cần các ngươi lấy , thì tất cả sẽ là của các ngươi.”

Nghe , sắc mặt của thiếu giáo chủ Phụng Thiên Giáo trở nên khó coi, suýt nữa thì nổi giận tay g.i.ế.c .

Cứ thế mà bán bọn họ như !

Lại còn trắng trợn thương lượng giá cả, chẳng hề ý định lánh mặt bọn họ.

“Được! Thú vị!”

Tên Quỷ Tu trẻ tuổi của Vĩnh Xương Giáo lớn hai tiếng, ném một chiếc nhẫn trữ vật.

Bên trong ba nghìn Tinh phách!

Đây là Tinh phách g.i.ế.c ba nghìn quỷ hồn trong bí cảnh mới thể thu thập , ngay cả khi g.i.ế.c những quỷ hồn mạnh mẽ nuốt chửng các quỷ hồn khác, thì một cũng chỉ thu thêm vài cái mà thôi.

Ba nghìn Tinh phách lượng nhỏ.

Tô Chước nhận lấy, bắt đầu khoanh tay bọn họ g.i.ế.c .

 

Loading...