Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 412: Đồ ăn đâu?

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:03:25
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới sự treo thưởng lớn của thiếu giáo chủ, vị phó thủ lĩnh c.h.ế.t.

thiếu giáo chủ Kiến Nguyên Giáo chỉ thôi, ý định thực hiện lời hứa, chỉ mang theo thuộc hạ cao chạy xa bay.

Đáng tiếc, họ thể thoát .

Tô Chước tiếp tục cướp hết cái đến cái .

Dù Kiến Nguyên Giáo chia nhỏ Tinh phách , họ vẫn cướp sạch gần hết.

Tuy nhiên, trong con tin chỉ tổn thất mất một , đó chính là phó thủ lĩnh thiếu giáo chủ Kiến Nguyên Giáo căm ghét.

Tô Chước và đồng bọn chỉ cướp tài sản chứ hại đến tính mạng.

Trọng Tôn Chí một bên , bống phát hiện bản thừa thãi.

Cả bốn tên Quỷ Tu quả thật đều xuất từ khu cấm Quỷ Vực, đều là những kẻ mặt mũi hung tàn!

Khích bác chia rẽ, trở mặt nuốt lời, giở chiêu liên , thủ đoạn nối tiếp , đôi khi còn tính kế cả đồng minh.

chủ yếu là ba tên nam tu đến từ cấm khu vốn hòa hợp, tính kế lẫn , con tin sắp “giành” đến c.h.ế.t .

Sau khi bắt nạt Kiến Nguyên Giáo xong, họ cũng sắp đến lối của bí cảnh.

Hai giáo phái thu nhiều lợi ích, tự tin rời .

Thu Vũ Miên Miên

Cung Hà dẫn đầu Thái Thủy Giáo, tạm thời chiếm vị trí nhất trong bí cảnh, còn Vĩnh Xương Giáo tạm thời thứ hai.

Trong nửa ngày ngắn ngủi còn , Kiến Nguyên Giáo dựa đồng thế mạnh để đông sơn tái khởi, liều mạng g.i.ế.c quỷ, cộng thêm phần Tinh phách còn sót , cuối cùng thế vị trí thứ hai.

Tuy nhiên, đối với nhất Quỷ Giáo mà , vị trí thứ hai vẫn là một sự sỉ nhục!

Vĩnh Xương Giáo luận công ban thưởng, Tô Chước lấy cây Quỷ đao mà nàng dùng thuận tay nhất, tiếp nhận gia trì pháp khí.

Diêm Nguy Nhiên đương nhiên là lấy thanh Quỷ kiếm , còn Mục Dự Chu nghiêm túc tìm một cây bút, cũng là một pháp khí của Quỷ thành.

Sau khi công nhận bởi Vĩnh Xương Giáo và Thái Thủy Giáo, nhóm Tô Chước sớm trở thành những truyền nhân hiếm khó tìm từ khu cấm Tuần Bắc một cách chắc như đinh đóng cột.

Với việc bọn họ tạm thời liên minh với Vĩnh Xương Giáo, các đồng bối của Vĩnh Xương Giáo vô cùng cảm kích, dù nhân mạch cũng là một phần của thực lực.

Nhóm Tô Chước nhường nhiều công lao cho Trọng Tôn Chí, và Trọng Tôn Chí cũng cảm kích vì họ lật mặt.

Tiếp theo, vị thiếu giáo chủ tiếp đãi ba trong khách điếm nơi tập trung của Quỷ Giáo.

Những Quỷ Giáo mạnh mẽ ở ngay gần đây nhiều đếm xuể, chỉ cần ngoài dạo là thể gặp những lệ quỷ và đại năng Quỷ Tu đỉnh cấp.

Tất cả Quỷ Tu đều thấy bọn họ thích nghi , càng ngờ rằng bọn họ ngoài Quỷ thành.

thì những gian tế bình thường đều lo lắng rằng bản sẽ lộ, nào dám xâm nhập hang hổ lâu như thế.

, ba sư lạc lõng giữa Quỷ Vực, tất nhiên hết sức thận trọng.

Họ liên lạc với Lục sư , là thiếu giáo chủ Thái Thủy Giáo, để tránh phát hiện.

Cung Hà: “…”

Một ngày, trong tiền sảnh khách điếm, Mục Dự Chu tiêu diệt hết đồ ăn bàn, chút thất vọng.

“Đồ ăn ở đây quả thật khó ăn.”

Diêm Nguy Nhiên chê bai : “Đệ còn dám ăn? kén ăn.”

“Hiếm khi gặp một , thử xem … Quỷ thành thật sự thể nhóm lửa ?”

Diêm Nguy Nhiên: “Quỷ Tu mấy ai ăn đồ nóng? Nếu sợ phát hiện thì thử xem.”

Mục Dự Chu mất lý trí: “Chẳng lẽ sợ ?”

Diêm Nguy Nhiên bụng đề nghị: “Nếu đói quá, thử ăn kiếm khí xem? Ta sẽ hâm nóng giúp .”

Mục Dự Chu: “Ta đ.á.n.h c.h.ế.t !”

“Đệ t.ử hiểu khổ tâm của sư ?” Diêm Nguy Nhiên thở dài.

“Lão t.ử là sư của !”

Hai suýt chút nữa lao đ.á.n.h

Lúc , Tô Chước từ trong phòng bước , lên bàn một cái: “Đồ ăn gọi ?”

Diêm Nguy Nhiên nhạo : “Đừng ăn nữa, lão Bát lén thử một miếng, khá là khó ăn

Lời bên miệng Tô Chước khựng : “Mấy món đó gọi để ăn ...” Chỉ là để hòa theo đám đông thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-412-do-an-dau.html.]

thì ở Quỷ Vực chỉ trò chuyện mà rượu món ăn thì phần kỳ lạ.

Mục Dự Chu: “…”

Chỉ vì thể kiềm chế thử?

Tô Chước yên tại chỗ, suy nghĩ một lát.

Mục Dự Chu nhận gì đó: “Tiểu sư định gì?”

Tô Chước: “Muội tìm một truyền thừa, là của Diệt Chiến Tông.”

Mục Dự Chu nghiêng đầu: “Ta và Lão Thất cùng chứ?”

“Không cần, sẽ về nhanh thôi.” Trong mấy ngày qua Tô Chước lang thang và tìm hiểu rõ thứ .

“Được, nhớ về đại điển nhé.” Hai vị sư yên tâm.

Tô Chước trịnh trọng gật đầu, thiếu xem náo nhiệt thì khí đủ sôi động, vì nàng nhất định sẽ nhanh chóng trở về.

Nàng ở trong khách điếm nhiều ngày, thám thính ít tin tức, thể thành nhiệm vụ của Học cung một cách viên mãn, còn phần dư .

Sau khi tham gia đại điển khai quốc, nàng thậm chí thể tùy tiện tìm lý do để nộp thêm vài nhiệm vụ liên quan, kiếm thêm điểm cống hiến để đổi lấy tài nguyên tu luyện.

điều Tô Chước động lòng nhất chính là nàng cảm ứng sự tồn tại của truyền thừa Diệt Chiến Tông ngay tại đây.

Diệt Chiến Tông suy tàn chỉ vì mâu thuẫn trong nội bộ, nguyên nhân quan trọng nhất là vì đạo chủng của Diệt Chiến Tông thất lạc, khiến cho truyền thừa đạo tắc khó lòng tiếp tục, dẫn đến sự suy tàn.

Đạo chủng là bảo vật truyền thừa lâu dài của Diệt Chiến Tông, thể luyện và truyền đạo cho hậu bối, vị trí vô cùng quan trọng.

Vì đạo chủng mất, Tô Chước khi xưa chỉ thể nhận phần truyền thừa cuối cùng tại Điện Truyền Thừa.

Tất cả di lão đều nghĩ rằng đạo chủng rơi tay các nhánh khác, nhưng ngờ rằng khi nàng đến Quỷ Vực, tìm tung tích của đạo chủng.

Khu vực là nơi tập trung của các Quỷ Gáo đỉnh cấp, cũng sẽ là nơi phồn hoa nhất của quốc đô Quỷ Vực trong tương lai, hiện tại đang ở thời kỳ quan trọng, mời khó thể lọt .

Tô Chước với tư cách là một đại diện xuất sắc của thế hệ trẻ trong Quỷ Giáo, cho nên mới thể vinh dự đặc biệt .

Tô Chước cửa chính, khi dặn dò các sư xong, nàng trở về phòng.

Để phối hợp với hành động sắp tới, Tô Chước khoác lên một chiếc áo choàng đen, đội mũ trùm, ai thể nhận nàng.

Linh lực nhẹ nhàng lóe sáng, đạo tắc bao phủ thể nàng, nhanh khiến cảm giác tồn tại của nàng giảm đến mức gần như bằng .

Pháp môn ẩn là độc hữu của Tiên Triều, sự gia trì của các di lão Diệt Chiến Tông, trong Quỷ Vực chỉ cần Quỷ Đế đích mặt, ai thể phát hiện tung tích của nàng.

Tô Chước mở cửa sổ một khe nhỏ trực tiếp nhảy ngoài.

Sau khi nàng rời , một lực vô hình liền khép cửa sổ .

Ngày đại điển kiến quốc đang đến gần, đường phố xuất hiện nhiều ảnh của Ma Tộc và Thú Tộc, quả thực là yêu ma quái vật tụ tập.

Tô Chước thong thả đường, ai thể thấy nàng, nhưng khí thế của nàng hòa một với khu phố u ám .

“Tiểu Kiếm, ngươi thể điều khiển mấy phần kiếm khí ?” Tô Chước hỏi.

Khi xưa lúc ở trong Giới Vực thành, Tiểu Kiếm hóa hình, điều khiển luồng kiếm khí còn sót trong Nhật Nguyệt kiếm, c.h.é.m c.h.ế.t một bóng ma đỏ rực, lúc đó ngay cả Tô Chước cũng kinh ngạc, nhưng tiếc là Tiểu Kiếm vẫn thể kiểm soát .

Giờ đây Tiểu Kiếm thể duy trì trạng thái lực bất kỳ lúc nào, và thể kiểm soát nhiều đạo kiếm khí đó hơn.

“Năm phần.” Tiểu Kiếm nghiêm túc trả lời: “Những ngày chuẩn đủ, cuối cùng ngươi cũng sắp chuyện lớn ?”

.” Tô Chước mỉm .

Tiểu Kiếm im lặng một lúc, Tô Chước còn tưởng nó cao kiến gì, thì đột nhiên thấy nó thâm trầm : “Tốt quá, ngươi đợi bao lâu ? Ngươi trải qua một năm như thế nào ?”

“Ngươi chịu đựng một năm ! Ở trong Thí Luyện Cốc ngoài tu luyện thì chẳng gì khác!”

Tô Chước: “…”

Tiểu Kiếm bắt đầu kích động, mấy năm qua, dù đối mặt với hiểm nguy thế nào nữa, Tô Chước cũng bao giờ chủ động để Tiểu Kiếm dùng kiếm khí.

Tô Chước cũng lâu xuất kiếm lực , bởi vì cần thiết.

Ngoại trừ lúc ở Thí Luyện Cốc để sư thúc sư tổ xem qua.

lúc đó cũng là lúc Tô Chước xuất kiếm khí mạnh nhất, dù chỉ xuất một kiếm, khác với lúc chiến đấu điên cuồng.

Bây giờ giống ngày xưa nữa, so với lúc ở Giới Vực thành, Tô Chước hiện tại đủ linh lực để tùy ý để Kiếm Linh sử dụng.

Nó sắp diễn đấy!

 

Loading...