Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 419: Xích Hải
Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:09:14
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Chước mới chỉ xem qua một nửa đại điển khai quốc của Quỷ Vực, mặc dù nửa phần đầu vài bất ngờ xảy , nhưng phần đặc sắc thật sự ở phía .
Ma Vực đột nhiên trở mặt, Quỷ Đế kịp đề phòng, đành triệu tập trọng binh ứng chiến, c.h.é.m g.i.ế.c đến mức trời đất tối tăm, thương vong vô .
Không ít Quỷ Tu sáng sớm còn đầy khí thế, đến chiều lập tức trở thành quỷ hồn đồng liêu khống chế.
Nghe , Quỷ Vực kiến quốc vốn sự hậu thuẫn của Ma Vực trong đó, nhưng khi Ma Vực đổi lập trường, lập tức khiến Quỷ quốc mới thành lập trở thành bia ngắm của thế lực trong Quỷ Vực. cùng với sự gia tăng của xung đột, nhiều vùng lãnh thổ xâm lấn, nguyên khí hao tổn nặng nề.
Rất nhiều đều hiểu, Ma Vực một đằng một nẻo và gây rối ở Quỷ Vực rốt cuộc là mục đích gì.
Chỉ một ít hiểu rõ nội tình.
Trong Kiếp Thiên giới, tin đồn rằng kẻ chuyện chính là vài vị lão tổ chính đạo từng biến mất, hiện nay những lão tổ thông qua phản đoạt xá, đạt tới vị trí Ma quân.
Ngoài những Ma quân lộ rõ lập trường tại Quỷ Vực, hiện tại ai rõ trong Ma Vực còn bao nhiêu Ma quân phản đoạt xá.
Những Ma quân từng đoạt xá của khác căn bản tồn tại, đó một lao ngục phá, nếu ý niệm tàn hồn tồn tại, việc phản đoạt xá Ma quân vẫn thể xảy .
Sự nghi ngờ trong hàng ngũ Ma Tộc ngày càng dâng cao, lòng hoang mang.
Cả Linh giới đều đang dõi xem kịch vui.
Lẫm Nhi thành thật : “Hoàn Miểu tỷ tỷ chuyện là do tỷ .”
Tô Chước véo nhẹ khuôn mặt của cô bé, nghiêm túc giải thích: “Ta chỉ thả mấy vị lão tổ , chuyện còn là do các vị tiền bối tự .”
Nàng cũng chỉ lén kế hoạch phía , chứ thực lực để tham gia .
Lẫm Nhi nghĩ ngợi một lúc: “Muội còn , truyền nhân Diệt Chiến Đạo xuất hiện tại một tòa tiểu thành, khiến ít kinh ngạc.”
Truyền thừa Diệt Chiến Đạo dù chỉ một địa vị nhất định trong lịch sử của Thượng giới, nhưng khi xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của Tiên triều.
Tô Chước: “… Chuyện là do .”
“Bị đoán đúng !” Lẫm Nhi ôm lấy cánh tay Tô Chước: “Tỷ tỷ, cũng học.”
“Được.” Tô Chước hiện giờ là Lão Tổ Diệt Chiến Tông, quyền quyết định truyền đạo, trực tiếp trao cho Lẫm Nhi một pháp khí truyền thừa.
Lẫm Nhi vui mừng khôn xiết: “Vậy là đồ của tỷ tỷ ?”
“Tỷ thể cướp đồ của Nhiếp Chính Vương .” Tô Chước nhướng mày suy nghĩ một chút: “Vậy khách khanh , thế nào?”
Lẫm Nhi: “Được đó, nhưng thật sự đồ của Nhiếp Chính Vương , bà cũng chẳng quan tâm .”
So với Nhiếp Chính Vương, Tô Chước đúng là gần gũi hơn nhiều, Lẫm Nhi rảnh rỗi thường xuyên nũng với nàng.
Vì thỉnh thoảng Lẫm Nhi để lộ dụng mạo thật, Tô Chước quen vẻ ngoài của nàng , khả năng miễn dịch với nhiều sắc cao hơn.
Thu Vũ Miên Miên
Lúc Tô Chước mười bốn tuổi, Lẫm Nhi mười hai tuổi, nhưng trông chỉ như mười tuổi.
Năm năm trôi qua, giờ Lẫm Nhi mười bảy, nhưng vẻ ngoài vẫn chỉ như mười ba, mười bốn tuổi.
Người ngoài đều nghĩ nàng thuộc chủng tộc phát triển chậm, chỉ Tô Chước nàng thực sự là , chỉ điều phát triển chậm mà thôi.
Thân thế của Lẫm Nhi thật sự kỳ diệu, nàng là do Nhiếp Chính Vương nhặt từ một bí cảnh trở về, những trong đó sống nhờ thần vật, đáng tiếc thần vật đó sớm hủy hoại, Lẫm Nhi cũng là cuối cùng.
Tiên triều giao Lẫm Nhi cho Tô Chước trông coi, chuyện cũng nàng gặp bất cứ phiền phức nào.
Dù thì, Lẫm Nhi cũng khó nuôi như ba vị sư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-419-xich-hai.html.]
Đột nhiên, Lẫm Nhi nhớ điều gì đó, với Tô Chước: “Xích Hải trong Học cung sắp mở , Vân sư tỷ tỷ đột phá Dung Hồn cảnh, tìm tỷ cùng , lúc đó tỷ đang luyện khí ở Hạ giới, nhận tin, bây giờ lẽ vẫn còn kịp.”
Vân sư tỷ là học trò của Mộ Thiên Thu, cùng là trực hệ với Tô Chước, trong những năm qua chăm sóc Tô Chước nhiều. Xích Hải là một bí cảnh trong Học cung, sản vật của nó là Xích Châu, luôn là cơ hội mà nhiều học sinh ao ước, Dung Hồn cảnh bình thường là thể tham gia, cho dù một Dung Hồn cảnh đủ tư cách cũng sẽ những thâm niên đẩy ngoài.
mà, Vân Khai Tế dẫn thì ai cũng dám phản bác.
“Được, tìm tỷ .” Tô Chước là , lập tức dậy ngay.
Nếu kịp lúc, chuyện cũng lỡ việc tu luyện, mà trái những sản vật trong Xích Hải hữu ích.
Sau khi liên lạc với Vân Khai Tế, Tô Chước lập tức đến một động phủ sâu hơn trong Học cung.
Động phủ chính là lối bí cảnh Xích Hải, bình thường thủ vệ canh gác, mở tự do cửa.
Hiện giờ mấy chục học sinh tụ tập trong động phủ, tụm năm tụm ba chờ đợi.
Trong đám đông, một nữ t.ử mặc thanh y như hạc giữa bầy gà, nhiều nam sinh đều cao bằng nàng , chỗ còn chút né tránh.
Ánh mắt của xung quanh đôi khi lướt qua nàng, ẩn hiện sự e ngại, bởi vì nàng tay đ.á.n.h dữ dằn, dữ đến mức khiến đối thủ khắc cốt ghi tâm.
Tô Chước chậm rãi đến muộn, sải bước về phía nàng : “Vân sư tỷ!”
“Tiểu sư .” Trên mặt Vân Khai Tế lộ nụ nhàn nhạt, giọng mật.
Đám học sinh xung quanh đều chút ngạc nhiên, thiếu nữ đến muộn mà mắng.
Ít ai thể thiết như với Vân Khai Tế, dù thì cách thể hiện tình hữu nghị của nàng với bằng hữu chính là đấu võ, mà đấu võ thì tuyệt đối nhân nhượng, đoán rằng chỉ cái bóng trong Thí Luyện Cốc mới thể chống đỡ .
Tô Chước đến gần, lập tức khoác tay Vân Khai Tế, để tránh vị sư tỷ thuận tay vỗ vài cái, sức lực bình thường thực sự chịu nổi.
Vân Khai Tế cảm thấy tiểu sư thích nũng, nhưng cũng cách nào khác, dù Mộ Thiên Thu chỉ nhận một sư trực hệ cho nàng .
“Ngươi là Tô Chước ?” Một học sinh qua, : “Thật đúng là dựa Vân sư tỷ mà liều đấy, tuổi còn nhỏ mà dám Bí Cảnh Xích Hải giành một phần cơ hội, sợ sẽ gây phiền toái cho sư tỷ ?”
Nghe , nhiều im lặng, ánh mắt chút kỳ lạ.
Lời của mang ý nghĩa thâm sâu, Vân Khai Tế hành sự ngang ngược vốn là chuyện thường, dẫn t.ử trực hệ của sư trưởng Bí Cảnh Xích Hải cũng là chuyện thể nào trách , nhằm gieo thù oán thì cũng chẳng tổn hại Vân Khai Tế chút gì, lời bóng gió nhằm Tô Chước chẳng qua mà chọn kẻ yếu để bắt nạt mà thôi.
Vấn đề chỉ là liệu Tô Chước là kẻ yếu dễ bắt nạt .
Một Dung Hồn cảnh sơ kỳ theo lý mà quyền lên tiếng, nhưng vì Tô Chước mặt ở đây, nhiều dám chắc.
“Ta còn thể bảo tiểu sư đ.á.n.h ngươi ngoài, ngươi thử !” Vân Khai Tế ý định ngơ , hễ khiêu khích là sẽ đáp trả ngay.
Đối phương lạnh một tiếng: “Vân sư tỷ quả thật là kiêu ngạo quá lâu , hỏi thử xem tiểu sư bên cạnh tỷ thực lực ứng chiến ? Ba năm tỷ đ.á.n.h đến dậy nổi, nhưng cũng nhờctrong họa mà phúc, bế quan ba năm, giờ xuất quan, chẳng lẽ thua một tiểu cô nương Dung Hồn cảnh?”
“Ngươi cứ việc thử.”
Vân Khai Tế lạnh với một tiếng, âm thầm truyền âm cho Tô Chước: “Lên tiểu sư , đ.á.n.h thì sư tỷ phục thù cho , thuận lý thành chương mà đ.á.n.h một trận.”
Tô Chước gật nhẹ đầu, tiến lên một bước, một cách thuần thục: “Vậy xin chỉ giáo.”
Ánh mắt của vị học sinh đổi thất thường, đột nhiên nhận quá bốc đồng.
chỉ cần tay chỉ giáo Tô Chước quá mức, Vân Khai Tế cũng thể lấy cớ trút giận mà tay .
Người bước lên một bước, uy áp Hóa Thần cảnh trực tiếp đè xuống Tô Chước, trong lòng Tô Chước lướt qua vô định nghĩa về các cảnh giới, chẳng hạn như thần hồn của đối phương thể tạo thành pháp tướng, chiến lực gấp bội, như thần trợ, trong khi nàng chỉ mới bước Dung Hồn cảnh… Đối phương tự tin như , ắt hẳn chỗ dựa.