Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 422: Linh Tê cảnh
Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:10:26
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là đầu tiên Tô Chước đến phủ Thánh Vương, Lẫm Nhi dẫn đường cho nàng.
Địa vị của Thánh Vương cực kỳ tôn sùng, nhưng diện tích vương phủ nhỏ hơn một chút so với phủ Định Vương. Bước qua cửa tiến phòng, Lẫm Nhi thấy gọi lớn: "Sở di, con đưa tỷ tỷ về ."
Bố cục trong phòng trang nhã, cột kèo chạm trổ bày biện xa hoa, trông giống như nhà thế gia bình thường, chỉ nữ t.ử chủ vị khiến cả sảnh đường rạng rỡ hẳn lên.
Lần nàng đeo mặt nạ, Tô Chước theo bản năng cúi mắt né tránh, như thể cảm giác nguy hiểm khiến nàng .
"Bái kiến tiền bối." Tô Chước hành lễ với tư cách hậu bối.
"Ngồi , ngươi cứ gọi giống như Lẫm Nhi là ." Giọng của Thánh Vương từ chủ vị truyền đến.
"Vâng, Sở di." Đây là đầu tiên Tô Chước giọng nàng , ngờ ôn hòa dịu dàng đến , trong lòng phần ngạc nhiên.
Thánh Vương gật đầu, giơ tay hiệu với Lẫm Nhi: "Con vườn chơi một lát ."
"Con ." Lẫm Nhi bình tĩnh vững bên cạnh Tô Chước.
Nhiếp Chính Vương dỗ dành qua loa: "Người lớn chuyện, trẻ con đừng lén."
Lẫm Nhi tuy bĩu môi tỏ vẻ phục, nhưng vẫn lời rời , dù nàng cũng thể hỏi Tô Chước .
Tô Chước thì thoáng ngẩn một lúc, nhận là lớn ... À đúng , nàng hai mươi tuổi.
Nhiếp Chính Vương bảo Lẫm Nhi đừng lén, thực cũng quá để tâm, đợi nàng xa mở miệng:
"Có một bí cảnh tên là Linh Tê cảnh, bổn vương nhặt Lẫm Nhi ở đó."
Tô Chước từng Lẫm Nhi kể, gật đầu : "Con qua."
Lẫm Nhi tuy là Nhân tộc, nhưng thế kỳ lạ, thể là trời sinh đất dưỡng.
Trong Linh Tê cảnh một dòng suối, mỗi khi Thần thụ rụng một chiếc lá xuống nước suối, sẽ sinh linh tính, linh tính nuôi dưỡng trong suối cho đến khi trưởng thành, hóa thành vạn linh chi trưởng, cũng chính là con .
Nhiếp Chính Vương : "Khi đến Linh Tê cảnh nhặt , Lẫm Nhi vẫn còn nhớ ngươi. Nó vì ngươi thường xuyên tưới nước cho Thần thụ nên nó mới cơ hội sinh ."
Tô Chước vốn linh cảm, nhưng Nhiếp Chính Vương thẳng thừng như , vẫn thấy chân thực, cứ như đang chuyện của khác.
"Ngươi nghĩ ? Nơi đó, con suối cách Thần thụ mấy dãy núi. Lẫm Nhi lúc ngươi vượt ngàn dặm tưới nước chỉ cao bằng cái chân ghế ." Nhiếp Chính Vương dừng , đưa tay hiệu một đoạn thấp ngang chân ghế.
"Vì dòng suối gần như cạn khô, chỉ còn một vũng nước nhỏ quanh nguồn suối, linh tính cũng gần cạn kiệt. Ngươi kiên trì mang lá rụng từ Thần thụ bỏ vũng nước suốt mấy năm, cuối cùng mới Lẫm Nhi bạn."
"Sau đó ngươi một loại lực lượng nào đó truyền tống , bổn vương thấy Lẫm Nhi thì nó om sòm, tiểu nha đầu đó cứ đòi đợi ngươi về, chịu cả."
Tô Chước nghĩ đến bộ dạng lóc của Lẫm Nhi lúc nhỏ, thật sự thấy tội nghiệp, tiếc là dù nghĩ nát óc cũng chẳng chút ấn tượng gì: "... Con nhớ."
"Cũng giống thôi. Lẫm Nhi tuy tiềm thức thiết với ngươi, nhưng rời khỏi Linh Tê cảnh , cũng chẳng nhớ rõ chuyện trong cảnh." Nhiếp Chính Vương : "Bí cảnh đó chút kỳ quái, cơ hội , các ngươi chắc sẽ nhớ ."
"Năm đó Lẫm Nhi đòi tìm ngươi, theo lý mà với tu vi của bổn vương thể nào tìm . Ma Đạo phong một hồn của ngươi, che kín khí cơ, khiến mấy năm bổn vương rảnh rỗi c.h.é.m Ma Đạo một đao, mới phát hiện sự tồn tại của ngươi."
"Chém xong xuống Hạ giới xem thử, thì thấy ngươi trở thành t.ử của Lạc Thương Sơn, cũng tiện can thiệp... Hắn nhiều t.ử như , so với chắc dạy hơn, ngươi sống chắc cũng ?"
Tô Chước gật đầu: "Rất ạ."
Nhiếp Chính Vương khẽ gật đầu, lười biếng chống má : "Ma Đạo tuy tính hết thiên cơ, tiên cơ để cho ngươi hạn, nhưng ngươi cũng chỉ thể lợi, thể tiết lộ ngoài, đúng ?"
Thu Vũ Miên Miên
"Những gì quả thật chính xác, con cũng thể giải thích rõ." Tô Chước suy nghĩ về 'cốt truyện' trong đầu , vẫn thấy mơ hồ: "Ma Đạo tiết lộ tiên cơ bằng cách thành truyện ?"
Không nên là ý niệm cấp cao hơn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-422-linh-te-canh.html.]
Nhiếp Chính Vương cũng lấy lạ: "Vậy chính là thần hồn của ngươi thể gánh vác hết tiên cơ, chỉ thể đơn giản hóa thành văn tự."
Những nghi hoặc trong lòng Tô Chước về nội dung cốt truyện cơ bản giải thích. Việc dự đoán tài nguyên cố định trong Huyền Mông giới theo cốt truyện thì khá chuẩn xác, nhưng khi liên quan đến con , đặc biệt là những chuyện dính đến thần tông, thì hỗn loạn.
"Về việc Thiên Đạo lợi dụng ngươi để bệ phóng cho vận may của nữ chính, cũng trong tính toán của Ma Đạo. Nếu sự việc tiếp tục phát triển như , ngươi sẽ thất vọng với Thiên Đạo mà quy hàng Ma Đạo, e rằng tiền đồ sẽ vô cùng rộng mở. Ta thiên phú của ngươi, dáng dấp của Ma Đế..."
Nhiếp Chính Vương bắt đầu hào hứng giảng giải quy trình thăng chức phát tài trong Ma giới, quyền lực và địa vị kinh của Ma Đế, chuyện vô cùng say sưa. Nếu Tô Chước rõ lập trường của nàng , e rằng cũng thật sự nghi ngờ nàng Ma Đạo phái tới để thọc gậy bánh xe.
Tô Chước hiếu kỳ hỏi: "Dường như ngài quen thuộc với Ma Vực?"
Nhiếp Chính Vương thẳng thắn: "Ta tu Thiên Đạo, chuyển sang tu Ma Đạo dễ dàng, từng cơ duyên đến quan sát một thời gian… Thôi, chuyện nên nhắc, đừng để các trưởng bối của ngươi từng , kẻo hư trẻ nhỏ."
Tô Chước đáp: "Liên quan đến nhân quả của ngài, con vốn dĩ thể tiết lộ."
" ." Nhiếp Chính Vương nghĩ nghĩ, tiếp tục một cách đương nhiên: "Ta đoán ngươi cũng là nội gián Ma Đạo cài tới, chừng còn hiểu Ma Vực hơn ."
Tô Chước chút kinh ngạc: "Cũng?"
Nhiếp Chính Vương thở dài: "Trên đời ai sinh độ sát kiếp chứ? Chỉ những kẻ sinh sự cai quản của Ma Đạo mới cần dựa sát kiếp để gột rửa nghiệp lực, mới vận mệnh trắc trở như ... Sau nếu ngươi tò mò, thể tới Ma Vực xem thử, dù cũng tệ hơn Kiếp Thiên giới, chơi xong nhớ về."
Tô Chước gật đầu chậm rãi: "Con hiểu ."
Ký ức khi đến Huyền Mông giới của nàng lộn xộn rời rạc, ký ức về sát kiếp lẽ cũng đầy đủ.
Nàng từng dùng Nhân Quả đạo tắc để dò xét quá khứ, thứ khí tức quen thuộc phân biệt nổi , thì chính là Ma Đạo.
Với tu vi hiện tại của nàng, còn cách cảnh giới thật sự của Thiên Đạo và Ma Đạo xa. Thiên Đạo thì tình cờ gặp , còn Ma Đạo thì , nhận cũng là chuyện đương nhiên.
Theo những gì Nhiếp Chính Vương tiết lộ, nàng là Ma Đạo ném khỏi Ma Vực nội ứng, để giảm bớt nghi ngờ, vượt qua sát kiếp ở Linh Tê cảnh, đó truyền tống đến Huyền Mông giới, chọn "thiên kim giả" thế Tô Ly Ly trong Tô gia.
Về , nàng tu luyện trong thánh địa trở thành t.ử xuất sắc nhất cùng lứa, đúng lúc đó mới sư phụ cướp về nhận tử, nếu e rằng Nhiếp Chính Vương nhặt .
Nhiếp Chính Vương xuất của nàng bàn tay của Ma Đạo nhúng , sư phụ và sư nương hẳn cũng . ở Kiếp Thiên giới, điều kiêng kị quá mức, rốt cuộc là thực lực lớn đến mức nào mới dám vô tư như .
Sau khi trò chuyện thêm vài chuyện vụn vặt liên quan, Nhiếp Chính Vương : "Ta vốn nên kể với ngươi những điều , bởi với tu vi hiện tại của ngươi, dù Thiên Đạo Ma Đạo thao túng thì cũng chẳng ích gì, chỉ dễ sinh địch ý, loạn đạo tâm."
Tô Chước hiểu : "Chẳng trách sư nương cho con ..."
Nhiếp Chính Vương thẳng , do dự định mở miệng.
Tô Chước ngay: "Con , sẽ tiết lộ ngài ."
Nếu Nhiếp Chính Vương cố ý rối nhân quả, nàng vốn thể , nhưng đó chỉ là động che giấu. Còn nàng chủ động cam kết, là sẽ cố gắng tiết lộ, dù giấu giếm cũng chắc ích.
"Trừ đoạn từng Ma giới , những điều khác cũng , chỉ cần ngươi thể ." Nhiếp Chính Vương dịu giọng hỏi: "Đã chuyện , ngươi suy nghĩ gì ?"
Tô Chước: "Tạm thời ý nghĩ gì."
Nhiếp Chính Vương: "Tạm thời?"
"Không thể đối địch với Ma Đạo, nghĩ nhiều vô ích."
"Nếu thể đối địch thì ?"
"Chém nó." Tô Chước đáp dứt khoát.