Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 424: Cổ giới suy tàn
Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:11:07
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghê Truyền Vân mấy sư thể sẽ lẻn cổ cảnh Hải Trung Tủy, nhưng tuyệt đối thể Vân Trung đảo chịu c.h.ế.t, nên chỉ chuyên tâm việc dập tắt ý định Hải Trung Tủy của họ.
Lúc , ánh mắt Ngu Hồng Vũ khẽ đổi, nghiêm túc hiệu bằng mắt cho Nhị sư .
Nghê Truyền Vân đang mải giáo huấn đám sư , nhận .
Ngay đó, giọng Tô Chước vang lên: “Các sư định chơi vui thế?”
Nghê Truyền Vân: “…”
Sư đang học ?
Không lẽ cũng góp mặt… Không đúng, sư thích hóng náo nhiệt cũng là bình thường.
Tô Chước vội vàng chạy đến, cuối cùng cũng các sư định đến cổ cảnh Hải Trung Tủy.
“Các sư định dẫn bọn theo ?”
Sau khi hiểu rõ ngọn ngành, Tô Chước chỉ thể thở dài: “Vẫn là bọn quá yếu.”
“Các sư yên tâm, bọn sẽ chăm chỉ tu luyện, gây rắc rối .”
Tô Chước vốn khá mơ hồ đối với thực lực của , thể định vị chính xác .
Chỉ đại khái rằng trong Kiếp Thiên giới, thực lực của nàng cũng tạm , nhưng Cổ giới là nơi nàng từng đến, khó mà đ.á.n.h giá.
Nếu các sư định c.h.é.m g.i.ế.c với các thiên tài cao cấp, thì bản lẽ vẫn còn quá non.
Nghe sư , Ngu Hồng Vũ liếc Nhị sư , hai đưa mắt .
“Yếu á?”
“Để bọn họ tự gây chuyện còn khiến khó yên tâm hơn.”
Hai vị sư nhanh chóng đạt đồng thuận.
“Đại sư đồng ý thì sẽ đưa các theo.” Nghê Truyền Vân dứt khoát đẩy trách nhiệm lên Tần Dĩ Luật.
Thực lực của mấy sư sư cũng coi như thể trợ chiến, chỉ là sư luôn thích gây rối, bao năm nay Nghê Truyền Vân dọn dẹp đống rắc rối do họ gây quá nhiều, nên thật sự áp lực khi đích mang họ theo.
dẫn theo cũng cái lợi, bí cảnh chắc gì vui, bọn họ gây chuyện coi như một thú tiêu khiển.
Chỉ là thú tiêu khiển cần một chút năng lực chịu đựng về mặt tinh thần.
Thế là Tô Chước liên lạc với Đại sư , bao lâu nhận hồi âm.
Chỉ một chữ “Được.”
“Đại sư đồng ý !” Tô Chước thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thể ngoài chơi !
Lục, Thất, Bát sư mừng rỡ khôn xiết.
Sắc mặt của Nhị sư phức tạp, còn Tam sư thì âm thầm nghĩ: trò vui để xem .
Thời gian mở cửa của cổ cảnh Hải Trung Tủy sớm hơn Vân Trung đảo, nhưng cũng đợi ít nhất một năm rưỡi nữa.
Ba vị sư lập tức nhận đặc huấn từ Nhị sư .
Tô Chước cũng nữa gặp con rối của Điện Sâm La.
Quy tắc áp chế của Kiếp Thiên giới nặng, phần lớn các Thiên giới khác cũng hiếm thấy điều tương tự. Cổ giới tuy thuộc quản lý của Thiên Nhân giới, nhưng quy tắc vài điểm giống.
Tu sĩ của Kiếp Thiên giới quen với quy tắc áp chế trong Thiên giới, khi sang nơi áp chế nhẹ hơn, thực lực tăng vọt trong chớp mắt dễ kiểm soát.
Tô Chước từng trải qua nhiều trận Võ bảng tuổi mười lăm, kinh nghiệm rời Kiếp Thiên giới đây, khi đột phá Dung Hồn cảnh thì việc thích ứng cũng quá khó, chỉ là tốn chút thời gian tu luyện ở một Thiên giới trung lập.
Trong thời gian đó, nàng cũng tranh thủ tìm hiểu sơ qua về Cổ giới , dù đó từng nghĩ sẽ .
Cổ cảnh Hải Trung Tủy xuất hiện từ thời kỳ quá xa xưa, nguồn gốc thể xác minh, đều công nhận nó từng là bí cảnh cấp Bán Thần thời kỳ cường thịnh. Về phận sáng tạo thì cũng nhiều suy đoán, nhưng vẫn kết luận đáng tin cậy.
Sản vật bên trong cảnh gọi là Thiên Hải Tủy, là một loại linh khoáng cấp Bán Thần, hiện tại cạn kiệt, mấy nghìn năm nay hầu như còn tìm thấy trong cảnh nữa.
Tuy , tu sĩ vẫn thể nhờ môi trường bên trong đó để luyện Thiên Tủy Huyền Kim, một loại huyền kim thượng phẩm tính chất đặc biệt, vô cùng quý giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-424-co-gioi-suy-tan.html.]
Ngoài , trong cảnh còn ẩn giấu nhiều truyền thừa thất truyền, thỉnh thoảng hiện thế khiến tranh đoạt.
Các sư của Tô Chước đến cổ cảnh Hải Trung Tủy chủ yếu để tìm kiếm Thiên Tủy Huyền Kim, còn việc tìm kiếm truyền thừa thì chỉ là phụ.
Với hy vọng tạo ngoại lệ đến cổ cảnh để rèn luyện, Nhị sư cảm thấy vui mừng vì ba sư của dường như tu luyện chăm chỉ hơn nhiều.
Tô Chước vẫn luôn chăm chỉ tu luyện, ngày ngày luyện kiếm luyện đao, gần một năm thì cửa cổ cảnh mới mở .
Cổng cổ cảnh Hải Trung Tủy trong một Cổ giới suy tàn.
Thu Vũ Miên Miên
Nơi bầu trời u ám, mặt đất cằn cỗi, thực vật khô héo, linh lực xung quanh thiếu thốn, quy tắc thiên địa cũng lỏng lẻo.
Rời xa quy tắc của Kiếp Thiên giới, cảnh giới hiện tại của Tô Chước thể bước , khác hẳn với khi còn áp chế ở Huyền Mông giới, nơi chỉ tu sĩ ở Lâm Hư cảnh mới thể ngự mà cần điểm tựa.
Lần đầu tiên trong nghìn năm qua, Cổ giới ít sinh sống đón nhiều tu sĩ cao cấp đến , bóng qua , những chiếc tiên chu và tiên cầm bay lượn bầu trời, linh khí mà họ vô tình tỏa khiến cho thực vật trong giới dần sức sống trở .
Mấy phi chu khổng lồ hạ xuống, các tu sĩ lập tức tránh , âm thầm kinh hãi:
“Là Thiên Nhân giới!”
“Chỉ là một cổ cảnh mà phái nhiều tu sĩ Dung Hồn cảnh đến, nội tình bên trong quả thật sâu xa thể đoán …”
“Trong chiến lược của họ, tu sĩ Dung Hồn cảnh chỉ là sĩ , đến để chiếm đoạt nhiều hồ thiên trì hơn nhằm luyện chế Huyền Kim mà thôi.”
“Thực sự đáng sợ là những t.ử của Tiên tộc đoạt lấy truyền thừa, họ ít nhất tu vi Hóa Thần cảnh.”
“May mà các t.ử mạnh hơn chú trọng đến Vân Trung đảo, họ ý định tốn thời gian ở bí cảnh cấp một !”
“…”
Một tu sĩ tuy lớn tuổi nhưng hơn phân nửa vẫn giữ dáng vẻ như khi còn thanh niên.
Mấy t.ử của thần tông đến từ Kiếp Thiên giới dù cho còn trẻ nhưng mấy nổi bật.
Tu sĩ từ Thiên Nhân giới bước xuống thuyền, xuất hiện với khí thế cao ngạo.
Một thanh niên trong đó vẻ là địa vị cao nhất, thường xuyên các tu sĩ trông giống như thủ lĩnh hỏi ý kiến.
Hắn mặc một bộ pháp phục xa hoa, rõ ràng là t.ử của Tiên tộc, khí tức sâu xa khó đoán, lông mày rộng, toát lên một khí chất uy nghiêm và oai phong.
Tô Chước tất nhiên cũng theo đám đông đ.á.n.h giá bọn họ, nhưng nàng thấy những hậu bối Tiên tộc ăn mặc đẽ đều lén lút về phía , khiến các tu sĩ xung quanh né tránh.
Một lát , thanh niên đầu Tiên tộc chắp tay chào họ từ xa, nhưng ánh mắt chứa ý .
Nghê Truyền Vân cũng đáp lễ một cách lãnh đạm.
Các đồng môn khác thì giả vờ thấy.
Tô Chước mấy bận tâm, lùi phía một chút, để thể tìm Lục sư cùng xem trò vui:
“Nhị sư xuất môn dịch dung ? Bị nhận .”
Cung Hà đổi sắc mặt, truyền âm: “Sư tất nhiên là khác với chúng , đều sử dụng tên thật để gây chuyện.”
“Không hổ là sư , thật đáng ngưỡng mộ.”
Tô Chước chút nghi ngờ, ban đầu sư dẫn họ lẽ vì nghĩ họ quá yếu, chậm trễ hiệu suất gây chuyện.
… Có lẽ nguyên nhân , dù trông Nhị sư điềm tĩnh.
Cửa cổ cảnh nhanh chóng mở , luồng pháp tắc dày đặc đột ngột lan tỏa, cuốn theo những tu sĩ mang theo tín vật trong cảnh.
Tô Chước hoa mắt, vững , mắt là những dãy núi uốn lượn trong cổ cảnh, khí tức cổ xưa, héo úa.
Bầu trời một áng mây, mang một màu xanh thẳm, khiến khó lòng nhận đó vẫn là bầu trời là đại dương.
Thực tế, bộ bí cảnh đều bao phủ trong một cái linh tráo vô hình, rời khỏi sự che chở của linh tráo là vùng đại dương vô bờ bến.
Ngay cả tu sĩ ở Hóa Thần cảnh cũng thể ở quá lâu trong vùng biển mênh m.ô.n.g , nếu linh lực sẽ cạn kiệt và nguy hiểm đến tính mạng.