Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 427: Thế giới thật nhỏ bé
Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:12:07
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Truyền thừa của Ẩn Thiên giới đặc biệt, dù sư xưa nay ít kiêng kỵ khi chuyện cũng từng nhắc chi tiết.
Sự xuất hiện của Lệ Ung như phá vỡ một quy tắc tiềm ẩn nào đó khiến sư bỗng nhiên nhiều hơn, Tô Chước bất cẩn ít chuyện về Ẩn Thiên giới.
Trở về lãnh địa, Lệ Ung chào hỏi các sư của Tô Chước, còn Tô Chước thì tiếp tục theo Lục sư theo đuôi hóng chuyện.
"… Hiện nay giới quân của Ẩn Thiên giới là tộc trưởng của Lệ gia, là tỷ tỷ ruột của Lệ Ung. Ta cũng ngờ thằng nhóc đó chịu về." Cung Hà cảm thán.
Tô Chước nghĩ ngợi: "Sư gì về truyền thừa của Ẩn Thiên giới ?"
Cung Hà đáp: "Truyền thừa về phương diện nào? Thằng nhóc đó dùng công pháp cơ mật khi ở bên ngoài , trái học ít thứ từ Thần Tông."
Tô Chước: "… Vậy sư tiếp tục kể về Ẩn Thiên giới ."
Cung Hà gật đầu: "Thật cũng từng thấy Ẩn Thiên giới xảy chuyện lớn gì. Lần họ quyết định phong giới là vì thấy Thiên Nhân giới chút động tĩnh gì đó. Tác phong như thế, thể truyền thừa từ đời sang đời khác cũng gì lạ."
" còn một chuyện, từng ." Cung Hà do dự.
Tô Chước Cung Hà đầy tò mò, ngập ngừng mấy giây, cuối cùng mới ám chỉ: "Xưa nay sư phụ ít khi nhắc tới chuyện liên quan đến việc tu luyện khi vượt qua Thông Thánh cảnh vì sợ chúng ham cao vọng xa."
Thông Thánh cảnh trở lên... đúng là quá xa vời.
Tô Chước sẵn nhân quả đan xen giữa Thiên Đạo và Ma Đạo nên thêm cũng chẳng .
"Không sư , cứ ." Nếu thực sự hệ trọng thì Tô Chước sẽ cân nhắc xem nên ; nhưng nếu chỉ liên quan đến tu luyện thì , nàng chẳng bao giờ ôm mộng viển vông.
Cung Hà : "Sau Thông Thánh cảnh, khi phi thăng Tiên Vực thì độ kiếp thành tiên, chuyện hẳn . cũng tu sĩ khi độ kiếp xong thành tiên mà chọn ở Thiên giới, lượng cực kỳ ít."
"Cho đến khi xuất hiện một . Người đó độ kiếp xong thì tiến Tiên Vực mà còn tổng kết kinh nghiệm thành điển tịch. Người đó đến từ Ẩn Thiên giới. Hắn thành tiên vì sợ Tiên Vực đầy nguy hiểm, chuẩn thật chắc chắn mới tính tiếp, tranh thủ khi Tiên Vực thì vướng nhân quả, nhàn nhã an yên."
"Vậy là cứ kéo dài mấy nghìn năm nữa, tu luyện mạnh mẽ đến nỗi ngay cả Tiên Vực cũng chẳng quản , cuối cùng thèm phi thăng nữa tách hẳn Thiên giới ."
Tô Chước im lặng, chuyện đúng là... ‘cẩu đạo’ đạt đến cảnh giới .
Chả trách Nhân Quả đạo tắc ở Ẩn Thiên giới tinh diệu đến thế, đúng là giúp giảm tồn tại đến mức tối đa, hợp với lối sống "ẩn ".
"Tóm , ảnh hưởng của vị tổ tiên đó, Ẩn Thiên giới gần như ẩn hẳn, chịu sự quản lý của Tiên Vực, cũng nộp cống phẩm."
"Nếu nhờ đó mở đường, e rằng giới cũng yên như bây giờ. Vì thế, quan hệ giữa Kiếp Thiên giới và Ẩn Thiên giới giờ khá . Tuy nhiên, chúng luôn tôn trọng phong cách hành sự của họ, nên từng công khai. Muội từng đến Ẩn Thiên giới, đợi bọn họ hết phong giới, dẫn chơi, bên đó nhiều phong tục thú vị…"
Nói xong chuyện chơi bời, Cung Hà dặn dò: " quan hệ giữa các giới cũng ảnh hưởng đến chuyện hành động của Lệ Ung ‘chó’. Người ba tuổi cả đời, hồi nhỏ tụi leo nóc nhà gây họa, chỉ lúc nào cũng trốn thoát khi phạt, chắc giờ thì càng âm hiểm hơn. Muội cẩn thận với đấy."
Tô Chước vốn cái từ : "Muội sẽ cẩn thận."
Lệ Ung rõ ràng là kiểu thích gây chuyện nhưng hợp với quan niệm gia tộc, nếu thì thành bạn chí cốt của các sư nàng .
Cũng thể vì hồi nhỏ từng đến Kiếp Thiên giới tu luyện nên phong cách trưởng thành phần lệch chuẩn, giống ‘gu’ của Ẩn Thiên giới.
Tô Chước nhớ Lệ Ung từng lỡ miệng gây họa sẽ trưởng bối đánh. May mà nàng gây chuyện thì... ai dám đ.á.n.h nên chẳng lo.
…
Không đúng, hình như nàng từng gây chuyện lớn, đ.á.n.h đòn cũng là bình thường.
Nói chuyện mấy câu, Lệ Ung về phía bọn họ.
Cung Hà thuận miệng chào hỏi: "Lệ đ.á.n.h thê t.h.ả.m , chẳng lẽ vẫn chịu nghiêm túc tay ?"
Lệ Ung cũng phản bác: "Kỹ năng bằng , còn để lộ truyền thừa, thế chẳng càng mất mặt hơn ."
Cung Hà tò mò: "Bị đ.á.n.h thành thế thì mất mặt chắc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-427-the-gioi-that-nho-be.html.]
Lệ Ung thờ ơ: "Bọn họ lai lịch của ."
Tô Chước hiểu: "Rốt cuộc thì trong cảnh nào thì mới dùng Đao pháp đó? Trong truyền thừa của nhắc đến."
Nàng chỉ đạo tắc ràng buộc, thể tùy tiện chuyện truyền thừa với ngoài.
Vẻ mặt Lệ Ung vẫn cảm xúc: "Người ngoài giữ gia quy cũng , đốc sát cũng mặc kệ."
Chỉ chăm chăm phạt , nghĩ thôi thấy tức .
Cung Hà bỗng trợn to mắt: "Không mới gặp một thôi ? Sao Tiểu Cửu truyền thừa của các ngươi?!"
Lệ Ung chậm rãi đáp, giọng bỗng trở nên chút hứng thú: "À, đó là cơ duyên trùng hợp thôi. Nói thì Tô đạo hữu cũng tính là sư của đấy Cung ."
Cung Hà kịp suy nghĩ mắng theo phản xạ: "Đồ trộm cướp, ngươi dám ?!"
Sư chỉ một, ai cũng giành với ?!
Lệ Ung Cung Hà vỡ phòng tuyến, còn thản nhiên kể bí sử trong tộc: "Tiên tổ của tộc từng lo sợ truyền thừa đứt đoạn nên tung nhiều bản truyền thừa thật giả lẫn lộn."
"Tuy bản truyền thừa mà Tô đạo hữu là bản thiện từ thời sơ đại nhưng chắc chắn là đồ thật. Khi đó lão tổ kết thù quá nhiều, thật lòng lo truyền thừa thất truyền nên mới chế tác tinh xảo. Còn những pháp khí truyền thừa khác thì khá qua loa."
Tô Chước chợt hiểu vì Lệ gia đặt nhiều quy định đến . Vì ngoài dù cũng thể tùy tiện tiết lộ, trái , đám hậu duệ ruột thịt nắm nhiều bí mật mới là dễ buột miệng nhất.
Cũng chẳng trách sư phụ nàng bao giờ cản nàng tu luyện công pháp .
Nếu Thần Tông và Lệ gia vốn quan hệ thiết, e là sư phụ sớm rõ nguồn gốc công pháp ...
Thế giới nhỏ thật.
Tô Chước hỏi tiếp một câu mấy quan trọng: "Nếu gặp truyền thừa giả thì sẽ thế nào?"
Lệ Ung đáp: "Nếu lão tổ thấy truyền nhân đó thuận mắt thì đồ giả cũng thành đồ thật."
Tô Chước hỏi: "Thế còn ngươi? Ta nhớ ngươi từng chúng sẽ gặp , bây giờ xuất hiện?"
Lệ Ung nhớ tới thiên phú biến thái của Tô Chước, tâm trạng thoáng chấn động, đáp: "Ta tới tìm một món đồ, tìm thì , thì về."
Tô Chước gật đầu: "Vậy để Lục sư cùng ngươi tìm."
Lệ Ung vui vẻ đồng ý: "Như thế cũng ."
Cung Hà cũng ý kiến.
Dù Lệ Ung tới đây cũng mấy vị sư quản thúc, tự do hơn nhiều.
Hắn ăn ý trong việc "gây chuyện", còn thể đỡ đạn bọn họ, thích hợp.
Có thêm một , việc Cung Hà đào bảo vật càng thuận lợi hơn.
Thực trực giác cảm nhận nguy hiểm của Cung Hà bắt nguồn từ khả năng cảm ứng bảo vật.
Châu báu thường giấu trong hiểm cảnh nên chuyện tìm bảo vật trong mộ cổ cũng chẳng gì lạ.
Ví dụ như hồi nhỏ, dẫn Thất sư và Bát sư đào tung Thí Luyện Cốc cũng chỉ vì đáy cốc một tấm trận thạch cực kỳ trân quý.
Bình thường tu sĩ khó xác định chính xác vị trí như , ai mà ngờ ba đứa nhóc đào .
Ngay cả vị tôn giả canh giữ Thí Luyện Cốc cũng ngờ tới.
Thu Vũ Miên Miên