Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 428: Hợp tác vui vẻ
Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:12:26
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một ngày yên trôi qua, bốn sư tụ họp bàn bạc kế hoạch tiếp theo.
Bảo vật trong lãnh địa gần như tìm hết, nếu tìm tiếp thì sang khu vực do Tiên tộc chiếm giữ.
“Hay là đ.á.n.h bật Tiên tộc xuống?”
Lệ Ung xuất hiện từ thò đầu góp vui, mang dáng vẻ xem náo nhiệt sợ chuyện lớn.
“Thời cơ chín muồi.”
Cung Hà lắc đầu trầm ngâm, còn tiện tay vẽ một bản đồ địa hình sơ lược lên mặt đất: “Đợi đào xong địa đạo, bảo vật lòng đất quanh đây sẽ thoát khỏi lòng bàn tay .”
Tô Chước xoa trán, ngờ bản ngày đào sâu thế trong bí cảnh… Bí cảnh giữ Lục sư lâu , đúng là rước nhầm chuột chũi nhà.
Địa đạo sâu kín đáo, thể tránh khỏi thần thức của tu sĩ Tiên tộc, trực tiếp cướp bảo vật, thậm chí còn chuyên nghiệp hơn cả địa tinh.
Đại công sắp thành, nhưng Cung Hà vẫn thở dài: "Chỗ vốn cũng gần sát biên giới Cổ cảnh, đến bao giờ mới ngoài xem."
"Ra ngoài linh tráo ?" Tô Chước cũng động lòng: "Tam sư từng sẽ xem bên , nhưng cần chuẩn hai ba năm, đợi tích lũy đủ Huyền Kim."
Cung Hà quả quyết: "Ta cứ cảm giác bảo vật thực sự ở bên ngoài."
Thu Vũ Miên Miên
"Ra ngoài đúng là , tiếc là tu sĩ Hóa Thần cảnh đều , thì đủ thực lực." Mục Dự Chu chuyện mới lạ, cuối cùng cũng lên tiếng.
Mấy kẻ thực lực đủ mặt ở đây đều im thin thít.
"Hay là đột phá một cái ." Diêm Nguy Nhiên quen miệng buột .
Tất nhiên là thể, giờ sư môn của bọn họ từng xuất hiện tu sĩ Hóa Thần cảnh tư chất trung bình.
"Để tìm Ngũ sư nghĩ cách." Tô Chước suy nghĩ .
Cung Hà kính nể: "Tiểu sư cố lên."
Cũng chỉ sư mới dám mấy chuyện viển vông thế với sư .
Tô Chước thì , chứ nếu là bọn họ thì chắc chắn mắng tơi bời.
Tô Chước gật đầu, thẳng đến phòng luyện đan.
Thời gian , tình thế xung quanh tạm , Ngũ sư cũng bắt đầu luyện đan với lượng lớn linh thảo thu , ít khi ngoài.
Tô Chước tới gần phòng luyện đan, Mông Nghiệp cảm ứng , mở trận pháp cho nàng.
Nàng bước qua ngưỡng cửa, Mông Nghiệp bình tĩnh nàng:
"Sư ?"
"Huynh đang luyện gì ?"
Tô Chước tò mò, phát hiện bản nhận thành phần từ mùi đan d.ư.ợ.c trong khí.
"Luân Hồi đan."
"Luân Hồi?"
Chỉ tên đan d.ư.ợ.c cho phe dùng, chắc chắn là để cho kẻ thù "dùng".
Mông Nghiệp thẳng thừng giải thích:
"Đan độc."
Tô Chước gật đầu, quả nhiên là đan cho chuyển kiếp.
Biết là đan độc, nàng cũng ngửi nữa, dù Mông Nghiệp luyện công khai thế chứng tỏ mùi của nó hại.
"Sư , đây từng xem qua một gian thần thông, liệu nó thể chống đỡ dòng loạn lưu bên ngoài linh tráo ."
Tô Chước đưa cho Ngũ sư một miếng ngọc giản.
"Muội ngoài linh tráo?"
Mông Nghiệp gần như cần nghĩ cũng đoán là đám sư sư hợp tác bày mưu tính kế.
Toàn mấy đứa nhóc chịu an phận.
" ạ." Tô Chước thẳng thắn thừa nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-428-hop-tac-vui-ve.html.]
Mông Nghiệp xem kỹ ngọc giản, ánh mắt cũng vẻ từ chối, chỉ nhẹ nhàng : "Nếu gặp Hóa Thần cảnh thì e là mấy bọn sức chống đỡ."
Tô Chước đáp: "Trong Hư giới, Hóa Thần cảnh cũng khó gì chúng . Tránh là ."
Mông Nghiệp: "Thế cũng tạm ."
Nguyên lý của Hư giới là tạo một gian mới để vật thể tạm trú, thoát ly khỏi gian hiện tại.
Người ngoài sẽ nhận khác biệt, đồng thời hầu hết các công kích và pháp thuật đều tác động trong Hư giới.
Đặc biệt là các công kích liên quan tới gian.
Bên ngoài linh tráo là biển lớn, thứ đáng sợ nhất chính là dòng nước xiết cùng gian loạn lưu.
Nếu thể miễn nhiễm với loạn lưu thì dù tu vi thấp cũng thể tự do di chuyển trong đó.
"Đây là một bí pháp từng tình cờ , nhưng thực sự sử dụng thì cần cải tiến thêm." Tô Chước .
Mông Nghiệp tán thành: "Bí pháp mở một khởi đầu , thể tiết kiệm nhiều sức lực."
Mông Nghiệp là sư am hiểu gian đạo tắc nhất trong các sư , đồng thời cũng giỏi luyện đan. Nếu thể kết hợp bí thuật với đan dược, như chỉ cần c.ắ.n đan d.ư.ợ.c là thể tiết kiệm công sức thi triển linh quyết.
Tô Chước nhớ đây Ngũ sư từng luận đạo với Tứ sư , mỗi một cách, kết quả Mông Nghiệp luyện một viên "Kiếm đan". Tuy là từ đỉnh lò mà , nhưng thực chất là một vũ khí sát thương dung hợp Kiếm Ý khác thường.
Hiện tại, Tô Chước bàn luận với Mông Nghiệp về việc dùng đạo tắc để thiện bí pháp, luyện hóa thành đan dược, nhưng việc vẫn cần thảo luận thêm .
Đang chuyện, giọng Mông Nghiệp bỗng khựng , ánh mắt xuyên qua vách tường ngoài trung phía phòng luyện đan.
Tô Chước cũng theo nhưng thấy gì bất thường. Nàng bèn kết nối thần niệm với trận pháp, chỉ thấy vài khoảnh khắc , một tu sĩ dừng bước ngoài trận, giọng cao thấp nhưng truyền thẳng trong:
"Xin mời Nghê đạo hữu ngoài gặp mặt."
Người vận trang phục lộng lẫy, rõ ràng là t.ử hạch tâm của Tiên tộc. Dù trong trung, bước của vẫn nhẹ nhàng uyển chuyển, khí tức tu vi trầm .
Tô Chước từng gặp , nhưng Mông Nghiệp nhận đối phương, giải thích cho nàng: "Đó là Giang Hoàng, đích hệ của Giang gia, tu luyện cung đạo, giỏi cận chiến. Lần một tới đây chắc là để biểu thiện ý."
Bên ngoài, Nghê Truyền Vân nhanh chóng xuất hiện, chào hỏi: "Tu vi của Giang đạo hữu tinh tiến ."
"Không dám, sánh bằng đạo hữu, tuổi còn trẻ mà đột phá Hóa Thần." Giang Hoàng khiêm tốn.
Sau vài câu khách sáo, cuối cùng Giang Hoàng cũng chuyện chính:
"...Gần đây nơi tiếp giáp giữa tộc và tộc khác xung đột ngày càng gay gắt, Thượng gia tham vọng bành trướng lãnh thổ, chúng buộc tay ."
"Chỉ sợ linh lực vô tình, phiền quý địa."
Nghe , Nghê Truyền Vân điềm đạm đáp: "Thiên Trì kẻ mạnh hưởng, va chạm là điều khó tránh, cả."
Dù giọng điệu bình hòa nhưng Giang Hoàng cũng dám lơ là, một tiếng, hạ giọng: "Tại hạ danh thần tông từ lâu, đến bái phỏng ... Không Nghê ý định gì với Thiên Trì mà Thượng gia chiếm giữ ?"
Rõ ràng xung đột gia tăng chỉ là cái cớ, mục đích thực sự là Giang gia mở rộng lãnh thổ.
Nếu Giang gia mở rộng thì năm hồ Thiên Trì mà thần tông chiếm giữ sẽ bao quanh. Dù là Nghê Truyền Vân Giang Hoàng đều hiểu: tình thế đó khiến ai cũng khó lòng yên tâm. Hơn nữa, Giang Hoàng còn lo rằng Thượng gia cùng đường sẽ cầu viện Thần Tông.
"Ta cũng chỉ là tầm thường, tự nhiên mong tài nguyên càng nhiều càng ." Nghê Truyền Vân ung dung đáp khiến nụ của Giang Hoàng thêm nồng nhiệt, khó phân thật giả.
Nghê Truyền Vân ôn hòa tiếp: " chúng nhân đông như quý tộc, chiếm nhiều Thiên Trì cũng ích gì. Chi bằng giao cho Giang ."
"Vậy thì xin phép khách sáo." Giang Hoàng mỉm : “Lãnh thổ thu , sẽ trích năm phần chuyển hóa thành Huyền Kim giao cho Nghê ."
"Không Nghê rảnh, phái trợ trận ?"
Đây mới là mục đích chính của Giang Hoàng.
Nghê Truyền Vân trầm ngâm một lúc sảng khoái đáp: "Cũng ."
Giang Hoàng càng rạng rỡ hơn: "Vậy thì hợp tác vui vẻ!"
Sau khi thương lượng xong, Giang Hoàng rời khỏi nơi , về lãnh địa Giang gia.
Nơi đó, vô tu sĩ đang tập trung, sắc mặt ai nấy đều nghiêm trọng.
Tuy Giang Hoàng một tới gặp thần tông thể hiện thành ý nhưng dĩ nhiên là cũng bố trí sẵn hậu chiêu.
Một thanh niên bước lên, chắp tay: "Thiếu tộc trưởng."
Giang Hoàng thở phào: "Không , giải tán ."