Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 430: Đọc lời thoại

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:13:06
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế lực chiếm giữ núi Bình Tuyền nhận tin tức rằng lãnh địa của Thượng gia thất thủ, càng đến việc phòng .

Khi Tô Chước b.ắ.n một mũi tên phá vỡ đại trận hộ sơn của bọn họ, bọn họ còn là ai đang đột nhiên tập kích. Đợi đến khi tu sĩ Thượng gia xông , đám thủ vệ bối rối hiểu chuyện gì xảy nhanh chóng tan rã.

Quá trình chiếm lĩnh núi Bình Tuyền diễn cực kỳ thuận lợi, các tu sĩ Thượng gia cũng sức kém.

Trong mắt bọn họ, tuy của thần tông thực lực mạnh, tác phong bá đạo nhưng suy cho cùng nhân nhiều, nhiều việc dựa nhân lực của bọn họ mới thực hiện .

Dù mất một phần quyền tự chủ, tạm thời việc cho Kiếp Thiên giới cũng cái lợi, nếu với thực lực nổi bật trong đám Tiên tộc, giữ lãnh địa đây là chuyện khó.

Hiện tại quan hệ giữa họ và của thần tông phóng đại một chút cũng thể xem như đồng minh, mừng lo, kiếm vinh hoa trong hiểm nguy.

Thấy tình thế ở núi Bình Tuyền định, Tô Chước cũng còn việc gì cần bèn dạo quanh khu vực đó.

"Nhị sư ."

Nghê Truyền Vân đang trao đổi chuyện gì đó với mấy tu sĩ Thượng gia, thấy Tô Chước đến, ánh mắt đồng loạt sang.

Tô Chước vận bộ pháp y màu đen tuyền, kiểu dáng giản dị, nhưng hoa văn ẩn hiện nơi vạt váy ánh nắng lấp lánh, toát lên vẻ quý giá tinh xảo.

Tu sĩ Tiên tộc một cái thể đoán phẩm cấp tu vi của nàng, khi thấy cây trường cung trong tay nàng là sản phẩm từ Giang gia thì ai nấy đều kinh ngạc. Thần tông dám giao nó cho một cô nương trẻ như dùng thử, bọn họ sợ phản phệ .

Nghê Truyền Vân thu hết vẻ mặt vi diệu của đám mắt, ánh lên một tia ý : "Xong ?"

Tiểu sư của sư môn , là do nuôi dạy khôn lớn cũng ngoa, nhưng cũng may nuôi lệch như mấy sư khác. Nghê Truyền Vân cô nhóc lớn lên thành cao thủ khiến Tiên tộc kiêng dè như hiện tại, trong lòng khỏi cảm thấy tự hào.

"Đã chiếm xong ." Tô Chước nhấc cây trường cung trong tay: "Cây cung cũng khá ."

Nghê Truyền Vân : "Nếu hợp tay thì giữ lấy mà dùng."

"Không cần , sư giữ ." Tô Chước lắc đầu, đưa cây cung cho . Cây cung vấn đề gì, chỉ là nàng định luyện chuyên về cung pháp, giữ cũng uổng phí.

"Sư định chiếm bao nhiêu chỗ?" Tô Chước bất chợt nhớ , truyền âm hỏi nhỏ.

"Tất cả." Nghê Truyền Vân thấy ánh mắt ngạc nhiên của Tô Chước thì bật : "Đùa thôi, đ.á.n.h tới ranh giới là dừng. Không ngoài biên giới xem thử ? Nếu để các thế lực khác nhòm ngó thì mà yên tâm ?"

Tô Chước cảnh sắc rộng lớn mắt, phần tiếc nuối: "Chỉ tiếc lộ trình mà Tam sư vẽ ở phía ."

"Bây giờ đất đai còn tính là lớn, cứ vẽ thêm phần trận pháp cũng ." Nghê Truyền Vân chỉ một hướng: "Đợi đến khi bên phía Đại sư giải quyết xong, thể tận dụng trực tiếp phôi trận nơi đây."

Tô Chước cẩn thận quan sát, trận pháp đất quả nhiên phá hỏng: "Cũng ."

Âm thầm thêm một chút, chắc Tam sư sẽ để ý .

Lần mở rộng lãnh địa dùng nhiều tu sĩ ngoại tộc, Nghê Truyền Vân cũng tự tay nữa, chỉ chuyên kiềm chế mấy kẻ cầm đầu của Thượng gia.

Tô Chước ngọn núi tầm nhất ngắm một hồi, tạm thời việc gì , chỉ cần đợi Đại sư đ.á.n.h xong là gần như kết thúc.

Thu Vũ Miên Miên

Bầu trời trong cổ cảnh Hải Trung Tủy vạn dặm gợn mây, xanh thẳm sâu hút.

Trên trung, một tu sĩ trung niên đang ngừng biến hóa thủ ấn trong tay, linh quang mờ ảo tỏa mạnh mẽ phía lưng , liên kết với dòng linh khí vô hình, liên tục phản phệ thể .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-430-doc-loi-thoai.html.]

Tần Dĩ Luật đối phó với những linh quyết đầy biến hóa của đối phương, tay chỉ cầm một thanh trường kiếm, kiếm khí mãnh liệt bay lượn, ánh sáng ban ngày vẫn rực rỡ và chói mắt.

Một tiếng nổ vang lên, dư âm từ linh quyết phá vỡ khiến tà áo của tu sĩ trẻ tuổi bay phần phật, nhưng chỉ , thể gây bất kỳ thương tổn nào.

Đột nhiên, một luồng kiếm khí trực tiếp lao mặt của tu sĩ trung niên. Kiếm khí rực sáng thoạt như ánh mặt trời phản chiếu mặt nước, vẻ vô hại, nhưng tu sĩ trung niên rằng thể tránh né nữa, chỉ thể vội vã lấy một lá phù chú bảo mệnh chuẩn từ , giơ tay lên đỡ.

Linh quang bùng phát trong tay , một chiếc linh phủ xuất hiện đột ngột, nhưng kiếm khí c.h.é.m vỡ, cùng lúc đó, bàn tay và ngón tay của cũng chặt đứt, khí sắc sắc bén trực tiếp cắt đứt và tan biến, còn chút m.á.u thịt nào.

Phương thức bảo mệnh của chỉ , tay mất cũng thể khôi phục, nhưng ngay lúc , trong lòng chỉ còn một phán đoán xa rõ ràng: chắc chắn thể qua kiếp .

Ngày c.h.ế.t đến gần!

Tần Dĩ Luật xa gần tại chỗ, nhưng rút kiếm nữa, khóe môi nhếch lên một nét lạnh lùng, như thể đang chế giễu, mở miệng : "Không g.i.ế.c kẻ hàng."

Tu sĩ trung niên mắt mở to, trong lòng chấn động: "Nằm mơ !"

Tần Dĩ Luật híp mắt , mày cao mắt dài, đôi mắt vàng kim rực rỡ vẻ tà ác, ai cũng nhận .

Tu sĩ trung niên cảm thấy sợ hãi, cho rằng chỉ đang đùa để trêu chọc khác nên chuẩn lời trăng trối.

Tần Dĩ Luật vẻ mặt dũng hy sinh của thì nhíu mày, ánh mắt bỗng nhiên rủ xuống, về phía những đang đỉnh núi xem trận đấu.

Mặc dù tu sĩ Thượng gia rằng họ là đồng minh của thần tông, sẽ tay với nhưng vẫn vô thức tránh mắt .

Tô Chước chớp mắt, truyền âm cho Nhị sư : "Sư , nếu tay, Đại sư chỉ thể g.i.ế.c ."

Nghê Truyền Vân cũng hiểu rõ tình hình: "Ta lên xem thử."

Hắn phi về hướng đó, ánh mắt của tu sĩ trung niên càng trở nên cảnh giác.

Dừng giữa trung, Nghê Truyền Vân mấy câu.

Tu sĩ trung niên từ bán tín bán nghi chuyển sang bán thỏa hiệp, cuối cùng quyết định: "Nếu Thượng gia theo lời đạo hữu thì chúng ... cũng ."

Ngừng một chút, hành lễ : "Trước đây là mạo phạm, mong đạo hữu lượng thứ."

Nghê Truyền Vân giơ tay đáp lễ: "Đó là chuyện đương nhiên, đạo hữu cần khách sáo."

như , cũng thực sự ngăn cản đối phương hành lễ, tu sĩ trung niên cũng hiểu rõ, sự nhượng bộ chỉ là khởi đầu cho một thỏa thuận công bằng.

Tần Dĩ Luật một bên, ôm kiếm quan sát, ánh mắt vẻ chế giễu, cho rằng đối phương quá nhát gan.

Tu sĩ trung niên khi hành lễ dậy, còn gì đó với Tần Dĩ Luật, định hạ nhiệt quan hệ, nhưng khi thấy Tần Dĩ Luật ý định phản kháng, đành rời .

Hình dáng lưng lãnh đạm, xa cách như thể chút quan tâm nào.

Tô Chước cũng hiểu rõ lý do tại khác dám tin lời của Đại sư . Một phần là vì họ đủ can đảm, một phần là vì cách của Đại sư thực sự giống như kiểu nhân vật phản diện, cho hy vọng lưng, giọng miễn cưỡng thiếu thành ý, nhất là nụ , những dịu khí mà còn khiến chuyện trở nên tồi tệ hơn.

Thực , Tần Dĩ Luật chỉ đang lời thoại vô cảm, vẻ miễn cưỡng đó cũng là vì thích những lời thoại , chỉ một tên sát thủ g.i.ế.c lạnh lùng.

 

Loading...