Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 434: Hư Giới đan

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:14:26
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc Tiểu Tỳ Hưu nhận truyền thừa là một tin . Mặc dù Tô Chước thể chỉ dẫn nó tu luyện nhưng truyền thừa của Thụy thú là đủ .

Tin thứ hai là Mông Nghiệp chỉ mất hai tháng để luyện loại đan d.ư.ợ.c mới mà Tô Chước cần.

Loại đan mới tên là Hư Giới đan, tác dụng giúp tu sĩ Dung Hồn cảnh thể an tồn tại trong dòng gian loạn lưu bên ngoài linh tráo của cổ cảnh trong nửa canh giờ. Ít nhất về mặt lý thuyết là như .

Sau khi nhận đan, Tô Chước ăn thử một viên dùng Không Gian đạo tắc triệu hồi loạn lưu cường độ nhất định để kiểm nghiệm, phát hiện hiệu quả vô cùng mạnh mẽ.

Dòng loạn lưu rõ ràng xuyên qua vai nàng, ảnh hưởng đến nàng chút nào, cứ như nàng còn ở trong gian nữa dù thực tế nàng vẫn thể tự do hoạt động trong gian ban đầu.

Ngũ sư đúng là thiên tài luyện đan mà.

Mông Nghiệp thì thản nhiên, như thể việc dùng d.ư.ợ.c lý để tái hiện một loại đan d.ư.ợ.c kết hợp giữa đạo tắc và linh quyết chẳng gì khó khăn cả.

Khi giải thích cho Tô Chước nguyên lý luyện chế Hư Giới đan, còn đang đồng thời luyện vài lò đan d.ư.ợ.c khác, trông chẳng để tâm lắm, nhưng hiệu quả thành đan thì khỏi bàn, chắc chắn đều là đỉnh cao.

Mông Nghiệp giảng giải rõ ràng, chữ nào Tô Chước cũng hiểu nhưng bảo nàng tự luyện thì e là khó, chỉ thể “lĩnh hội” thôi.

Lớp học luyện đan đơn giản kết thúc, Tô Chước cầm một lọ Hư Giới đan rời khỏi phòng luyện đan.

Không lâu , Cung Hà tới tìm nàng: “Tiểu sư , Ngũ sư luyện đan mới ?”

ạ, gọi là Hư Giới đan, lấy một lọ về chơi.” Tô Chước đưa bình ngọc , bảo thử xem.

Cung Hà cầm lấy nhưng mở , nghiêng đầu hỏi: “Một lọ hiệu quả kéo dài bao lâu?”

Tô Chước đáp: “Một viên nửa canh giờ, trong mười viên.”

Cung Hà suy nghĩ: “Cũng đủ dùng... Vậy lọ để cho nhé.”

Tô Chước: “Được nha, nhưng nếu định biên cảnh lúc , thì vẫn nên để Ngũ sư luyện thêm vài lọ đề phòng bất trắc.”

Cung Hà trầm ngâm: “Ta ngoài biên cảnh xem thử. Tam sư đồng ý, còn Ngũ sư chắc chắn về phía .”

“Nếu mở miệng với Ngũ sư , sẽ đoán ngay định gì, chắc chắn đồng ý.”

Tô Chước suy nghĩ: “Vậy để xin một lọ nữa cho ?”

“Muội xin thêm một lọ, Ngũ sư sẽ nghi ngờ cũng từ chối, nhưng với đầu óc của , cần đoán cũng ai gì khiến đổi ý, xưa nay vững vàng, đời nào đột nhiên nổi hứng ngoài biên cảnh phiêu lưu.”

Cung Hà chân thành : “Chuyện thực sự thể mạo hiểm, trực giác của tuyệt đối sai. Nếu Tam sư cấm túc lúc thì sống cũng chẳng bằng c.h.ế.t.”

“Đến mức đó luôn ư?” Tô Chước ngạc nhiên, tiếp: “Vậy thì ngoài, nhờ Lục sư dẫn muôi ?”

Cung Hà chắp tay, tít mắt: “Cảm tạ đại ân đại đức của tiểu sư .”

Tô Chước xua tay: “Khỏi khách sáo, tính sẵn cả ?”

Cung Hà: “Chuyện thú vị thế bỏ lỡ . Chỉ tiếc là lão Thất và lão Bát đang bế quan, phen chắc lỡ .”

Lời Cung Hà là thật. Tuy bản lĩnh “tìm chuyện” nhưng bản lĩnh “tìm bảo vật” của cũng Tô Chước tận mắt chứng kiến.

Dù Ngu Hồng Vũ lo lắng nhưng cũng sẽ nghi ngờ năng lực tìm báu vật của , chỉ sợ là chẳng dừng đúng lúc. Mỗi gặp nguy hiểm là khiến nhức đầu, vì sợ mà là vì… chơi đủ.

nếu ngụy biện thì cũng thể sự cố bất ngờ trì hoãn.

Còn Tô Chước thì hành sự cẩn trọng hơn nhiều, sẽ đến mức ngoài đường về.

Hôm , quả nhiên Tô Chước xin thêm mấy lọ Hư Giới đan từ Mông Nghiệp, và cũng Ngu Hồng Vũ ngầm cho phép bí mật ngoài biên cảnh thăm dò.

“Sao ngươi cũng ở đây?” Tô Chước Lệ Ung cạnh Cung Hà hỏi.

Lệ Ung đáp: “Lần ngoài biên giới cũng là do đề xuất.”

Cung Hà nhạo: “ nghĩa khí, thiếu chủ Lệ gia trốn linh tráo mà xuất hiện luôn từ đầu.”

Họ theo con đường ngắn nhất để đến biên giới, chỉ mất vài canh giờ là tới nơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-434-hu-gioi-dan.html.]

Linh tráo vô hình, làn sóng ánh sáng chảy trôi xanh thẳm như nước biển sâu, đó là sự phản chiếu từ gian bên ngoài.

Đây là điểm đến cuối cùng các t.ử của Cửu Vực đ.á.n.h dấu bản đồ chiến lược, mà chỉ là nơi mấy họ tùy tiện dạo mà thôi.

Từ những gì loáng thoáng trong lời các sư , vẻ như bên ngoài biên giới hấp dẫn hơn nhiều so với tài nguyên trong cổ cảnh, nhưng rõ là thật chỉ là tin đồn.

Đến tận lúc xuất phát Lệ Ung mới lộ diện, nhưng rõ ràng chuẩn sẵn từ lâu, thậm chí cần dùng đến đan dược, chỉ với một luồng linh quang xuyên qua linh tráo.

Không gian bên ngoài linh tráo xanh ngắt tựa như ngập trong chất lỏng, tóc và áo bào của lặng lẽ lay động, như đang trôi theo dòng nước.

Đồng thời, ngọc bội ở eo Cung Hà lóe sáng, cũng truyền tống ngoài linh tráo.

Đến gian tràn ngập dòng nước , Cung Hà vẫn an vô sự, còn duỗi tay về phía dòng chảy thử xem xét.

Tô Chước cũng sớm nuốt đan dược, đạo tắc lan từ chân nàng, tiếp đó bước gian bên ngoài linh tráo, áp lực nặng nề từ bốn phương tám hướng ập đến.

Trong gian , linh dịch còn nặng hơn cả nước thế cho khí, kèm theo những luồng loạn lưu gian - những thứ mà tu sĩ bình thường thể chống đỡ. Tu sĩ Dung Hồn cảnh thì gần như sẽ xóa sổ trong chớp mắt.

Tô Chước thể tự do hành động nhưng trong linh dịch thì truyền âm để giao tiếp.

May mắn là biển linh dịch tuy bao la nhưng bẫy rập hiểm ác nào, lẽ do nơi đây vốn nơi sinh linh thể trú ngụ lâu dài.

Cung Hà bước vô cùng thành thạo, giống như xác định sẵn mục tiêu từ .

Lệ Ung chỉ về phía bên : “Đi hướng .”

“Phải thẳng.” Cung Hà chỉ phía .

“Tin ngươi tin ?”

“Tất nhiên là tin .”

“…”

Tô Chước họ tranh cãi vài câu, cảm thấy cảnh tượng quen thuộc, nhưng cũng ngăn cản.

Dù gì họ , cũng chậm hành trình, càng đ.á.n.h .

Một lúc , Lệ Ung cuối cùng cũng từ bỏ việc đổi hướng, mặt lạnh tanh : “Vậy cứ xem ai là thằng hề.”

Cung Hà: “Còn hỏi ? Tất nhiên là ngươi .”

Càng sâu trong, linh dịch càng trở nên sẫm màu, dòng nước xanh biếc chảy siết.

Bỗng nhiên.

“Chạy, chạy mau.”

Cung Hà trấn tĩnh mà lệnh dứt khoát, ba đồng loạt lao , chỉ để tàn ảnh ở chỗ cũ.

Rất nhanh đó, họ bỏ xa luồng khí tức nguy hiểm . Lệ Ung chạy nhanh kinh , hai còn thuận thế theo

Thân pháp của nhẹ nhàng khó lường, rõ ràng cố ý giảm tốc, nếu là kẻ địch thì khó lòng bám theo.

Thu Vũ Miên Miên

Đến khi dừng , Lệ Ung , nở một nụ giả tạo đầy ẩn ý.

Cung Hà mặt mày đen : “Nơi ngươi chọn chẳng cả? Chỗ chọn chắc chắn bảo vật, chỉ là tạm thời chúng lấy thôi.”

Lệ Ung phản bác, chậm rãi tiến về phía : “Vậy thì tìm chỗ dễ lấy hơn.”

“Chắc chỗ đó dễ lấy thật chứ?” Tô Chước khẽ hỏi, về dòng loạn lưu đang ẩn giấu phía .

Dòng loạn lưu hỗn loạn thì cũng quá đáng sợ, cái khiến cảnh giác chính là luồng khí tức ẩn giấu bên trong.

Khác với luồng khí đó đặt chân lộ rõ nanh vuốt, luồng khí tức che giấu kỹ lưỡng, phạm vi ảnh hưởng nhỏ hơn, nhưng tỏa uy áp khiến bất cứ ai đến gần cũng dè chừng.

 

Loading...