Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 442: Vô Độc

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:17:06
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy quen với vai diễn , nhưng tố chất nghề nghiệp của Tô Chước trong vai con tin lập tức bộc phát: “Dĩ nhiên là Huyền Đạo quả quan trọng hơn .”

Nàng cố tình cất giọng, song các tu sĩ đang chú ý đến nàng vẫn thể đoán khẩu hình nàng đang gì.

Đám Tiên tộc cũng lấy lạ. Dù gì việc lấy sự an nguy của tiểu sư uy h.i.ế.p cũng chỉ là phương án cuối cùng, liều mạng mà thôi. Mà sinh mạng của một thể sánh với Huyền Đạo quả?

Chỉ là ba vị sư của thần tông chẳng mảy may d.a.o động, khiến cho trong lòng họ chỉ thầm thở dài. Tội nghiệp tiểu sư .

Giang Hoàng khỏi ngẫm nghĩ: sư môn Kiếp Thiên giới đúng là vô tình.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Giang Hoàng thoáng lay động, thở dài bất đắc dĩ: “Tần Tần , cứ tưởng các đối xử với đồng môn khác biệt lắm cơ. Hóa kẻ yếu thì chẳng xứng một chút thương xót ?”

Tần Dĩ Luật: “…”

Giang Hoàng: “…”

Không ai đáp , thôi để lát nữa đổi .

mà, khi lời uy h.i.ế.p đó, trong lòng Tần Dĩ Luật cũng phản ứng mà là buồn chịu .

Nếu đại trận đạo pháp thượng cổ mà còn ngăn nổi một mũi tên, thì Tam sư còn tu đạo gì nữa?

Giang Hoàng liếc chiến cuộc, cảm thấy vẫn là trò chuyện với Ngu Hồng Vũ hợp cạ hơn chút, ít còn chuyện.

Đáng tiếc là chẳng rõ Ngu Hồng Vũ chạy mất .

cũng quá lo, dù Ngu Hồng Vũ mưu lược gì thì sức mạnh tuyệt đối, tất cả đều vô dụng thôi.

Hai vị trưởng lão Xuất Khiếu cảnh sắp sửa hạ gục Tần Dĩ Luật và Mông Nghiệp, chẳng lẽ Ngu Hồng Vũ còn thể mang theo một tiểu sư Dung Hồn cảnh thoát khỏi nơi ?

Không thể nào.

Giang Hoàng dứt khoát sang Tô Chước: “Tiểu sư , Thiên Nhân giới sớm ý thu nhận ngươi, chỉ cần ngươi cản trở bọn lấy Huyền Đạo quả, đến Thiên Nhân giới thì nhất định ngươi sẽ một vị trí trong hàng thiên kiêu…”

“Thôi đủ đấy.” Giọng Ngu Hồng Vũ bất ngờ vang lên lưng , giọng điệu phần bất đắc dĩ: “Nếu trận pháp của bảo vệ bên đó, thì ngươi sớm c.h.é.m .”

Ngữ khí lời thì vẻ nhẹ nhàng, nhưng nếu đó Giang Hoàng đó hề nhận đối phương tiếp cận thì quả thật quá đáng sợ.

Đôi mắt Giang Hoàng trợn to, theo phản xạ, chỉ thấy Ngu Hồng Vũ dùng đầu quạt gõ nhẹ lên : “Ta khuyên ngươi đừng động đậy.”

Trận pháp mà Ngu Hồng Vũ bày chỉ bảo vệ phần tàn trận mà còn “vô tình” bảo vệ luôn cả đám tu sĩ Tiên tộc kịp gần.

nếu Tô Chước thật sự xuất kiếm, thì e là mấy ai ở đây đỡ nổi.

Ngu Hồng Vũ sớm kẻ theo dõi, kéo dài thời gian là để diệt trừ tận gốc, nếu tin tức về Huyền Đạo quả mà lộ … thì cách nào giữ kín nữa .

“Thừa lão!” Giang Hoàng lập tức gọi viện binh, giọng vang thẳng chiến trường.

Thừa lão vung tay áo chặn kiếm quang, định về bảo vệ thiếu tộc trưởng, hình lóe lên… nhưng thoát nổi.

Kiếm khí điểm trúng bên sườn lão , buộc lão dừng bước gấp, còn Tần Dĩ Luật lúc thu kiếm, kiếm thế sắc bén phá vỡ quỹ tích vận chuyển đạo tắc, khiến lão thể thoát .

Nếu đón nhận mũi kiếm một cách chủ động, thì đến lão cũng thể thương.

Dẫn Tần Dĩ Luật về phía Giang Hoàng chắc là lựa chọn sáng suốt.

Ngay khi lão Kiếm Tu chế trụ thể rời thì Ngu Hồng Vũ bất ngờ bước lệch một bước, ảnh lóe lên mấy chục mét.

Một lão giả xuất hiện đúng vị trí ông , áo bào phấp phới, dị tượng hiện quanh , mười quả cầu vàng chói mắt chậm rãi xoay tròn tựa như mười mặt trời thượng cổ, khiến linh thủy mang sắc lam ánh lên một tầng kim quang nhàn nhạt.

Là vị trưởng lão Xuất Khiếu cảnh thứ ba!

“Cuối cùng cũng chịu mặt .” Ngu Hồng Vũ nhạt: “Quả nhiên quý tộc chuẩn đầy đủ.”

“Đầy đủ? Ngu đạo hữu rõ ràng sớm mà.” Giang Hoàng mỉa mai.

Ngu Hồng Vũ bao giờ truyền danh tiếng hung bạo, Giang Hoàng ít nhất lo sẽ g.i.ế.c lời nào. Hơn nữa mang đến ba vị Xuất Khiếu cảnh, hai bên chênh lệch thực lực quá lớn, Ngu Hồng Vũ cũng chẳng thể mưu lược gì vẹn cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-442-vo-doc.html.]

Ánh mắt của Ngu Hồng Vũ mang theo nụ như như , Giang Hoàng khẽ động môi: “Úy lão cần lo cho , đoạt Huyền Đạo quả là .”

Lão giả vận pháp y màu vàng rực nhíu mày về trận pháp. Tô Chước giữa trận, chỉ cảm thấy ánh mắt nặng nề đến đáng sợ, may là nàng chỉ là một Dung Hồn cảnh nhỏ bé ngoài quan sát, ai để tâm đến nàng.

Úy lão quan sát trận pháp một lúc, với Ngu Hồng Vũ: “Hậu bối, ngươi lấy Huyền Đạo quả , trận tàn giao cho lão phu, thế nào?”

Ngu Hồng Vũ còn trả lời, trong mắt Giang Hoàng thoáng qua vẻ kinh ngạc: “Không thể !”

Úy lão nhàn nhạt liếc , Giang Hoàng nghiến răng im bặt, thấp giọng một câu: “Tùy Úy lão quyết định.”

Ngu Hồng Vũ mỉm : “Giang đúng, thể.”

Sát khí bùng phát!

Không chỉ là linh lực cấp Xuất Khiếu mà cả trận văn và sát cơ ẩn trong linh dịch cũng đồng thời bộc phát. Dòng loạn lưu vô hình của gian dường như hóa thành thực thể, vây đ.á.n.h về phía lão giả như thiên la địa võng, thể trốn thoát.

“Không !”

Úy lão đưa tay , một cây kim cung nặng nề xuất hiện trong tay, ánh sáng kim sắc như trời xung quanh lập tức cây cung hút về, hóa thành một mũi tên sáng rực b.ắ.n .

Chớp mắt mũi tên áp sát n.g.ự.c thanh niên áo trắng!

lúc , một luồng sáng bạc như lụa trắng bất ngờ hiện chắn mũi tên, mũi tên ma sát với kiếm phong phát âm thanh chói tai khiến ê răng, cuối cùng vỡ tan sự áp chế của kiếm khí.

Úy lão nhíu mày, liên tiếp b.ắ.n vài mũi tên nữa, nhưng kiếm quang vẫn tan, khéo léo lướt qua như đường cong mà đón đỡ từng mũi tên như băng, đồng thời phá hủy hết.

Dư âm quét qua khiến linh dịch dậy sóng, nhưng chỉ thoáng chốc trận pháp nuốt chửng.

Tần Dĩ Luật giơ tay gọi, trường kiếm bay trở về trong tay .

“Ồ, Giang vẫn chậm một bước .” Ngu Hồng Vũ thong dong tại chỗ, nụ chút đáng ghét: “Đại sư rảnh tay .”

Giang Hoàng nghiến răng: “Thành lão... c.h.ế.t !”

Tần Dĩ Luật rảnh tay ngẫu nhiên, mà là tính toán từ . Tổng cộng ba vị Xuất Khiếu cảnh, nếu một kẻ còn vẫn ẩn nấp, thể dễ dàng cứu Giang Hoàng, nhưng một khi lộ diện thì tiện thể diệt luôn cho sạch.

Tần Dĩ Luật cố tình kéo dài thời gian mới g.i.ế.c Thành lão, nguyên thần của lão giam trong một pháp khí dạng hộp chạm rỗng, thể thoát .

Trong lòng Giang Hoàng dâng lên dự cảm bất tường, Úy lão là mạnh nhất, nhưng ngay cả Xuất Khiếu cảnh như Thành lão mà Tần Dĩ Luật cũng g.i.ế.c dễ như chơi? Đó mới thực sự là điều kinh hoàng.

Phải rằng, một khách khanh như Thành lão dù tu luyện công pháp cốt lõi của Giang gia, nhưng với tư chất Xuất Khiếu cảnh, công pháp truyền dạy cũng là loại hàng đầu. Ở Thiên Nhân Giới, tuyệt đối kém ai.

Một kẻ Hóa Thần cảnh mà thể cường ngạnh g.i.ế.c Xuất Khiếu cảnh như , rốt cuộc là quái vật kiểu gì?

Lỡ như Úy lão cũng thua thì ?

Đồng t.ử Giang Hoàng run lên.

Bên phía Mông Nghiệp, vị trưởng lão Xuất Khiếu đang giao chiến thấy bèn tấn công càng hung mãnh, linh dịch cuốn theo loạn lưu gian, khiến càng khó đỡ.

“Sao chẳng ai lo cho thế .” Mông Nghiệp bước qua vài dòng hắc lưu, ứng chiến thở dài.

Rõ ràng Đan tu nhà chẳng cần động tay.

Đột nhiên, vị trưởng lão đối diện trừng mắt với vẻ thể tin nổi: “Ngươi... thật là âm độc!”

Lão giả phun một ngụm m.á.u đen, thể cứng đờ rơi xuống.

“Vô độc bất trượng phu mà.” Mông Nghiệp như chẳng để tâm, cuối cùng tìm trống nuốt mấy viên đan dược, thở phào nhẹ nhõm, lập tức tiến lên kiểm tra.

Thu Vũ Miên Miên

Ai ngờ, vị trưởng lão Xuất Khiếu c.h.ế.t bất ngờ mở mắt, ánh mắt lóe lên kim mang sắc nhọn, ngờ kim quang xuyên thẳng qua Mông Nghiệp, rơi xuống linh dịch dòng nước đen nghiền nát.

C.h.ế.t nhắm mắt.

 

Loading...