Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 445: Thân Tướng Vạn Đạo Gia

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:17:53
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chước tiếp tục điều tức.

Rất nhanh đó, Mục Dự Chu tỉnh , Mông Diệp hỏi han thì mặt đầy mờ mịt: “Thì quả mùi vị đúng ? Ta thấy ngon mà.”

Người thể ăn Huyền Đạo quả còn kén chọn mùi vị ? Quả mà đem ngoài, tu sĩ thể đ.á.n.h vỡ đầu vì nó đấy.

Tô Chước: “…”

Là do nàng quá nhiều sách đúng ?

Tô Chước suy nghĩ miên man lâu, đầu óc dần bình tĩnh , thần thức trở nên sáng suốt, thật sự cảm nhận sự kỳ diệu của Huyền Đạo quả.

Nàng từng ăn ít linh quả quý giá, nhưng đa phần chỉ ăn vặt cho vui, chứ loại quả chuyên dùng để trợ giúp tu luyện nghiêm túc thế thì thật sự ăn bao nhiêu.

Sau khi d.ư.ợ.c lực lan tỏa, thần thức của nàng như thoát ly khỏi nhục thể, tâm trí thanh tĩnh, vô cầu, tiến mây mù mờ ảo, trôi nổi trong đại đạo.

Tựa như chỉ một niệm trôi qua ngàn năm.

Thu Vũ Miên Miên

Không bao lâu , Tô Chước mở mắt, suýt nữa quên mất đang ở .

Nắng lên rực rỡ, gió nhẹ ấm áp.

Nàng hạ tay chạm nhẹ đám cỏ bên cạnh, giọt sương sớm khô thấm lòng bàn tay.

“Cuối cùng cũng tỉnh , Tiểu Cửu.” Cung Hà từ : “Lĩnh ngộ thế nào ?”

“Tạm ạ.” Tô Chước vô thức hỏi: “Muội tham ngộ bao lâu ?”

“Ba mươi ba năm.”

Tô Chước mở to mắt: “Không thể nào?!”

“Ba mươi ba ngày.” Nghê Truyền Vân bước tới, tát Cung Hà một cái.

“Ngày dài như năm đấy.” Cung Hà ôm đầu : “Các sư thấy ở chỗ tu hành cũng , nên chẳng vội hái quả... Thế là bảo thử hái cho vui, tìm chút kích thích.”

Tô Chước cuối cùng cũng nhớ xa còn một Huyền Đạo thụ: “Cây đó... hỗ trợ tham ngộ, bảo .”

“Muội đột phá ở đây hợp ?” Tô Chước ngẫm nghĩ.

Nghê Truyền Vân khựng : “Rất hợp.”

Cung Hà chút vỡ lòng: “Sư , phản bội giai cấp lao động ?!”

Tô Chước nghiêm túc: “Cái tính là phản bội, đột phá Hóa Thần cảnh cũng cần tu luyện, cả đời thể tu luyện .”

Đột phá!

Tô Chước quá quen với lôi kiếp, tìm đất trống thích hợp là bắt đầu hấp thụ linh lực với cường độ cao.

Khi linh lực tích tụ vượt qua một ngưỡng nhất định, mây đen cuồn cuộn kéo đến.

Huyền Đạo thụ nhẹ nhàng lay động trong gió, phát âm thanh trong trẻo như ngọc va chạm.

“Còn cần đến Vân Trung đảo nữa ? Nửa quả Huyền Đạo quả thôi giúp tiểu sư ngộ đạo ba mươi ba ngày, e rằng Vân Trung đảo chắc cơ duyên như .” Lý Đoạn Xuyên cảm thán.

Ngu Hông Vũ suy nghĩ: “Thực cần , nơi đây chính là Vân Trung đảo.”

Lý Đoạn Xuyên sững sờ: “Vân Trung đảo ba mươi sáu nơi, nhớ chẳng nơi nào ghi địa hình như chỗ .”

Ngu Hông Vũ: “Nếu đoán sai, thì là nó. Chúng đường cửa , giống lộ trình bình thường.”

Lý Đoạn Xuyên lập tức hăng hái.

Ngu Hông Vũ ngăn : “Giờ đừng vội , cẩn thận sét đánh.”

Lý Đoạn Xuyên khựng : “Có lý.”

Phía xa, một vùng trời đất bao phủ bởi hắc vụ, dày đặc thể xuyên thấu, những tia lôi khí nhỏ đan xen giữa trung.

Tô Chước áp lực nặng nề bao phủ, xung quanh là sấm sét chớp giật, thể trốn.

Từng đạo thiên lôi đ.á.n.h xuống, tuy khí thế bên ngoài tăng lên, nhưng trực tiếp đ.á.n.h thần hồn, như hóa thành tro bụi.

Tô Chước chịu mấy đạo lôi kiếp, cuối cùng rút kiếm, luồng thiên kiếp còn sót trong tay nàng thuận thế hóa thành kiếm khí, c.h.é.m ngược lên mây đen.

Ầm!

Mây sét cuộn trào, thiên địa rung chuyển.

Huyền Đạo thụ ở xa rõ ràng, mà trái ngọc cây cũng lay động dữ dội, vỏ quả óng ánh phản chiếu ánh sét, vô hình khiến thấy một tia hoảng loạn.

quả thì lay như thế, chẳng rụng cái nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-445-than-tuong-van-dao-gia.html.]

“Thần lôi kiếp mà yếu dữ .” Mục Dự Chu trầm ngâm: “Tiểu sư mới mười mấy tuổi độ thần lôi kiếp, còn tưởng lên Hóa Thần cảnh sẽ sét đ.á.n.h nát cả thiên hạ.”

Kết quả là chỉ xảy trong một khu vực nhỏ.

Cung Hà thì thầm: "Đại đạo đơn giản nhất, lôi kiếp khi thật sự mạnh mẽ cũng cần quá nhiều tiếng động."

" Tiểu Cửu thì mạnh mẽ hơn, lúc nào cũng bất chấp mà chịu đựng lôi kiếp." Mục Dự Chu về phía đám mây sét: “Ta đang tự hỏi liệu nàng là lôi linh căn mới ."

Cung Hà vỗ vai : "Có thể chịu chút ít thì cũng đừng đòi hỏi gì thêm. Lôi kiếp là chuyện của mà, liên quan gì đến ngươi ."

Mục Dự Chu nhắc nhở một cách thiện: "Có khi nào chúng quá yếu ?"

Cung Hà đả kích, tự tin đáp: "Tuyệt đối ."

Chỉ vì tiểu sư bình thường mà thôi.

Nghe họ lải nhải một hồi, Nghê Truyền Vân cuối cùng cũng , giơ tay về phía Cung Hà: "Thời gian cũng sắp đến , pháp khí giấu giếm đưa ."

Vẻ mặt Cung Hà ngây ngô: "Cái gì?"

Nghê Truyền Vân: "Pháp khí che giấu thiên cơ."

Cung Hà: "…"

Nghê Truyền Vân: "Tiểu sư sắp đột phá Hóa Thần cảnh , cứ trì hoãn đột phá thử xem?"

Lời của sư đầy ẩn ý và uy hiếp.

Dưới cái của Nghê Truyền Vân, Cung Hà đành lượt lấy một vài pháp khí, tay cứng ngắc, ngón tay khẽ run lên vì tiếc nuối: "Đây là cái cuối cùng ."

Nghê Truyền Vân lạnh lùng: "Còn thể trụ lâu như , mấy đạo lôi kiếp thì thể g.i.ế.c ?"

Cung Hà mỉm khổ sở: "Sư , vấn đề thật sự trả lời , vượt qua kiếp nạn mới , bao nhiêu đạo lôi cũng rõ, dù độ kiếp thì còn hỏi lôi kiếp nữa."

Nghê Truyền Vân: "…"

Mục Dự Chu âm thầm dùng khuỷu tay đẩy Cung Hà một cái: "Huynh giấu kỹ ?"

Cung Hà gượng: "Định chia cho vài món, giờ thì hết ."

Mục Dự Chu ngạc nhiên : "Đùa gì , đột phá vì ? Che giấu thiên cơ là ?"

"Không ?" Cung Hà ngơ ngác.

“Đương nhiên là .” Mục Dự Chu thở dài: “Đệ còn kém hai tuổi, ít tu luyện hơn hai năm! Đệ ngộ đạo thể biến thái như tiểu sư ?”

Cung Hà lập tức sửa lời: "Vậy cố gắng , xem thế nào ."

Mục Dự Chu: "…"

thể ở tông môn nữa, cảm thấy quá áp lực.

Mục Dự Chu vẫn luôn lười biếng vì cạnh tranh với , cảm giác nguy hiểm, nên nhanh chóng yên tĩnh để quan sát qua việc vượt kiếp.

Lôi kiếp rơi xuống, bên ngoài thể thấy rõ.

Khu vực bao phủ bởi các quy tắc thiên địa trở thành một vùng đất trũng, đổ nát, mưa lôi đổ xuống, nhiệt độ nóng bỏng khiến gian xung quanh cũng biến dạng, phát những tiếng nổ lớn, sức phá hoại vô cùng khủng khiếp.

Tô Chước xếp bằng giữa biển lôi, xung quanh linh quang vây quanh, tỏa khí tức héo mòn đầy sinh khí.

Lôi kiếp xoắn vặn và linh lực vô tận điên cuồng đổ về phía nàng, linh khí kịp hấp thu biến thành sương mù linh khí, khói mờ ảo, ánh sáng lung linh, trong biển lôi nhẹ nhàng và êm ái như sương tiên, hé lộ những quy tắc khó thể diễn tả.

Mấy giờ .

Tô Chước mở mắt, đưa tay sờ một đám lông xám bên cạnh, Tỳ Hưu bỗng xuất hiện khi nàng vượt qua lôi kiếp cuối cùng, lông xám nhạt chuyển thành màu đen cháy xém.

nó vẫn còn sống.

Sau khi xác nhận sự an nguy của nó, Tô Chước thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu về phía chân trời.

Đôi mắt đen của nàng sâu thẳm như vực thẳm, như cả một dải ngân hà rộng lớn phản chiếu trong đó, khiến mà mất hồn.

Lôi kiếp trời tan.

Mặc dù là ban ngày nhưng trung hiện một dải ngân hà rộng lớn, vô biên, đến kinh động lòng .

Nhìn kỹ mới thấy những ngôi đó là những ký tự cổ xưa, giống như những hoa văn linh phù uốn lượn, do lượng quá nhiều nên trông như nhỏ bé.

Thân Tướng Vạn Đạo Gia.

 

Loading...