Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 446: Ma Tắc

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:18:11
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dị tượng do “Thân Tướng Vạn Đạo Gia” tạo nên vắt ngang bầu trời, ngân hà rực rỡ như tranh phát sáng cùng với mặt trời. Dù là phàm nhân cũng thể nhận điều bất thường huống hồ gì những cơ duyên chứng kiến dị tượng đều là đồng môn của Tô Chước.

Những tu sĩ trẻ tuổi nhưng tu vi cao ai lên tiếng.

Một phần vì chấn động, phần khác vì chẳng gì. Có mờ mịt, vẫn đang suy nghĩ.

Cho đến khi một giọng trầm thấp phá vỡ sự im lặng: “Thân Tướng Vạn Đạo Gia.”

Người lên tiếng đầu tiên chính là Tần Dĩ Luật.

Không khác nhận mà là vì họ thể dễ dàng khẳng định .

Khi xác nhận pháp tướng hiếm thấy một hai thì dù tất cả đều là thiên tài, trong lòng vẫn khỏi sửng sốt.

Họ bao giờ nghi ngờ tư chất của Tô Chước. Việc tiểu sư sẽ đột phá đến Thông Thánh cảnh là chuyện đương nhiên trong tương lai. họ ngờ nàng chỉ mới bước Dung Hồn cảnh bao lâu, thể ngưng tụ pháp tướng truyền thuyết “Thân Tướng Vạn Đạo Gia”.

Có những pháp tướng sở dĩ trở thành truyền thuyết, thậm chí thất truyền là vì chúng những điểm yếu ai cũng .

Có thể yếu cũng thể là quá khó tu luyện.

Thân Tướng Vạn Đạo Gia chắc chắn yếu, chỉ là quá mức kinh thế hãi tục. Thế gian thiếu truyền thừa, tu luyện nổi?

Tu sĩ tu hành là để thành tựu cảnh giới tối cao chứ để chứng minh bản là kỳ tài từng trong lịch sử.

Vạn đạo dù là cách ẩn dụ, nhưng nếu thực sự tu thành, e rằng công sức bỏ còn nhiều hơn cả việc tìm đủ vạn loại đạo tắc.

Thậm chí, trong một khoảnh khắc, Ngu Hồng Vũ nảy sinh nghi ngờ... rằng pháp tướng xuất hiện là do một tồn tại cực cao nào đó ngăn cản con đường tu hành của Tô Chước.

Tần Dĩ Luật nhướng mày, sang với ánh mắt dò hỏi.

Ngu Hồng Vũ lẩm bẩm: “Trời cho mà lấy, ắt sẽ chuốc họa . E rằng tiểu sư cũng chẳng quyền lựa chọn.”

Lý Đoạn Xuyên vỗ vai : “Nói chuyện gì mà xui xẻo , chỉ thôi là pháp tướng mạnh , chừng tiểu sư thực sự thể thống lĩnh vạn đạo, chúng còn thơm lây chứ, ha ha ha.”

Ngu Hồng Vũ Tứ sư vốn chút ít nhưng nhiều, chỉ thở dài đưa tay đỡ trán.

Tần Dĩ Luật nhẹ gật đầu, rõ là đồng tình với ai.

Một lúc lâu , dị tượng tan .

Bóng dáng Tô Chước xuất hiện mắt . Nàng vận pháp y màu bạc xám, cổ giao tay áo rộng, tà áo bay trong gió, hoa văn gấm óng ánh như ánh trăng, khí tức lạnh lùng mà thu liễm.

Chỉ mấy bước chân, nàng vượt qua cách mấy nghìn mét để đến mặt đồng môn.

Mọi điều hỏi, khỏi nghi hoặc, thấy cánh tay nàng đang vắt một cục lông xám tro trông như sét đánh, là Tiểu Tỳ Hưu.

Ai cũng con Tỳ Hưu nhỏ vốn ham chơi lười nhác, chủ động hứng lôi kiếp? Không lẽ là tiểu sư ép?

Tô Chước vỗ nhẹ lên Tỳ Hưu trong tay, để cục bông tro đang vắt tay tự nhảy xuống.

Một luồng hào quang lóe lên, Tỳ Hưu chạm đất hóa thành một thiếu nữ tóc xám mắt xám, đuôi mắt cụp xuống, má phúng phính... Không vì mấy năm qua Lẫm Nhi cứ luôn ôm Tỳ Hưu trong lòng mà cho ăn nuôi dưỡng, khiến hình của Tỳ Hưu biến thành một tiểu mỹ nhân, bộ váy do yêu lực hóa thành cũng mang phong cách phổ biến của Tiên triều.

Ngay cả Tô Chước lúc mới phát hiện cũng hết sức kinh ngạc.

“Bất ngờ ? Ngoài ý ?” Tô Chước nhẹ nhàng hạ xuống, chớp mắt : “Muội thêm một nữ nhi nè.”

Nàng nhiều Linh Kiếm, Linh Kiếm, còn cả thú khế ước... Tùy tiện đếm cũng thấy đông đúc như đàn con cháu.

con gái thì đây là đầu tiên!

Các sư : “…”

trời, tụi đang lo pháp tướng đó tu thế nào, tiểu sư thì đang vui mừng vì tự dưng thêm nữ nhi.

“Chuyện mà, tệ .” Mục Dự Chu vỗ tay tán thưởng, hiểu đầu đuôi liếc sang các sư : “Mấy vui ? Viện của sư ngày càng đông vui đó.”

Các sư : “…”

Sao vẫn thấy kỳ kỳ.

Cung Hà cũng vỗ tay: “Vui chứ, vui quá là đằng khác.”

“Coi như song hỷ lâm môn .” Lý Đoạn Xuyên cũng hùa theo dòng suy nghĩ của sư .

"Bây giờ tiểu sư chính là trẻ nhất trong môn phái bước Hóa Thần cảnh ."

"…"

Tiểu Tỳ Hưu biến thành - Vân Thôn chẳng mấy quan tâm đến đám Nhân tộc đang gì, chỉ kéo tay áo của Tô Chước, tội nghiệp chỉ Huyền Đạo thụ:

"Chủ nhân, ăn cái đó…"

"Ăn , chỉ cần ngươi thể hái ."

Tô Chước bất đắc dĩ đồng ý. Con Tỳ Hưu dù hóa thành mà vẫn chẳng đổi gì, mở miệng là đòi ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-446-ma-tac.html.]

Tiểu Kiếm nghiến răng: " là biến thành yêu cơ họa quốc !" Mà còn ăn khỏe nữa!

Rõ ràng chỉ là một cục mỡ tròn vo xí!

"Lẩu ở ?! Lẩu nào?!" Vân Thôn đột nhiên cảnh giác hẳn lên, đảo mắt tìm quanh nhưng chẳng thấy bóng dáng Nhật Nguyệt Kiếm .

Tiểu Kiếm: "…"

là dư sức gì.

Huyền Đạo thụ vô cùng hiếm thấy, đều rõ sâu cạn, nhưng Vân Thôn cứ nhất quyết tới gần.

Hóa hình thành cũng chỉ vì chuyện .

Tô Chước nhắc nhở: "Cẩn thận cái cây đó đ.á.n.h ngươi đấy."

Vân Thôn lắc đầu: "Sẽ , chủ nhân."

Nàng Tô Chước bằng ánh mắt tràn đầy tin tưởng lạch bạch lạch bạch chạy tới Huyền Đạo thụ, vỗ vỗ tà váy.

Sau đó, ngay ánh mắt , phịch một tiếng quỳ sụp xuống đất.

"Ta ăn…"

"Xin ngươi đấy…"

Thiếu nữ chắp tay thành khẩn, miệng lẩm bẩm như đang cầu khấn.

Tô Chước dở dở , đưa tay che mắt.

Nàng hiểu . Tại con Tỳ Hưu đột nhiên nổi hứng, mượn lôi kiếp của để hóa hình.

Không vì bừng tỉnh chí tiến thủ gì cả, mà đơn giản là vì… ăn quả Huyền Đạo thụ.

Tóm là vì ăn.

Tiểu Kiếm suy ngẫm: "Tỳ Hưu là linh thú cát tường mà, xin chút đồ ăn cũng quá đáng ."

Tô Chước: "Trước đó ngươi thế ."

Tiểu Kiếm giận dữ: "Tay bắt sói và ăn hại chờ khác ?!"

Tô Chước quản chuyện của Tỳ Hưu nữa mà sang các sư với vẻ mặt phức tạp, định chuyển đề tài.

chẳng bắt đầu từ .

bây giờ nên bàn chuyện pháp tướng, nhưng nhắc đến pháp tướng thì như chọc nỗi đau.

Sau đột phá, Tô Chước lĩnh ngộ chính là "Thân Tướng Vạn Đạo Gia".

Thật lòng mà , đây nàng cũng tìm hiểu nhiều về nó. Những ghi chép trong cổ thư đều mơ hồ, mà những pháp tướng hiếm gặp và thất truyền thường đồng nghĩa với con đường tu luyện cực kỳ gian nan.

Suy đoán của Ngu Hồng Vũ là đúng. Tô Chước tu pháp tướng là vì thực sự lựa chọn nào khác.

Nàng cảm nhận các pháp tướng khác đều đúng, chỉ pháp tướng là phù hợp, nhưng phù hợp thì là một thử thách mới.

Cũng may, khác với lúc còn ở Dung Hồn cảnh còn m.ô.n.g lung, khi lĩnh ngộ "Thân Tướng Vạn Đạo Gia", nàng gần như ngay lập tức hiểu cách tu luyện đến Xuất Khiếu cảnh.

Cách thì , nhưng ngược đời.

Tô Chước day trán, khẽ hỏi: "Sư , nếu tu đạo tắc của Ma tộc, sư phụ đ.á.n.h ?"

Pháp tướng Vạn Đạo bao hàm vạn pháp. Không rõ là vì nó vượt khỏi ranh giới chính tà, là do Tô Chước từng luyện hóa Vạn Ma Khí Vận, nhưng quá trình tu luyện dẫn nàng tới việc tiếp cận ma tắc.

Trước nàng nghĩ tới điều , nhưng khi cũng quá ngạc nhiên.

Nguồn gốc của nàng liên quan đến Ma Đạo, bây giờ pháp tướng cũng yêu cầu tu luyện ma tắc, bảo là phía thế lực nào thúc đẩy thì nàng cũng tin nổi.

Huống chi, đến ma tắc, Tô Chước cũng chẳng lạ gì, hồi nhỏ đ.á.n.h ít .

Giờ chắc vẫn còn vài vị thế t.ử ở Ma giới nhận nàng.

nàng dám chắc nếu thật sự tu ma tắc, sư phụ đ.á.n.h nàng đến mức ai nhận .

Nghe câu hỏi đó, Cung Hà chậm rãi đáp: "Với kinh nghiệm của … sư phụ từng đ.á.n.h c.h.ế.t t.ử nào."

Tô Chước trầm mặc một lúc: "Được , hiểu ."

Bây giờ là từng.

Còn … thì chắc.

Thu Vũ Miên Miên

 

Loading...