Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 447: To gan cãi lại
Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:18:33
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tiểu sư cứ thẳng là tu ma chuyển sang Ma Vực, như là thỏa hiệp , sư phụ chắc sẽ đồng ý cho tu ma tắc thôi... Á! Sư đ.á.n.h gì?!" Mục Dự Chu hăng hái hiến kế nhưng ăn đòn, ôm đầu chuồng một bên.
Hai sư đều " tin nhưng trả lời", lúc Ngu Hồng Vũ cũng suy nghĩ xong.
"Truyền thuyết kể rằng thời thượng cổ, thần và ma vốn là cùng một tộc, sức mạnh phân chính tà. Chỉ là thần linh diệt vong, còn ma thần thì vẫn tồn tại, ma khí mới trở nên quá tà ác, lợi cho tu hành. Tiểu Cửu Vạn Ma Khí Vận, ma khí mê hoặc, chắc là ."
"Ma tắc tuy là một phần của Ma Đạo, nhưng cũng chỗ tương đồng với đạo tắc của Nhân tộc. Muội chỉ lấy ma tắc tài nguyên tu luyện, quá phụ thuộc thì cũng , tìm hiểu một chút cũng hại."
"Nói chung sư phụ hiểu nhiều về lịch sử thượng cổ, cứ mạnh dạn mà cãi lý, cứ truy về thời thượng cổ mà ai ai cũng tu như ."
Ngu Hồng Vũ tìm đủ lý do.
Tiểu sư chỉ là thiên phú kỳ dị, giống như trở huyết thống tổ tiên, chấp nhận sự thật ... thì sư phụ còn gì chấp nhận nữa?
Năm đó tiểu sư mười bốn tuổi thành Kiếm Tôn, chẳng ông cũng chấp nhận ?
Tô Chước: "...Vâng ạ!"
Lý Đoạn Xuyên thấy chuyện lạ: "Huynh thời thượng cổ là bao giờ nhỉ?"
Ngu Hồng Vũ: "...Cỡ vài triệu năm ?"
Tô Chước cứng miệng: "Cũng chỉ là kiếm cớ từ khi Nhân tộc khởi nguồn mà thôi."
Cung Hà hào hứng sợ chuyện lớn: "Xem Tam sư quen việc c.h.é.m gió với sư phụ nhỉ."
"Nói bậy gì đó, c.h.é.m gió với sư phụ lúc nào chứ?" Ngu Hồng Vũ thản nhiên, "Ý là khuyên sư nên dũng cảm mà giải thích."
"Giải thích thì dễ, gan của cũng to mà." Tô Chước cảm khái: "Dù giờ sư phụ cũng thấy... vẫn còn sống một thời gian. Các sư cứ tu luyện , đừng lo cho , để nghĩ thêm chút nữa."
Ngu Hồng Vũ gật nhẹ: "Ừ."
Tô Chước sang hỏi: "Lục sư cũng định đột phá luôn ?"
Cung Hà nghiêm túc: "Ta chuẩn thêm chút nữa. Nhìn độ kiếp mà phát khiếp."
Tô Chước bản một lượt: "Muội độ kiếp cũng t.h.ả.m mà." Y phục vẫn mới tinh nè.
Cung Hà: "Chỉ đơn thuần là sợ lôi kiếp thôi, liên quan gì đến t.h.ả.m ."
Tô Chước: "...Vậy khắc phục mới ."
Thời buổi mà tu luyện đến Dung Hồn cảnh còn sợ lôi kiếp thì cũng đặc biệt thật.
Linh lực quanh Huyền Đạo thụ cổ mộc ảnh hưởng, cực kỳ thích hợp cho tu luyện, còn nhẹ nhàng và dày đặc hơn cả linh khí bên hồ Thiên Trì trong Hải Trung. Mức độ tinh khiết thì ngang với linh lực xử lý đặc biệt ở Kiếp Thiên giới.
Dù thể dễ dàng hái quả của nó, nhưng chỉ cần yên mà tu luyện thì cũng là chuyện .
nếu tay hái quả thì chuẩn sẵn tâm lý "lành ít dữ nhiều", bởi ai chọc giận Huyền Đạo thụ sẽ xảy chuyện gì.
Trước đó cần tận dụng linh lực nơi .
Đây chính là kết quả từ cuộc "mưu tính công khai" của các sư .
Vân Thôn nhất quyết ở Huyền Đạo thụ xin quả ăn, tuân theo cách của riêng thần thú cát tường, Tô Chước cũng ngăn cản.
Khác với sự cảnh giác khi khác đến gần, khi Tiểu Tỳ Hưu tiến gần Huyền Đạo thụ, nó chẳng phản ứng gì.
Thế nhưng sức chịu đựng cầu nguyện thành kính của Vân Thôn chỉ kéo dài vài canh giờ, đó chẳng gối lên rễ cây ngủ mất, chẳng bao lâu biến trở hình dạng Tỳ Hưu, lăn qua lăn ngủ càng say hơn.
Cứ thế mấy ngày trôi qua yên ả.
Tiểu Kiếm nhịn hỏi: "Không ngươi háu ăn ? Sao trèo lên ăn luôn ?"
Vân Thôn ôn hòa đáp: "Không trèo lên ."
Lúc ở d.ư.ợ.c viên của Tiên triều còn tỷ tỷ Lẫm Nhi che chở, chứ ở đây mà gây chuyện thì thật sự sẽ đuổi ngoài.
Vân Thôn là một con Tỳ Hưu điều.
Tiểu Kiếm: “...Thật tội nghiệp.”
Vân Thôn: “Ca ca Tiểu Kiếm hái quả ?”
Tiểu Kiếm bắt đầu bay bổng: “Chuyện gì khó?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-447-to-gan-cai-lai.html.]
“Vậy thử xem .” Vân Thôn dụ dỗ.
Tô Chước đành lên tiếng cắt ngang: “Vân Thôn, đừng trêu nó nữa.”
Vân Thôn ngoan ngoãn: “Vâng ạ.”
Tiểu Kiếm khó hiểu: “Tô Chước, ngươi gì thế? Một cục mập tròn như nó trêu ?”
Vân Thôn sang: “Ca ca Tiểu Hôi hái quả ?”
Tiểu Hôi lạnh lùng: “Ta mắc chiêu , hơn nữa nhỏ tuổi hơn ngươi.”
Chiêu hồi bé xài mãi , đừng hòng lừa long.
“Ồ, thế .” Thật Vân Thôn học từ , giờ ngoan ngoãn giải thích: “Tính cả tuổi trong trứng thì lớn hơn nhiều, .”
Tiểu Kiếm: “…”
Trông Vân Thôn tưởng thật thà ngây ngô, ai ngờ cũng là “nhóc xanh” rồng “ xanh” nuôi dạy .
Có lẽ vì nhỏ tuổi nhất là Tô Chước cũng đột phá Hóa Thần nên Cung Hà và Mục Dự Chu hiếm hoi chịu kiềm chế hiếu động, bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Nghê Truyền Vân cảm thấy mãn nguyện.
Muốn ép các sư chăm chỉ, vẫn trông chờ tiểu sư thôi.
nghĩ kỹ thì, bản là Hóa Thần cảnh.
Sư cũng là Hóa Thần cảnh.
Nói về “cạnh tranh”, bây giờ sư đủ sức “cạnh tranh” với tất cả .
Nghê Truyền Vân: “…”
Sao lửa cháy tới chỗ luôn .
Tuy , đồng môn càng sớm Hóa Thần cảnh càng . Cổ cảnh Vân Trung đảo sẽ mở nửa năm nữa, dù nơi chắc là lối , nhưng cũng tránh khỏi sẽ tới. Tăng cường thực lực vẫn là cách nhất để tự bảo vệ bản .
Sau vài ngày tu luyện, cuối cùng họ cũng chào đón một trận lôi kiếp thứ hai.
Là lôi kiếp Xuất Khiếu cảnh.
“Đại sư quả là im lặng chuyện lớn.” Mục Dự Chu ghen tị lẩm bẩm.
Hắn còn Hóa Thần! Thế mà Đại sư Xuất Khiếu luôn !
Thu Vũ Miên Miên
...Cơ mà nghĩ cũng hợp lý.
Chỉ là kích thích khác thôi.
Tần Dĩ Luật vốn nghiêm khắc, với nhiều chuyện đều là dùng thái độ thờ ơ, các sư sợ mãi cũng quên luôn sợ cái gì, cùng lắm là vì gương mặt sắc bén của Đại sư khiến họ theo thói quen mà dè chừng.
Hóa là do cảnh giới áp đảo.
Có lẽ vì quy tắc nơi đặc biệt, phạm vi ảnh hưởng của lôi kiếp khá nhỏ, chỉ cần tránh xa đủ là sẽ liên lụy.
Cơ hội tận mắt xem một Xuất Khiếu cảnh độ kiếp là cực kỳ hiếm . Để an , các tu sĩ thường sẽ đến tiểu thế giới chuẩn từ , còn gần như chắc chắn trưởng bối hộ pháp. Những quan sát đều là đồng môn tín.
Lúc lôi kiếp giáng xuống, cách xa hàng ngàn dặm vẫn thể thấy trời đất rực sáng, ánh sáng khiến cả tầm mắt chỉ còn một mảnh trắng xóa, thấy bất cứ điều gì nữa.
Tô Chước nheo mắt , trong lòng thoáng ngẩn ngơ, như thể thấy âm nhạc tiên giới vang vọng bên tai, ảo giác tiên cảnh hiện từ nơi thiên quang xuất hiện, cảnh nối tiếp , khiến sinh lòng ngưỡng mộ, dời nổi ánh mắt.
Tỉnh , Tô Chước cụp mắt thẳng nguồn sáng nữa. Ánh sáng chói chang duy trì lâu mới dần giảm , thì đó là thiên kiếp đầu tiên của Xuất Khiếu cảnh: Phù Quang kiếp.
“Không nên nữa.” Giọng Ngu Hồng Vũ trầm thấp, nghiêm trọng: “Đó là một trong mười tám thiên kiếp Tiên kiếp - Phù Quang kiếp. Chủ yếu ảnh hưởng tâm trí, thiêu luyện thần thức.” Chỉ cần sơ sẩy là thần thức sẽ đốt sạch.
Vì Đại sư đang độ kiếp nên nốt câu cuối.
Mọi đều thôi nữa.
Tô Chước trong lòng tiếc nuối, vất vả lắm mới đột phá Hóa Thần, kết quả chỉ xem mỗi đạo đầu tiên của Xuất Khiếu.
Muốn lên Xuất Khiếu khó quá mất...