Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 448: Xem trước đã

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:18:55
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên kiếp của Xuất Khiếu đầy hiểm họa, chỉ ngoài quan sát mà vẫn cảm nhận sự uy nghi khiến tim đập thình thịch.

Khó khăn lắm mới đợi đến khi quy tắc thiên địa tản , bầu khí tĩnh mịch vẫn còn bao trùm khắp đất trời.

May mà Tần Dĩ Luật nhanh chóng trở , tổn thương gì nghiêm trọng, chỉ là sắc mặt tái , nhưng khí thế quanh thì mạnh mẽ hơn hẳn.

“Chúc mừng Đại sư đột phá Xuất Khiếu cảnh!”

“Chúc mừng Đại sư …”

Tần Dĩ Luật độ kiếp xảy bất trắc, cũng như bày trò gì bất ngờ như Tô Chước nên ai nấy đều chúc mừng một cách quy củ.

Chỉ Nghê Truyền Vân truyền âm hỏi nhỏ: “Sư đột nhiên độ kiếp, chẳng lẽ cũng tiểu sư ép?”

“Gì cơ?” Tần Dĩ Luật khó hiểu sang.

Nghê Truyền Vân lập tức đổi giọng: “Không gì.”

Một lúc , Nghê Truyền Vân vẫn nhịn : “Ta cứ tưởng sư đột nhiên độ kiếp là vì sư tu luyện nhanh quá.”

Tần Dĩ Luật dường như quá quen: “Chẳng từ đến giờ vẫn như ?”

Đã thành thói quen .

Nghê Truyền Vân: “ đây Hóa Thần cảnh.”

Tần Dĩ Luật: “Đệ sợ ?”

Nghê Truyền Vân buồn bã : “Không sợ, là lo tim chịu nổi.”

“Năm đó mới Dung Hợp cảnh, linh mạch của tiểu sư phế bỏ tu từ đầu, mà vài năm đuổi kịp đến Hóa Thần cảnh . Quả thật là chút choáng váng. Không tu Ma Đạo thì sẽ thế nào nữa.”

“Hơn nữa lỡ như sư phụ chuyện, hỏi tại nhiều năm như vẫn đột phá Xuất Khiếu cảnh thì thật sự khó trả lời.”

Mọi đều là thiên tài, nhưng gặp một thiên tài kiểu như , ai cũng khó tránh khỏi d.a.o động tâm lý.

Nghê Truyền Vân xem là “ép tu luyện” ít nhất , bản tự thiên phú chỉ ở mức trung bình, Xuất Khiếu cảnh đột phá là đột phá , ít nhất cũng cần bế quan một thời gian, chuẩn kỹ càng. Hoàn khác với kiểu như Đại sư kiểu ngẫu nhiên ngộ đạo của tiểu sư .

Tần Dĩ Luật thản nhiên : “Giải thích nổi thì khỏi giải thích. Sư ‘Thân Tướng Vạn Đạo Gia’, tốc độ tu luyện sẽ nhanh  như bây giờ, cần quan tâm nhiều hơn.”

Nghê Truyền Vân còn đang bối rối vì Đại sư chắc chắn thế thì Tần Dĩ Luật tiếp: “Nếu vẫn tu luyện nhanh như thế thì sẽ càng kích thích hơn. Đệ cứ cố mà giữ tâm thái bình thường.”

Biểu cảm Nghê Truyền Vân vặn vẹo, nhưng nghĩ đến tương lai biểu cảm của đám Thiên Nhân giới còn vặn vẹo hơn, bất giác nở một nụ kỳ quái.

Tần Dĩ Luật: Hỏng , thêm một hóa điên.

“Trời trao trọng trách, con đường tu luyện của sư theo lẽ thường, nên dùng lẽ thường mà suy đoán.” Truyền âm cần mở miệng, Tần Dĩ Luật hiếm khi nhiều thêm mấy câu.

Dù gì thì Nhị sư luôn trầm cũng chịu nổi nữa, chứng tỏ là kích thích nhẹ.

Tần Dĩ Luật thì cảm thấy vẫn , từ nhỏ cô độc, sư sợ là chuyện tự nhiên, cũng chẳng cần duy trì uy nghi của Đại sư .

Cho dù vượt cảnh giới của … thì cũng là chuyện bình thường thôi.

Cụ thể “bình thường” chỗ nào thì còn nghĩ .

Tô Chước mới mười hai tuổi trùng tu linh mạch, tới mười năm Hóa Thần, dù thế nào cũng thấy quá phi lý.

Hiện tại Tần Dĩ Luật đột phá , nhưng chẳng ai ý định thử thách thực lực của . Đột phá cũng khác biệt gì mấy.

Đại sư chính là Đại sư

Ai mà dám chọc chứ.

Tô Chước thì “ lòng nhưng gan”, thấy Đại sư và Nhị sư đang chuyện, trong lòng bèn gọi nhỏ một tiếng: “Tiểu Ảnh !”

Ma Ảnh: “?”

Tô Chước: “Lấy chút ma tắc cho xem !”

Nàng chỉ xem thôi, định tu luyện .

Ma Ảnh xuất hiện, chỉ dùng ý niệm truyền thức hải của nàng.

Tô Chước vốn chuẩn tinh thần quy tắc Ma Đạo chắc chắn nghịch trời nghịch đất, nhưng xem kỹ , nàng cảm thấy... cũng đến nỗi quá bi quan.

Chỉ cần tâm trí ảnh hưởng bởi Ma Đạo, việc tu luyện ma tắc vốn đề cao tận dụng thứ để tu hành, cụ thể tận dụng gì vẫn do tu sĩ tự lựa chọn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-448-xem-truoc-da.html.]

Ma tộc ở ngoài Ma Vực thì ưa sát phạt cướp bóc, còn trong Ma Vực thì thích c.h.é.m g.i.ế.c lẫn . Nếu dùng các phương pháp như hiến tế, đoạt xá để tăng tu vi thì cách tu luyện chẳng khác gì Nhân tộc tu đạo sát phạt.

Chưa chắc tàn nhẫn bằng lúc nàng tu Diệt Chiến đạo nữa kìa.

Tô Chước lắc đầu thở dài đầy cảm thán.

Nàng vốn

Một lúc , Tần Dĩ Luật bước tới, lấy một xấp giấy tuyên trắng như tuyết, đưa cho Tô Chước.

“Muội tu ma tắc, thể xem qua cái .”

Tô Chước lật xem vài tờ, tò mò hỏi: “Sư lấy nhiều ma tắc thế?”

Tần Dĩ Luật: “Mới đấy.”

Tô Chước: “…”

Mọi : “…”

Tô Chước giật đến giãn đồng tử: “Sư cũng từng tu Ma Đạo ư?”

Tần Dĩ Luật bình thản đáp: “Ừ.”

“Trước giờ từng .” Ngu Hồng Vũ bỗng xen , ánh mắt đầy kinh ngạc, ngay cả cũng chuyện .

Thu Vũ Miên Miên

Tần Dĩ Luật như chuyện đương nhiên: “Không ai hỏi.”

Ngu Hồng Vũ hạ giọng: “Không ai hỏi thì thể chủ động ? Để bọn sốt ruột đến thế? Mạng sư cũng là mạng mà!”

Tần Dĩ Luật nhíu mày, vẻ khó hiểu: “Các sốt ruột? Vì cái gì?”

Ngu Hồng Vũ mặt biểu cảm: “Sư tu ma tắc, gấp ? Đây là đại nghịch bất đạo! Không tu cũng !”

Tần Dĩ Luật bất đắc dĩ: “Ngươi diễn xuất quá đạt.”

Hắn thật sự sự lo lắng là giả vờ.

Chỉ cảm thấy Tam sư tiếp thu nhanh, còn giỏi lừa cả sư phụ.

nếu như Đại sư cũng từng tu Ma Đạo, thì nguy cơ trục xuất khỏi sư môn khi tu ma tắc xem như xóa bỏ.

Ở Linh giới, tu sĩ Nhân tộc tu luyện ma tắc quả thực xem là đại nghịch bất đạo. Trừ phi kẻ đó quy hàng Ma tộc, còn thì chẳng mấy ai hiểu rõ chi tiết. Dù tài liệu ghi chép thì cũng liệt sách cấm trong Tàng Kinh Các, sợ hại t.ử trẻ tuổi.

“Sư , ma tắc cần tu luyện thế nào?” Tô Chước dám tùy tiện, bèn hỏi thẳng.

Tần Dĩ Luật suy nghĩ một chút, cũng tìm nguyên tắc gì đặc biệt: “Xem xong sẽ hiểu.”

Tô Chước thầm nghĩ: mà đơn giản quá

“Có cần học thuộc ? Có phương pháp đặc biệt gì ?”

Tần Dĩ Luật chắc chắn: “Không cần.”

Tô Chước cúi xấp tuyên chỉ trong tay, nét mực còn mới, vài chỗ còn gạch qua.

Tần Dĩ Luật giải thích: “Ma tắc thường thất truyền, nếu cũng chỉ là bản khuyết. Những phần tự bổ sung đều đ.á.n.h dấu, nếu cảm thấy thì thể tự điều chỉnh.”

Ma tắc chép cũng giống như đạo tắc của Nhân tộc, đều là chữ các tu sĩ ghi dựa sự lĩnh ngộ một loại đạo lý. Nếu lĩnh ngộ đủ sâu thì thể tự sửa chữa.

Tiền đề là lĩnh ngộ đủ.

“Sư , nếu chỗ nào hiểu, sẽ hỏi .” Tô Chước thành thật: “Muội mà tự tiện sửa e là sai to.”

Tần Dĩ Luật nhẹ gật đầu: “Ừ.”

Tô Chước chằm chằm nét chữ quen thuộc tuyên chỉ, nhớ tới Phú Thần đạo mà bản từng tu luyện .

Lúc đó nàng nghĩ gì nhiều, về mới bản Phú Thần đạo mà lấy đúng là do Đại sư , chép từ ai cả.

Sở dĩ Tần gia phản đối Tần Dĩ Luật đem đạo tắc ngoài, cũng vì bản chỉnh do chính bổ sung. Nếu , cả Tần gia sẽ ai tu luyện nổi.

Đối với Tô Chước, lúc nào đạo tắc từng qua tay Đại sư cũng dễ lĩnh hội hơn.

Ma tắc cũng .

 

Loading...