Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 449: Dễ chết

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:19:11
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu ở bên ngoài, việc tu luyện ma tắc chắc chắn sẽ gây tranh cãi.

Thế nhưng hiện giờ, trời đất chỉ còn mấy sư sống sót. Cú sốc ban đầu qua , chuyện tu ma tắc cũng chẳng còn là chuyện lớn nữa.

Một mặt là bởi ai trong bọn họ là quá câu nệ quy củ, mặt khác là vì ai cũng mang theo Vạn Ma Khí Vận, về bản chất vượt lên nhiều loại ma tắc, đến nỗi e dè sợ hãi.

Tô Chước dựa Ma Ảnh cùng sự truyền dạy của Đại sư mà bắt đầu lĩnh ngộ ma tắc.

đúng là tính chất của ma tắc hung bạo hơn nhiều loại đạo tắc mà Tô Chước từng thấy, giống như sự khác biệt giữa mặt hồ tĩnh lặng và dòng thác cuồn cuộn.

Tu sĩ cấp thấp thể thử lĩnh ngộ đạo tắc, lĩnh ngộ cũng chẳng , nhưng nếu là yêu ma cấp thấp thuần phục ma tắc, thì chẳng khác gì mười phần c.h.ế.t chín, cần đến nhiều ma đan, linh d.ư.ợ.c hỗ trợ.

Tô Chước hiện tu vi Hóa Thần cảnh nền, nên việc áp chế ma tắc đối với nàng tính là khó.

Lại thêm d.ư.ợ.c lực còn sót từ một phần ba Huyền Đạo quả tiêu hao hết, Tô Chước dễ dàng bước giai đoạn tham ngộ tu luyện, quanh đạo quang lượn lờ.

Một tu sĩ chính đạo tu luyện ma tắc mà vẫn nhập ma, thực sự là cực kỳ hiếm thấy. Ngu Hồng Vũ nhịn hỏi Tần Dĩ Luật:

“Sư , tiểu sư tu ma tắc thế nào ?”

Tần Dĩ Luật đáp:

“Rất hợp.”

Ngu Hồng Vũ còn tò mò một chuyện:

“Lúc sư phụ đồng ý cho tu ma tắc?”

Tần Dĩ Luật hề ngạc nhiên:

“Là sư phụ bảo tu.”

Ngu Hồng Vũ nhận mức độ ‘thả trôi’ của sư phụ đạt tới cảnh giới mới, vẫn cam lòng hỏi tiếp:

“Không căn dặn gì ư?”

Tần Dĩ Luật nghĩ một chút, thuật :

“Nhịn một chút. Làm gì cũng nên chừa đường lui.”

Ma đạo vốn bạo liệt, dù trực tiếp nó khống chế thì tính cách cũng khó tránh khỏi ảnh hưởng ít nhiều.

Ngu Hồng Vũ cảm thán:

“Không ngờ sư phụ cũng từng những lời như .”

Tần Dĩ Luật gật đầu, thêm:

“Nếu nên g.i.ế.c hai thì chỉ g.i.ế.c một là đủ.’”

Ngu Hồng Vũ mà mở mang tầm mắt:

“Câu cũng là sư phụ ?”

Chưa từng qua luôn.

Tần Dĩ Luật nhàn nhạt :

“Ta g.i.ế.c ít quá, nếu chừa ai sống sót thì mang thêm vài . Sư phụ là để mang theo sư .”

Ngu Hồng Vũ: “…”

“Sư phụ… chắc ý đó…” nghĩ kỹ , Ngu Hồng Vũ cũng thấy lời Đại sư lý:

nghĩ theo hướng đó, đúng là hợp với tính sư phụ.”

sư phụ vốn chẳng thích quản nghiêm tử, Tần Dĩ Luật quen hành động một , ai cũng . Mãi , đám sư lớn lên, mới chịu dẫn theo bọn họ ngoài.

Trước giờ sư còn nghĩ rằng là do tu vi đủ cao, còn kéo chân Đại sư nữa, ai ngờ là vì sư phụ nhắc nhở, bảo đừng g.i.ế.c hết, để vài … cho sư g.i.ế.c.

Nghĩ tới đây, Ngu Hồng Vũ hỏi:

“Sư định đến Ma Vực tu luyện ?”

Đến Ma Vực?!

Chuyện còn đại nghịch bất đạo gấp bội việc tu ma tắc. Dù hiện ngoài ở đây, Ngu Hồng Vũ vẫn dùng truyền âm để .

Tần Dĩ Luật bình thản:

“Chưa chắc sư phụ sẽ đồng ý, nhưng vẫn đang cân nhắc.”

Ngu Hồng Vũ nghiêm giọng:

“Theo tư tâm, mong đừng thì hơn. Cầu đạo thì cứ cầu đạo, nhưng bao đời tu sĩ lệnh đến đó, kẻ thì tay trắng trở về, kẻ thì hóa thành Ma tộc.”

Tần Dĩ Luật

“Ta theo lệnh, chỉ là thôi.”

Ngu Hồng Vũ trầm mặc một lúc :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-449-de-chet.html.]

Thu Vũ Miên Miên

“Chắc sư cũng rõ, mệnh liên quan đến Thái Nhất chân khí , nhất là khi thấy pháp tướng của tiểu sư …”

Tần Dĩ Luật:

“Ta .”

Ngu Hồng Vũ tiếp:

“Huynh vượt qua Phù Quang kiếp, thiên đạo giáng xuống mười tám tầng thiên kiếp, nghĩa là thừa nhận đạo cơ của . Ma Vực, chắc sẽ dễ dàng như .”

Hắn dừng một chút, thẳng thắn:

“Ta thẳng, dễ c.h.ế.t lắm.”

Tần Dĩ Luật trả lời.

Ngu Hồng Vũ : “Dù đạt đạo pháp đó, cũng vẫn dễ c.h.ế.t. Giờ chúng đang Vân Trung đảo, chỉ là mảnh vỡ của Huyền giới ngày xưa. Tại Huyền giới tan nát thế ? Không vì họ phản thiên để phục hưng …”

Tần Dĩ Luật: “Thế gian đạo pháp nhạt nhẽo, chỉ tò mò một chuyện đó, mà ngoài Ma Vực, chẳng nơi nào thể tìm thấy.”

Dáng vẻ của Ngu Hồng Vũ bất lực: “Mấy thiên tài các ngươi lúc nào cũng như , lĩnh ngộ đạo dễ dàng nên tìm kích thích ?”

Tần Dĩ Luật: “…”

Ngu Hồng Vũ thở dài: “Sư phụ từng lúc thu nhận đại tử, vốn dạy dỗ cho , ngờ chịu chuyên tu kiếm đạo; Nhị sư là một kẻ ham tiền, chỉ lo vơ vét của cải. Đến khi thu thì tùy tiện mặc học gì cũng , sư phụ quản nữa. Mấy sư phía cũng đều tu luyện lum tung cả lên… giờ đến sư lĩnh ngộ pháp tướng ai từng tu thành, sư phụ đến cuối cùng tìm ai truyền y bát.”

Tần Dĩ Luật nhắc nhở: “Lão Thất.”

Ngu Hồng Vũ: “Ồ, lão Thất giờ chểnh mảng luyện kiếm nữa, kiên trì bao lâu, nếu tiếp tục thì vẫn hy vọng.”

“... Ừ.” Tần Dĩ Luật đáp thế nào. Tuy bọn họ sư phụ bỏ mặc, tu hành lung tung theo ý , nhưng cũng vấn đề gì. Không hiểu qua lời Tam sư thì giống như sắp tiêu đời đến nơi .

là sự thật.

Biết khuyên , Ngu Hồng Vũ từ bỏ việc thuyết phục, bắt đầu dặn dò: “Dạy sư ma tắc thì tranh thủ dạy nhanh lên, thần tông ngoài Đại sư e rằng chẳng ai dạy nổi.”

Khóe miệng Tần Dĩ Luật giật giật: “Ta cũng tìm cái c.h.ế.t.” Sao như thể đang để di ngôn ?

Ngu Hồng Vũ với giọng nghiêm trọng: “Lỡ tu luyện mà nhập ma thì ? Ma tộc tiến Thiên giới sẽ thiên đạo phản phệ đó, thể về tông môn. Đến lúc đó, sư hỏi về ma tắc mà mạo hiểm Ma Vực, cũng nhập ma… cứ thế từng một… lâu dần chúng thành Ma môn mất.”

Tần Dĩ Luật suýt thở dài: “Sức tưởng tượng của sư thật phong phú thật.”

Không mong cái gì hơn .

Liên tưởng của Ngu Hồng Vũ tuy phần kỳ lạ nhưng thể xảy .

Về , để tránh liên lụy sư môn biến thành Ma môn, Tần Dĩ Luật tăng tốc dạy Tô Chước ma tắc.

Những gì thể dạy, đều dạy hết. Nếu chẳng may sa chân nhập ma, sư cũng cần liều mạng Ma vực để cầu học.

Ngu Hồng Vũ chỉ còn im lặng.

Trong lúc Tô Chước đang chăm chỉ tu luyện, Nghê Truyền Vân đột phá Xuất Khiếu cảnh.

Chuyện ngoài kế hoạch.

Ngu Hồng Vũ bình luận: “Các ngươi thiên tài gì cũng , chỉ là quá vội vàng.”

Nhị sư trực tiếp đột phá khiến Cung Hà và Mục Dự Chu dù cũng đột phá Hóa Thần nhưng thấy hưng phấn, trái còn chút trống trải mất mát.

đó Diêm Nguy Nhiên khi đột phá chạy khiêu chiến Nhị sư , cuối cùng chuốc lấy t.h.ả.m bại để bài học rõ ràng, nhưng giờ họ thể hai đấu một, kết cục chắc cũng khác… nếu như Nhị sư đột phá Xuất Khiếu cảnh.

Giờ thì thể đ.á.n.h , bọn họ chuyển mục tiêu sang Huyền Đạo thụ.

Huyền Đạo thụ thiên kiếp liên tù tì kéo đến ầm ĩ đến mức tê liệt.

Rốt cuộc là các ngươi đến đây gì thế?

“Tỳ Hưu ?” Cung Hà xếp bằng bãi cỏ, mắt lóe ánh sáng.

Tô Chước nghiêng đầu về phía Huyền Đạo thụ: “Tỳ Hưu Huyền Đạo thụ chuyện.”

Bên cạnh, Mục Dự Chu cầm kiếm c.h.é.m loạn, như sắp phát điên, miệng lẩm bẩm: “Bảo Tỳ Hưu hỏi , rốt cuộc khi nào Vân Trung đảo mới mở? Cho gặp sống cái coi!”

Tô Chước sống xem như sống gọi thầm Vân Thôn mấy trong lòng.

Dưới gốc cây, Tỳ Hưu xám xịt lăn một vòng, hóa thành một cô bé tóc xám quỳ , ôm lấy cây ngọc thạch của Huyền Đạo thụ mà lắc lắc.

Thân của Huyền Đạo thụ to lớn, ôm xuể mà cũng thể rung chuyển, Vân Thôn áp tai lên cây lắng một lúc đầu Tô Chước.

Nó truyền âm bằng ý niệm với Tô Chước, sắc mặt Tô Chước ban đầu nghi hoặc, nhanh chóng vui vẻ mặt.

Tu luyện đến nay, trong lúc tâm cảnh định nàng hiếm khi biểu lộ cảm xúc, lúc còn vui hơn cả khi đột phá Hóa Thần.

“Vân Trung đảo sắp mở .” Tô Chước .

 

Loading...