Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 456: Không ăn

Cập nhật lúc: 2025-12-18 11:42:35
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Địa Khóa quan hệ gì với Ma Đạo, chỉ là giận ch.ó đ.á.n.h mèo thôi…  Tuy nhiên, trút giận lên Ma Đạo cũng chẳng .”

“Đôi khi Ma Đạo thăm dò chỉ là để gây sự, c.h.é.m .”

Tô Chước sư phụ chia sẻ về kinh nghiệm c.h.é.m Ma Đạo, chỉ gật đầu.

“Sư phụ con định tu luyện ma tắc ?” Tô Chước bỗng nhiên hỏi.

Vẻ sắc Lạc Thương Sơn khựng .

“Không .”

“Con tu luyện ma tắc ?” Giọng của Lạc Thương Sơn lạnh lùng nhưng chút mơ hồ, nếu Tô Chước quá quen với kiểu nuôi dạy buông thả của sư phụ, lẽ thật sự cho kinh hoàng.

Tô Chước gật đầu: “Thân Tướng Vạn Đạo Gia cần ạ.”

Cái cũng là ý của nàng.

“Ừm, thì luyện .” Lạc Thương Sơn trả lời một cách tùy tiện.

Tô Chước chút ngạc nhiên.

“Dự định khi nào đến Ma vực?” Lạc Thương Sơn hỏi.

Tô Chước từ từ : “Con vẫn nghĩ xa đến .”

Sư phụ quả là sư phụ, khả năng tiếp nhận mạnh đến mức khiến nàng cũng cảm thấy sợ hãi.

Lạc Thương Sơn: “Vi sư từng tu luyện cái đó, con thể hỏi Đại sư hoặc Giang sư thúc của con, cả tông môn chỉ bọn họ là hiểu một chút.”

Giang Thanh cũng từng tu luyện ma tắc.

Cái Tô Chước , ngay cả sư cũng rõ, thể nhận trong tông môn vẫn chút cấm kỵ.

Lạc Thương Sơn vì gửi gắm đồ , hành vi hãm hại sư cực kỳ thành thạo.

“Chuyện tu luyện ma tắc đừng để lộ ngoài, chúng để ý, nhưng nếu truyền ngoài sẽ phiền phức, nếu cần, vi sư sẽ mặt đ.á.n.h cho bọn họ phục thì thôi, nhưng tông chủ sẽ nhân cơ hội gây khó dễ.”

Nếu như Nhiếp Đức Hải mà nhân cơ hội gây khó dễ thì cùng lắm là phạt tiền, Lạc Thương Sơn cũng chẳng để tâm, dù cũng thiếu linh thạch, nhưng từ khi tài chính của Đệ Cửu Vực giao cho Nhị đồ quản lý, cũng chút gánh nặng sư phụ, chuyện gì cũng để đồ dọn dẹp rắc rối thì đúng là tổn hại đến uy nghiêm.

Tô Chước đến gánh nặng hình tượng của sư phụ: “Vâng, sư phụ, con hiểu .”

Lạc Thương Sơn khẽ gật đầu.

Tiểu đồ quả thật xuất sắc, ngay cả pháp tướng hiếm như Thân Tướng Vạn Đạo Gia cũng thể tu luyện … mới mấy tuổi nhỉ?

Khoan , thể tu luyện khi còn trẻ như ?

Lạc Thương Sơn bỗng cảm thấy chút vô lý.

“Con thử chút kiếm pháp cho xem.” Lạc Thương Sơn .

Tô Chước rút kiếm: “Ở đây ?”

Lạc Thương Sơn nhẹ gật đầu: “Cứ tùy tiện thử .”

Tô Chước cảm nhận xung quanh xuất hiện d.a.o động linh lực, dù là uy áp mạnh nhưng hề cảm giác áp bức, rõ ràng chỉ là bảo vệ cho đỉnh núi và cây cối hoa cỏ chủ phong.

Tô Chước rút kiếm, tùy tiện trình diễn một bộ kiếm pháp, kiếm khí sáng ngời tách khỏi kiếm phong, tựa như trâu bùn rơi xuống biển, gây một chút động tĩnh nào.

Giống như chỉ luyện một chiêu kiếm giả .

Thu kiếm pháp, Lạc Thương Sơn đ.á.n.h giá: “Cũng , nhưng Kiếm Tiên.”

Hắn với giọng nhẹ nhõm nhưng chút tiếc nuối, Kiếm Tiên, nghĩa là thiên phú của tiểu đồ vẫn vượt quá mức khiến khác thể chấp nhận, nếu là Kiếm Tiên thì càng khó tin.

Tô Chước cảm thấy câu “cũng ” ghép với câu chút kỳ lạ: “Con dừng ở Kiếm Tôn lâu .”

“Nếu thì con thế nào?” Lạc Thương Sơn nhạo : “Cái tuổi mà dám là lâu, đến mười năm ?”

Thì cũng đến.

Tô Chước lắc đầu.

Lạc Thương Sơn cũng lắc đầu, nuôi dạy đồ kiểu “thả rông” quả nhiên kích thích, hiểu trở thành thiên tài .

“Sư phụ, con còn một chuyện .” Tô Chước nghĩ một chút tiếp.

“Chuyện gì?”

“Về thế của con.”

“Ồ? Con nhớ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-456-khong-an.html.]

“Chưa nhớ , nhưng con phát hiện thể chất của thể vấn đề.” Tô Chước : “Con ở Linh Tê cảnh nhiều năm, ăn uống lung tung mà thể vẫn khỏe mạnh, Ma vực dùng thủ đoạn gì với cơ thể của con.”

“Ừm, thể chất gì lạ, việc tái tạo linh mạch thể nào suôn sẻ như con .” Lạc Thương Sơn hề bất ngờ: “Có lẽ việc con tu thành pháp tướng cũng ảnh hưởng từ Ma Đạo.”

“Cứ tu luyện , luyện đến khi mạnh hơn Ma Đạo thì sẽ một ngày thứ sáng tỏ.”

Tô Chước đồng ý, khó khăn duy nhất là việc tu luyện mạnh hơn Ma Đạo đơn giản như lời sư phụ .

Lúc , giọng của Cung Hà đột nhiên truyền đến: “Sư phụ!”

Hai cùng về phía trung.

Lạc Thương Sơn thu linh lực ngăn cản kiếm khí, Cung Hà ngự kiếm đáp xuống chủ phong, vội vã : “Sư phụ, chăng Ẩn Thiên giới xảy chuyện gì ?”

“Chuyện gì?” Lạc Thương Sơn hỏi ngược .

Cung Hà bình tĩnh , : “Nghe nhiều giới tiếp nhận lưu dân từ Ẩn Thiên giới, nhưng tin tức rõ thật giả.”

Lưu dân?

Tô Chước thấy từ cảm thấy lạ, đặc biệt trong ngữ cảnh .

Một đại Thiên giới lưu dân, chuyện lớn đến mức nào?

Lạc Thương Sơn khẽ nhíu mày: “Bọn họ đang ?”

Cung Hà ngập ngừng một chút tiếp: “Cũng , Ẩn Thiên giới… phá vỡ.”

“Không thể nào.” Lạc Thương Sơn lạnh lùng đáp.

Thu Vũ Miên Miên

“Ẩn Thiên giới phong giới ?” Tô Chước hỏi: “Lưu dân thật sự là từ Ẩn Thiên giới ?”

Các Thiên giới sự quản lý của Tiên Vực đông, mấy cục xương khó gặm bọn họ chẳng còn để ý , thảo phạt giống như Huyền giới chỉ là ít. Còn nhiều Thiên giới độc lập mà thảo phạt, thế lực tự sụp đổ .

sự tồn tại của Địa Khóa trò đùa.

Thế lực của Ẩn Thiên giới thâm sâu khó lường, là Thiên giới độc lập đầu tiên, thể tồn tại đến nay chắc chắn nhiều biện pháp đối phó với nguy cơ, phong giới chỉ là cho phép , mà còn là biểu tượng của phòng ngự kiên cố.

“Vẫn phong bế đó, Lệ Ung khỏi cổ cảnh là nữa.” Cung Hà .

“Ngay cả cũng ?” Tô Chước ngạc nhiên.

“Vốn dĩ là thể trở , nhưng tự tiện tự sát nên phạt .”

Tô Chước: “…”

là một tình huống trừu tượng.

Nhìn sắc mặt sư phụ, Cung Hà cũng cảm thấy là một phen hú vía, nhẹ nhõm : “Không , còn xuống đó chơi nữa.”

Lạc Thương Sơn thì , từ từ : “Ta bảo con xuống đó chơi ?”

“Đương nhiên là , việc kết hợp với nghỉ ngơi mà sư phụ, tu luyện cũng thể quên việc tìm hiểu phong thổ nhân tình của các Thiên giới khác chứ.”

Cung Hà lập tức kéo Tô Chước: “Đi thôi, sư , chúng ăn tối.”

Khóe miệng Lạc Thương Sơn giật giật: “Các con đều Hóa Thần , ăn cái gì nữa?” Hơn nữa mới ăn xong một bữa còn đủ .

Tô Chước chuyển chủ đề: “Sư phụ ăn ? Nếu ăn thì bọn con chuẩn thêm một chút.”

“Hôm nay ăn.” Sắc mặt Lạc Thương Sơn lạnh lùng trả lời.

...

Để ăn một bữa ngon, Tô Chước đến Tụ Linh Phong.

Nhân tiện đặt Huyền Đạo thụ lên đó, giống như Thú Thần Bia , Huyền Đạo thụ cũng là chí bảo thể nâng cao chất lượng linh khí, quả của nó còn tuyệt vời hơn nữa, đám khỉ cũng phát thèm mà.

Tính cách của đàn khỉ hoang dã, nhưng lời Hầu Vương, những quả Hầu Vương cho phép hái thì chúng sẽ hái.

Linh thú tuổi thọ dài hơn Nhân tộc, năm xưa khi Tô Chước nhập môn, nàng gặp một con khỉ con, qua nhiều năm mà nó vẫn lớn, nhưng vẫn thiết với nàng.

Điều khác biệt duy nhất là là đám khỉ cho nàng ăn, giờ đổi thành nàng cho bọn khỉ con ăn.

Tô Chước cùng các sư tổ chức một bữa tiệc lớn để tự thưởng cho bản , bàn còn bày nhiều món linh quả đa dạng cho đàn khỉ ăn.

Trong bữa tiệc nhắc đến chút chuyện vụn vặt, Diêm Nguy Nhiên là về tông môn , : “Mới đây tông môn nhận thêm t.ử mới, giờ núi ầm ĩ đầy , vẫn là trong vực yên tĩnh hơn.”

“Thời gian trôi qua thật nhanh.” Tô Chước luôn cảm thấy mới nhập môn lâu, mới chớp mắt sắp trôi qua mười năm .

“Đệ Nhất Vực tìm chúng mời trọng tài, sư ?” Diêm Nguy Nhiên hỏi: “Vị trưởng lão hỏi còn đặc biệt nhắc đến . Đại bỉ năm đó của là do ông chủ trì, hôm nay trở , bèn kêu đến hỏi thử.”

“Được thôi.” Tô Chước thành xong việc tu luyện, giờ đang rảnh rỗi, tất nhiên nàng sẵn lòng tham gia náo nhiệt.

 

Loading...