Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 457: Kỳ Lân

Cập nhật lúc: 2025-12-18 11:43:09
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cung Hà hoài nghi : “Ta cũng giành nhất trong đại bỉ, hỏi ?”

Diêm Nguy Nhiên đáp: “Lão Lục, trong lòng tự ? Trưởng lão nào chủ trì hoạt động mà chuyện gây ?”

“Thù dai , yên tĩnh nhiều năm mà.” Cung Hà lắc đầu.

“Trưởng lão ấn tượng quá sâu sắc về .” Mục Dự Chu vẫn nhớ rõ những chuyện mà các sư .

Vừa mới trở về từ cổ cảnh đầy kích thích, Tô Chước cũng định gây chuyện lớn gì nữa, thế là nàng rảnh rỗi trong tông môn vài ngày, nhàn rỗi thì chạy trêu mèo chọc chó.

Chuyện duy nhất nàng sai là ngự kiếm vượt quá tốc độ, bởi vì trưởng lão đuổi kịp nên bắt, tương đương với việc phạm gì.

Nội môn ngoại môn của thần tông đều đón nhận t.ử mới, khí náo nhiệt, tiểu t.ử trẻ tuổi khắp nơi trong tông môn, ngay cả nhà ăn khó ăn nhất cũng đông khách hơn.

Giữa ánh nắng xuân tươi , Đại Bỉ Tân Tú cuối cùng cũng bắt đầu.

Đối với hầu hết các trưởng lão mà , quy trình chỉ là xem “gà mổ gà”, công việc trọng tài chủ yếu giao cho những t.ử lớn tuổi hơn chủ trì.

Trong tình huống thông thường, nội môn cử tu sĩ Dung Hồn cảnh trọng tài là việc lãng phí.

mà vì tu sĩ yếu nhất trong Đệ Cửu Vực là Hóa Thần cảnh, nếu Hóa Thần cảnh đến thì chỉ thể để Xuất Khiếu cảnh đến, mà như càng thích hợp, thế nên Tô Chước, nhỏ tuổi nhất, nhận trọng trách .

Tô Chước đến hội trường thì nhận , một vị sư ở Đệ Nhất Vực vui vẻ chào nàng: “Tô sư tỷ, chào tỷ!”

“Ừm, chào Thời sư .” Tô Chước đáp.

Khi đến gần đài tỷ thí cần nàng chủ trì, các t.ử lượt đến chào hỏi nàng, cũng một đồng môn danh mà đến luận đạo.

“Sao giống như địa điểm du lịch .” Cung Hà đang lang thang khắp nơi, đến bên cạnh Tô Chước : “Sư nổi tiếng quá.”

“Tô sư tỷ cực kỳ nổi tiếng!” Thời Ngọc đang cạnh đài tỷ thí : “Ta bốc thăm đài tỷ thí gần sư tỷ, còn nhiều sư tỷ sư đổi với , dùng pháp y mới nhất dụ dỗ vẫn đổi.”

“Chỉ vì tiểu sư là Kiếm Tôn ?”

Cung Hà lắc đầu: “Kiếm Tu các thật là…”

Thời Ngọc hiểu nổi: “Kiếm Tôn vẫn đủ ? Vị sư vẫn rõ thực lực của Tô sư tỷ?”

Cung Hà: “… Ta tận mắt chứng kiến đột phá, ngươi ?”

“…”

Mục Dự Chu và Diêm Nguy Nhiên đều trở thành trọng tài, chỉ Cung Hà mới để ấn tượng sâu đậm với trưởng lão, khiến trưởng lão dám dễ dàng giao công việc cho , chỉ để tuần tra khắp nơi.

Tỷ thí bắt đầu, các t.ử mới chờ sân đều đến đông đủ, một t.ử cũ cái chăm chú của trưởng lão còn tụ tập quanh vực chủ để chuyện, cũng chút dáng vẻ của tiền bối.

Một t.ử mới tò mò kéo một vị Kiếm Tu sư ở bên cạnh hỏi: “Sư , vị Tô sư tỷ đó hiện giờ tu vi gì?”

Kiếm Tu: “Ngươi đoán thử xem.”

Đệ t.ử mới: “Khuynh Hải cảnh?”

Kiếm Tu lắc đầu: “Cứ mạnh dạn đoán ! Nàng mười bốn tuổi là Khuynh Hải cảnh .”

Đệ t.ử mới: “Ồ, chắc là Dung Hồn cảnh .”

Kiếm Tu lộ nụ cao thâm khó dò: “Không, là Hóa Thần cảnh!”

“Hóa Thần cảnh?!”

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của t.ử mới, sư Kiếm Tu lớn: “Hầy, khi sư tôn với chuyện , còn sốc hơn ngươi nhiều. Lúc ở Dung Hồn cảnh, nàng còn là Tiên Thiên cảnh, giờ vẫn là Dung Hồn cảnh, ngươi xem nàng ở cảnh giới nào?”

Đệ t.ử mới dè dặt hỏi: “Xin hỏi sư năm nay bao nhiêu tuổi?”

Kiếm Tu sư thở dài : “Năm nay ba mươi mấy , tròn thì cũng gần bốn mươi, thật là ngưỡng mộ trẻ tuổi các ngươi.”

Đệ t.ử mới: “…”

Khoe ngầm !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-457-ky-lan.html.]

Hắn choáng váng: “… Ta cứ tưởng ngoài t.ử mới thì trong tông môn còn ai Tiên Thiên cảnh mạnh , ai ngờ trong một cuộc Đại Bỉ Tân Tú nhỏ bé thể gặp một yêu nghiệt Hóa Thần cảnh đến hai mươi tuổi.”

Hơn nữa, sư Kiếm Tu đột phá Dung Hồn cảnh khi mới hơn hai mươi tuổi cũng chỉ thể cùng chịu sự đả kích của yêu nghiệt.

Thế giới thật quá đáng sợ!

Tiểu t.ử bỗng cảm thấy khó thở.

“Sao ngươi thở nữa, tự ngạt c.h.ế.t ?” Sư Kiếm Tu vỗ lưng một cái: “Đến lượt ngươi , lên đ.á.n.h .”

Đệ t.ử mới nghẹn : “Ồ, ồ.”

Cuộc tỷ thí diễn vài trận, thỉnh thoảng các trưởng lão rảnh rỗi ngang qua, xem mầm giống nào tiềm năng .

Khi Tô Chước ngoài rèn luyện, thần tông xuất hiện nhiều chuyện mới mẻ, việc chủ trì trận đấu cho tiểu t.ử đối với các t.ử đảm nhiệm vai trọng tài mà hề khó khăn, Tô Chước cụp mắt đài tỷ thí, bề ngoài nghiêm túc, nhưng thực tế bắt đầu truyền âm với Thời Ngọc, từ Đệ Nhất Vực cho đến Đệ Bát Vực.

Thu Vũ Miên Miên

Nội môn đúng là một vườn dưa!

“À, sư , tin tức về Đệ Cửu Vực ?” Tô Chước hỏi.

Thời Ngọc: “Sư tỷ, tỷ ở Đệ Cửu Vực mà chẳng lẽ còn nhiều hơn ?”

Tô Chước lắc đầu: “Những chuyện chẳng gì mới, cảm giác như các còn nhiều hơn .”

Đặc biệt là phương diện buôn chuyện.

Thời Ngọc nghĩ một chút: “Thế hệ của các tỷ thể coi là khiêm tốn đấy, đến cả thực lực của mấy vị sư cũng chẳng ai rõ. Thế hệ thì ít ân oán tình thù…”

Tô Chước phát hiện mạng lưới tin tức của Đệ Nhất Vực quả thật cực kỳ mạnh mẽ.

quả là thích ăn dưa, nhiều chuyện ngay cả sư cũng .

Đang thì Tô Chước ấn chuôi kiếm, đài, phi kiếm đang lao thẳng mi tâm của tiểu t.ử đột ngột dừng , kiếm khí như thể đông cứng ngay tại chỗ, trong chớp mắt biến mất dấu vết, giống như từng xuất hiện.

Những mặt trong đấu trường cảm nhận bất kỳ uy áp gì, chỉ cảm giác như đang đối mặt với một nguy cơ xác định.

“Biên Nhược thắng.”

Tô Chước công bố kết quả, hai tiểu t.ử cuối cùng cũng thả lỏng, chào hỏi vài câu cùng xuống đài.

Thời Ngọc đài tỷ thí chủ trì mà đổi sắc mặt, tiếp tục truyền âm tới Tô Chước: “Muội tiếp tục kể nha, Giang sư thúc g.i.ế.c xong thì…”

Một lúc , tân t.ử đang tụ tập sân đột nhiên ngẩng đầu, lên trời, nơi một sinh vật đang cưỡi mây bay tới: “Kỳ Lân!”

“Woa, là Kỳ Lân!”

“Thụy thú đấy! Thần tông thật sự thụy thú!”

“Ta thần tông thụy thú nên mới vượt ngàn dặm đến đây, nếu thì Thánh Địa Hi Hòa ngay gần nhà , thánh địa còn về nhà nhanh hơn… Cha thụy thú mang vận khí , lựa chọn như chắc chắn sai, ít về nhà cũng đáng giá.”

Một sư : “Chuyện cần lo lắng, trong thành Truyền Tống trận, về nhà là chuyện dễ ợt.”

Đệ t.ử mới lo lắng hỏi: “Có đắt ?”

“Không đắt… hoặc là nhân lúc nhiệm vụ thì về nhà, thể phí…” Sư thấy Kỳ Lân từ hạ thấp độ cao, giống như chỉ bay qua, chút khó hiểu: “Hả? Kỳ Lân đến đây gì?”

Trước ánh chằm chú của , giữa lưu quang Kỳ Lân nhanh chóng thu nhỏ , hóa thành một Kỳ Lân nho nhỏ tròn vo, nhảy lên vai Tô Chước, tiểu thú hồn bằng hai chân, chân vỗ vỗ đầu nàng giống như .

“Ngươi mạnh hơn .” Tô Chước ôm nó lên xoa xoa.

Nàng thấy Kỳ Lân cũng vui vẻ, năm xưa tông môn dụ dỗ lừa gạt để tiểu thú hồn hồi sinh, trở thành Kỳ Lân hiện tại.

Kỳ Lân cũng là thụy thú, hơn nữa còn siêng năng tu luyện hơn Tỳ Hưu nhiều, chẳng mấy năm trở thành cường giả, chắc lẽ là ký ức về tu vi cũ biến mất.

Kỳ Lân đầu tròn mắt sáng, nũng nịu trong lòng Tô Chước, tự ôm vài tờ tiền giấy đốt lên hít một , dáng vẻ thoải mái.

Thế giới quan của t.ử mới một nữa chịu đả kích.

“Hóa Kỳ Lân dễ thương như ?!”

 

Loading...