Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 463: Phạm lỗi
Cập nhật lúc: 2025-12-18 11:45:07
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đi sâu cấm khu, khí hậu dần trở nên khô ráo, tầm của cũng trở nên rõ ràng hơn.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống đồng hoang, nếu bỏ qua ma khí dày đặc trong khí, nơi trông như buổi đêm ở Linh giới.
Điều khác biệt là trời nhiều mặt trăng, hoặc thể là những vì giống mặt trăng, từng ngôi treo bầu trời đêm, như những con mắt khổng lồ rải rác.
Trong khu cấm ít khi gặp sinh linh bản địa, thỉnh thoảng gặp cũng chỉ là các tu sĩ trong để khám phá như mấy Tô Chước, đôi bên tránh xa , sự giao tiếp.
Đến vị trí ngoài bản đồ còn một quãng đường dài, Tô Chước mới thấy một tòa kiến trúc giống như di tích.
Ba tiến gần xem xét, di tích khám phá qua, chỉ Cung Hà là tìm cách đào một món ma khí.
“Tìm bảo vật đúng là là mà.” Cung Hà cảm khái.
Sư môn thì sớm tan rã !
“Sư đúng, là đào giỏi nhất.” Tô Chước cũng tán thành.
Tần Dĩ Luật ý kiến gì đối với sự xuất hiện đột ngột của Cung Hà, đặc biệt là khi Lục sư chạy lung tung nữa, cũng coi như thêm một lao động.
Vì vị trí họ qua vẫn thuộc khu vực ngoại vi, đa các di tích tìm kiếm, ngoại trừ những nơi mà Cung Hà hứng thú, bọn họ cũng tốn nhiều thời gian ở những di tích vắng vẻ đó.
Tô Chước lúc rảnh rỗi chỉ bóp linh thạch để hấp thu linh lực, luyện tập pháp trong "Tu Hành Đại Điển", cả chặng đường đều trọn vẹn.
Sau vài ngày, Tô Chước thấy một ảnh Ma tộc từ xa, lộ trình hành động của tên Ma tộc đó chút kỳ lạ, khi đến một vị trí nhất định, dừng , lâu sang một hướng khác tiếp tục di chuyển.
Thứ Ma tộc tránh xa là một vùng đầm lầy.
Ma tộc huyết mạch tôn quý thường mạo hiểm trong cấm khu, họ đây chủ yếu là theo yêu cầu trong tộc để khám phá, còn đầm lầy là nơi mà trong tộc mặc nhận là nguy hiểm, khác biệt với vùng đồng hoang mà Tô Chước qua.
Tô Chước cũng thể lý giải tại như , theo ghi chép, trong đầm lầy ma linh trú ngụ, chúng giỏi can thiệp ý thức, đối với Ma tộc giỏi tu luyện ma thức mà , đó là một sát thủ đáng sợ, nếu vô tình xâm nhập, khi nào sẽ nuốt chửng.
Trong khi đang lao qua đầm lầy, Tô Chước đột nhiên : “Có một chiếc thuyền.”
“Thuyền?” Cung Hà theo hướng ánh mắt của Tô Chước, nơi xa trong đầm lầy một vùng đất hiếm hoi một đất rắn giống như một hòn đảo nhỏ, cổ thụ mọc um tùm, một chiếc thuyền lớn mục nát mắc cạn giữa đầm lầy và khu rừng, cỏ cây và dây leo phủ đầy thuyền bằng gỗ đen.
“Đi xem thử.” Tần Dĩ Luật .
Ba bước lên mạn thuyền, chân là những tấm ván gỗ cũ kỹ, chút sứt mẻ.
Thuyền năm tầng, Tô Chước tùy ý nhảy lên tầng cùng, thần thức gần như ngay lập tức quét qua bộ khoang thuyền, điều bất ngờ là nàng thấy nhiều ma khí cổ xưa, chất liệu và phẩm giai hề thấp.
Nàng bước khoang thuyền, thần thức động, thu những món ma khí trong nhẫn trữ vật chuyên dùng để chứa đồ của Ma tộc.
Xung quanh yên tĩnh.
Đột nhiên, Tô Chước cảm giác điều gì đó, đầu thì thấy Tần Dĩ Luật đang ở cửa lưng nàng, đôi con ngươi màu vàng của chớp chớp, phát lưu quang mờ ảo.
Một luồng kiếm khí lao đến mặt nàng, đồng t.ử của Tô Chước khẽ động, nghĩ ngợi gì mà đạp lên cửa sổ nhảy ngoài, kiếm khí bất ngờ xuất hiện đ.á.n.h về phía kiếm khí đang bám sát nàng, quầng quang ma khí mờ ảo lập tức xuất hiện, tiếng gào thét khẽ vang lên nổ tung.
Rời khỏi khoang thuyền, Tô Chước nhảy xuống tầng , tìm vị trí của Đại sư , mặc dù trực giác cho thấy tên ma vật đó là sư , nhưng thần thức của nàng hề phát hiện bất thường, ma linh mô phỏng hình dáng khác đồng thời che chắn khí tức xung quanh, ngăn cản Tô Chước dùng thần thức tìm .
Vừa đặt chân khoang thuyền tầng bốn, ma linh hình dáng giống Tần Dĩ Luật đuổi đến, tà áo bay lượn, trông như quỷ thần, tỏa linh khí giả mà như thật.
Cổ tay Tô Chước khẽ động, rút Nhật Nguyệt kiếm, kiếm khí trong suốt lóe lên.
Tốc độ của kiếm đó cực nhanh, ầm một tiếng đ.á.n.h thẳng kiếm phong giả do ma linh tạo , đ.á.n.h tan cả thể kèm theo kiếm phong , để một vết kiếm đen sì.
Ầm!
Thế công của kiếm khí dứt, đập vách gỗ của thuyền, cả khoang thuyền rung chuyển dữ dội, vang lên tiếng lạch cạch như sắp sụp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-463-pham-loi.html.]
Tô Chước nữa, xoay về phía cửa, nhưng thấy một Đại sư khác.
Tô Chước: "…"
Lại che giấu khí cơ .
Tần Dĩ Luật ở mắt cầm kiếm nhưng hề động, đột nhiên lên tiếng: “Lần Nhị sư vi phạm quy tắc của thần tông, là ai chuộc?”
“Nhị sư từng phạm mà.” Tô Chước vô thức trả lời.
“Có phạm, .” Tần Dĩ Luật khẽ gật đầu hóa giải phong ấn, ở phía mà , Tô Chước qua ải.
Thực , trả lời như thế nào cũng quan trọng, chỉ cần nàng ở đủ lâu là Tần Dĩ Luật sẽ nhận .
Tô Chước đáp lễ hỏi : “Sư , một câu vè líu lưỡi thử xem.”
“…”
Tần Dĩ Luật im lặng nàng, ánh mắt chút ngạc nhiên.
“Không sai, Đại sư vè líu lưỡi.” Tô Chước chút tiếc nuối.
Tần Dĩ Luật phục thật , chắc chắn đây là sư nhà , gặp ma linh còn thản nhiên như .
Hai tìm Cung Hà, để tìm , họ trực tiếp phá vỡ ván thuyền, để tránh lục tung từng tầng.
Ván thuyền ầm ầm đổ xuống, Cung Hà lấm lem bùn đất nhảy vọt lên.
Phía là một ma linh dáng vẻ giống hệt Tô Chước.
Ma linh Tô Chước cầm kiếm, khí thế hùng hổ, Tô Chước lập tức rút kiếm c.h.é.m xuống, cảm giác chút kỳ quái.
“Xuất kiếm.” Tần Dĩ Luật với Cung Hà.
Cung Hà bất ngờ: “Đệ tìm xem kiếm ở .”
Nhìn thấy dáng vẻ do dự rút hai thanh kiếm của Lục sư , Tô Chước ngay là thật, bởi dáng vẻ giống hệt mỗi sư kiểm tra kiếm pháp, luôn tìm cách kéo dài thời gian để đánh.
Xác nhận Cung Hà là thật, ba tiếp tục lục soát thuyền, thu thập ma khí và ma tinh, tiếc là dù tài vật phong phú, họ vẫn tìm thấy dấu vết của ma tắc.
“À Đại sư , Nhị sư phạm gì trong tông môn ? Muội thật sự chẳng gì cả.” Tô Chước tò mò hỏi.
Tần Dĩ Luật hỏi câu đúng là hiểm hóc thật, rơi ngay đúng chỗ mù kiến thức của các sư sư , dù thì Nhị sư là ngay cả ngự kiếm cũng sẽ vượt quá tốc độ.
“Giao dịch độc quyền.” Tần Dĩ Luật tùy ý .
Tô Chước tiếp tục hóng hớt: “Vậy ai là chuộc Nhị sư thế?”
Thu Vũ Miên Miên
Tần Dĩ Luật: “Là .” Nếu thì cũng ai chuyện cả.
Bản Nghê Truyền Vân sẽ ngoài, Tần Dĩ Luật cũng rảnh rỗi buôn chuyện, nếu là sư phụ hoặc kiếm thị của sư phụ chuộc, chẳng mấy chốc cả thế giới đều sẽ .
giờ Tô Chước và Cung Hà , cũng gần như cả sư môn sẽ sớm .
Phát hiện thực lực của họ dễ đối phó, ma linh còn xuất hiện nữa, đó hành động trong đầm lầy diễn thuận lợi.
mà, họ thấy một di chỉ nào tài vật phong phú hơn chiếc thuyền lớn trong đầm lầy .
Khi rời khỏi đầm lầy, Tô Chước đột nhiên nhận thấy ánh trăng trời mờ dần, một làn sương đen bao phủ.
Làn sương đen nhằm bầu trời, mà là nhằm họ.