Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 466: Đồ đằng

Cập nhật lúc: 2025-12-18 11:46:14
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần ngay mắt, mới rõ đằng một tòa cung điện nguy nga cổ kính, ngói đen tường xám, ma quang mờ ảo.

Trước điện ma vệ san sát, trang trọng uy nghiêm, như một vương triều quy củ.

Giữa khu cấm hoang vu bỗng xuất hiện một khung cảnh như , quả thực hùng vĩ quỷ dị.

Những ma vệ ngơ như thấy bọn họ, nhưng bất ngờ một bước xuống từ bậc thang ngọc xám, lẽ , mà là ma, nhưng hề lộ chút khí tức nào.

Áo bào của dù trong bóng tối vẫn cực kỳ nổi bật, màu đỏ như máu, trông như đang chảy.

Tô Chước nhớ tới lời cảnh báo của Thiên Ma khi trận, cảm thấy chút khó tin.

Làm để tránh đây?

"Đã đụng ngay mắt , giờ nhấc chân bỏ chạy còn kịp ?" Tô Chước nhỏ giọng .

"... Không ." Cung Hà mỉm với vẻ mặt vò mẻ chẳng sợ nứt.

Người dẫn đường như thất bại !

... Cũng chẳng lạ gì.

Việc dẫn đường sa hố bẫy là chuyện quá đỗi bình thường, giờ lâu như gặp nguy hiểm đáng lo ngại gì thì mới là lạ.

Tên Ma tộc mặc hồng bào câu gì đó, Tô Chước và Cung Hà với vẻ mờ mịt.

Nghe hiểu.

Tô Chước vốn tưởng hiểu ít về ngôn ngữ Ma tộc, ngay cả những lời c.h.ử.i thề của Ma thú khi c.h.ế.t cũng thể dịch , nhưng cuối cùng vẫn gặp điểm mù kiến thức.

"Không ." Tần Dĩ Luật cất tiếng.

"Ta sẽ mau chóng ngoài." Hắn với sư và sư : "Hai đợi ở đây."

Hai gật đầu, đều hoang mang chả hiểu gì.

Ma tộc gì đó, rõ ràng đang trò chuyện với Tần Dĩ Luật, cùng bước lên bậc thang cao của cung điện cổ xưa .

Thái độ của ác ý cũng nhiệt tình, trông vẻ là tình huống khá an .

Thấy bóng lưng Đại sư biến mất, Cung Hà và Tô Chước truyền âm trò chuyện, hai đoán một lúc nhưng cũng chẳng đến kết luận nào.

Rất nhanh, Cung Hà chăm chú mảnh đất nơi cung điện tọa lạc, Tô Chước khuyên đừng manh động, Đại sư vẫn còn bên trong.

Nói đến chuyện , trong lòng hai đều cảm thấy phức tạp, chắc là bên phía Đại sư sẽ xảy trục trặc nhỉ! Nếu thực sự ngay cả Đại sư cũng rơi bẫy thì việc cứu thật dễ dàng.

"Sao cứ cảm thấy Đại sư đến khu cấm mà như thể đang dạo hậu hoa viên ." Tô Chước thở dài : "Thật ngưỡng mộ tố chất tâm lý của ."

Cung Hà phụ họa: "Muội cảm nhận sai."

Tô Chước : "Xem Đại sư ở Giới Vực thành vài năm, quen thuộc với tình hình của Ma vực."

"Không chỉ thế." Cung Hà trầm ngâm : "Ta cảm thấy, Đại sư đến Ma vực nhiều ."

Tô Chước tò mò sang.

"Mỗi đều bí mật, chúng cần hỏi." Cung Hà giả vờ thâm trầm.

Tô Chước gật đầu.

"Bởi vì hỏi thì Đại sư cũng sẽ ." Cung Hà ngay lập tức phá hỏng bầu khí: "Khi nào Đại sư mới thể diễn một đoạn tấu hài cho chúng , sư đây Đại sư diễn tấu hài khi c.h.ế.t."

Tô Chước: "Ỷ Đại sư ở đây nên năng bất kính đúng !"

Nàng suy nghĩ một chút: "Muội từng thử để Đại sư vè líu lưỡi nhưng thành công."

Cung Hà mỉm : "Nói những lời như đ.á.n.h lắm , sư hãy đủ ."

Tô Chước thuận miệng : "Sư , bí mật gì ?"

"Nói còn gọi là bí mật ?"

"Có chứ. Huynh cho , sẽ ngoài." Tô Chước thâm trầm : "Sư , thành thật thú nhận, thực linh hồn của đến từ một thế giới khác."

"Muội . Sát kiếp đúng , Ma đạo để vượt qua." Cung Hà xong, cũng nghiêm túc đáp: "Bí mật của là, trong thức hải phong ấn một tàn hồn mạnh mẽ, nếu phá phong thì sẽ c.h.ế.t."

"Cái cũng , Thất sư vẫn qua giai đoạn dậy thì."

"Muội tin tin ?"

" Đại sư cũng như ."

"... Sao ngay cả Đại sư cũng phá đám ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-466-do-dang.html.]

"Huynh nghĩ mấy kịch bản từng xuất hiện trong thoại bản." Tô Chước chỉ dẫn.

"Tàn hồn quá dễ thấu , Quỷ Đế chuyển thế thì ?" Cung Hà trầm ngâm.

"Cái cũng khá bình thường." Tô Chước tiểu thuyết trực tiếp tóm lược, "Sau khi trọng sinh trộm mộ thuộc hạ."

"Tiện tay chôm chỉa thì tính là trộm mộ gì chứ." Cung Hà giận sôi sùng sục.

Đang chuyện, ý thức của Tô Chước bất ngờ hoảng hốt một chút, đột nhiên phát hiện tiếng của Cung Hà biến mất, lòng thoáng d.a.o động.

Nàng chợt mở to mắt về phía , thần thức quét qua, nàng đang ở trong một đại điện rộng lớn, trong điện thờ phụng một đồ đằng khổng lồ, những đường nét ánh bạc gợn sóng ngừng lưu chuyển, khiến thể rõ.

Tô Chước bỗng nhiên nhớ tin đồn từng trong sách sư nương cho, truyền thuyết rằng mặc hồng bào là thần nô của Ma Thần, thần nô cung phụng ý thức của Ma Thần.

Ý thức Ma Thần gì là , gì là thể, gạt thành phần cường điệu, thì trong đó cũng ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ và thông tin vô tận, vô Ma tộc quỳ lạy cúng bái, cầu một chút chiếu cố từ đó, lo lắng một chút sơ suất là sẽ xóa bỏ.

Tô Chước Ma tộc, đối diện với đồ đằng cho là đại diện cho ý chí của Ma Thần trong truyền thuyết, cảm thấy nửa điểm kính sợ, chỉ hiếu kỳ.

trong sự giáo d.ụ.c của sư phụ, Ma đạo đều là thứ c.h.é.m là thể c.h.é.m , tuy hiện tại nàng thể tự tay chém, nhưng bảo nàng sợ hãi cũng thực tế.

Lúc , đồ đằng hề tỏa chút uy áp nào, cũng ý định g.i.ế.c nàng.

Trong ấn tượng của Tô Chước, những ý thức của kẻ nắm giữ quy tắc đều dễ lừa.

Nói cách khác...

Bách khoa thư!

Chỉ cần thể hỏi thì đều là kiếm lời .

"Sư của ?" Nàng mở miệng hỏi.

Không tiếng đáp.

"Vương tộc của các ngươi chiêu mộ Đại sư , tại ?"

"..."

"Thích Mộc tộc tâm thần phân liệt ? Ta thấy dáng vẻ ngưỡng mộ ghen tị Đại sư của Thích Mục Lợi trông như g.i.ế.c , như thế để Vương nữ coi trọng."

"..."

Thu Vũ Miên Miên

Tự với vài câu, Tô Chước chằm chằm đồ đằng, thể hỏi:

"Ngươi thật sự do con ma nào vẽ bừa ?"

"..."

Dù là vẽ bừa, thì con ma đó chắc chắn cũng chút tài năng, bình thường thể vẽ đồ đằng hỗn loạn như .

Tô Chước quan sát kỹ lưỡng lâu nhưng vẫn thể rõ, từ lúc nào, chợt nhận một ý niệm nhỏ bé truyền đến.

"Thiên Ma Mệnh."

Tô Chước ngẩn .

"Thiên Ma Mệnh?"

Khi hiểu Thiên Ma Mệnh là gì, tim nàng đập dữ dội.

Thiên Ma Mệnh...

Đại sư là Thiên Ma Mệnh?

Trong Ma tộc, Thiên Ma là kẻ mạnh thể bàn cãi, từ khi sinh khai trí, gắn bó với Ma đạo, gặp nhiều may mắn trong tu hành.

Thiên Ma Mệnh nhất định là thể của Thiên Ma, nhưng mệnh tương tự như Thiên Ma.

Số mệnh bẩm sinh, mà chắc chắn qua vô gian nan và c.h.é.m g.i.ế.c mới đoạt .

Tô Chước bao giờ nghi ngờ thiên phú của Tần Dĩ Luật liên quan đến mệnh của Thiên Ma... Bởi vì mạnh hơn Thiên Ma quá nhiều, thiên phú khiến thể giải thích .

Dù màu đồng t.ử của khác biệt, Tô Chước cũng chỉ cho rằng đó là sự khác thường do tu luyện Hồn đạo.

nếu một như Thiên Ma Mệnh, nhiều chi tiết thể tiết lộ cho ngoài đều trở nên hợp lý, ví dụ như mới hơn mười tuổi mà thể đạo tắc dễ như uống nước, dùng nhân lĩnh ngộ ma tắc còn dễ hơn tham ngộ đạo tắc.

"Ngay cả mệnh hiếm như cũng thể đạt ." Tô Chước khâm phục: "Đại sư ." Không nghi ngờ chủng tộc, mà là cảm thán.

Tần Dĩ Luật là , nhưng là Thiên Ma Mệnh.

Đừng , ngay cả Ma tộc chính gốc cũng chắc cơ duyên .

... Xem Đại sư chỉ từng đến Ma vực, mà thậm chí trực tiếp xuất từ Ma vực.

 

Loading...