Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 472: Ra vẻ ta đây

Cập nhật lúc: 2025-12-18 11:49:30
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khóe miệng Khải Giác giật giật, vô thức bỏ qua thói quen châm chọc của : “Không Linh giới các ngươi nhiều , ăn mấy thì chứ?” 

Tô Chước: “Ngươi ăn Thiên Ma ?” 

Khải Giác: “Cho thì ăn, đáng tiếc ăn đồng tộc tác dụng gì, ăn dị tộc thì dễ trả thù, vẫn là thôi .” 

Tô Chước bỏ cuộc: “Thôi, ăn ngươi.” 

Khải Giác: “Ngươi vẫn trả lời vì ăn thịt .” 

Tô Chước: “Hiểu đạo đức luân lý của Nhân tộc ?” 

Khải Giác: “Không hiểu.” 

“Đừng giải thích với tên ngốc nữa, hồi kết , ngoài việc thêm một ngôn ngữ, căn bản Linh giới là cái dạng gì.” Cung Hà xong, đầu nghiêm túc Khải Giác: “Bởi vì chúng thích ăn.” Khải Giác: “Thì , các ngươi kén ăn.” 

“Cũng ma mà thích ăn, nhưng nếu huyết mạch đủ thì cha sẽ ép ăn.” 

Cung Hà: “Cha ngươi thương ngươi thật.” 

Khải Giác: “Thương cái gì mà thương, thứ ông ăn mới đưa cho . Cái mùi vị đó…” 

Gương mặt cao ngạo của Thiên Ma cũng méo xệch. 

Tô Chước: “…” 

Trạng thái tinh thần của Thiên Ma các ngươi thật kỳ quái. 

Phủ thành của Ma vực phồn hoa thì phồn hoa, nhưng khắp nơi đều đang thể hiện cái gọi là hoang dâm xa xỉ, nhiều nơi phù hợp với trẻ vị thành niên, kỹ chút chướng mắt, Tô Chước thành niên cũng thấy. 

Cung Hà là từng lăn lộn trong cổ mộ, quen với những tồn tại kinh khủng đáng sợ, vẻ mặt cũng trở nên phức tạp. 

Chuyến tham quan thể coi là t.a.i n.ạ.n lao động. 

Khải Giác cùng bọn họ nửa ngày, mất kiên nhẫn : “Rốt cuộc các ngươi ? Đi nữa là khỏi thành đó.” 

“Chỗ các ngươi một nơi nào thanh tịnh ?” Cung Hà hỏi. 

Khải Giác: “Lầu xanh thanh tịnh? Bên trong đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c.” 

Cung Hà: “Thôi, chúng về phủ Thành chủ .” 

Khải Giác: “Nhân tộc các ngươi thật phiền phức.” 

Lúc về, bọn họ một con đường khác, con đường bình thường hơn nhiều, thứ các cửa hàng bán đều là vật phẩm tu hành và đồ dùng hàng ngày, đều là kiểu dáng của Ma tộc, kỳ lạ. 

Tô Chước bắt đầu lấy ma tinh , mua một ít Ma Khí mắt, chất liệu lắm nhưng phù văn mới lạ, chút thú vị. 

“Chỗ nhàm chán như gì đáng xem?” 

Khải Giác cảm khái bọn họ từng thấy sự đời: “Chỗ vui chơi rõ ràng là ở chỗ lúc nãy.” 

“Chúng hợp thủy thổ.” Tô Chước lịch sự : “Đa tạ ngươi chiêu đãi.” 

“Chậc.” Khải Giác ngờ nàng khách sáo như , chút quen: “Nhân tộc các ngươi chuyện văn vẻ quá.” 

Đi dạo một hồi, Tô Chước đột nhiên dừng bước, thấy chưởng quầy đang chuyện với một con rối, con rối của Ma tộc ngoài việc chế tác thô sơ , phản ứng về cơ bản giống như một sinh linh, cẩn thận quan sát bên trong quả nhiên phong ấn một linh hồn của Ma tộc. 

Chưởng quầy hỏi: “Thân thể ngươi ?” 

Khôi đáp: “Ma Thần nổi giận đ.á.n.h nát Cuống Luyện thành, lão t.ử đốt cháy xác mới chạy thoát , trong nhẫn trữ vật chỉ thứ tay chân tiện cho việc phụ thể. Đưa năm ngàn ma tinh, tái tạo xác!” Chưởng quầy mặt biểu cảm: “Không đưa, vì nợ ma tinh của ngươi, ngươi còn nợ ba ngàn.” 

Khôi nóng nảy : “Lão t.ử , đ.á.n.h trận xong sẽ trả ngươi.” 

Chưởng quầy: “Đánh trận ngươi còn thể trở về ? Lần ngươi đốt cháy khôi để trở về ?” 

on rối tức giận đập bàn. 

lúc , một ngàn ma tinh đột nhiên bay đến mặt con rối. 

“Nói rõ ràng xem.” 

Khôi cứng ngắc đầu : “Cho thêm bốn ngàn nữa.” 

Tô Chước Ma ngữ, giọng điệu đổi: “Không đ.á.n.h cho đến khi ngươi .” 

“Ta ngay đây.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-472-ra-ve-ta-day.html.]

Nhìn thấy Thiên Ma bên cạnh nàng, con rối tức khắc sợ hãi, thành thật : “Ma Thần nổi giận đ.á.n.h nát nhiều Ma thành, bây giờ mất lãnh địa nô lệ, chỉ một con đường tiền tuyến.” 

“May mà khi Đại Vực di chuyển thêm nhiều chiến trường gian, nếu chiến trường duy nhất cách phủ thành quá xa, dùng truyền tống trận , mất mấy năm.”

“Ta dự định đến chiến trường gian kết nối với Sách Thiên giới, bên Sách Thiên giới dễ sống hơn.” 

Chiến trường gian là một cách gọi khác của Ma tộc đối với Giới Vực thành. 

“Cho thêm ba ngàn.” 

Khôi kết thúc một cách lưu loát. 

“Ngươi c.h.ế.t hả?” Tô Chước thuận miệng

Con rối giật nảy suýt ngã sấp xuống, kẻ ngôn ngữ thông dụng của Linh giới đều là ma đầu hung ác! Không chỉ phận cao quý, thiên phú chắc chắn cũng mạnh, mới dư sức để thứ ngôn ngữ mà loài sử dụng đến mức . Hắn cũng chỉ là hiểu mà thôi. 

“Thì đây là tin tức ngươi .” Cung Hà về phía Khải Giác. Khải Giác: “…” 

“Đây tin tức gì to tát ? Hừ, .” 

“Ta vốn dĩ ý định giấu các ngươi chuyện .” 

“Các ngươi thì thôi.” 

“Là cố ý ngăn cản, nếu khôi đ.á.n.h hỏng từ lâu .” Rời khỏi cửa hàng, Khải Giác vẫn đang hung hăng c.h.ử.i một trận. 

Tô Chước cảm thấy lúc mở trận pháp ở Giới Vực thành nên ít , nếu sẽ lộ sự thật là chỉ thông minh đủ dùng. 

Bộ dạng vẻ quan tâm của Khải Giác cũng thể đổi hiện thực. 

Cục diện Ma vực biến đổi lớn, xuất hiện nhiều chiến trường gian giống như Giới Vực thành, chỉ cần thất thủ, ma binh sẽ tràn Linh giới. Còn nhiều Ma tộc lưu lạc đang vội tới chiến trường, kẻ mất lãnh địa, kẻ khao khát công huân. 

Thời thế sắp loạn. 

Nói mà ai thèm để ý, Khải Giác cảm thấy vô cùng nhàm chán. 

“Chuyện chiến trường gian thì liên quan gì đến các ngươi? Sao trưng bộ mặt đưa đám thế?” 

Cung Hà: “Không liên quan ngươi cố ý che giấu?” 

Khải Giác: “Ta cũng cố tình giấu, chỉ là ngươi một cách dễ dàng mà thôi.” 

Cung Hà: “…Thần kinh.” 

Khải Giác: “Ta thấy thần kinh hơn tên ngốc, đừng c.h.ử.i tên ngốc nữa.” Thần kinh vẻ giống công pháp, ví dụ như “Ma Thần Kinh”, lợi hại. 

Cung Hà: “Ngươi đúng là một tên thần kinh ngốc nghếch.” 

Khải Giác: “…” 

Nói như thì tính sỉ nhục tăng thêm, ngôn ngữ thật phức tạp. 

Tô Chước từ chỗ cảm thấy vẻ đến chỗ cảm thấy ngốc, bây giờ thấy thà cứ để tiếp tục vẻ còn hơn. 

Giữ chút thể diện cho Thiên Ma. 

Trở phủ Thành chủ, bóng dáng Tần Dĩ Luật xuất hiện từ phía hành lang, bên cạnh còn một thiếu nữ yểu điệu, dung mạo nàng tinh xảo mỹ lệ, khoác một bộ hoa phục lộng lẫy, choàng khăn lụa thướt tha. 

Khải Giác hành lễ, nghiêm nghị : “Tham kiến Nữ Vương điện hạ.” 

Ma vệ hai bên đồng loạt quỳ một gối xuống, hàng ngũ chỉnh tề, ngay cả tiếng va chạm của áo giáp cũng vô cùng thống nhất. 

Ra vẻ. 

Cung Hà liếc

Tô Chước cũng thầm cảm khái trong lòng. 

“Đến Giới Vực thành .” Tần Dĩ Luật trực tiếp với sư . Lúc , Ma Lạc Chức Mẫn mỉm : “Không giới thiệu một chút ?” Tần Dĩ Luật: “Vì tính mạng của ngươi, cần .” 

Nửa câu đầu là giữ thể diện cho nàng mặt Ma tộc, nửa câu mới là điều Tần Dĩ Luật thực sự

Thu Vũ Miên Miên

… Mặc dù khác thể thể diện từ nửa câu đầu ở chỗ nào. 

Khải Giác cau mày, thấp giọng quát: “Hỗn xược!” 

“Không .” Ma Lạc Chức Mẫn xua tay, với Tần Dĩ Luật: “Ngươi đừng quên lời hứa với .” 

 

Loading...