Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 479: Lập trường

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:00:25
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tế lễ kết thúc, tộc trưởng Gia Lâu tộc và các vị cao tầng rời , trong lòng họ đều cảm thấy chút , nhưng chỗ nào . Tô Chước và các Thiên Ma còn vẫn lặng lẽ chờ đợi, cung tiễn các đại năng rời

Đứng tại chỗ, Tô Chước nghĩ đến việc ý chỉ Ma Thần điên cuồng xóa trí nhớ của chúng ma thì chút buồn , tuy thành tiếng, nhưng vẻ mặt cũng khó tránh khỏi chút kỳ quái. 

Thiên Ma sang, thấy thế nào cũng giống như đang dương oai diễu võ. 

Đợi đến khi tộc trưởng và các trưởng lão đều , Tô Chước cũng bước ma trận truyền tống rời

Sau lưng nàng, Thiên Ma bàn tán ngừng, kẻ ghen ghét, cũng kẻ do dự quyết. 

Tô Chước để tâm, dù nàng ở trong Gia Lâu tộc, cho dù đãi ngộ đến , về cơ bản vẫn là dị tộc. 

Cho dù nàng cho tùy tùng do Gia Lâu tộc cử đến nơi ở của , ma vệ bên ngoài điện cũng thể thiếu. 

Đối với những ánh mắt săm soi nàng sớm quen. 

Trở Điện Linh Minh, giữa đám ma vệ ở cửa điện một Thiên Ma Thế t.ử trẻ tuổi đó. 

Tô Chước cảm thấy chút quen mắt. 

“Vương nữ triệu kiến.” La Pháp mặt biểu cảm : "Ngươi, theo .” Tô Chước chợt nhận : “Là ngươi , Tiểu Pháp.” 

Lúc khi nàng ở Giới Vực thành vơ vét hết lông cừu của Linh Mạch tháp, hứa với Tháp Linh sẽ mang một ít Thiên Ma huyết về để thù lao, việc thu thập Thiên Ma huyết ở Phú Ma cảnh cũng vô cùng thuận lợi, chính là nhờ vị Thiên Ma Thế t.ử mới đời

La Pháp khinh miệt một tiếng: “Ta với ngươi lắm ?” 

Tô Chước thuận theo hỏi: “Đương nhiên , ngươi họ gì?” 

La Pháp thấy Tô Chước thì nhớ ngay đến thất bại lớn nhất trong đời , khóe mắt giật giật, nuốt giận trả lời: “Đừng những lời vô ích , theo gặp Vương nữ.” 

Thu Vũ Miên Miên

Tô Chước: “Không gặp.” 

La Pháp nắm chặt nắm đấm. 

Tô Chước đột nhiên đổi ý định: “Đang rảnh, vẫn nên gặp .” 

Đợi khi nàng bắt đầu tu luyện, chắc sẽ gặp Ma tộc nào nữa, ở phủ thành gặp Vương nữ , đối phương dường như vẫn còn điều gì đó hết. 

La Pháp im lặng dẫn đường, một ma một dọc theo lối giữa các bức tường cung điện. 

“Ngươi gì với Khải Giác?” La Pháp mặt biểu cảm hỏi: "Hắn nay lời Vương nữ, từ chối để đến, chắc chắn là vì gặp ngươi.” 

Tô Chước: “Ta gì cả.” 

Còn về việc tại Khải Giác ám ảnh tâm lý với Lục sư … nàng rõ. 

Có lẽ là Lục sư tìm thấy thứ gì đó trong phủ Thành chủ của Không Thượng thành. 

La Pháp hừ một tiếng đầy ẩn ý: “Không ngờ ngươi bây giờ sống như .” 

Tô Chước: “Đó là tất nhiên.” 

La Pháp: “Cho dù sống đến , ở Ma vực ngươi cũng chỉ là một con tin mà thôi.” 

Con tin! Đây chính là nhận thức chung của đa Thiên Ma. 

Tô Chước: “ bây giờ là thiếu tộc trưởng của Gia Lâu tộc.” 

“Sao thể?!” La Pháp dừng bước, đột ngột đầu nàng. 

“Chắc chắn là giả.” Hắn khinh miệt

Vì để giữ thể diện cho Kiếp Thiên giới, mà xác nhận với bên ngoài con tin là hậu bối của đại tông Thiên Ma là quá đáng lắm , thể giao vị trí thiếu tộc trưởng cho nàng? 

Thiên Ma của Gia Lâu tộc cũng nghĩ như , cho nên dù trong tộc sớm tiết lộ tin tức định Tô Chước thiếu tộc trưởng, tin tức cũng truyền ngoài tộc. 

Tô Chước khẽ

Nàng giải thích thêm, La Pháp ngược càng chắc chắn. 

Một lúc , nhận tin tức từ , La Pháp im lặng một lúc lâu, cuối cùng nghiến răng : “Ngươi sống thật đấy!” 

Tô Chước thuận miệng : “Muốn thế nào ?” 

La Pháp: “Không .” 

Tô Chước cũng để tâm, tiếp tục bình thản bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-479-lap-truong.html.]

Một lúc , La Pháp đột nhiên mở miệng: “Ngươi thế nào?” 

Tô Chước: “Không cho ngươi .” 

La Pháp: “…” 

Tô Chước: “Trừ khi ngươi vài chuyện .” 

La Pháp: “…” 

Tô Chước: “Nếu sẽ đem chuyện ngươi thiếu tộc trưởng ngoài.” 

La Pháp: “Ngươi nghĩ sẽ Thiên Ma tin ngươi ?” 

Tô Chước lịch sự : “Dù chỉ việc , tin cũng mất gì.” 

La Pháp vô cùng hối hận, tại mở miệng. 

Rõ ràng vết xe đổ của Khải Giác. 

La Pháp lạnh mặt suy nghĩ một lát, truyền âm : “Những năm nay theo hầu Vương nữ, một bí mật.” 

“Mấy năm , một Thiên Ma sắp hiến tế một tôn giả Linh giới cướp đoạt , chính là đồng môn sư của ngươi.” 

“Vốn dĩ Linh tộc đầu quân cho Ma vực, trong vòng ba đời trọng dụng, để tránh nuôi hổ gây họa, Thiên Ma Mệnh là ngoài ý , vốn định lập tức hiến tế cho xong chuyện, ngờ xảy rắc rối, ngược trở thành đại địch.” 

Đây là một trong những chuyện mất mặt nhất của Thiên Ma, Ma tộc mặt tại hiện trường kẻ c.h.ế.t thì c.h.ế.t, kẻ bịt miệng thì bịt miệng, tiết lộ ngoài. 

Tô Chước chợt hiểu : “…Thì sư phụ còn cả chuyện như , thảo nào để tâm việc chúng đắc tội Thiên Ma.” Bởi vì ông đắc tội nặng

Mà Đại sư là Thiên Ma Mệnh. Tô Chước chớp mắt… trong lòng cũng quá ngạc nhiên. 

Đại sư còn mạnh hơn cả Thiên Ma, sinh ở Ma vực thể tranh giành Thiên Ma Mệnh cũng bình thường. 

“Ngươi dựa để thuyết phục tộc trưởng cho ngươi vị trí thiếu tộc trưởng?” Trong lòng La Pháp vẫn còn tò mò. 

Một con cũng thể thiếu tộc trưởng, chính cũng thể

Tô Chước kể sơ lược quá trình yêu cầu của

La Pháp: “…” Bản mà dám bắt chước thì đúng là chán sống tìm cái c.h.ế.t

Đến Ma Lạc tộc, điện phủ của Vương nữ vô cùng hoa lệ, những thị nữ xinh linh động hầu hai bên, nhưng vẻ của thiếu nữ điện thể át tất cả. 

“Bái kiến Vương nữ.” La Pháp hành lễ. 

Tô Chước chỉ liếc một cái, gật đầu cho lệ, nàng cũng coi như hiểu về lễ tiết của Ma tộc, nhưng ai yêu cầu nàng tuân theo, nàng cũng lười giả vờ. 

Vương nữ với y phục lộng lẫy, dung mạo yêu kiều nàng, khẽ : “Ta là Ma Lạc Chức Mẫn, ngươi bây giờ là thiếu tộc trưởng của Gia Lâu tộc, gọi thẳng tên cũng .” 

“Ma Lạc Chức Mẫn.” Tô Chước khách sáo khen: "Tên .” 

Ma Lạc Chức Mẫn nhàn nhạt : “Tần Dĩ Luật từng nhắc đến ngươi với .” Khóe miệng Tô Chước khẽ động, ánh mắt ý tứ rõ. 

Ma Lạc Chức Mẫn: “Ngươi tin?” 

Tô Chước: “Lời chính ngươi cũng chắc tin.” 

Đại sư thích chuyện phiếm, Tô Chước cũng nghĩ trường hợp nào thể khiến chủ động chuyện với Thiên Ma Vương nữ về sư của . Cho dù đến, cũng chỉ thể là khác mở lời

nhắc , đầu tiên chú ý đến ngươi, là vì Thích Mục Trần.” Ma Lạc Chức Mẫn : "Thích Mục Trần là em ruột của Thích Mục Lợi, nhưng ngay cả bản Thích Mục Lợi, cũng rõ ma của Thích Mục Trần là do g.i.ế.c.” 

“Hắn là phù hợp với Thiên Ma Mệnh nhất mà từng thấy, khi mệnh , cho dù là con đường của Linh giới Ma vực đều thể thông.” 

“Nếu ngươi Thiên Ma Mệnh, sẽ thua kém .” 

Tô Chước khẽ gật đầu: “Thì , .” 

Ma Lạc Chức Mẫn nàng: “Ngươi hẳn là hiểu ý của .” 

Tô Chước : “Bây giờ chẳng hiểu gì cả, ngươi hứa hẹn điều gì?” Ma Lạc Chức Mẫn: “Tần Dĩ Luật vì ngươi suy nghĩ như , ngươi cũng nên cùng lập trường với .” 

Tô Chước: “Lập trường của thế nào, chỉ tin lời trực tiếp.” 

“Ngươi tò mò Đại sư của ngươi trải qua những gì ở Ma vực ?” Ma Lạc Chức Mẫn đầy ẩn ý: "Những chuyện quá khứ đó sẽ với ai .” 

“Không tò mò.” Tô Chước trả lời.

 

Loading...