Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 481: Giết rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:03:54
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 481: G.i.ế.c

Tô Chước cầm nhẫn trữ vật trầm ngâm một lát mới cẩn thận : "Con giữ hai mươi cái là đủ , những cái còn mang cho sư . Sau khi đạt đến Xuất Khiếu cảnh, pháp khí đổi tốc độ dòng chảy thời gian còn hiếm thấy như nữa, trân quý bằng tháp Nghịch Không."

Thu Vũ Miên Miên

Lạc Thương Sơn khó tin: "Con nghĩ gì , chia! Con còn nhỏ, chia cho bọn chúng gì? Bọn chúng tháp Nghịch Không thì tự đến Thiên Nhân giới mà cướp."

Tô Chước: "Sư phụ, con đạt đến Xuất Khiếu chắc cần đến một trăm năm mươi năm ."

Lạc Thương Sơn mỉa mai: "Con cũng tự tin đấy nhỉ."

Tô Chước: "..." Có vấn đề gì ư.

Lạc Thương Sơn bỏ qua chủ đề : "Có ma nào bắt nạt con ? Sư phụ tiện tay g.i.ế.c vài tên cho con."

Tô Chước: "Không mà."

Lạc Thương Sơn khẽ gật đầu.

" sư phụ." Tô Chước bỗng nhớ chuyện gì đó: "Hình như con trở thành Thiếu tộc trưởng của Gia Lâu tộc , chuyện chứ ạ?"

"Ban đầu con chỉ đùa để họ bận rộn một chút thôi, nếu Gia Lâu tộc cãi thì con còn thể xem náo nhiệt. Không ngờ họ quyết định dễ dàng như , tộc trưởng đồng ý ngay lập tức."

Ăn dưa ăn lên cả đầu luôn , thật hết .

Lạc Thương Sơn im lặng một lát.

"... Xem uổng công lo lắng ."

Tiểu đồ ở Ma Vực thể là thích nghi, mà thể là như về quê nhà, như cá gặp nước, chẳng lẽ nàng thật sự là ma ?

Bỏ qua những chuyện , còn triển vọng nữa chứ.

Mới chỉ hai ngày mà Thiếu tộc trưởng của đại tông Thiên Ma , còn thể chuyện gì nữa đến cũng dám nghĩ tới.

Mặc dù tâm tình của Lạc Thương Sơn phức tạp, nhưng khi Tô Chước gây rối ở Gia Lâu tộc, với tư cách là sư phụ, vẫn cảm thấy vui mừng. 

Sau khi dặn dò Tô Chước cứ mạnh dạn xông pha, Lạc Thương Sơn cũng rời luôn.

Định Vương là Ma Đế Lạc Thương Sơn dạy dỗ đồ , ánh mắt chút phức tạp.

Đây là cách giáo d.ụ.c bình thường ?

Thánh Vương Lạc Thương Sơn dạy đồ , còn dạy một tiểu đồ ngoan ngoãn… Bây giờ xem mặc dù Tô Chước ngoan ngoãn cũng do dạy .

Cách giáo d.ụ.c như khiến cho trời đất đảo lộn thì đúng là kỳ diệu.

"Tiền bối." Tô Chước Định Vương, trở chủ đề đó: "Ma Thần con là Đại Ma, chuyện ?"

Định Vương trả lời ngay, mà hỏi : "Ngươi cảm thấy giống ?"

Tô Chước: "Con thấy giống."

Định Vương : "Nếu ngươi tu thành ma, tất nhiên ngài thể ép buộc ngươi ."

Tô Chước chớp mắt: "Có ngài đang sợ hãi điều gì ?"

"Tiểu nha đầu, dám cho ngươi ." Định Vương ung dung : "Nếu ngươi chắc chắn sẽ gây chuyện lớn đấy."

Tô Chước: "..." Rốt cuộc thế lực lưng nàng lớn đến mức nào .

Ngay cả Định Vương cũng lo lắng nàng quá tự tin mà ỷ .

Định Vương tiết lộ, nhưng ý tứ thì bày hết, Tô Chước tự tin mà ỷ .

khi nàng còn gì, coi ý chí của Ma Thần như AI để hỏi cái hỏi cái .

Khi rời khỏi Ma cung, vẫn là vị Ma Tu dẫn Tô Chước rời .

Trên đường gặp mấy vị quan chức Ma tộc đang bước nặng nề.

Khác với bọn họ, Tô Chước bước chân nhẹ nhàng, rõ ràng chuyến tham quan Ma cung vui vẻ .

Những quan chức đó ở bên ngoài thường mang theo hình tượng nắm giữ đại quyền, lúc Tô Chước cực kỳ ngưỡng mộ.

Đây chính là cái lợi của một một cần phấn đấu, mà chỉ cần mang danh Thiên Ma vẫn sống sung sướng.

Không giống như bọn họ, gần vua như gần với cọp, như băng mỏng .

Trở Gia Lâu tộc, Tô Chước tùy tiện tìm một hầu dẫn đường.

Gia Lâu tộc một tòa cung điện lớn, địa hình phức tạp.

Nàng từng qua cánh cổng , đường, dẫn đường cũng đỡ tự tìm.

Đi theo hầu lâu, mặc dù Tô Chước đường cũng phát hiện hướng đúng.

Tiểu Kiếm đột nhiên lên tiếng: "Ngươi lừa ."

Tô Chước khó hiểu: "Trông dễ bắt nạt lắm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-481-giet-roi.html.]

Tiểu Kiếm thương hại : "Hắn đ.á.n.h nên nghĩ như đó."

Tô Chước thở dài : “Cuộc sống của Thiên Ma ít sóng gió quá.”

Mỗi một , tuy thể dạy dỗ theo kiểu nuông chiều, nhưng đúng là một đám ma cung phụng như tổ tiên.

Tô Chước giả vờ như gì, tiếp tục theo hầu.

Đi qua một khúc quanh, hầu cẩn thận đầu đ.á.n.h giá nàng một cái, chạm ánh mắt nàng, trong lòng lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo!

Nàng phát hiện !

Đồng thời, gian phong tỏa, ma tức vờn quanh, một đám ma vây quanh!

Đối với các tu sĩ Linh giới mà , đây quả thực là chút lợi thế nào về thiên thời địa lợi nhân hòa, là một thế trận áp đảo.

ngoài dự đoán của hầu, Tô Chước lập tức tay ngay.

Ngược , nàng thản nhiên : “Ngươi còn dám đến .”

Tô Chước thấy Gia Lâu Mô, trong lòng bất ngờ, đó Gia Lâu Mô dứt khoát, trông vẻ là thức thời. Không ngờ trong tình huống Gia Lâu Thập Thoa khuyên nàng đ.á.n.h tàn phế mà vẫn dám đến.

“Ngươi c.h.ế.t trong tay chúng , phụ tuyệt đối sẽ gì.” Ánh mắt Gia Lâu Mô tràn đầy địch ý, khó chịu!

Cho dù Gia Lâu Mô giỏi sắc mặt trưởng bối, nhưng cũng nhiều trưởng lão bất mãn với quyết định của tộc trưởng.

Nếu sợ c.h.ế.t, phản ứng của đám trưởng lão chắc chắn còn dữ dội hơn nữa.

các trưởng lão đều sợ c.h.ế.t! Không dám !

Với phận thế tử, điều kiện ưu việt nhất của bọn họ chính là lo tộc trưởng sẽ g.i.ế.c , việc cha g.i.ế.c con gần như xảy trong đại tông môn Thiên Ma, bởi vì sinh một đứa dễ.

Tô Chước đảo mắt bọn họ một vòng, còn thấy một Thiên Ma mặc y bào hoa lệ, bên cạnh Gia Lâu Mô gì, chỉ lặng lẽ nàng với ánh mắt u ám.

Đó cũng là thế t.ử của Gia Lâu tộc, ở hàng đầu trong lễ tế, hẳn là thứ hai.

Gia Lâu Mô to gan như là vì mời cứu binh.

“Nhiều Xuất Khiếu như , đúng là một nước cờ lớn.” Tô Chước thầm nghĩ: "Ta sợ đó.”

Tiểu Kiếm: “…”

Đối diện với nàng, Gia Lâu Mô khó hiểu : “Ngươi còn ! Ngươi cái gì!”

Tô Chước mím môi: “Thú vị nha.”

Gia Lâu Mô nghiến răng nghiến lợi: “Nếu còn dạy dỗ ngươi thì sẽ theo họ ngươi!”

Tô Chước im lặng một chút: “Ngươi đúng là thích chiếm lợi mà.”

Gia Lâu Mô: “…”

“Đừng nhảm.” Nhị ca của Gia Lâu Mô là Gia Lâu Lượng .

Hắn quát xong, Ma tộc đột nhiên tay, ma tức bên trong trận pháp đè xuống như núi sông đổ ập, ma quang chiếu rọi khiến trong mắt đám ma đều trở nên u ám, là vẻ hờ hững nắm chắc phần thắng.

Ma trận há to miệng, mùi huyết tinh tanh nồng đột nhiên phun , Tô Chước dịch chuyển, ảnh đột nhiên thoát khỏi trận.

Chỉ trong nháy mắt, kiếm phong trong tay nàng kề lên cổ Gia Lâu Lượng, bản Tô Chước thì chậm rãi : “Đừng bậy nha.”

Không chỉ Gia Lâu Lượng gặp rắc rối, Gia Lâu Mô mới uy h.i.ế.p giờ còn t.h.ả.m hơn, Tằng Tiêu kiếm dùng một kiếm đóng đinh lên tường của hành cung, mặt mày ngơ ngác.

Đám Ma tộc khựng , thế lực hùng mạnh của ma quyết đều tan biến.

Bọn chúng buộc dừng tay, ánh mắt đầy vẻ thất vọng.

Sao đám thế t.ử các ngươi tránh chứ?

Hai vị thế t.ử tránh, mà thật sự là kịp phản ứng. Bọn họ cũng ngờ với cách xa như , Tô Chước còn thể đột phá vòng vây trực tiếp lấy mạng bọn họ.

Đây cũng đầu tiên Tô Chước loại chuyện , thuần thục, bắt cóc hai vị thế t.ử Thiên Ma khiến bọn họ dám động thủ, như cần động đến vũ lực phức tạp.

Hai vị thế t.ử đều cảm thấy hổ, câu nào.

Vẫn là Ma tướng dẫn đầu từng trải đời, trầm giọng : “Thiếu tộc trưởng, xin hãy suy nghĩ kỹ.”

“Thế t.ử ác ý, chỉ là đùa thôi.”

Trong tình huống , là đùa cũng quá, vì dù đều thương.

Tam thế t.ử vẫn còn sống, tuy rằng trường kiếm đ.â.m xuyên tim , nhưng chỉ cần c.h.ế.t thì nhanh sẽ lành thôi.

“Thật thú vị.” Tô Chước tán thưởng .

Trong lòng đám ma nhẹ nhõm, đại tiểu thư quả nhiên giống Ma tộc, dễ chuyện như .

“Đây chắc là một hóa .” Tô Chước , kiếm phong trong tay đột ngột vung lên, híp mắt : "Ta g.i.ế.c nha.”

 

Loading...