Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 489: Vương cung

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:11:03
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 “Ta hỏi ngài .” Khải Giác kiên quyết : “Nữ Vương thích c.h.ế.t.”

Tô Chước : “Ma Lạc tộc sắp tiêu , ngươi còn cứu?” Ngốc thật.

“Ta chỉ hỏi thôi.” Khải Giác hất tay La Pháp .

“Được , cùng ngươi.” Tô Chước thở dài .

Đại sư thật sự khá với vị Nữ Vương , Tô Chước quyết định lôi nàng hỏi cho rõ, nếu hỏi rõ mà nàng vẫn c.h.ế.t thì đưa nàng về.

Lão giả ngăn đường đó tuy ý cản họ rời cung, nhưng lúc nào cũng canh gác. Thị vệ thấy họ rời cũng dám ngăn cản.

Khải Giác gì, lao về phía cửa cung, Tô Chước theo , nhanh đến cửa hông Ma cung.

Nơi phòng thủ quá nghiêm ngặt, thể nhưng thể , vì thế họ dễ dàng rời cung.

La Pháp ngơ ngác, đuổi theo hỏi Tô Chước: “Ngươi cũng gì?”

Tô Chước thấy cứ bám theo mới kỳ lạ: “Ngươi theo gì?”

“Ta xem cho vui.” La Pháp chỉ Khải Giác: “Không thì ngốc quá, chắc chắn sẽ lạc đường.”

Khải Giác: “…”

“Còn gì?” La Pháp về phía Gia Lâu Mô đang vội vã đuổi theo ở phía .

Gia Lâu Mô ngẩng đầu, vẻ mặt khó hiểu: “Ta theo đại tỷ thì bình thường ?”

La Pháp: “Ta nhớ ngươi bất mãn với nàng , còn thường xuyên nàng khi ở bên ngoài.”

Gia Lâu Mô chẳng hề áy náy, nghiêm túc : “Ai đại tỷ? Chắc chắn là nhị ca.”

Tô Chước: “…”

Thu Vũ Miên Miên

Gia Lâu Thế tử: “…”

Gia Lâu Lượng: “…”

La Pháp thở dài: “Ngươi đúng là ruột của bọn họ.”

Hắn cũng hãm hại một phen, tiếc là cơ hội.

Vị trí Ma Lạc cung gần đô thành, với thực lực của họ, đường chỉ mất vài thở, chỉ là bầu khí trong đô thành căng thẳng, đường khó tránh khỏi cẩn thận.

“Vương cung quả nhiên canh gác chặt chẽ.” La Pháp trầm giọng .

Tô Chước liếc Ma Lạc Vương cung đồ sộ, qua thì thật sự tìm chỗ phòng thủ nào yếu kém.

La Pháp đột nhiên thở phào, hình lao về phía hông Vương cung: “… May mà lỗ ch.ó vẫn còn.”

Lỗ chó!

Đã đến Ma vực , Vương cung mà còn lỗ chó! Tô Chước thật sự hiểu nổi.

“Sao lỗ ch.ó nhỏ nhiều thế!”

Tìm vị trí lỗ chó, La Pháp bực bội : “Trận pháp bảo vệ vương cung ăn nhiều cống phẩm của lão t.ử như thế, giờ đến cái lỗ ch.ó cũng để lớn hơn!”

Lỗ ch.ó đây ít nhất cũng to bằng con chó, giờ cái lỗ tường còn nhỏ hơn cả chuột, cái gọi là lỗ ch.ó ?

Gia Lâu Mô quả quyết: “Đây là lỗ côn trùng!”

Tô Chước: “…”

Khải Giác: “Ta thử .”

Thân ảnh mơ hồ một lúc, cuối cùng cũng miễn cưỡng chui .

La Pháp cũng thi triển bí pháp nhét lỗ chó, chui qua giọng vang lên từ bên : “Các ngươi mau lên.”

Gia Lâu Mô tin nổi: “Sao các ngươi quen thuộc thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-489-vuong-cung.html.]

La Pháp: “Bề ngoài Nữ Vương tiện xuất hành, nhưng vẫn ngấm ngầm lén chuồn chơi.”

Thiên Ma Thế t.ử dù giỏi tu luyện ma , thường cũng hình cao lớn, ngay cả Gia Lâu Mô Tô Chước đ.á.n.h cho tơi tả nhiều cũng .

Hắn chui lỗ ch.ó cực kỳ vụng về, chân hóa thành một luồng khói đen kẹt giữa trận pháp bảo vệ, lên xuống , cuối cùng Thiên Ma bên trong kéo mạnh .

Tô Chước rút kinh nghiệm từ bọn họ, thao tác trở nên đơn giản, chỉ cần huyễn hóa chân thuận theo khe hở nhỏ trong hộ trận chui .

Vào Ma Lạc cung, Tô Chước hỏi: “Đi hướng nào?”

“Hướng đó, giờ phong tỏa, đường.” La Pháp tinh thông pháp môn ma tắc, liếc mắt lập tức con đường huyền cơ.

“Phá .” Tô Chước biểu diễn đơn giản, phá vỡ trận pháp ngăn cách.

Nói thì linh lực ở Ma vực hiệu quả kém xa so với Linh giới các gian chiến trường như Giới Vực thành. La Pháp đến sự tồn tại của Thái Nhất chân khí, lúc thấy lực công kích , trong lòng khỏi chấn động.

“Nhanh lên, nhanh về nhanh.” Tô Chước cũng dám chủ quan.

Truyền Tống trận trong Ma Lạc cung lúc thể sử dụng, may mà La Pháp nhớ cách đường tắt, nhanh đến cung điện của Nữ Vương.

Ma Lạc Chức Mẫn đang ngẩn ngơ vương tọa.

Hai ma một bước , nàng còn sững sờ một lúc, đó mới dậy kinh ngạc hỏi: “Sao các ngươi ở đây?”

Khải Giác quỳ một gối, trầm giọng : “Nữ Vương, chúng đến cứu ngài ngoài.”

Môi Ma Lạc Chức Mẫn khẽ động, thốt nên lời.

La Pháp tựa khung cửa, chậm rãi : “Ngươi cũng Khải Giác đối xử với ngươi nhất, như chỉ cho đủ lượng.”

“Các ngươi .” Mi mắt Ma Lạc Chức Mẫn khẽ run rẩy, thở dài một .

“Đây là dã tâm của phụ vương, cũng là của , đây.” Nói , nước mắt nàng rơi lã chã, vì sắp c.h.ế.t, mà vì đến khi c.h.ế.t nàng mới chuyện .

Khải Giác đau đầu: “Nữ Vương, rõ ràng ngài c.h.ế.t mà!”

“Đánh ngất nàng đem !”. Thấy họ còn qua , Tô Chước thẳng: “Ngươi đ.á.n.h ngất ?”

“Ta đ.á.n.h ngất !” Khải Giác tức giận, lập tức biểu diễn cho Tô Chước xem.

Ma Lạc Chức Mẫn trợn to mắt, kịp một chưởng đ.á.n.h ngất. Khải Giác đột nhiên ngẩn : “Có nên đ.á.n.h Nữ Vương ?”

“Phục ngươi luôn.” La Pháp bực bội lao tới xách hình nhỏ nhắn của Nữ Vương lên, vội bảo: “Đi mau.”

Trên đường về thành, Tô Chước ngang một cung điện, đột nhiên “ồ” một tiếng.

“Hóa mắt trận ở gần đây.”

“Chúng phá hủy trận pháp , đừng hiến tế nữa.”

Gia Lâu Mô và La Pháp đều đơ : “Hả?”

“Rốt cuộc các ngươi dám ?” Tô Chước nhíu mày, chút khinh thường. Những Thiên Ma sánh với các sư của nàng. Nếu ở đây đồng môn, khi Lục sư dạo một vòng về thì trận pháp biến mất .

“Ta dám chứ.” Gia Lâu Mô cảm thấy thể phụ tá Tô Chước giành vị trí Thiên Ma Thiếu tông, thì còn gì mà . Dù chỉ góp phần về mặt hình thức.

“Lão t.ử !” La Pháp cũng bùng nổ. Chuyện nổi danh nhất đời Tô Chước đ.á.n.h cho tơi tả, nào Thiên Ma Thế t.ử nào nghẹn khuất thế?

Dù là gây chuyện cùng Tô Chước thì danh tiếng cũng dễ hơn.

“Khải Giác, ngươi mang Nữ Vương ngoài, chuyện lớn!” La Pháp giao Ma Lạc Chức Mẫn cho Khải Giác xách, vội vàng đỡ lấy.

“Ta cũng dám! Không trận pháp hiến tế, Nữ Vương cũng cần ngoài, ngài cung.” Khải Giác bế Ma Lạc Chức Mẫn còn đang hôn mê, .

La Pháp ngửa đầu thở dài, bất lực: “Ở , đều ở .”

Một bước sai, cả đám cùng xong đời.

 

Loading...