Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 497: Nguy hiểm thật
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:15:03
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
bọn họ lo lắng, nếu như Thiên Ma trở , liệu “” vì Nhân Ma mà báo thù .
Dù họ phạm tội lớn nên mới hoạt động ở đây, nhưng bọn họ vẫn sợ c.h.ế.t, nếu thì chạy Cổ Ma Uyên để sống sót.
“ Nhân Ma yếu thật!”
Nhìn Tô Chước ăn xong một con cá, quả dại chỉ c.ắ.n một miếng để sang bên cạnh động tới.
Cuối cùng, Ma tộc hạ quyết tâm.
“Cầu phú quý trong hiểm nguy!”
Nhân Ma giàu , bọn họ thể nhận thấy điều đó!
Một đạo ma quang đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tô Chước, lặng lẽ tập kích nàng.
Một kích tất trúng!
… Không hề, ảnh Tô Chước biến mất tại chỗ, mang theo con cá nướng còn chút ít trong tay. Nhất thời, Ma tộc tìm thấy khí tức nàng .
Ma tắc!
Đám Ma tộc . Nhân Ma tự xuống sông bắt cá tinh thông Không Gian ma tắc!
Chẳng trách chỉ tu vi Khuynh Hải cảnh mà sống sót ở Cổ Ma Uyên.
“Trốn thì ích gì?” Một Ma tộc quanh, hung tợn đe dọa: “Đừng để tìm ngươi!”
Một giọng uể oải vang lên: “Ta trốn.”
Ma tộc lập tức sang, thấy thiếu nữ cách đó xa đang bình tĩnh họ.
Nói thật, cảnh khiến Ma tộc bất an.
Khiến họ cảm giác, dường như nàng hậu chiêu.
Chắc chắn là phô trương thanh thế!
Mấy đạo ma quang cuồn cuộn lao về Tô Chước, hình nàng lóe lên, lập tức tránh thoát.
Một Ma tộc gian: “Thú vị đây.”
“Đừng đùa nữa!” Ma tộc khác : “Chỉ là Khuynh Hải cảnh, chúng đừng nương tay! G.i.ế.c!”
“G.i.ế.c c.h.ế.t, nhẫn trữ vật của nàng là của chúng !”
“Nương tay lỡ để nàng chạy ắt sẽ biến , !”
“Đừng quên là nàng nhiều thức ăn!”
, thức ăn cũng là một dạng tài nguyên quý hiếm ở Cổ Ma Uyên!
Dù là Ma tộc thì cũng kẻ thích cao lương mỹ vị. Một lương thực thực phẩm lưu truyền từ Linh giới cần môi trường đặc chế để sinh trưởng nên chúng cực kỳ quý hiếm ở Ma giới.
Việc thỉnh thoảng Tô Chước lấy thực phẩm hiếm để ăn khiến Ma tộc sớm thèm thuồng.
Rất nhanh , họ chẳng còn tâm tư nghĩ g.i.ế.c Tô Chước xong sẽ chia con cừu béo thế nào mà cảm thấy nàng tà môn!
G.i.ế.c c.h.ế.t!
Tô Chước điều động Không Gian ma tắc như dùng ma quyết bình thường, càng tà môn hơn đó là nàng dùng linh khí!
Linh khí áp chế ở Ma vực!
linh khí nàng dùng mạnh hơn bất kỳ Nhân Ma nào họ từng thấy. Ma tộc nhận , hình như nàng ma khí bổ sung.
Hơn nữa, rõ ràng là nàng chỉ tu vi Khuynh Hải cảnh!
Trong khi trong đám Ma tộc bọn họ thấp nhất cũng là Dung Hồn cảnh, còn một vị Xuất Khiếu cảnh. Việc khiến họ cảm thấy kỳ lạ khi Tô Chước luôn né những đòn mạnh, ma quyết trói buộc họ phát đều vô hiệu.
“Xem nàng ít bảo vật!” Ma tộc những lùi mà ngược , họ còn hành động của Tô Chước khơi dậy ý chí chiến đấu.
Đây là đầu tiên Tô Chước đối mặt với sự vây công từ nhiều nhưng cảm giác lúc thật sự khác lúc .
Nàng dùng đạo tắc vũ khí mà chỉ dùng ma tắc kèm ma quyết.
Tất nhiên, là dùng linh lực để thi triển ma quyết.
Việc cũng khó.
Sau thời gian hòa nhập trong môi trường Cổ Ma Uyên, ma tắc mà nàng lĩnh ngộ khác đây
Nó như một bộ phận cơ thể của nàng!
Giữa lúc vây công, một Ma tộc tìm khoảnh khắc nàng kịp dùng Không Gian ma tắc, tiến sát lưng, một chưởng đ.á.n.h lưng nàng, ngay vị trí trái tim.
Muốn tránh cũng thể!
Ngay khi đầu ngón tay của chạm linh quang lưng Tô Chước, hình thiếu nữ lóe lên, vài đạo ma quang mặt tấn công nàng đột nhiên tăng tốc, đập thẳng , trực tiếp hất bay ngoài.
Ầm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-497-nguy-hiem-that.html.]
Ma tộc c.h.ế.t nhắm mắt!
Chỉ thiếu chút nữa thôi! Hắn ngờ bản một Nhân Ma yếu ớt như thế g.i.ế.c ngược!
Hắn , dù cẩn thận đến thì cũng sẽ g.i.ế.c ngược thôi. Chỉ là, với thực lực của , chỉ thấy phiên bản “Nhân Ma” yếu ớt.
Rất nhanh, Ma tộc sống sót phát hiện dù dùng chiêu thức tàn tộc thế nào, bọn họ cũng đ.á.n.h bại Tô Chước, dần dự cảm sắp lật xe.
“Rút lui thôi!” Ma tộc cam tâm gào lên: “Chắc chắn Thiên Ma lưng nàng để chí bảo hộ mệnh!”
Họ từng thấy ma tắc nào dịch chuyển cự ly ngắn dễ dàng như thế, thậm chí còn cần tiêu hao huyết mạch.
Quá hoang đường!
Tô Chước: “…”
Thiên Ma lưng gì chứ.
Là đám g.i.ế.c nàng mà nàng đ.á.n.h bại đám chẳng thấy nàng như Tộc trưởng Gia Lâu tộc?
Cuối cùng, chỉ còn một Ma tộc Xuất Khiếu cảnh sống sót. Lần đến lượt Tô Chước đuổi theo .
Đương nhiên là cam tâm c.h.ế.t như , huyết khí đột nhiên bùng lên, ảnh biến mất trong huyết quang!
“Huyết độn…”
Tô Chước thấy thế thì lười đuổi theo, chỉ thả Tằng Tiêu kiếm .
Ở nơi , sống bình yên thì nhổ cỏ tận gốc.
Nếu , đối phương nghĩ nàng dễ tính, dẫn theo Ma tộc mạnh hơn tới thì nàng đ.á.n.h tiếp.
Xong xuôi, Tô Chước thở phào: “Nguy hiểm thật.”
Tiểu Kiếm: “…”
Tô Chước lẩm bẩm: “Ta học .”
Tiểu Kiếm thấy Tô Chước yên nửa ngày, trông giống ngộ đạo cũng giống điều tức, ngược chớp mắt như .
“Ngươi học gì?” Tiểu Kiếm nhịn mà hỏi.
“Giả heo ăn thịt hổ.”
Tô Chước trầm giọng: “Quả nhiên là nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống.”
Tiểu Kiếm: “…”
Thật lãng phí cảm xúc mà.
Giải quyết hết Ma tộc, Tô Chước cảm ứng nhiều tồn tại kinh động.
Là tồn tại nàng cảm nhận , tức là tu vi thấp hơn nàng.
“Không cẩn thận lộ .” Tô Chước thở dài.
Phải đổi địa bàn thôi.
lúc no nê, Tô Chước quyết định sâu hơn Cổ Ma Uyên để thăm dò.
Đến nơi nàng từng đặt chân, Tô Chước thấy vài ký ức thú vị.
Chấp niệm ở đây khá mạnh.
Những Ma tộc cũng tu tập ma tắc, Tô Chước thấy cảnh họ tu luyện và chinh chiến trong các cảnh khác .
Còn chấp niệm của vài ma tướng!
Nơi Ma tộc đặt chân cùng hướng với Linh tộc khám phá, cảnh cũng ác liệt hơn nhiều.
Ma vực rộng, trong ngoài nhiều khu vực , ví dụ như cấm khu Tô Chước từng đến. Có nơi còn nguy hiểm hơn cấm khu, ma tướng ngoài mở mang bờ cõi sẽ đối mặt nhiều sinh linh .
Thu Vũ Miên Miên
Đang nhắm mắt trầm tư, Tô Chước bỗng mở mắt. Trước mặt nàng, một chấp niệm lóe ma quang sáng lên vài phần, nàng ngước mắt lên thì đối diện một đôi mắt rắn u ám.
Con ma xà thấy nàng phát hiện, há miệng lộ nanh, nhanh chóng c.ắ.n về phía nàng.
Rắc.
Tô Chước lách tránh một bước, ma tắc hiện , một chưởng bóp nát ma xà.
Phủi phủi đôi tay dính máu, ma xà đứt đôi quằn quại đất.
Tô Chước bước tới chấp niệm tiếp theo, ngoảnh .
lúc , một giọng khinh miệt vang lên: “Pháp tắc của ngươi là thứ rác rưởi gì thế?”
Tô Chước khựng bước, đầu thì thấy một chấp niệm vẫn còn ý thức.
Vốn dĩ chấp niệm ma xà nuốt bụng nhưng việc Tô Chước bóp c.h.ế.t ma xà đ.á.n.h thức .