Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 499: Xuất quan
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:15:31
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão ma ỷ lợi thế là “côn đồ” của Cổ Ma Uyên, lôi kéo ít chấp niệm đang ngủ say, ép họ dạy Tô Chước vài tuyệt chiêu áp đáy hòm.
Ở Cổ Ma Uyên ba năm, Tô Chước định rời , lúc từ biệt, nàng hỏi lão ma: “Lão ma, bên ngoài mộ của ngươi ?”
“Ta thắp cho ngươi nén hương nhé?”
Lão ma thờ ơ: “Bản tọa , thắp hương cái quái gì.”
Tô Chước: “Vậy chăm sóc hậu bối của ngươi nhé? Nói , nhà nào thù với thì chăm .”
Lão ma: “Nhà nào thù với ngươi?”
Tô Chước nghĩ một lúc, cảm thấy khó .
“Ngươi nên hỏi là nhà nào thù với .”
Lão ma đầy vẻ móc mỉa mà hừ một tiếng: “Rất phong thái của lão t.ử năm xưa.”
Thu Vũ Miên Miên
“…”
Lão ma: “Đừng ngươi là nhà nào, lỡ nhà ngươi thù với bản tọa, bản tọa sẽ g.i.ế.c ngươi tại chỗ luôn.”
“Ồ, .” Tô Chước ngậm miệng.
Lão ma đưa giả thiết xong thì càng nghĩ càng khó chịu.
Lỡ như thật sự dạy hậu bối của kẻ thù thì ?
Dù kẻ thù thì dạy hậu bối của tình địch cũng cực kỳ khó chịu.
Lão ma thoáng chốc nghĩ hết kẻ thù của , càng nghĩ càng bế tắc, cau mày hỏi: “Ngươi là con cháu nhà ai?”
Tô Chước: “Ta dám .”
Lão ma dụ dỗ: “Bản tọa g.i.ế.c ngươi.”
Tô Chước cố ý: “Ta dám tin.”
Lão ma bực bội: “Sao ngươi nhát gan !”
Tô Chước vô tội: “Ta .”
Châm chọc nàng đúng là chọc bông.
Lão ma chẳng thể giận nổi.
“Lão ma, ngươi là nhà nào?” Tô Chước hỏi.
Lão ma: “Lão t.ử thiên tư tuyệt đỉnh Ma vực, đương nhiên là hậu duệ của Thiên Ma tộc.”
Nói xong, dừng một chút, Tô Chước phụ họa: “Wow, sớm nhận tiền bối tư chất Thiên Ma .”
Lão ma hưởng thụ, tiếp tục: “Dù , bản tọa cũng nhớ xuất từ tông nào, đều tại địch thủ quá yếu, từng buộc bản tọa lộ chân …”
“Tóm , thể loại Thích Mục tộc, Gia Lâu tộc, Thác Bạt tộc…”
Lão ma liệt kê một đống đại tông Thiên Ma lớn nhỏ.
Tô Chước: “…”
Không là Ma Lạc tộc đấy chứ.
Từ biệt xong, Tô Chước rời Cổ Ma Uyên.
Cũng như khi đến, nàng lặng lẽ trở về Gia Lâu tộc.
Bế quan!
Ba năm qua, Gia Lâu tộc đổi nhiều, vì vị trí thế t.ử định, vị trí thiếu tộc trưởng cũng gì lo lắng, Thiên Ma trẻ tuổi chẳng gì để tranh, tất cả đều tận hưởng cuộc sống lười biếng như , cùng lắm là vài trận đấu võ mồm khi chạm mặt Thiên Ma đại tông khác.
Người mê đấu võ mồm chủ yếu là Gia Lâu Mô. Dưới sự tẩy não của , hai thế t.ử lớn hơn khác cũng dần một câu một “đại tỷ”, từ từ tìm niềm vui hù dọa kẻ khác.
Giá mà Tô Chước thật sự là tỷ tỷ ruột thì mấy!
Ngay cả Gia Lâu Thế t.ử cũng tiếc.
Tô Chước im lặng tiếng trở về Gia Lâu tộc tu luyện, ban đầu nhiều Ma tộc phát hiện.
Ma tộc đầu tiên nhận bất thường là quản sự của Gia Lâu tộc.
Tất nhiên, quản sự còn là lúc .
Lúc quản sự xem sổ sách thì đột nhiên phát hiện chi tiêu Điện Linh Minh tăng vọt. Ông lập tức nhớ đến cuộc thanh trừng kinh hoàng vài năm , nỗi tuyệt vọng dâng lên.
Ông còn kiếm bao nhiêu ích lợi! Không xét nhà!
Đương nhiên, ông cầu cứu trưởng lão Gia Lâu tộc, nể tình quan hệ họ hàng, hẳn là còn thể sống .
trưởng lão Gia Lâu tộc mà ông hỏi vẫn là năm đó.
Trưởng lão Gia Lâu tộc: “…”
Ác mộng tái hiện.
Thiếu tộc trưởng bắt đầu vung linh thạch ma tinh. Rất nhanh tộc trưởng cũng sắp bắt đầu tiêu xài, hơn nữa tộc trưởng còn tiêu pha kinh khủng hơn thiếu tộc trưởng, nhưng tác dụng cực kỳ chậm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-499-xuat-quan.html.]
Vòng luẩn quẩn ác tính!
, dự đoán của ông thành sự thật.
Bởi vì Tô Chước tiêu xài quá nhiều, lượng tiêu hao vượt xa ngưỡng bảy ngày khiến Gia Lâu tộc sống một ngày như một năm đây!
Không núi vàng núi bạc, mà dù nhà mỏ linh quáng mỏ ma quáng cũng chịu nổi mức tiêu hao !
Trưởng lão liên tục họp hội mấy để bàn việc , kết quả là còn cách nào, cứ để nàng tiêu.
Có thể dùng tài sản gia tộc tạo một Ma Đế là chuyện các tông tộc khác cầu còn , họ còn thể gì đây?
Mà lòng của Tộc trưởng Gia Lâu tộc tê dại, đến hội họp cũng lười tham gia, Tô Chước thế nào thì thế nấy, mắt thấy tâm phiền.
Hai mươi ngày , Tô Chước xuất quan.
Nàng đến Tàng Kinh Các của Gia Lâu tộc, đường gặp ít Thiên Ma tin kéo đến, gây một phen náo động.
Vì nàng đột phá Thiên Tướng cảnh!
Gia Lâu tộc từ trưởng lão đến tiểu bối đều thể đồng thanh thừa nhận.
“Nếu nàng thật sự Gia Lâu Thiếu tộc trưởng thì tương lai tộc chắc chắn sẽ bay cao.”
“Còn ai tranh với nàng chứ?”
“Hoàn !”
Nhiều trưởng lão cũng nhắc chuyện năm đó, bọn họ tuyệt vọng thế nào khi Tộc trưởng Gia Lâu tộc bất chấp phản đối để chọn Tô Chước thiếu tộc trưởng.
Tuyệt vọng qua , chuyện thể tệ hơn, bánh từ trời rơi xuống là thật.
Còn chuyện thế ?
“Sao tỷ đột phá Thiên Tướng cảnh ?” Trong Gia Lâu tộc, chỉ Gia Lâu Mô dám hỏi thẳng thế .
Thiên Ma khác mặt mũi hỏi, nếu thì chẳng đó là nâng chí khí Tô Chước, diệt uy phong ?
ở mặt Tô Chước, Gia Lâu Mô từng uy phong, cũng bỏ ý định giả vờ, yên tâm tiểu .
“Thiên Tướng cảnh cũng khó lắm.” Tô Chước khẽ thở dài.
“Tỷ thở dài cái gì!” Gia Lâu Mô hiểu.
“Đột phá Lâm Hư cảnh thì khó.” Tô Chước .
Thực nàng đột phá Thiên Tướng cảnh là xuất quan ngay mà là suy nghĩ kế hoạch vượt qua Lâm Hư Cảnh xong xuôi mới xuất quan.
Kết quả là ý tưởng quá nhiều, nhưng mỗi cái dường như đều đủ .
Cảm giác mơ hồ nàng lâu .
Lần tâm tình như , nàng còn ở Dung Hồn cảnh.
Nói xong, Tô Chước gì thêm.
Gia Lâu Mô cũng im lặng.
Đột phá Lâm Hư cảnh khó!
Nàng nàng đang gì ?
Ai chẳng đột phá Lâm Hư cảnh khó, nhưng ai đột phá Thiên Tướng cảnh nghĩ chuyện chứ!
Tạm thời nghĩ đối với Tô Chước là chuyện khó giải quyết, nhưng ngoài cũng tin .
Việc nàng xuất quan lén truyền đến Giới Vực thành và Linh giới, sư đến Ma vực là thể gặp nàng.
Tất nhiên là mấy sư sẽ bỏ lỡ cơ hội góp vui.
Còn thể nhân tiện xem giang sơn sư giành ở Ma vực.
Trải nghiệm Linh tộc nào ? Ngoài đồng môn họ, chắc chẳng mấy ai.
Ba vị sư nhỏ tuổi nhất là đầu tiên đến, Cung Hà ở Ma vực quen cửa quen nẻo, dùng quan hệ của ở Ma tộc dẫn hai sư đến Gia Lâu tộc.
Vì tạm thời liên lạc với sư , ban đầu Cung Hà còn nghĩ sẽ khó ở cổng Gia Lâu tộc, trải qua một loạt vả mặt, nhưng ngờ dẫn đường nhắc đến Tô Chước, ngay cả ma vệ hiểu tiếng ở cổng cũng thận trọng.
Sau khi thông báo, họ dẫn thẳng Điện Linh Minh trong Gia Lâu tộc.
Đồng môn gặp đồng môn, hai mắt lệ nhòa… khoa trương thế, trong lòng họ chỉ tính toán chuẩn chút gì ăn hoặc là đại sự, ăn mừng sư hội ngộ.
“Tiểu sư !”
“Sư cao lên !”
“Sư , các cuối cùng cũng đến!” Khóe miệng Tô Chước khẽ giật, tự động bỏ qua câu “cao lên”. Không trong ấn tượng sư , nàng lùn thế nào, mỗi cách một thời gian gặp là thấy nàng cao.
Ngoài nhiều ánh ma mắt tạp nham, Tô Chước đợi họ điện thì đóng cửa, hỏi: “Ở Ma vực tìm gì chơi ?”
Ngay cả Tô Chước cũng tu luyện đến chán, xem như là khoa trương.
Tất nhiên, nàng chán là vì gặp bình cảnh, nếu , cứ một đường tu luyện mãi thì sẽ chán.