Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 500: Chuyển tới

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:15:42
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ta còn kịp tìm thú vui ở Ma vực.” Cung Hà cảm thán, cảm thấy việc nghiêm túc: “Hai họ cũng mới đến.”

“Tiểu sư đói gầy .” Mục Dự Châu vẫn thấy sư ở Ma vực như ý: “Sau về ăn thật ngon.”

“Sư , tu vi của là Thiên Tướng cảnh ?” Diêm Nguy Nhiên do dự một lúc mới lên tiếng, xong các sư đều im lặng.

.” Tô Chước gật đầu: “Muội rời Cổ Ma Uyên chính là vì đột phá, dùng hai mươi tháp Nghịch Không .”

Cung Hà hồn, tê dại: “Khéo thật, bọn .”

Thu Vũ Miên Miên

Họ việc Tô Chước là Xuất Khiếu cảnh và thành Kiếm Tiên ba năm . Sau khi thảo luận kỹ Kiếm Tiên cảnh nghĩa là gì, họ cũng tự thuyết phục rằng chuyện bình thường.

ai cho họ rằng sư là Thiên Tướng cảnh ?

“Giờ nên các cũng sắp đột phá đúng .” Tô Chước cảm thấy tìm quy luật.

Giờ nàng cũng nhận , sư phụ ngoài sáng trong tối lúc nào cũng thúc giục nàng tu luyện, một phần vì “thúc giục” các sư .

Mục Dự Chu tuyệt vọng : “Sư , bọn c.h.ế.t ?”

Kiếm Tiên!

Thiên Tướng cảnh!

Mỗi tiêu chuẩn đều là độ cao mà thường chỉ dám mơ ước.

Họ cũng đột phá Xuất Khiếu cảnh mới dám đến Ma vực tìm sư gây chuyện, ngờ sư lặng lẽ đột phá Thiên Tướng cảnh!

“Chấp niệm Ma tộc trong Cổ Ma Uyên giúp mở mang nhiều, nếu thì cũng dễ đột phá Thiên Tướng cảnh đến thế.” Tô Chước tiếc nuối tiếp: “Đáng tiếc các sư tu luyện ma tắc.”

“Đợi rảnh sẽ đến Cổ Ma Uyên xem.” Cung Hà nghĩ một lúc .

“Ta cũng xem.” Diêm Nguy Nhiên chẳng quan tâm, dù luyện kiếm, ở luyện.

“Vậy cũng .” Mục Dự Chu cũng bệnh cấp bạ chữa.

Lúc , một tiếng nhẹ nhàng hề che giấu ý hả hê vang lên.

Là Lạc Thương Sơn.

Không đến bao lâu , đồ “thúc giục” đến mất lý trí mới hiện .

Cung Hà uể oải : “Sư phụ, đột phá Thiên Tướng cảnh lâu với bọn con?”

Lạc Thương Sơn thu nụ : “Vi sư đến Ma vực mới .”

Sau khi đưa tháp Nghịch Không, dự cảm Tô Chước sẽ tiến bộ vượt bậc. Giờ nguyên tắc của nới rộng đến Lâm Hư cảnh, chỉ cần Tô Chước đột nhiên đột phá Lâm Hư cảnh, chắc chắn sẽ kinh ngạc.

Là sư phụ, Lạc Thương Sơn sớm cảm thấy thói quen tu luyện của các đồ vấn đề, hóa là thượng bất chính hạ tất loạn. Đồ của từ đầu tiên lén lười biếng, nhưng thiếu một tấm gương nhỏ tuổi chăm chỉ, cũng chẳng lý do soi mói.

Kết quả là giờ ai cũng siêng năng.

Lúc Tô Chước nhập môn, dù tháp Nghịch Không để đó cũng chẳng mấy đồ chủ động dùng, vì động một cái là bế quan ba năm, trẻ bình thường chịu nổi. Tô Chước thấy bế quan gì sai, đến khi tu vi nàng đuổi kịp, các sư đồng môn chỉ còn cách c.ắ.n răng “chạy” theo.

“Các con tỷ thí chút ?” Lạc Thương Sơn .

“Không cần sư phụ.” Mục Dự Chu nghiêm túc: “Bọn con tự .”

“Về sẽ tu luyện đến c.h.ế.t, đột phá xuất quan.” Diêm Nguy Nhiên tuyệt vọng nhắm mắt.

Lạc Thương Sơn khẽ gật đầu, trông hài lòng: “Tốt lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-500-chuyen-toi.html.]

Lạc Thương Sơn chỉ ghé qua, thưởng thức vẻ tuyệt vọng của đồ rời , đến Ma vực còn chính sự.

Trước khi , Tô Chước giữ hỏi: “Sư phụ, để đột phá Lâm Hư cảnh?”

“Không khó, con tự nghĩ .” Lạc Thương Sơn quả quyết: “Chắc chắn con sẽ nghĩ .”

“Sư phụ cho chút gợi ý ? Sư phụ đều sắp xếp đạo lộ rõ ràng, con cần sắp xếp, chỉ cần vài câu gợi ý thôi.” Tô Chước lý, sư phụ còn cầm tay chỉ dạy, như sư môn họ đều do sư dạy.

“Sư phụ cũng chẳng dạy đồ như con.” Lạc Thương Sơn tự tin với phương pháp dạy học của , tất cả đồ của đều xuất sắc.

“Kiên nhẫn chút, đột phá Lâm Hư cảnh chỉ cần linh quang lóe lên là .” Lạc Thương Sơn tự thấy cho gợi ý then chốt.

Ai đột phá Lâm Hư cảnh mà chẳng nhờ linh quang lóe lên? Đều thế cả.

“Sư phụ nghiêm túc chút , đột phá Lâm Hư cảnh con mới về tông môn chơi , đột phá sớm thế?” Tô Chước chí tiến thủ, còn đ.á.n.h bài tình cảm: “Nếu trở về thì khỉ Tụ Linh Phong sắp nhận con .”

Lạc Thương Sơn im lặng một lúc.

Tô Chước ở Ma vực quá nở mày nở mặt, thậm chí gần như quên mất lúc đầu bản lo lắng tiểu đồ chịu uất ức ở Ma vực thế nào.

tuổi trẻ nhớ nhà cũng bình thường.

“Dời Tụ Linh Phong qua cho con chơi nhé?” Lạc Thương Sơn gì khác mà chỉ trưng cầu ý kiến: “Chơi đủ thì dời về. bầy khỉ chắc chịu dời, là con chọn vài con…”

Tô Chước: “… Thôi cần sư phụ, con cũng ham chơi thế.” Nếu , chỉ chớp mắt là bầy khỉ nhà mất, khỉ con cũng bắt , kích thích quá.

Lạc Thương Sơn tiếc nuối: “Vậy chỉ còn cách chờ con tu luyện đến Lâm Hư cảnh tự về thăm chúng thôi. Không là vi sư nhiều mà là vi sư cảm thấy cần hạn chế tư duy của con.”

“Thứ hai là do quy tắc Thiên Đạo hạn chế, thể rõ.” Nhiều đại năng cơ duyên đột phá cũng vì lý do .

“Hóa thế, để con tự ngộ.” Tô Chước tiếc. Trước đây ai nhắc, nàng còn tưởng sư phụ thả rông.

Lạc Thương Sơn tiếp: “Cũng đến mức tự ngộ, Tam sư của con vốn ý định đến Ma vực khi đang nghiên cứu Thái Nhất chân khí. Đạo tắc mà nó cũng nhiều điểm chung với con, để nó đến đây bàn luận với con.”

“Dù nó cũng chỉ nghiên cứu trận pháp, nghiên cứu ở mà chẳng là nghiên cứu.”

Bình thường, tu tiên giả Linh giới nhiệm vụ đặc biệt sẽ đợi ở Ma cung, nhưng đến Ma cung thì Tô Chước tìm tiện hơn.

Nhìn sư phụ đang bàn giao việc đột phá Lâm Hư cảnh, ba vị sư ở đây vẫn thấy thế giới khó hiểu.

đột phá Thiên Tướng cảnh nghĩ đến Lâm Hư cảnh?

Trước khi , Lạc Thương Sơn để cho Tô Chước năm mươi tháp Nghịch Không.

Đến nay, Tô Chước chỉ dùng hai mươi bảy tháp Nghịch Không, hết hàng tồn kho thêm.

Hình bóng sư phụ biến mất, Tô Chước đưa nhẫn trữ vật cho sư : “Sư chia ? Muội còn nhiều lắm.”

“Bọn còn đây.”

Cung Hà lắc đầu, nhẫn trữ vật bay trở tay Tô Chước: “Muội sư phụ cướp bao nhiêu pháp khí tương tự , nó, nghi Thiên Nhân giới cướp sạch .”

Tháp Nghịch Không chỉ thích hợp cho tu tiên giả Hóa Thần cảnh, mà yêu cầu tu vi đối với dùng khá thấp, ưu việt hơn là ít ảnh hưởng đến thọ nguyên, điểm Lạc Thương Sơn kỹ, dù tiểu đồ còn trẻ, thiếu chút thọ nguyên đó .

với tu tiên giả thiếu thọ nguyên thì đặc tính hấp dẫn, khiến giá trị tháp Nghịch Không cao hơn pháp khí đổi thời thông thường.

Lần Thiên Nhân giới dùng Tô Chước con cờ, Lạc Thương Sơn nhân cơ hội gây khó dễ, cướp ít chí bảo, Thiên Nhân giới chỉ đành ngậm đắng nuốt cay.

thì việc tranh thủ thời gian ba mươi năm hòa ước với Ma vực quan trọng!

 

Loading...