Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 501: Trừu tượng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:16:03
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thất sư đến, cuối cùng Tô Chước cũng ăn bữa cơm ngon và thịnh soạn kể từ khi đến Ma vực, suy nghĩ về Lâm Hư cảnh đều gạt sang một bên.

Bữa cơm ngon quá!

Hu hu hu.

Qua bao năm tích lũy, Diêm Nguy Nhiên nguyên liệu cao cấp, nhiều đồng môn cũng giao nguyên liệu nhất cho . Những ngón ngon cất giữ, giờ cũng đem chiêu đãi sư ăn uống đạm bạc mấy năm ở Ma vực.

Hơn chục món bày lên bàn, cả Điện Linh Minh tràn ngập trong mùi thơm.

Ma vệ ngoài điện đều lộ vẻ mặt kỳ lạ.

Một Thiên Ma Thế t.ử tình cờ ngang ngửi thấy mùi hương khiến bước nổi thì bất giác gõ cửa.

“Tỷ bế quan !”

Giọng Gia Lâu Mô vang lên, Tô Chước mở cửa cho , cạnh bàn hỏi: “Có chuyện gì? Đóng cửa .”

“Bọn họ là ai?” Gia Lâu Mô đóng cửa, bước Điện Linh Minh thì giật .

Ở đây mấy Nhân tộc!

Hắn tưởng nhầm chỗ, nhưng đây rõ ràng là Ma vực! Là lãnh địa của Gia Lâu tộc, Nhân tộc tự do từ bao giờ !

Tô Chước giới thiệu sơ qua: “Sư của .”

“Tiểu Mô, quen , lúc bế quan, việc ngươi xử lý.”

Nàng Gia Lâu Mô thích mượn danh nàng gây chuyện, danh thể cho mượn .

“…”

Gia Lâu Mô: “Rõ .”

“Đại tỷ, đói , thể ăn chút ?” Gia Lâu Mô mà thèm thuồng.

Tô Chước: “…”

“Ngươi ăn .”

Các sư Thiên Ma Thế t.ử kiêu ngạo trong truyền thuyết mặt Tô Chước thì như một kẻ nịnh bợ, thì đều trầm mặt.

Xem lấy vị trí Gia Lâu Thiếu tộc trưởng chẳng khó khăn mấy, dễ như trở bàn tay.

Gia Lâu Mô ở mặt Tô Chước giữ nổi dáng vẻ Thế tử, nhưng nghi thức ăn uống đúng kiểu Thiên Ma, tao nhã, tức là kiểu ăn chậm rãi như chẳng khẩu vị, sánh với sự điêu luyện của Tô Chước và đồng môn.

Tô Chước ăn trông thong dong, thực tế ăn nhiều và nhanh.

Chủ yếu là đói bụng.

Mấy năm ăn bữa t.ử tế, đột nhiên món ngon, niềm vui khiến Tô Chước quên cả tu luyện.

Gia Lâu Mô quanh bàn dài, đột nhiên phát hiện tất cả đĩa đều trống, chỉ đành giả vờ thấy củ cà rốt khắc tinh xảo bên đĩa là đồ trang trí, gắp lên c.ắ.n luôn.

Mọi : “…”

Xem điều kiện sống của Thiên Ma Thế t.ử cũng bình thường.

“Đầu bếp Linh giới của các , thể chia cho một .” Gia Lâu Mô ăn no, quyết tâm : “Ta trả thù lao là linh thạch từ mười mỏ quặng.”

“Linh trù như .” Tô Chước liếc Diêm Nguy Nhiên: “Sư là Kiếm Tu chính thống, c.h.é.m mười như ngươi cũng , ngươi dám để nấu cho?”

Gia Lâu Mô thất vọng, nhưng nhanh hạ quyết tâm, Diêm Nguy Nhiên.

“Vị Nhân tộc , duy nhất của ở Nhân tộc.”

“Việc của là việc của .”

Nói , Gia Lâu Mô lộ ý đồ: “Lần ăn cơm nhất định gọi .”

Thu Vũ Miên Miên

Thân ca Gia Lâu Mô: “…”

Diêm Nguy Nhiên: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-501-truu-tuong.html.]

Gia Lâu tộc giờ xem là phe Thiếu Đế, trong đó công lớn của Gia Lâu Mô rêu rao. Tô Chước sợ âm mưu gì, vì chẳng thông minh đến mức đó.

Sau khi Ma Lạc Vương soán vị thất bại, Ma vực duy trì sự bình lặng như nước đọng lâu.

Mà Ma Lạc tộc soán vị thất bại, các Thiên Ma tộc khác tự lượng sức , thực lực bằng Ma Lạc Vương, cơ hội thắng gần như bằng .

Ngay cả Thiên Ma rõ sức lực cũng mất ý định liều mạng thử.

Nhờ tầng quan hệ của Tô Chước, Cung Hà ở Thiên Ma tộc gọi bạn kết bè tìm bảo vật thuận lợi.

Nhiều Thiên Ma bản tính thích gây chuyện, nếu tham gia gây chuyện vì đột nhiên gây, họ sẵn lòng góp vui.

Diêm Nguy Nhiên là “ duy nhất” của Gia Lâu Mô trong Nhân tộc, ban đầu quen giương cờ hù dọa ở Ma vực, cũng quen dần.

Thể diện của sư , họ dùng thì ai dùng?

Tất nhiên, cũng chẳng dùng việc lớn, chỉ phép Cổ Ma Uyên.

Mục Dự Chu cũng Cổ Ma Uyên gì, chỉ coi như góp vui.

Tô Chước tiễn ba sư Cổ Ma Uyên, Tam sư cũng đến Ma vực.

“Sư cao lên .” Ấn tương của Ngu Hồng Vũ về Tô Chước vẫn là tiểu cô nương năm xưa, khi cảm thán câu , đôi mày thanh tú của bỗng trở nên hiền từ.

Tô Chước: “…” Mỗi sư đều cảm thán một câu, rốt cuộc trong mắt họ nàng lùn thế nào?

Ngoài , Ngu Hồng Vũ vẫn thấy huyền ảo: “Sư , thật sự là Thiên Tướng cảnh, sắp đột phá Lâm Hư cảnh?”

“Thiên Tướng cảnh là thật, Lâm Hư cảnh thì xa.” Tô Chước thành thật .

Đột phá Lâm Hư cảnh khó, ngay cả Ma Đế cũng công nhận điều đó.

Ma Đế là cường giả mạnh nhất Ma vực hiện nay, ngay cả nàng cũng khó thì thể tưởng tượng độ khó lớn thế nào.

Lĩnh ngộ đạo pháp là một mặt, mặt khác, đột phá Lâm Hư cảnh còn một yêu cầu khá mơ hồ.

Cần sáng tạo đạo pháp riêng.

Tô Chước thấy khái niệm trừu tượng.

Nàng học quá nhiều đạo tắc và ma tắc, vì thế cảm thấy chẳng gì để sáng tạo.

Nàng sinh quá muộn, nhiều thứ đời nghĩ đến .

Tiền lệ thất bại khi đột phá Thiên Tướng cảnh cũng nhiều, nhiều ở Thiên Tướng cảnh dốc lòng sáng tạo một thành quả ưng ý, mất hàng chục, hàng trăm, thậm chí nghìn năm thiện, kết quả khi đột phá, quy tắc thiên địa phán: “Sáng tạo của ngươi .”

Đây là cái hại của thiếu thông tin và công cụ tìm kiếm.

Thế nên, khi định hướng nghiên cứu, tu sĩ tập hợp một nhóm để xác nhận sáng tạo của là mới thật sự.

May mà hướng nghiên cứu của Tô Chước nhiều chú ý cho lắm, thể nghĩ theo hướng Thái Nhất chân khí.

Thái Nhất chân khí xuất hiện Thiên Đạo xóa sổ, lịch sử nghiên cứu ở Huyền giới chỉ vài nghìn năm, còn nhiều trống để khai phá.

Ngu Hồng Vũ suy nghĩ một lát : “Từ đến nay, tu sĩ luyện Thái Nhất chân khí đột phá nhiều, nếu nghiên cứu đạo tắc liên quan đến chân khí, thử vài năm, thể đột phá.”

Nếu là khác, dám thế, nhưng với tiểu sư thiên phú khó tưởng tượng , Ngu Hồng Vũ thấy thử vài năm để đột phá Lâm Hư cảnh cũng quá đáng.

còn tháp Nghịch Không.

Vài năm ngoài đời… trong tháp dài.

“Ừ.” Tô Chước gật đầu, mắt sáng lấp lánh : “Sư , cũng nghiên cứu chân khí , đến khi đột phá xem thể tiện thể đột phá Lâm Hư cảnh luôn .”

Tam sư là nhân tài nghiên cứu, thích hợp hơn nàng để đào sâu lý thuyết đạo pháp.

Ngu Hồng Vũ suýt nhảy dựng: “… Ta thấy .”

 

Loading...