Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 506: Mồi Câu
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:19:05
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đầu ngón tay Tô Chước khẽ động, một luồng Kiếm Ý chợt lóe lên, xé gió lướt qua khí, đ.â.m thẳng Giới chướng.
Giới chướng nặng trịch, ánh sáng chập chờn, nuốt chửng luồng kiếm khí . Thế nhưng, nó chẳng hề hấn gì, ngược còn bộc phát một lực xung kích cực lớn, hất Tô Chước văng xa.
Tô Chước thuận thế bay một quãng xa, nhẹ nhàng đáp xuống. Chỉ cần chống lực đẩy đó, nàng sẽ hề hấn gì.
Nhìn cảnh tượng xung quanh Giới chướng vẫn bình yên vô sự, Tô Chước thầm kinh ngạc. Xem Giới chướng đúng là một nơi tuyệt vời để thử kiếm!
hiện tại, nhiệm vụ quan trọng nhất là dùng Kiếm Ý để phá rào.
Thu Vũ Miên Miên
Hoàn bằng Kiếm Ý!
Hiện giờ, ở Linh giới, nàng thể tùy tiện sử dụng linh lực, nên sức tấn công của Kiếm Ý trở nên vô cùng quan trọng.
Tô Chước suy nghĩ một chút, tung một luồng Kiếm Ý nữa. Lần , nàng hề nương tay.
Dù dùng đến linh lực, một luồng khí tức mơ hồ khiến rùng vẫn lan tỏa, thu hút ánh mắt của ít tu sĩ gần xa.
Đều là những tu sĩ phá Giới chướng. Những thể thành công chỉ bằng một đòn rời từ lâu, đa còn sót ở đây đều là những kẻ bất lực Giới chướng, hoặc là những chỉ còn thiếu một chút may mắn và vẫn đang cố gắng.
Họ hẹn mà đồng loạt dừng , bởi vì phát hiện khí tức của Kiếm Tiên!
Kiếm tu đạt Kiếm Tiên cảnh gần như thể xuất hiện ở đây. Trong nhận thức của thế gian, đa Kiếm Tiên đều là những tiên nhân thực thụ, tu sĩ đạt cảnh giới Kiếm Tiên khi phi thăng thành tiên chỉ đếm đầu ngón tay.
Kiếm Tiên trẻ tuổi như xuất hiện từ khi nào?
"Có cảm ứng nhầm ?"
"Làm gì thế lực nào kín tiếng như , bồi dưỡng Kiếm Tiên mà hề khoe khoang, chẳng lẽ là của Tiên Vực xuống đây trải nghiệm cuộc sống?"
Cho đến khi triệt để xác nhận luồng khí tức đó, các tu sĩ hoang mang: "Thế mà thật sự là một Kiếm Tiên! Kiếm Tiên chạy tới đây gì?"
"Nếu cái Giới chướng mà ngay cả Kiếm Tiên cũng phá nổi, chúng còn ở đây gì nữa?"
Cũng tu sĩ tỏ nghi ngờ: "Ngươi chắc đây là Kiếm Tiên ? Có lẽ do tuổi còn trẻ, hiểu Kiếm Ý của nàng mạnh bằng những Kiếm Tiên từng thấy..."
"Nàng dùng linh lực nên khí tức lan rộng thôi, chứ Kiếm Ý đó mà đ.á.n.h trúng ngươi thì tay..."
Tiếng bàn tán còn dứt, Giới chướng đột nhiên d.a.o động một luồng Kiếm Ý. So với nhiều đòn tấn công đó, gợn sóng rõ ràng lắm, điểm khác biệt duy nhất là Giới chướng đ.â.m thủng một lỗ nhỏ, tựa như một mũi dùi sắc nhọn đ.â.m qua.
Khả năng phòng ngự mạnh mẽ của Giới chướng ở chỗ nó sẽ phân tán các đòn tấn công. Mà luồng Kiếm Ý ngưng tụ một điểm, khiến Giới chướng kịp phân tán lực công kích, trực tiếp phá thủng sang phía bên .
Thật sự nàng phá vỡ !
Các tu sĩ bên cạnh đều kinh ngạc, bóng dáng Tô Chước biến mất trong Giới chướng: "Đến linh lực cũng cần dùng? Nhanh ?"
"Đây là quái t.h.a.i từ ."
"Thế giới của yêu nghiệt chúng hiểu nổi."
…
Ra khỏi Giới chướng, ngoài việc khí tức giữa trời đất thêm chút ma khí, cảnh tượng nhiều khác biệt.
Linh khí ở biên giới vốn mỏng manh, lúc thể cảm nhận một luồng khí tức tự do khác thường, bởi vì quy tắc Thiên Đạo ở đây càng yếu ớt hơn, tương đương với mức độ ở Giới Vực thành, nghĩa là Tô Chước thể sử dụng tu vi của .
Tô Chước tháo pháp khí cánh tay xuống, khí tức quanh nàng lập tức khiến linh khí và ma khí gần đó d.a.o động.
Quy tắc Thiên Đạo ẩn chứa giữa trời đất phản ứng.
Tô Chước khẽ động chân, hình lập tức lướt .
Nàng tưởng Giới chướng chắc chắn, nhưng thực cũng đủ rắn chắc, dễ dàng phá vỡ, thậm chí cần dùng đến thứ gì khác ngoài Kiếm Ý.
Xem đó nàng nghĩ quá nhiều về việc sẽ thường xuyên luyện kiếm ở Giới chướng.
Giới ngoại là nơi tạo thành từ vô mảnh vỡ rơi rải rác của Thiên giới. Biên giới mà Tô Chước qua chỉ là một đại lục Giới chướng chia hai. Lúc , nàng đến đầu , đến những nơi khác còn tiến hành dịch chuyển.
Nửa ngày , Tô Chước đến Ngự Hải Toái giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-506-moi-cau.html.]
Pháp khí ở Giới ngoại vô cùng khan hiếm. Tô Chước cố tình đeo Thần kiếm rêu rao khắp nơi, thu hút vô ánh mắt thèm thuồng của các tu sĩ, nhưng chẳng ai dám tay cướp đoạt.
Hơi tiếc nhỉ.
Ở Ngự Hải Toái giới vài ngày, Tô Chước lượn lờ khắp các buổi đấu giá và chợ đen, tìm truyền thừa nào hồn, ngược đợi đoàn thương nhân của Nhị sư ngang qua.
Đoàn thương nhân của Điện Sâm La là một chiếc phi chu khổng lồ, khí thế khác thường. Trên boong tàu, đạo binh xếp hàng chỉnh tề, im lặng nhưng che giấu sát khí, qua là những khó chơi.
Gặp sư , Nghê Truyền Vân hỏi: "Có gặp phiền phức gì ?"
"Không ." Tô Chước tiếc nuối : "Đến cơ hội tay cũng ."
Nghê Truyền Vân: "Sư thể chủ động tay."
Suy nghĩ một chút, khuyên: " một quá nguy hiểm. Bây giờ đạo binh bảo vệ thì khác, thể ngoài gây sự."
Tô Chước im lặng một chút: "Chủ động tay... cũng cần chút lý do chứ. Tuy ở đây là Giới ngoại ai quen , nhưng cũng tiện vô cớ gây sự, thì thành bắt nạt ."
Nghê Truyền Vân cũng hiểu nổi tại Tô Chước ở Giới ngoại chẳng gặp chút phiền phức nào.
Sư cũng an phận như , cho dù cố ý gây sự thì cũng vẫn sẽ dính chút chuyện mới đúng.
Tuy nhiên, Tô Chước động thủ thì vẫn cách khác.
Nghê Truyền Vân : "Sư thể giăng bẫy dụ kèo."
"Dùng gì để câu đây? Bọn họ chẳng hứng thú với Thần kiếm." Tô Chước kinh nghiệm "câu cá" ở Giới ngoại. "Cứ khoe khoang bảo vật khắp nơi lộ liễu quá ?"
"Ta tìm cho một con mồi." Nghê Truyền Vân hiển nhiên sớm nghĩ mồi câu là gì, trong lòng bàn tay hiện một đạo linh ấn, hóa thành một luồng sáng biến mất hư .
"Cách đây lâu, gặp một thằng nhóc chuyên gây rối. Đằng nó là cả đống phiền phức, nó nhờ chúng g.i.ế.c hết những kẻ tìm nó gây sự."
"Lúc đó thấy nhiều chuyện, ít tiền, chậm trễ hành trình nên đồng ý. Sư đ.á.n.h , thuận tiện kiếm chút tiền. Nó sẽ trả thù lao cho ."
Tô Chước: "Thù lao gì?"
Nghê Truyền Vân: "Chắc là vài mỏ linh khoáng cộng thêm chút bảo vật... cũng gì lạ lắm, đến lúc đó thể thương lượng thêm."
Tô Chước lập tức : "Muội ! Cho dù chỉ để giăng bẫy kiếm chuyện mà phát tài cũng chịu."
Nghê Truyền Vân: "... là sư . Chỉ là những kẻ truy sát nó, thật sự nhiều."
"Đến lúc đó nếu g.i.ế.c chán , thể trở tay bán nó, dù cũng nhắm linh khoáng."
Tô Chước: "Nhắm linh khoáng, cũng tệ."
Nghê Truyền Vân: "Nếu nhắm linh khoáng, đối thủ của nó sẽ cho nhiều hơn."
Tô Chước: "..." Vậy chẳng là một mồi câu nhiều cá ?
Rất nhanh, một thiếu niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh phi chu, : "Nghê đổi ý ?"
Nghê Truyền Vân: "Là sư của vụ , để thử xem."
Tô Chước gật đầu. Thiếu niên ngại ngùng, cũng giống hạng thích gây chuyện thị phi, xem thể mặt mà bắt hình dong.
Thiếu niên bộ dạng bình thản của Tô Chước, chút nghi ngờ: "Ngươi ?"
Tô Chước chẳng hề để tâm: "Ta biểu diễn cho ngươi xem một chút nhé?"
Thiếu niên gật đầu: "Ừm, ."
Tô Chước hỏi: "Ngươi đ.á.n.h ngươi kiểu gì?"
Thiếu niên im lặng nàng một lúc, nhận nàng thật, quả quyết theo lý trí: "Thôi, cần ."
Tóm là , đợi đến lúc tay sẽ !
Không cần tự thử.