Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 512: Thuận theo tự nhiên

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:23:26
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy khí chiến trường căng thẳng, Tằng Tiêu kiếm tự động xuất hiện trong tay Tô Chước, bắt đầu quan chiến.

Nhật Nguyệt kiếm khinh thường: "Chủ động thế đáng ?"

Tằng Tiêu kiếm lý lẽ hùng hồn: "Ta còn bay lên thì tính là chủ động cái gì."

Tô Chước: "..." Lần đầu tiên thấy Tằng Tiêu kiếm vẻ đáng tiền như .

Nam Cảnh Yêu Vương nghiêm túc chằm chằm Uy Nhuy Kiếm Linh. Nàng thích cuồng vọng, nhưng đối phương cuồng đến một mức độ mà nàng chẳng còn chút cáu kỉnh nào nữa, ngược chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường.

Tình huống hiện tại kỳ lạ ở chỗ, đối diện là một kiếm linh chứ , cảnh giới thực lực của linh thể thì dễ nhận như các sinh linh khác.

Kiếm linh trình độ nào mới dám những lời khoa trương như ?

Tô Chước ở mũi tàu bay xem náo nhiệt, chỉ thấy khí tức Nam Cảnh Yêu Vương khẽ động, thể khổng lồ đột nhiên biến mất. Ngay đó, nàng xuất hiện ở vị trí Uy Nhuy Kiếm Linh đang .

Lần nữa xuất hiện, chân Yêu Vương quấn quanh một loại khí tức vô hình khó lường, nàng mở miệng, những dòng khí đen như loạn lưu gian lộ từ kẽ răng: "Chỉ thế thôi ?"

"Linh như thế , nuốt bao nhiêu ." Nam Cảnh Yêu Vương suy giảm hứng thú.

"Lúc nào cũng chiêu !" Yêu Vương Hưng Châu giới giận dữ : "Không   nuốt bao nhiêu thuộc hạ của , cũng chẳng thấy ngươi nhả bao giờ!"

Nam Cảnh Yêu Vương lạnh lùng khẩy: "Nhả cũng c.h.ế.t, ngươi còn ?"

"Thế là thua ư? Không thể nào..." Sau cơn giận dữ, Yêu Vương Hưng Châu giới phản ứng , nhãn cầu chuyển động, lén liếc thần sắc của những mặt.

Quân Y kéo ống tay áo Tô Chước. Hắn còn gì, Tô Chước liếc một cái: "Đừng vội."

Ngay lúc , hư đỉnh đầu Nam Cảnh Yêu Vương đột nhiên nứt , một thanh trường kiếm sắc bén từ trời giáng xuống, trực tiếp cắm thẳng đỉnh đầu cự thú, Uy Nhuy Kiếm Linh theo đó , rũ mắt nàng: "Còn đ.á.n.h nữa ?"

Nam Cảnh Yêu Vương bất động, chỉ cảm thấy một lực lượng vô cùng cường hãn đè nén nàng . Nàng còn c.h.ế.t chỉ là vì đối phương còn nương tay.

Mạnh đến biến thái!

Đây còn là một thanh kiếm chủ nhân!

Nam Cảnh Yêu Vương ngây lâu, khó khăn : "...Không đ.á.n.h nữa."

Yêu Vương Hưng Châu giới chỉ còn sự im lặng, thầm nghĩ may mà tình thế, sớm khuất phục.

Trường kiếm biến mất, bầy thú hoang nguyên bắt đầu bạo động, Nam Cảnh Yêu Vương gầm lên một tiếng, bầy thú lập tức im lặng.

Nam Cảnh Yêu Vương lòng như tro tàn nhưng vẫn tỏ vô cùng trấn định, ai thể sự sụp đổ của nàng . Nàng nhẹ nhàng hỏi: "Các ngươi gì?"

Uy Nhuy Kiếm Linh dừng một giây về phía tàu bay:

"Các ngươi đang tranh giành cái gì?"

Biểu cảm của Nam Cảnh Yêu Vương lập tức méo mó trong một giây, vị đại lão thậm chí còn đang tranh giành cái gì, thì thương chỉ nàng thôi !

Yêu Vương Hưng Châu giới vội vàng : "Đang tranh giành địa bàn. Nam Vương trả lãnh thổ cho chúng , những việc còn do tiền bối quyết định."

Uy Nhuy Kiếm Linh hỏi: "G.i.ế.c ?"

Lần Nam Cảnh Yêu Vương phản ứng nhanh: "Đừng g.i.ế.c! Hắn gì thì cũng ! Ta mạnh hơn nhiều!"

Yêu Vương Hưng Châu giới: "..."

Vì sự xuất hiện của Uy Nhuy Kiếm Linh mà chỉ trong thời gian ngắn, hai vị Yêu Vương từ đối thủ biến thành đồng nghiệp, trách nhiệm là trông coi Hưng Châu giới.

Dưới sự dẫn dắt của Nam Cảnh Yêu Vương, dễ dàng tiến cấm địa.

Sau khi Tô Chước giải thích, cuối cùng Uy Nhuy Kiếm Linh hiểu rõ hiện tại đang gì, và rốt cuộc đ.á.n.h con yêu nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-512-thuan-theo-tu-nhien.html.]

“Thì các ngươi đều là Yêu Vương?” Uy Nhuy Kiếm Linh hỏi một tiếng, hàm ý rõ.

.” Nam Cảnh Yêu Vương thành thật đáp.

Yêu Vương Hưng Châu giới đồng thời đáp: “Không dám nhận, dám nhận.”

“...” EQ của Nam Cảnh Yêu Vương bùng nổ, bổ sung một câu: “Từng là, nhưng khi thấy thực lực của tiền bối, phát hiện bản xứng.”

“Nếu các ngươi đều dám nhận…” Uy Nhuy Kiếm Linh suy tư một lát, về phía Nghê Truyền Vân, Nghê Truyền Vân lập tức : “Ta chỉ là một ăn, chuyện xưng vương vẫn nên để sư .”

Uy Nhuy Kiếm Linh: “Tiểu Nhị cũng dám?”

Nghê Truyền Vân kích động, cứ: “Nếu danh tiếng của quá lớn, ngoài đàm phán việc buôn bán cũng tiện. Tiểu sư kinh nghiệm Thiếu Đế, .”

“Thực cũng kinh nghiệm, cái danh hiệu đó chỉ là đồ trang trí thôi.” Tô Chước giải thích.

Thiếu Đế?

Uy Nhuy Kiếm Linh Tô Chước, ánh mắt càng thêm mới lạ, Nó quyết định luôn: “Vậy thì .”

Tô Chước: “…”

Chưa đợi Tô Chước trả lời, Uy Nhuy Kiếm Linh với hai vị Yêu Vương: “Sau ai thách đấu , mạnh hơn thì các ngươi tay, ngang tầm với thì để tự đánh.”

“Vâng.” Hai vị Yêu Vương bao giờ từng gặp sự sắp xếp như , nhưng hôm nay họ quả thực cách nào khác, chỉ thể theo.

Uy Nhuy Kiếm Linh: “Việc đăng cơ, các ngươi sắp xếp .”

Yêu Vương Hưng Châu giới thực lực yếu hơn, vội vàng nắm bắt cơ hội thể hiện bản : “Thuộc hạ tuân lệnh.”

Tô Chước hiểu: “Tiểu Uy tỷ, cần phô trương như ?”

Nghê Truyền Vân giải thích: “Vừa nhân cơ hội liên lạc với các thế lực xung quanh.”

Thấy sư sắp xếp xong xuôi, Tô Chước cũng gì nữa.

Thu Vũ Miên Miên

So với Nhị sư cần quản lý thương hội, thời gian nàng thực sự xuất hiện công khai cực kỳ ít. Dù phô trương một chút, bình thường nàng yên tĩnh tu luyện ở địa bàn của , cũng ai thể nhằm nàng.

Đi sâu cấm địa, cuối cùng Tô Chước cũng thấy truyền thừa.

Đây là một khu rừng rậm rạp, linh mạch nguyên vẹn, linh cơ sung túc, môi trường như cực kỳ hiếm thấy ở Giới ngoại Chi Địa. Đặc biệt hơn là cây khắc những văn tự cổ xưa, và tất cả đều ẩn chứa huyền cơ.

Chất liệu của cây cối vô cùng cứng rắn, dùng ngón tay gõ thậm chí còn phát tiếng kim loại.

Từ xa xưa, Hưng Châu giới là nơi Yêu Vương xưng bá. Nơi đây lưu nhiều truyền thừa của Thú tộc, thậm chí còn truyền thừa của Thú Thần trong đó, cũng là thật giả.

Tô Chước thể chọn những phần hữu ích trong đó, để Chân Long và Tỳ Hưu học tập.

Cuối cùng tiểu Tỳ Hưu cũng gặp đối thủ khó nhằn nhưng nó thể học, bởi vì nó còn là thú nhỏ nữa, bây giờ giả ngây ngô sẽ nhận sự cưng chiều của Tô Chước, cuộc sống của thú cũng trở nên khó khăn hơn nhiều.

Tuy nhiên, sự khó khăn chỉ là so với thói quen lười biếng đây của nó, thực tế quá trình tu luyện của Thụy Thú vốn dĩ là gấp đôi hiệu quả với một nửa công sức, vô cùng dễ dàng, bình thường ai thấy cũng ghen tị.

Tô Chước dùng nửa ngày xem qua cấm địa một lượt, tìm thấy một loại công pháp linh khí thượng cổ thất truyền từ lâu ở cây.

Mặc dù bằng Thái Nhất chân khí nhưng cũng khá ích đối với việc tu luyện của nàng.

Ở Giới ngoại Chi Địa, công pháp thượng cổ như cũng hiếm thấy, may mà thể tìm .

Tô Chước quyết định ở Giới ngoại Chi Địa tìm kiếm thật kỹ, công pháp nàng tu luyện khiến nàng tiện xuất hiện trong Linh giới, hành động cũng coi như thuận theo tự nhiên.

 

 

Loading...