Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 518: Đánh cái gì?
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:27:43
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoán thì cũng đoán .
Nếu Tô Chước nhất định , cần nghiêm hình tra khảo, đạo binh mặt ở đây chỉ cần bộ che giấu một chút cũng sẽ khai .
"Gặp khách ." Giọng của Tô Chước vẫn như thường lệ.
Trong lòng đạo binh lập tức hiểu rõ, vị rõ ràng là nổi cơn lười, hỏi đến. Tuy rằng tin tức thể khiến Điện Sâm La nghiêm trận chờ đợi chắc chắn là chuyện lớn, những việc cần đến nàng, nàng sẽ thể , còn những việc cần nàng , nàng cũng tò mò đến .
Theo lời Lạc Tùy Thủy, Lữ Kính là một Kiếm Tu, hơn nữa còn là một thiên tài mắt cao hơn đầu ở Thiên Nhân giới.
Không loại thiên tài thả rông như Tô Chước, mà là cả tộc dốc lực để bồi dưỡng, là tuyệt thế tiên mầm Tiên nhân lão tổ đích chỉ định, phi thăng dễ như trở bàn tay.
Tuổi thực đến hai mươi mà là Lâm Hư cảnh.
Tính còn trẻ hơn Tô Chước vài tuổi, trong thời gian đó dùng bao nhiêu pháp khí đổi thời thì khó mà xác định, tóm là sinh cũng đến hai mươi năm.
Trong thế hệ trẻ của Thiên Nhân giới, nàng tìm mấy đối thủ, thế nên Lạc Tùy Thủy đang lúc nổi như cồn khỏi thấy phiền phức, liền trực tiếp dẫn dụ nàng đến Giới ngoại Chi Địa.
Không đ.á.n.h ? Đi tìm Tô Chước mà đánh.
Tô Chước cũng hoan nghênh một đối thủ như .
Tô Chước ở Giới ngoại Chi Địa thật lòng ứng chiến, mà là sự cần thiết ứng chiến, đa đối thủ đồng lứa đến thách đấu đều là hư trương thanh thế, ít còn là đối thủ một hiệp của nàng.
Tô Chước bước qua ngưỡng cửa phòng khách, thiếu nữ ở ghế dành cho khách hứng thú sang: "Ngươi chính là Tô Chước?"
Thiếu nữ xinh tư thế thoải mái, nhưng vai và lưng thẳng tắp, cứng cáp theo năm tháng, rõ ràng là một Kiếm Tu, trường kiếm đang đặt ngay ngắn chiếc bàn bên cạnh.
Tô Chước chỉ lướt mắt qua là hiểu rõ, khẽ gật đầu.
Lữ Kính híp mắt .
Bắc Vương theo Tô Chước, trong lòng chợt dấy lên dự cảm lành, chỉ thấy một tia sáng cực nhỏ ẩn hiện lóe qua, khí tức sắc bén vô cùng lập tức khiến thần thức của vang lên hồi chuông cảnh báo.
Thân hình khẽ rung lên, suýt chút nữa trực tiếp hiện bản thể, nhưng luồng khí tức đáng sợ đó dừng ngay mặt Tô Chước, đó là một mũi kiếm sắc lạnh đến chói mắt.
Tô Chước dùng hai ngón tay giữ chặt trường kiếm, nhẹ nhàng gạt , khuyên nhủ: "Đừng động thủ ở đây."
Ngay cả nàng cũng nỡ tùy tiện phá nhà.
Lữ Kính nhíu mày, rõ đầu ngón tay đang kẹp lấy mũi kiếm hề chút tổn thương nào, mắt mở to, từ từ thu kiếm : "Ta tỷ thí với ngươi."
Nếu như đó chỉ là Lạc Tùy Thủy ép buộc đến đưa thư, cộng thêm việc ở Thiên Nhân giới khó tìm đối thủ, nên mới tìm đến Tô Chước theo kiểu còn nước còn tát, thì qua một kiếm , nàng thực sự nghiêm túc.
Giống như Tô Chước ít khi nghiêm túc động thủ với khác, nàng cũng gần như từng nghiêm túc xuất kiếm mặt ngoài.
Tô Chước gật đầu, liếc kiếm khí rạch nát, chút hư tổn hẳn là thể tự hồi phục, nàng quản nữa.
Lữ Kính hiểu đầu cua tai nheo, thuận theo ánh mắt của nàng qua, huyền cơ gì.
Trong Yêu cung tự nhiên sân bãi dành cho việc giao đấu.
cũng thể chứa nổi những Kiếm Tu sức phá hoại mạnh như động thủ.
Thời Tô Chước còn nhỏ, từng cho rằng bằng hư ngự (bay lượn trung) chỉ là đặc quyền của Lâm Hư cảnh, mới đây là hạn chế đặc biệt của Kiếp Thiên giới, bởi vì thiếu sự bảo hộ của Tiên Đạo, Thiên Đạo ở nơi áp chế thực lực của tu sĩ cực lớn.
Cường giả của Kiếp Thiên giới quá nhiều, nhưng Thiên giới Độc Lập quy tắc của Thiên giới Độc Lập, tất cả đều tuân theo.
Cường giả của Huyền Mông giới cũng quá nhiều, nhưng đó chỉ là một hạ giới của Kiếp Thiên giới, cho nên hạn chế đối với tu sĩ càng nhiều hơn, Thiên Đạo chỉ sợ một hạ giới nhỏ bé các đại năng cẩn thận chơi cho nổ tung.
Đa các Thiên giới Tiên Đạo phụ trợ, nhiều hạn chế như .
Còn ở Giới ngoại Chi Địa nơi Thiên Đạo suy yếu thì tất cả quy tắc đều mặc kệ, tu sĩ thể bất cứ điều gì .
Thái Nhất chân khí còn Thiên Đạo hạn chế, càng mạnh đến mức khiến Tô Chước cũng chút kinh ngạc. Trước đó nàng một kiếm c.h.é.m g.i.ế.c Lâm Hư cảnh, chắc hẳn cũng yếu tố của linh lực.
Lữ Kính đến để dò xét Thái Nhất chân khí ?
Tô Chước suy nghĩ một lát, tóm việc nàng đến Điện Sâm La ngầm cho phép, cũng cần nghĩ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-518-danh-cai-gi.html.]
Hai trực tiếp đến một Toái giới bên ngoài Hưng Châu giới. Nơi đây trời đất bao la hoang vu, linh lực cũng thưa thớt, dẫn động thiên địa linh khí để mượn sức đ.á.n.h là gần như thể, chỉ thể dựa Linh Hải của bản .
Đến cảnh giới , khi giao đấu bình thường, Linh Hải thể nào cạn kiệt, cũng ai để ý đến điểm .
Lữ Kính đ.á.n.h giá Tô Chước : "Ngươi là Thiên Tướng cảnh, nhưng linh lực hề yếu."
Tô Chước ý định nhiều: "Ta từng g.i.ế.c Lâm Hư cảnh. Ngươi tay ."
Thu Vũ Miên Miên
Lữ Kính im lặng, đầu tiên thấy còn ngông cuồng hơn cả .
Nàng xuất kiếm.
Khác với dò xét , Lữ Kính xuất kiếm, Tô Chước liền cảm nhận đối phương và những Lâm Hư cảnh mà từng đối mặt sự khác biệt một trời một vực.
Kiếm Tu của Thiên Nhân giới, kẻ yếu thì yếu, nhưng kẻ mạnh cũng mạnh. Nếu trực giác của Tô Chước sai, đối phương chỉ còn cách Kiếm Tiên một bước chân.
Bước chân thể gần thể xa, Lữ Kính ngay cả Giới ngoại Chi Địa cũng đến, hiển nhiên cũng là để tìm cách bước bước .
Tô Chước rút kiếm, trong nháy mắt cùng nàng giao đấu hơn trăm chiêu, gian trong Toái giới rung chuyển dữ dội.
Uy áp lan tràn.
Thế nhưng Lữ Kính thậm chí rõ kiếm khí của Tô Chước huyền cơ gì, thanh Thần kiếm chút sắc bén nào, kiếm quang giống như một tấm lưới dày đặc, lưỡi kiếm lướt qua, kiếm của nàng liền chặn một cách nhẹ nhàng.
Lữ Kính vốn ý định áp chế tu vi của để tương thích với cảnh giới của Tô Chước, giờ đây mồ hôi lạnh trong lòng tuôn .
Ba thở trôi qua, nàng quên cả hít thở, đột ngột thu kiếm, ngay cả việc dùng hết sức thách đấu một phen cũng quên mất: "Ngươi là Kiếm Tiên?"
Tô Chước ngạc nhiên: "Ngươi ?" Nàng và Lạc Tùy Thủy trao đổi thư vài , Lạc Tùy Thủy chắc chắn . Chỉ là cho Lữ Kính .
Lữ Kính ngẩn một lúc, bi phẫn đến cực điểm: "A! Lạc Tùy Thủy hại !"
Sớm Tô Chước là Kiếm Tiên, nàng còn đ.á.n.h cái gì?
Như còn đ.á.n.h thế nào nữa?
Tô Chước cũng Lữ Kính đắc tội Lạc Tùy Thủy như thế nào, đến nỗi ngay cả thông tin rõ ràng như cũng , nhưng xem bây giờ, Lữ Kính là một khó đối phó, cũng tạm thời thể gọi là phiền phức.
Thiếu nữ Tô Chước chằm chằm, một lát : "Ta bái ngươi sư phụ."
"Không thích hợp, thời gian dạy dỗ tử." Tô Chước nhướng mày, ánh mắt nàng chút kinh ngạc.
Cho dù nội gián, thẳng thắn như cũng thích hợp lắm thì .
Lữ Kính hề nản lòng: "Ký danh t.ử cũng ."
Tô Chước nhớ lời dặn của Lạc Tùy Thủy: "Ngươi thể ở , còn t.ử thì thôi."
Lữ Kính: "Vậy ngươi dạy chút gì đó chứ, ngay cả danh phận sư phụ cũng há chẳng thiệt thòi ? Tương lai sẽ trở thành Chân Kiếm Tiên đó, đến lúc đó ngươi sư phụ của , chắc nhận ."
Tô Chước nàng vài giây.
Lữ Kính: "Ta thật đó, đợi thành tiên chắc chắn sẽ bảo kê cho ngươi, sư phụ, thể lập tâm ma thệ tuyệt đối sẽ phản bội ngươi, ngươi thật sự quá là thiên tài."
Tô Chước: "..."
Tô Chước nhanh phát hiện tính cách của chỉ thể dùng từ "đầu gỗ" để hình dung, chẳng trách Lạc Tùy Thủy đối phó nổi.
Lạc Tùy Thủy nay đ.á.n.h là để gây sự, chịu nổi việc vô duyên vô cớ đ.á.n.h với khác.
Còn Lữ Kính thì giống như một con husky, khắp nơi tìm đ.á.n.h , việc gì thì phá nhà, nhưng nàng tiền, phá xong tự bỏ linh thạch sửa, khác cũng ý kiến. Bắc Vương coi như bỏ tiền sửa sang Yêu cung.
Tô Chước thỉnh thoảng xuất quan, nàng cũng chút hoài nghi nhân sinh: "Lúc nhỏ như chứ?"
Nghê Truyền Vân quả quyết : "Không . Ta nhớ sư lúc nhỏ còn ngoan ngoãn."
Phá cũng phá nhà .
Cái bóng trong Thí Luyện Cốc: "..."