Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 67: Điện Sâm La… Lệnh Khách Khanh?

Cập nhật lúc: 2025-04-28 16:14:17
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Ly Ly không hỏi thành lời, cũng không nhận được đáp án.

Đúng vào lúc này, Tô Chước hoảng hốt trong chốc lát, ý thức mất đi sự kiểm soát, bắt đầu trở nên mơ màng.

Hàng mi dài của nàng khẽ run, chân mày nhíu lại không nói thêm gì, thấy vậy, trong lòng Tô Ly Ly khẽ động, kìm xuống sự chậm chạp do cơn đau gây ra, lập tức ra tay.

“Aa!”

Một tầng linh lưu xuất hiện ngoài dự đoán, khiến tay của Tô Ly Ly bỏng rát như bị lửa thiêu đốt, vội rụt tay lại.

Một thanh niên xuất hiện trước mặt nàng ta, đỡ lấy Tô Chước, rồi tung một cước đá thẳng về phía nàng ta.

“Ầm!”

“Aa...” Tiếng hét thảm thiết của Tô Ly Ly đau thấu tim gan, nàng ta rơi mạnh xuống bãi cỏ phía xa, co rúm người lại, đau đớn gào khóc: “Linh mạch… linh hải của ta!”

Cú đá này trở thành giọt nước tràn ly, hoàn toàn đè bẹp căn cơ vốn đã lung lay sắp sụp đổ của nàng ta, Tô Ly Ly phun ra một ngụm m.á.u đen xen đỏ, ngay sau đó từng cục m.á.u đông không ngừng trào ra từ miệng nàng ta, nàng ta dùng hết sức lực vẫn khó mà ngăn lại.

Không ai cứu nàng ta, chỉ có một người lạnh lùng buông cho nàng ta một câu: “Cút.”

Đây là câu cuối cùng nàng ta nghe được ở Vô Minh Thần Tông.

...

Trong mắt nhiều người, cuộc tranh chấp giữa hai vị Đại tiểu thư thật giả của Tô gia, xét cho cùng đã dẫn đến hậu quả là thực lực thủ tịch trẻ tuổi của hai thế lực lớn bị tổn hại nặng nề.

Vì Tô Ly Ly là kẻ khiêu khích trước, nên thánh địa không có lý do truy cứu.

Nhìn sắc mặt của Lạc Thương Sơn, Tô gia cũng không dám làm quá thêm.

Người tàn nhẫn sợ kẻ điên, kẻ điên sợ kẻ liều mạng, quay ngược lại trăm năm trước, Lạc Thương Sơn chính là dạng Kiếm Tu vừa tàn nhẫn, vừa điên cuồng, lại còn liều mạng, ai ai cũng biết,nên không ai muốn gây sự với hắn.

Trên tiên chu của Thánh Địa Hi Hòa

Khi đến, các đệ tử tràn đầy khí thế bao nhiêu thì giờ đây lại chán nản bấy nhiêu.

Tô Ly Ly không đánh thắng được Tô Chước thì tạm không bàn tới, ngay cả Phổ Thánh Minh, thánh tử có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng cũng bị Phong An Dương vượt cấp đánh bại, sau đó lại bị Tô Chước một chọi hai, đoạt binh khí đánh rớt khỏi sân, thế này còn chơi thế nào được nữa?

Địa vị của thánh địa sẽ không bắt đầu tụt dốc từ thế hệ của bọn họ chứ?

Nhưng cũng may, mối nguy lớn nhất là Tô Chước, giờ đây đã tự chặt đứt tiền đồ của mình rồi…

Trên đường về, tiên chu di chuyển với tốc độ nhanh hơn gấp rưỡi.

Nguyên nhân không phải vì người trên tiên chu nóng lòng trở về, mà là các vị trưởng lão đều sợ giữa đường gặp chuyện, xuất hiện thêm biến cố.

Thực lực của Vô Minh Thần Tông quả thực rất mạnh mẽ.

Đã thế, khi bênh vực người nhà thì hoàn toàn không nói lý lẽ.

Đại lục Trung Vực cực kỳ rộng lớn, Đại trưởng lão đứng trên boong thuyền tiên chu, phía trên nhìn từ xa thấy bóng dáng tiên sơn của thánh địa, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra là không sao rồi.

Không… Chuyện lớn lắm, trận náo loạn này, phải giải thích với thánh chủ và Thái Thượng trưởng lão thế nào đây?

Biểu cảm của Đại trưởng lão trầm ngâm, chòm râu cũng sắp bị ông ta nhổ trụi rồi.

Thu Vũ Miên Miên

“Đại trưởng lão…”

“Đừng ồn ào.”

Ông ta quay người khẽ quát, nhìn thấy sắc mặt kinh hoàng của vị trưởng lão tháp tùng.

Khoảnh khắc tiếp theo, tiên chu đột ngột dừng lại giữa không trung, lực quán tính khổng lồ khiến Đại trưởng lão cũng bị hất loạng choạng rồi mới có thể đứng vững.

“A a a...”

“Chuyện gì vậy?”

“Ai đang đạp lên mặt ta đấy?”

Tiếng kinh hô hỗn loạn của các đệ tử vang lên.

Trên boong thuyền, ánh mắt Đại trưởng lão nhìn về phía trước có thể gọi là trống rỗng.

Trong hư không phía trước tiên chu, vài bóng người mặc hắc y đang đứng đó.

Bởi vì đeo mặt nạ đen tuyền nên không nhìn rõ diện mạo.

Nhưng không ai dám chê bai bọn họ giấu đầu lòi đuôi.

Có thể đứng lơ lửng giữa không trung như vậy, chứng tỏ tất cả bọn họ đều là cường giả Lâm Hư cảnh.

Có thể một lần phái ra nhiều tu tiên giả Lâm Hư Cảnh như thế, đây là thế lực mạnh mẽ đến mức nào?

“Điện Sâm La!”

Trưởng lão tháp tùng đã hoảng sợ kêu lên thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-67-dien-sam-la-lenh-khach-khanh.html.]

Sao bọn họ lại dây vào đám Diêm Vương này?

Tên mặc hắc y dẫn đầu khàn giọng nói: “Giao thánh nữ của các ngươi ra.”

Đại trưởng lão cũng coi như từng trải, giả vờ bình tĩnh vuốt nhẹ bộ râu đã thưa hơn trước không ít: “Điện Sâm La… lão phu cũng có vài phần giao tình với Đông Điện chủ của các ngươi.”

Một vật bị ném lên boong tiên chu, chẳng lộ ra chút lực đạo nào nhưng lại khiến boong thuyền thoạt nhìn là làm từ gỗ, nhưng thực ra là làm bằng kim thiết cứ vậy mà bị đục thủng một lỗ, khiến cả tiên chu rung chuyển.

Một lát sau, Đại trưởng lão dùng linh lực nâng vật đó lên không trung.

Lệnh bài làm từ gỗ Âm Trầm, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo như kim loại.

Đồng tử Đại trưởng lão co lại: “… Lệnh Khách Khanh?”

Trong Huyền Mông giới, thế lực mạnh nhất trên danh nghĩa là Nhất Thánh Nhất Tông Thập Môn.

Nhưng ngoài Thánh Địa Hi Hòa, Vô Minh Thần Tông và Thập Đại môn phái, vẫn còn tồn tại những thế lực khác sánh ngang với họ, nội tình khó dò.

Ví dụ như các đại Tiên môn thế gia.

Hay sự tồn tại của những thế lực thần bí ẩn nấp trong bóng tối.

Nếu là một bách tính bình thường, nghe thấy cái tên “Điện Sâm La” này có lẽ không hiểu được ý nghĩa.

Nhưng với bất kỳ tu tiên giả nào có hiểu biết về Tu Tiên giới, đối diện với cái tên “Điện Sâm La” này đều sẽ sinh lòng kính sợ.

Không giống như các tông môn sẽ nuôi dưỡng thiên tài từ khi chưa trưởng thành, Điện Sâm La không đào tạo cường giả, nhưng những người được công nhận là thành viên thì ai ai cũng là cường giả, hoặc là nhân tài có thể một tay che trời trong một lĩnh vực nào đó.

Mà khách khanh là một tồn tại khá đặc biệt trong Điện Sâm La, chứng tỏ thực lực của người này có thể chưa mạnh bằng điện chủ, nhưng chắc chắn cao hơn Phân điện chủ, có thể điều động rất nhiều cao thủ làm việc cho mình.

Hắc y nhân khẽ búng ngón tay, cột buồm tiên chu lập tức đổ sập. 

Ngón tay Đại trưởng lão khẽ run, lớn tiếng nói: “Nơi này đã là lãnh thổ của thánh địa, dù là Điện Sâm La cũng không thể ngang ngược như vậy!”

Hắc y nhân nói: “Ngươi nguyện ý mất mạng vì nàng ta sao?”

Ý uy h.i.ế.p thể hiện rõ ràng.

Đại trưởng lão nghẹn lời.

Tất nhiên là không muốn.

Đúng lúc này, một lão giả xuất hiện từ hư không, Đại trưởng lão vừa nhìn thấy ông ta thì lập tức thở phào một hơi, cúi người: “Thái Thượng trưởng lão.”

Thái Thượng trưởng lão nói: “Thánh nữ là hậu nhân của Tô gia ta, không thể giao cho ngươi.”

“Ngươi định ra mặt vì tiểu nha đầu Tô Chước kia à?”

“Tô gia ta đã quyết định từ bỏ nó, không truy cứu lỗi lầm của nó nữa, thần tông hà tất phải đuổi cùng g.i.ế.c tận?”

Nghe vậy, hắc y nhân thờ ơ đáp: “Tô Chước là ai? Ta là người của Điện Sâm La, có liên quan gì đến thần tông?”

Trong lời lẽ đanh thép mang theo chút ngang ngược.

Sao có thể không liên quan được?

Khóe miệng Thái Thượng trưởng lão giật giật.

Đừng tưởng rằng ngang ngược đến địa giới của thánh địa là bọn họ sẽ không nhận ra.

Hắc y nhân: “Giao Tô Ly Ly ra, ta tha cho các ngươi đi.”

Hắn ta đã phát hiện Tô Ly Ly không có trên chiếc tiên chu này, thế là bèn dùng những người này làm con tin.

Thái Thượng trưởng lão thở dài: “Vậy thì lão hủ chỉ còn cách liều cái mạng già cùng tính mạng của các đệ tử này, đấu với các ngươi một trận.”

"Trận pháp hộ thành trong thành trì này đã trăm năm chưa từng được sử dụng, một khi thần thú bị đánh thức, ắt sẽ vô cùng hung bạo, đạo hữu hà tất phải vì một tiểu nha đầu trọng thương mà cùng thánh địa đấu đến mức lưỡng bại câu thương?"

Hắc y nhân mất kiên nhẫn: “Chỉ là một phế vật, các ngươi giữ lại có tác dụng gì?”

Nghe câu này, trong lòng các trưởng lão của Tô gia phiền c.h.ế.t mất, không chỉ cảm thấy đối phương khó đối phó, mà càng cảm thấy Tô Ly Ly gây ra quá nhiều rắc rối.

Trước khi đến Vô Minh Thần Tông, Tô Ly Ly được xem là thiên tài tiền đồ vô lượng. Nhưng không hiểu tại sao cứ khăng khăng bám lấy nha đầu Tô Chước không buông, làm mọi chuyện rối tung đến mức này.

Nhưng mà Tô gia vẫn không thể từ bỏ nàng ta.

Linh mạch và thần phách là chuyện nhỏ, chỉ cần không hồn phi phách tán, nền tảng của Tô gia thâm hậu, cứu người chết, khiến xương trắng mọc thịt cũng không phải chuyện không thể làm được.

Điều họ cân nhắc là, Tô Ly Ly sở hữu ngộ tính có thể nhìn thấy chín hàng bia văn trên Thông Thiên Bia của Thánh Địa Hi Hòa, đây là thiên phú tuyệt thế mà ngàn năm qua Tô gia chưa từng xuất hiện.

Quan trọng hơn là, Tô gia đã thông qua phương pháp đặc biệt để phát hiện Tô Ly Ly là người mang đại khí vận.

Dù nàng ta có ôm hận trong lòng, ăn miếng trả miếng, nếu những phẩm chất này có thể giúp nàng ta bước lên con đường tiên đạo tối cao, vậy thì đó chính là điều tốt.

Có thể dẫn dắt Tô gia hưng thịnh lâu dài cũng được.

 

Loading...