Tiểu Sư Muội Lại Được Thiên Đạo Chúc Phúc Nữa - Chương 86: Lục Tử Sâm, mở to mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho rõ!

Cập nhật lúc: 2025-08-28 12:42:55
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi bong bóng vỡ sẽ biến thành một lớp màng trong suốt.

Lúc , cả hai lớp màng bảo vệ đều dính đầy chất dịch nhầy nhụa.

Chất dịch từ lục la tiết tính ăn mòn cực mạnh, hôi bẩn.

Chỉ dính lên Ân Lộc Lộc hai giây, da của ả ăn mòn, đau đớn kêu la ngừng.

"A!"

"Đây là cái gì!"

"Đau c.h.ế.t !"

vội vã vứt bỏ hai lớp màng, nhanh chóng lấy túi nước rửa sạch, mới đỡ khó chịu hơn.

"Trần Linh! Nghiêm Phong!"

"Hai các ngươi cái gì !"

Ân Lộc Lộc tức giận đến đỏ mặt, nổi trận lôi đình.

"Ồ, xin , thấy nhảy phía ."

Trần Linh và Nghiêm Phong lượt đáp xuống, tùy tiện qua loa, cả hai cùng cầm kiếm xông về phía lục la.

Ân Lộc Lộc nào từng xem thường như ? Trong lòng lập tức khó chịu.

"Đứng !"

"Ta còn tính sổ với các ngươi, !"

Cả hai chẳng thèm lấy một cái, mỗi một kiếm lao giao chiến.

Đến nước , còn mà so đo với Ân Lộc Lộc nữa!

Bị bơ , Ân Lộc Lộc giận đến mặt đỏ bừng, run lên bần bật.

"Các ngươi! Các ngươi!"

"A! Tức c.h.ế.t mất!"

Ân Lộc Lộc vung kiếm xông lên, mặt mày dữ tợn.

Hôm nay g.i.ế.c hai con tiện nhân , trong lòng ả thoải mái.

Ân Lộc Lộc ngốc, nhắm ngay Trần Linh cảnh giới tương đương với mà c.h.é.m .

Trần Linh khéo léo tránh sát chiêu, nhặt hai cái khiên bong bóng phế thải dính nhớp đất lên.

Một gẩy, một vung, ném trúng Ân Lộc Lộc.

"Cẩn thận đấy, đó chắc chắn sâu bọ đấy."

Trước khi Trần Linh câu , Ân Lộc Lộc còn thấy sâu, nhưng khi xong, ả bỗng cảm thấy hình như gì đó đang ngọ nguậy.

Ân Lộc Lộc cứng đờ , cúi đầu , bỗng phát hiện từ lúc nào dòi bọ.

Dòi bọ trắng hếu, mập ú, bò từ lớp chất nhầy dính hai cái khiên bong bóng .

"A!!!"

Ân Lộc Lộc kinh hô một tiếng, điên cuồng gỡ hai lớp màng bóng bóng .

Ghê tởm!

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Thật là ghê tởm!

Thứ chui từ lúc nào , rõ ràng nãy còn mà!

Ân Lộc Lộc nhất thời sụp đổ, càng vội vàng càng thể thoát khỏi hai lớp màng .

Lục la quanh năm co cụm đất, sống lâu năm, tập tính sinh hoạt cũng , linh trùng ký sinh cũng gì lạ.

Vốn dĩ sẵn trùng, tác động vô hình của kỹ năng "quạ đen" của Trần Linh, nhanh chóng bám lên Ân Lộc Lộc.

Trần Linh rảnh quản tình hình phía , lúc , trong đầu nàng chỉ việc c.h.é.m cây lục la ngàn năm.

Vừa , nàng và Nghiêm Phong điên cuồng c.h.é.m tinh hạch trong cơ thể lục la, nhưng vẫn thể khiến nó rơi , chỉ khiến lục la khó chịu, dẫn đến việc bọn họ nôn ngoài mà thôi.

Hiện tại, lục la gần như tàn huyết.

Để tránh lục la bỏ chạy, Trần Linh trực tiếp sử dụng Linh Mộc Quyết.

Nàng ngưng tụ phần lớn linh lực , vỗ mạnh xuống đất.

Linh Mộc Quyết thức thứ bảy, Vạn Đằng Tùng Sinh.

"Vù vù vù!"

"Ào ào ào!"

Khi Trần Linh tung một chưởng lục quang xuống đất, vô dây leo lập tức mọc lên, nhanh chóng trói chặt lục la.

Lục la điên cuồng giãy giụa, cố gắng thoát , nhưng Trần Linh cho nó cơ hội.

Nàng tụ linh lực, b.ắ.n một đạo kim quang xuống đất.

"Vút!"

Kim Mộc Quyết thức thứ năm, Đồ Kim.

Một trận kim quang lóe lên, mặt đất phủ một lớp kim quang dày đặc, khi lục la chui xuống đất thì - "Bùm!"

Mặt đất cứng đờ, thể chui xuống!

Lục la cuống cuồng phát tiếng "két két két".

"Tiểu Thất sư , mau lên!"

Nghiêm Phong liền động, xông tới vung đao c.h.é.m lục la tới tấp.

Chưa hết, Trần Linh thi triển Thủy Độn và Thổ Độn, trộn lẫn đất lòng đất thành bùn non, đồng thời điều khiển dây leo chui xuống.

Ba yếu tố kết hợp, từ lòng đất kiềm chế lục la.

Lục la man lực như mãnh thú, trói chặt như , nhất thời thể thoát .

Các tu sĩ xung quanh thấy lục la vây khốn, ai nấy mắt đỏ ngầu xông lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-lai-duoc-thien-dao-chuc-phuc-nua/chuong-86-luc-tu-sam-mo-to-mat-cho-cua-nguoi-ra-ma-nhin-cho-ro.html.]

"Mọi mau lên, thừa cơ cướp lấy lục la!"

", để Trần Linh nếm trải cảm giác pháp bảo cướp đoạt!"

"Hừ, chút lục la cỏn con, cướp!!!"

Đám ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào, hăng hái xông lên.

Nghiêm Phong thấy , tức giận nhổ một bãi nước bọt xuống đất.

"Phì!"

"Một lũ tạp nham!"

"Khi nãy bọn nuốt bụng lục la, thấy ai tay cứu giúp ."

là sư ở Địa Uyên cướp vật tư của các ngươi, nhưng ít thấy c.h.ế.t mà cứu!"

Mọi , càng thêm uất ức.

"Nói hơn hát, sư ngươi đó là cướp trắng trợn! Đó là lợi dụng!"

", đừng xúc phạm cái từ thấy c.h.ế.t cứu!"

Nghiêm Phong cãi , ngửa mặt lên trời gầm một tiếng:

"À ừ ừ, các ngươi , các ngươi là đúng."

"Sư căn bản giới hạn đạo đức, chính là một tên cường đạo chính hiệu, các ngươi ả?"

Ồ hô, lời thốt , tử các đại tông môn và tiên môn đều câm nín.

Bọn họ uất ức thôi, nhưng phát hiện chẳng tìm lời nào để mắng trả.

Đám nghiến răng nghiến lợi hồi lâu, cũng chỉ thốt mấy câu "Đồ vô liêm sỉ!"

Trần Linh lập tức nhập bọn chửi .

Nàng vận chuyển công pháp c.h.é.m g.i.ế.c lục la, mắng mỏ.

, cả sư môn ai mặt mũi là cái thá gì."

"Các ngươi ngàn vạn đừng chuyện mặt mũi với chúng ."

Đám nghẹn họng, càng thêm uất ức.

"Mẹ kiếp, đại hội cấm động tay động chân với tham gia , chúng xử hai thằng nhãi ranh !"

"Ngươi suýt quên mất."

", cũng suýt quên!"

"Đánh, đánh c.h.ế.t tươi chúng nó, dù lục la cũng trốn , chúng đánh cho hai đứa nhóc thét !"

"Báo thù cho sư ! Xông lên!"

Đa những ở đây đều mười bảy mười tám, thậm chí hai mươi mấy tuổi, tu vi Kim Đan kỳ.

Trúc Cơ kỳ cũng , nhưng nhiều.

Một đám nhanh đạt thành nhất trí, hỏa lực vốn đang tấn công lục la, nhanh chóng chuyển sang phía Trần Linh và Nghiêm Phong.

Nghiêm Phong tránh né kịp, m.ô.n.g lửa cháy xém.

Hắn lăn lộn mặt đất một hồi, dập lửa xong liền ôm m.ô.n.g chạy trối chết.

"A a, mấy ông chú bà thím Kim Đan kỳ ăn h.i.ế.p trẻ con!"

"Sư cứu mạng!"

Nghiêm Phong và Trần Linh liếc , đều thấy vẻ tính toán trong mắt đối phương.

Trần Linh khẽ gật đầu, cũng lao xuống đất, bắt lấy túi Càn Khôn mà Nghiêm Phong ném tới.

Nàng tích tụ sức mạnh, vận chuyển Linh Mộc Quyết.

"Ô ô ô, các ngươi dám ăn h.i.ế.p trẻ con, lương tâm của các ngươi cắn rứt ?"

"Ăn h.i.ế.p trẻ con như , tối đến sẽ gặp ác mộng đó."

Khốn kiếp!

Trên đời ai đáng ghét đánh giỏi như bọn họ ?

Mọi thấy hai xuống đất, lập tức bay thấp xuống tấn công.

bay thấp, Nghiêm Phong và Trần Linh lập tức hợp lực thi triển Linh Mộc Quyết thức thứ bảy xuống đất.

Vạn Đằng Tùng Sinh.

"Vù vù vù!"

"Vù vù vù!"

dây leo đột ngột trồi lên từ mặt đất, trói chặt .

Những Trúc Cơ kỳ ngừng giãy giụa, còn những Kim Đan kỳ chỉ mất vài giây thoát .

đúng lúc , Trần Linh lao về phía lục la.

"Không !"

"Mau ngăn nàng !"

Lục Tử Sâm mấy tử Thiên Huyền Tông chăm sóc Vương Cốc U giữ chặt, đòi một lời giải thích hợp lý.

Vương Cốc U cũng tỏ vẻ đau khổ, liên tục chất vấn y.

Nếu nghĩ đến việc Vương Cốc U quan tâm , tổn thương ả , y sớm nổi giận .

Mị lực quá lớn của bản đôi khi khiến Lục Tử Sâm cảm thấy phiền não.

Giờ phút , Lục Tử Sâm thấy Trần Linh lao về phía lục la, lập tức thể nhịn nữa.

Lục la lúc yếu, dễ giết.

"Trần Linh!"

Y cầm kiếm, tốc độ nhanh nhất lao về phía Trần Linh. Trần Linh thấy động tĩnh phía , lập tức lấy từ túi Càn Khôn một túi ớt bột.

"Lục Tử Sâm, mở to mắt chó của ngươi !"

Loading...